Cậu chủ lưu manh và osin quái quỷ

Chương 33 : Thú cưng của quỳnh trâm.(1)

- Anh nha, từ lúc bé đã rất quậy phá nghịch ngợm rồi. Đặc biệt là lúc nào anh cũng đối đầu với tôi hết. - Thật là vậy? - Ừk. Ngoài quậy phá ra thì anh còn có số đào hoa y hệt như bây giờ ák! Lúc nào cũng có những bé gái vây quanh tặng kẹo cho anh. - Vậy trong số bé gái đó có cô không? - Đương nhiên là không. Tôi mà thèm vây quanh anh làm gì? - Biết đâu được lúc đó cô thầm thích tôi nhưng không tỏ ra ngoài thôi. - Xí...!!! Anh đang mơ mộng giữa ban ngày đấy. ............. Bữa sáng náo nhiệt ha. Quỳnh Trâm ngồi trên bàn vừa ăn vừa nói về quá khứ cho Khải Minh nghe. Anh hứa là sẽ không để ý tới "lỗi lầm" của cô gây ra nữa nhưng với một điều kiện cô phải giúp anh hồi tưởng lại quá khứ cho tới khi nào anh nhớ ra thì thôi. Cô rất sẵn sàng nha, dù sao thì đâu cũng là điều cô muốn làm mà. Vậy là mỗi bữa cơm ngoài việc nấu một bàn thức ăn ngon cho anh ăn thì cô phải bắt đầu càm nhàm về đủ chuyện trong quá khứ. Từ tính cách, sở thích, mọi việc hay làm....Nói chung là toàn bộ tất cả những gì cô biết về anh đều bị anh khai quật hết. - Còn gì nữa không?- Khải Minh hỏi, chuyện trong quá khứ anh rất hứng thú nghe. - Còn rất nhiều nhưng tạm thời dừng ở đấy nhé! Hôm nay tôi có hẹn cần phải ra ngoài rồi.- Quỳnh Trâm ăn vội mấy miếng khoai tây chiên giòn trên bàn. - Có hẹn? Với ai? Ở đâu? Làm gì?- Khải Minh bỗng tuôn ra một chuỗi các câu hỏi. Ặc< Quỳnh Trâm nghẹn ứ cổ họng, cô nuốt hết thức ăn trong miệng, vội vàng uống một ngụm nước to, cảm thấy đã tạm ổn rồi cô ngước mắt lừ Khải Minh. - Tôi có hẹn lạ đến vậy sao? Mắc mớ gì anh hỏi nhiều vậy, tính làm phóng viên luôn hả? - Tôi hỏi để biết xem cô có hẹn hò với thằng con trai nào không? Nếu để tôi biết cô dám cắm sừng tôi thêm lần nào nữa thì cô chết chắc đấy. - Nói cho anh hay, lát nữa tôi có hẹn với Nam ca đấy, anh tính làm gì tôi nào?- Cô hất hàm hỏi anh. - Đường Bảo Nam, hội trưởng hội học sinh năm hai. Đang theo học ngành báo chí. Con trai nhà báo nổi tiếng Đường Bảo Lâm, là người thừa kế duy nhất của toà soạn Đường Gia. Khải Minh nói rõ và chi tiết thông tin của người Quỳnh Trâm muốn hẹn hò làm cô muốn rớt quai hàm xuống. Anh ta điều tra lúc nào mà rõ đến vậy nhỉ? Chính cô còn không rõ về gia thế của Nam ca như vậy. - Cô định hẹn hò với tên đấy thật? - Nói với anh thỉ tốn thêm thời gian, tôi chuẩn bị đi "hẹn hò" đây. Cô vòng quanh không trả lời cáu hỏi mà đứng dậy dọn dẹp bàn ăn. Khải Minh nghẹn lời nhìn bóng dáng cô đi vào bếp. Anh sẽ làm gì? Chẳng lẽ lại ngăn cô lại, không...lòng tự kiêu của anh không cho phép anh làm vậy. Người như anh mà phải giữ chân một đứa con gái ư? Không có chuyện đó đâu nhé. Chỉ có điều anh sẽ không để cô thuận tiện hẹn hò với tên kia đâu. Quỳnh Trâm dọn dẹp xong thì Khải Minh cũng bước lên phòng rồi. Cô cũng không để ý tới anh nữa mà chạy vào phòng thay quần áo, thời gian không còn nhiều nữa tới muộn là tiêu đời cô luôn đấy. ----------------------------- ~Tiện cafe Hani. Quỳnh Trâm hớt Hải chạy tới bàn chỗ Anh Thi và Ngọc Lan ngồi đợi cô. - Chậm mất 5p 47s.- Ngọc Lan chỉ vào đồng hồ nói. - Cậu bị Khải Minh hành hạ tới tận bây giờ à?- Anh Thi quan tâm. - Đúng vậy. Anh ta cứ một mực để ý Trâm đi hẹn hò với ai.- Quỳnh Trâm uống một ngụm nước giải toả cơn khát. - Thế em trả lời sao? - Em nói là đi hẹn hò với Nam ca, cho anh ta tức chết đi. Cả ba phá ra cười. Khải Minh đâu có ngờ rằng cô đi tụ tập với chị em tốt của mình. Hôm nay họ sẽ có một kế hoạch hoàn hào cho ngày nghỉ. - Chị Ngọc Lan nói chút về kế hoạch hôm nay đi.- Anh Thi đề nghị. - Ừm. Đầu tiên chúng ta sẽ đi chơi ở công viên Hồ Xanh, đến trưa thì đi ăn. Buổi chiều đi mua sắm, chiều tối ghé cafe và kết thúc một ngày. Kế hoạch không tệ nha, họ hào hứng tới công viên Hồ Xanh nhất, bởi công viên này mới mở với đủ loại thể hình trò chơi thú vị, phong cảnh lại đẹp nữa. Đúng chuẩn là một nơi lên tới vào những ngày nghỉ. Chẳng cần phải phí thời gian nữa, ba chị em khai triển luôn kế hoạch thẳng tiến tới công viên Hồ Xanh. Gọi là Hồ Xanh bởi ở đây có một cái hồ rất rộng, nước trong xanh, xung quanh trồng rất nhiều cây liễu rủ xuống mặt hồ. Ở đây tụ tập rất nhiều người mê phong cảnh và giới trẻ thích tự sướng. Ba chị em Quỳnh Trâm cũng tranh thủ "seo phì" mấy kiểu làm kỉ niệm. Thăm quan hết hồ xanh họ tới khu vui chơi. - Cao gê đấy!- Quỳnh Trâm đánh giá chiếc tàu siêu tốc uốn lượn trên không trung. - Em thấy mọi người la hét!- Anh Thi rụt rè. - Chị thích cảm giác mạnh.- Ngọc Lan cầm tấm vé đi thẳng tới quầy soát vé. - Chúng ta cũng đi.- Quỳnh Trâm kéo tay Anh Thi đi. Yên vị tại chỗ ngồi thắt dây an toàn theo hướng dẫn. Anh Thi sợ hãi nắm tay Ngọc Lan và Quỳnh Trâm, hai mắt cô nàng nhắm nghiền. Biết thế này đứng dưới cho đỡ sợ. "1....2....3.... lên" Ừkm....!!!!! Cảm giác không tệ chút nào, chỉ là đủ loại hò hét thôi....! - Aaaaaa....chú ơi cho cháu xuống. (Yul: Lần đầu đi tàu siêu tốc thằng bạn Yul cũng kêu như vậy *nghe kể lại thui