Cát Quẻ
Chương 137
Chỉ là lần này, Tịch Thiện lại đoán sai tâm tư chủ tử.
Ngọc Hành xác thật có ý một ngày không gặp như cách ba thu, nhưng hắn dù là sau khi ở cùng Quý Vân Lưu thật lâu, da mặt càng thêm rắn chắc, trong lòng cũng không biến mất đi được tính tình đoan chính ăn sâu bén rễ này.
Từ sau ngày hai người lăn giường súyt nữa liền không kiềm chế được bản thân, việc trèo tường này, hắn cũng rất ít làm.
Hiện giờ nếu đi tặng nhẫn, ngồi xuống trên đầu giường, hai người một phen tình ý nổi lên, không chừng còn phải áp xuống đoàn lửa trong lòng chính mình.
.
.
Tới tới lui lui, còn muốn khổ chính mình! Bởi vậy, Quý phủ này, hắn vẫn là không đi cho thoả đáng.
Dù sao qua mấy ngày, nàng cũng sắp vào trong cung ở một khoảng thời gian ngắn!
Quý Vân Lưu nằm trên ghế dài, lần này không phải xem "Chiêu Sử", mà là nằm sấp lưng trần, nằm ở nơi đó làm bí thuật dưỡng nhan gì đó, thường nói, chính là "Đắp mặt nạ.
"
Hồng Xảo cầm trái cây nghiền nát ra, lại thêm sữa bò, mật ong bôi lên lưng, đợi sau khi xoa nắn thật tốt, lại rửa sạch.
Không chỉ lưng, quả thực toàn thân đều như thế.
Từ sau khi Nhị hoàng tử tuyên đọc thánh chỉ, Trần thị liền trực tiếp tốn giá cao mời một vị ma ma.
Quý Vân Lưu mỗi ngày đi theo ma ma học quy củ không nói, còn phải nghe bí phương của bà ấy, bảo trì dung nhan như hoa này.
Ý của Trần thị cũng rất rõ ràng, Thất hoàng tử sinh ra tại hoàng gia, thấy nhiều các loại mỹ nhân.
Các vị trong cung đó mỗi người đều có bề ngoài rất đẹp, mà Quý Vân Lưu đã có dung mạo tốt, chúng ta liền dưỡng thêm, dưỡng đến càng thêm bóng mượt mịn màng, khiến Thất hoàng tử càng thêm yêu thích là được.
Nam tử thiên hạ có ai không yêu vẻ ngoài!
Thần côn ngồi yên tĩnh minh tưởng liền biến thành mỗi ngày dưỡng nhan dưỡng thể, những ngày ở phong kiến của Quý Vân Lưu trôi qua, cũng là.
.
.
Ai, mỗi ngày một phen chua xót, mùi vị thống khổ cùng vui sướng, ai có thể biết được!
Bởi vậy, khẩu dụ trong cung Hoàng Hậu vừa truyền đến, cho nàng vào cung ở mấy ngày, nàng tự nhiên gấp không chờ nổi liền đáp ứng!
Hiện giờ Tần vũ nhân ở trong cung, cùng ông ấy học trộm kỹ năng đạo pháp, so với mỗi ngày nằm trên giường cởi hết đắp mặt nạ, đắp xong rồi lại rửa tốt hơn nhiều!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Chuyện Hoàng Hậu phái người mời lục nương tử vào cung ở mấy ngày, ít ngày sau cũng liền truyền khắp toàn bộ Quý phủ.
Phản ứng của lão phu nhân cùng đám người Trần thị, tự nhiên không cần phải nói, vừa cao hứng lại sợ hãi.
Cao hứng bởi vì vào cung ở mấy ngày chính là chuyện vinh dự lớn lao, sợ hãi là vì lo lắng nếu ở trong cung xảy ra sai lầm gì.
.
.
Vừa vào cửa cung sâu như biển, những tranh đấu gay gắt trong cung, thật là có chút khiến người giận sôi.
Phản ứng của thất nương tử và biểu cô nương, cũng là mỗi người đặc sắc, mỗi người mỗi vẻ.
Phẫn nộ, ấm ức, ghen ghét, thay phiên trình diễn.
Vì lời mời gấp rút, Trần thị dù cho vội đến chân không chạm đất, cũng không chuẩn bị ổn thoả mọi việc cho Quý Lục vào cung ở.
