Cấp Tốc Luân Hãm
Chương 9
Biết rõ hắn đang diễn, còn diễn cực kỳ buồn nôn ghê tởm, nhưng Hồng Chính Thân vẫn cảm giác những ám chỉ này tràn ngập lực sát thương mười phần, hoàn toàn không giống như Trương Thần Phong nói là chưa bao giờ tiếp xúc qua quan hệ đồng tính.
Lại đặt câu hỏi, tiếng được tiếng mất khiến chính anh phải giật nảy mình: "Cậu, cuối cùng xảy ra chuyện gì?"
Trương Thần Phong xảo trá mà mê người trả lời: "Tôi a, bị bộ dạng thanh thuần vô hại của các nàng lừa thôi, không biết hạ thứ thuốc gì lợi hại như thế, khiến tôi sắp chịu không nổi rồi nè."
Có thể nói, hôm nay mới chính thức được diện kiến tài nghệ của Trương Thần Phong. Hồng Chính Thân trong lòng cười khổ, nếu hôm nay mình không ở đây, hắn có phải muốn ở chỗ này bình yên hưởng thụ mỹ nhân kế này luôn không.
Nếu như không phải bị hắn ôm chặt quá, trong đầu nghĩ thầm, có khi anh đã sớm dùng sức hất cánh tay này đi, nhân tiện kết thúc luôn màn biểu diễn kinh tâm động phách trước mắt này.
Rõ ràng muốn mắng hắn ngụy biện quá thể, nhưng vì tránh lộ ra kỹ thuật diễn xuất vụng về của mình, Hồng Chính Thân buộc phải hạ thông điệp cuối cùng, nhưng không biết âm thanh nói ra lại nhẹ đến như thở dài, càng giống tình nhân gian ái muội trách cứ: "Bị hạ thuốc thì giờ tỉnh lại đi, không cần đến mức như không có đầu óc vậy."
Trương Thần Phong không tiếp tục dương oai, dán sau lưng Hồng Chính Thân hơi động, là do hắn đang cười, sau đó hắn buông cánh tay đặt trên vai kia, quay đầu lại hướng hai cô gái đã nhìn đến ngẩn ngơ, kèm theo một ánh nhìn mê hoặc tà mị hơi nhuốm màu tình dục: "Anh ấy gọi tôi về, các người cứ từ từ chơi. Tôi vẫn thích cùng hắn làm hơn."
"Anh, anh... là gay?!"
"Nói chuyện không cần khó nghe như vậy, tiểu thư. Chúng ta vừa rồi chưa phải là "làm", tôi cùng anh ấy ——" Trương Thần Phong một lần nữa đem ánh mắt dừng trên sườn mặt Hồng Chính Thân, "Mới là thực sự."
Nói xong, tay phải đã vươn tới nắm lấy khớp hàm, dùng lực kéo Hồng Chính Thân về phía mình, hôn trụ anh.
Nếu như nói nụ hôn ở nhà hàng làm cho kinh ngạc, thì nụ hôn này chính là đe dọa trắng trợn.
Bởi vì quá mức hoảng hồn, Hồng Chính Thân hơi hé miệng, không ngờ lưỡi Trương Thần Phong cứ thế tiến vào, thân thể anh đến lúc này có lẽ không còn tự điều khiển được nữa, đầu lưỡi liên tục càn quấy, lực độ cùng kỹ xảo không có nửa điểm nào có thể chê được.
(Đó, kỹ thuật tiến bộ đúng theo order của anh. Em xin hàng =.=)
Hồng Chính Thân bị kịch liệt mút hôn dây dưa đến mức lá phổi cạn kiệt dưỡng khí, liên tục thở dốc, cảm giác như đang rơi vào biển dục vô biên liên tục xóc nảy lên xuống, không thích loại cảm giác bị khống chế, nhưng thực sự không có cách nào cự tuyệt lời mời dụ hoặc này, bị người nhìn thấy càng mang theo một chút cảm giác hưởng thụ trong tội ác.
Cơ thể đàn ông quả nhiên so với miệng còn thành thật hơn, tuy rằng mới đầu có chút lỗ mãng, nhưng một khi đã đi theo đường rồi, sẽ rất khó thu hồi. Trước lúc hoàn toàn đánh mất khả năng kháng cự, Hồng Chính Thân dùng sức đem người gây họa đẩy ra cách sự cố hiện trường nửa mét, ánh mắt cũng tránh nhìn về phía lồng ngực rắn chắc xinh đẹp kia.
Chậm rãi dùng mu bàn tay chà lau khóe miệng mang theo chỉ bạc, tâm tình hỗn độn đắc loạn thành một đống, nói chật vật vẫn là nhẹ, vừa mới nãy khống chế chính mình cứ như không phải hai cánh tay của Trương Thần Phong, mà là một khóa luyện tập, trực tiếp châm cứu máu thịt cùng xương cốt, đem mặt nạ lãnh tĩnh ngụy trang bao năm qua của anh tróc ra, Hồng Chính Thân cảm thấy chính mình hiện tại thật xa lạ, hoàn toàn bị động cùng nghi hoặc lo sợ.