Trang sức cài đầu, xiêm y không cần phải nói, bạc vụn ngân phiếu cũng là có bao nhiêu chuẩn bị bấy nhiêu.
Cho Quý Vân Lưu dùng bạc vụn này làm phần thưởng, để nàng làm việc thuận tiện, ít bị người khinh thường.
Hoàng Hậu nhân đức khai sáng, sợ Quý Vân Lưu không quen, còn để nàng mang theo Cửu Nương.
Trần thị thấy cử chỉ này của Hoàng Hậu, liền biết Trang Hoàng Hậu cũng là thật tình yêu thích Quý Vân Lưu, lần này vào cung nhất định sẽ không khó xử nàng ấy.
Vì thế, nàng buông xuống tâm sự, dặn dò Quý Lục vài câu, mọi thứ phải cẩn thận, hành sự quy củ.
Tối trước ngày đi, tứ nương tử cũng đến Yêu Nguyệt Viện ngồi một lát.
Hai người trò chuyện một ít lời riêng tư của nữ nhi, lại nói đến một ít quy củ trong cung.
Tứ nương tử thấy Quý Vân Lưu không có nửa điểm lo lắng mới rời đi.
Hôm sau, Quý Vân Lưu mang theo Cửu Nương, ngồi xe ngựa, dưới sự đưa tiễn của mọi người Quý phủ, vào cung.
Hoàng cung to lớn, nàng xuống xe ngựa trước cửa cung, một đường theo cung nhân trong cung đi qua cửa cung, liền thấy một bên có kiệu nhỏ cùng hai thái giám.
"Mời Quý lục nương tử lên kiệu.
" Cung nhân đứng một bên nói lời mời.
Quý Vân Lưu ngước mắt nhìn về phía đại điện hoàng cung vô biên, không chút do dự ngồi lên kiệu nhỏ hai người nâng.
Có kiệu ngồi, đầu óc phải bị lừa đá mới tự mình đi bộ!
Cảnh đẹp bên trong Cố Cung Hoành Điếm có thể đạp xe ngắm cảnh, còn phải đạp xe một ngày mới tham quan xong, huống chi hoàng cung Đại Chiêu này so với Cố Cung Hoành Điếm còn lớn hơn nhiều!
Cung viện mà Quý Vân Lưu ở trong cung là Di Hoà Cung.
Cung viện này cách Lâm Hoa Cung của Thất hoàng tử cũng không xa, có lẽ cũng là Hoàng Hậu dụng tâm kín đáo mà an bài.
Nàng đi Khôn Hoà Cung thỉnh an, Hoàng Hậu còn chưa hỏi được mấy câu, vậy mà lại có mấy phi tần lục tục đến thỉnh an.
Phi tần dẫn đầu thân mặc cung trang vải gấm hoa văn chìm, chậm rãi hành lễ với Trang Hoàng Hậu: "Hoàng Hậu nương nương vạn phúc.
"
Quý Vân Lưu ở lúc phi tần này vào cửa, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn qua dung mạo người này, liền thu hồi ánh mắt.
Nàng vẫn luôn uốn gối cúi đầu đứng yên, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.
Nữ nhân trong cung không cần bôn ba vì kế sinh nhai, không cần phát sầu vì sinh hoạt vụn vặt, mộng tưởng cả đời chính là bò lên vị trí cao nhất hậu cung này, trở thành người trên người.
Vì thế, tới tới lui lui rảnh rỗi cả ngày đại khái là dùng để lục đục với nhau.
Hiện giờ còn không phải là như vậy sao? Chính mình trước một bước tới cung Khôn Hoà không lâu, những người này liền nghênh ngang tới quan sát tình hình địch!
Trang Hoàng Hậu khách khí nói câu: "Muội muội không cần đa lễ như vậy.
" Quý Vân Lưu liền nghe thấy giọng nói ôn tồn của phi tần kia: "Vị này chính là lục nương tử Quý phủ mà Hoàng Thượng tự mình hạ chỉ tứ hôn cho Thất hoàng tử?"
Quý Vân Lưu lại lần nữa uốn người hành lễ: "Dân nữ Quý Vân Lưu thỉnh an chư vị nương nương.
"
Phi tần này cười cười, giơ tay nói: "Đứng lên đi.