Nếu không phải hiện trường còn có khán giả bất đắc dĩ, anh cho rằng tốt nhất mình nên chạy trối chết khỏi người kia. Nhưng hiển nhiên có người so với anh còn phản ứng nhanh hơn, hai cô gái sửa sang lại váy áo, mặt biến sắc, gấp gáp rời khỏi phòng nghỉ, không thể hoàn thành nhiệm vụ, các nàng cũng là ngoài ý muốn rất uể oải đi.
"Về nhà..." Hồng Chính Thân trên mặt như bị thiêu, giọng nói còn mang một cỗ mệt mỏi.
Hơi giãy khỏi cơ thể chế trụ chính mình, Hồng Chính Thân chỉ biết cắm mặt đi về phía trước, một đường đụng vào vài người, câu sorry không cảm xúc nói liên tục, đến khi đi khỏi hội trường, rời xa náo nhiệt, mới biết chính mình vừa nãy đã trải qua cái cảm giác mất hồn lạc phách trong truyền thuyết.
....
Rời bỏ trang phục màu mè cùng những màn giao tiếp giả nhân giả nghĩa, một lần nữa trở về hiện thựcbi tráng. Bất chấp vài ánh mắt dò xét sự thật phía sau, lại bất chấp có thể hay không vì những phong ba bão táp này mà hạ màn, bất chấp cả ngày mai khi hai bên đối mặt có thể nổi lên vài cơn lốc. Đến bây giờ, tất cả đều không còn quan trọng nữa.
Hồng Chính Thân tiếp nhận lại chìa khóa từ cửa đông, đem xe chạy đến khu đất trống bên ngoài, đợi người nọ cùng qua đây. Mà lúc này cơ thể Trương Thần Phong như có hàng ngàn con kiến bò tới bò lui, bị những cái răng nhọn kia gặm cắn không ngừng, cả người dần dần bập bềnh, tuy rằng trước mặt người khác không có phản ứng bất thường, nhưng tác dụng thật sự thì đủ để hắn cảm thụ.
Quá khứ trải qua huấn luyện, đã hình thành cơ thể kháng dược vật, một chút thuốc kích dục ảnh hưởng không lớn, nhưng dù sao cũng chỉ là một người bình thường, nhu cầu vẫn bị kích phát, lại trong hoàn cảnh an toàn, hắn có thể lựa chọn không phải nhẫn.
Đã là lần thứ hai Trương Thần Phong bị nửa dụ dỗ nửa bức ép uống thuốc, với lại hai lần đều là Hồng Chính Thân thu dọn hậu quả, đúng là gặp quỷ trùng hợp, trước đây còn tiếp xúc với cả thuốc súng, có thể thấy được thế giới trước kia của hắn đã bị phá vỡ sạch sẽ, nhưng mà cuộc sống mới của hắn cũng không được lạc quan.
Vừa vặn cùng Hồng Chính Thân hôn môi một thời gian, hắn có loại cảm giác rất kỳ quái, thật giống như có khí tức nóng rực ảm đạm cường đại đến mức có thể đem hắn bao phủ vậy, nhưng Trương Thần Phong vẫn là đem loại mê loạn này đổ cho việc vừa mới cùng hai người phụ nữ tiếp xúc, ít nhất lần kia tại nhà hàng, hắn chỉ có vui sướng nho nhỏ sau khi thực hiện trò đùa, không như hôm nay cả người đều nóng rực khó chịu.
Vì thế hắn đoán rằng, nếu như đêm nay không bị bỏ thuốc, cũng không có một nụ hôn môi đồng tính mị lực mười phần, Trương Thần Phong cảm thấy sẽ không có cơ hội nghi ngờ tính hướng của mình.
(Ừ cơ hội của anh đến rồi đó =v=)
Chỉnh lại trang phục, Trương Thần Phong tiến ra cửa, xa xa nhìn thấy xe của Hồng Chính Thân dừng ở trước cổng lớn, đã ngồi an tọa ở ghế lái hút thuốc, trầm mặc yên tĩnh theo thói quen, đưa mắt nhìn một cái liếc thấy mình, ánh mắt hướng đầu ngón tay đem tàn thuốc mạnh mẽ dập tắt.
Đối tượng này nhất cử nhất động đều lan toả hương vị đàn ông trí mạng, thế nào lại đáp ứng cùng mình tiến vào cái bẫy rập hồng phấn này nhỉ? Anh ta tới cùng thiếu Tương Băng Cầm bao nhiêu nhân tình, mới bằng lòng chịu hi sinh làm việc này?
Trương Thần Phong tại chỗ nghĩ: Người nọ là kiểu người thích đồng tính sao? Rất khó tưởng tượng. Anh ta nếu muốn có tình nhân, sợ rằng ai cũng sẽ tự động xếp hàng, huống hồ anh ta còn đang qua lại thân mật cùng người đàn bà vừa tài giỏi lại tuyệt sắc, không lý nào vì một câu nhờ giúp đỡ mà dung túng chính mình một lần lại một lần xâm chiếm vô lễ như vậy.