Lúc trước liền nghe nói lục nương tử Quý phủ mà Hoàng Thượng tứ hôn cho Thất hoàng tử là một vị mỹ nhân, hiện giờ thấy, quả thật là nhan sắc xinh như hoa.
"
Một cung tần mặc cung trang tay áo rộng hoa văn chìm phía sau theo đó rụt rè cười: "Dung mạo như vậy cùng với Thất hoàng tử thật là trai tài gái sắc.
"
Quý Vân Lưu cảm tạ.
Nghe lời bình luận như vậy, cúi đầu cầm khăn, mắt nhìn thẳng, trên mặt ra vẻ được khen mà lo sợ.
Phi tần này vừa mở miệng, những người khác cũng đi theo phụ hoạ.
.
.
Có thể trực tiếp tới cung Khôn Hoà của Hoàng Hậu, chen lời với Hoàng Hậu, ước chừng chính là An phi trong miệng Trần thị.
An phi này chính là muội muội ruột thịt của Cẩn Hoàng Hậu quá cố.
Từ sau khi Cẩn Hoàng Hậu hoăng thệ, Thái Tử và Nhị hoàng tử trên danh nghĩa nhận Trang Hoàng Hậu làm mẫu thân, thật ra càng thân cận An phi hơn.
Nói như thế nào cũng là dì ruột thịt nhà mình!
An phi sinh được một vị công chúa, hiện giờ hoà thân gả cho Đại Vương Hạ Tắc nước láng giềng.
Lại thêm Thái Tử và Nhị hoàng tử thân cận, ở trong cung nhiều năm, cũng là sừng sững không ngã, dưới Hoàng Hậu, trên chúng phi tần.
Sau này Thái Tử đăng cơ, vị trí của An phi này trong hậu cung, chỉ sợ còn muốn ở trên Hoàng Hậu!
Trang Hoàng Hậu ban ngồi, cùng đám người An phi mỗi người có tâm cơ riêng nói chút lời khách sáo.
Quý Vân Lưu cũng được hưởng vinh dự, ban cho một chiếc ghế dựa.
Nàng giống như khám phá hồng trần ngồi ở chỗ kia, cúi đầu nghe kịch cung đấu cổ đại phát sóng trực tiếp tại hiện trường.
"Muội muội hôm nay sao rảnh rỗi tới nơi này của ta ngồi vậy?"
"Nhiều ngày qua, muội muội vì thân thể không khoẻ, cũng không tới nơi này của tỷ tỷ thỉnh an được, thật sự hổ thẹn trong lòng.
Hôm nay thấy thân thể lanh lẹ chút, liền tới nơi này của tỷ tỷ thỉnh an, tâm sự chuyện riêng tư với tỷ tỷ.
"
"Đã nhiều ngày muội muội hầu hạ Hoàng Thượng vất vả, hiển nhiên nên nghỉ ngơi cho tốt.
Những quy củ này, không cần nhớ đến.
"
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Tranh sủng và khoe khoang, xác thật là chế độ vĩnh hằng không đổi tại chốn hậu cung mấy ngàn năm qua.
Quý Vân Lưu làm một người gỗ ngồi nghe xong việc theo lệ thường trong ngành nghề, Hoàng Hậu "Ung dung rộng lượng", An phi "Cố ý khoe khoang", cùng với những phi tần khác "Gió chiều nào theo chiều ấy", trong lòng không khỏi có chút sa sút.
Lão công chính mình về sau đoạt ngôi vị Hoàng Đế, trong cung sau này sẽ không phải cũng là bộ dáng "Náo nhiệt" như vậy chứ?
Wow!
Nếu nâng vào một người lại một người cho ta, tiểu thiếp cuồn cuộn không ngừng, mỗi ngày còn muốn lật thẻ bài đi nơi nào qua đêm.
.
.
Hừ hừ, băm nam nhân này liền ném cho chó ăn!
Xem ra đoạt ngôi vị Hoàng Đế chỉ là bước đầu tiên, cải cách "Chế độ một vợ một chồng không thiếp" thời trước không có, thời sau không ai, mới là quan trọng trong quan trọng đây!
.
Truyện khác cùng thể loại
107 chương
78 chương
37 chương
121 chương
173 chương
99 chương
114 chương