Nhưng mà nhìn lại một cáicó gì đó có thể xem thấu bí mật của anh ta, lúc anh ta đưa ánh mắt qua. thật giống như... Anh ta yêu mình vậy.
Loại cảm giác này thật đúng là chết tiệt quỷ dị.
Gặp phải quá nhiều ám chỉ từ cả nam lẫn nữ, nhưng không ai giống Hồng Chính Thân như vậy khiến Trương Thần Phong cảm thấy vướng tay chân, dù cho có lạnh lùng đùa giỡn cũng rất tự nhiên, khiến người ta không nắm được điểm nào.
Thời gian chính mình cố ý cùng anh ta thân mật, chính là thời gian duy nhất có thể làm hắn sợ đến mất hết hồn vía. Muốn phá vỡ vẻ thản nhiên thờ ơ của anh ta, thực ra cũng không phải chuyện rất khó, tuy rằng thủ đoạn có chút đê tiện.
Trương Thần Phong cũng kinh ngạc dù mới chỉ vài giây nảy ra ý định —— cùng Hồng Chính Thân làm tình, nhưng trong đầu cuối cùng vẫn còn một tia lý trí, đó chỉ là ý nghĩ lớn mật cuồng bạo nảy ra lúc tình thế mắc cạn.
Không chọn ngồi ghế phó lái, mà là thành thật ngồi vào ghế sau, Trương Thần Phong mở ra cánh tay nhắm lại đôi mắt, hít thở sâu hậu, nỗ lực thả lỏng dục vọng đã bị thao túng mà buộc chặt cơ thể sôi trào.
"Đưa tôi về Quang Vũ." Đây là địa điểm hiện tại hắn có thể nghĩ ra để giải quyết nhu cầu sinh lý, tin rằng sẽ có nữ đồng nghiệp nguyện ý chấp nhận thiện chí của hắn.
Hồng Chính Thân không nói câu nào trực tiếp quay đầu xe về hướng Quang Vũ, tâm lý không hiểu sao nổi lên một cỗ nôn nóng chưa từng có, anh giương mắt lên tình cảnh sau kính chiếu hậu.
Trương Thần Phong hơi ngửa mặt, đôi môi hoàn mỹ cùng lồng ngực hô hấp kịch liệt lên xuống, tràn ngập hormone giống đực, lại nguy hiểm, cả người hắn nơi nơi đếu phát ra hương vị hấp dẫn.
Hồng Chính Thân không dám nhìn lâu, chân ga không khỏi lại tăng thêm lực, ngay lúc đang chạy như bay qua một ngã tư đường thì anh ảo não đập tay một cái lên bánh lại, chết tiệt, vượt qua một cái đèn đỏ! Rất tốt, đây chính là lần đầu tiên vi phạm giao thông.
Đến nơi thì dưới chân Trương Thần Phong đã có chút phù phiếm, hắn mở cửa xe đi xuống có phần lảo đảo, vừa vào thang máy liền ấn một đường thẳng đến tầng thứ bảy, Anna đang ở văn phòng tăng ca có chút giật mình nhìn hắn bước đến có chút rối loạn, như là chưa bao giờ gặp qua Trương Thần Phong lỗ mãng thế này.
"A Phong anh xảy ra chuyện gì? Mặt đỏ như thế, uống nhiều quá hả?" Anna chạy tới đỡ lấy hắn, "Chị Cầm lên máy bay rồi, chị ấy không phải gặp qua cậu rồi sao?"
"Giúp tôi gọi Vivienne."
"A? Vivienne hôm nay không ở công ty."
Trương Thần Phong đập bàn, mặc dù bộ dạng bình thường lúc nào cũng cười hì hì, nhưng cơ linh như Anna, sớm đã nhìn ra hắn có chút nóng nảy: "Vậy thì giúp tôi tra một lượt xem còn có ai ở công ty?"
Anna vội vã kiểm tra lịch công tác: "Susan, Lulu, Katerine, Kelly..."
"Katerine!" Trương Thần Phong nói thẳng, "Gọi Katerine đến căn hộ tầng 9."
Anna ngây người, sửng sốt hỏi: "Gọi cô ấy làm gì?"
"Trên giường! OK?!"
Trương Thần Phong cười đến có chút lãnh khốc, cũng không có cái gì gọi là ưu nhã, hiện tại hắn đã sắp bùng phát rồi.
Tên khốn kiếp John Smith, không ngờ hạ thuốc liều nặng như thế, với lại thời gian càng lâu tác dụng càng mạnh, lão không dùng cách này đối phó những kẻ không may bị lão nhìn trúng chứ. Nếu chỉ là muốn cho Trương Thần Phong hắn thoải mái hơn, rất tốt, hắn thành công rồi đó.
"OK..." Tuy rằng Trương Thần Phong yêu cầu rất quỷ dị, cũng không ngờ hắn lại có phong cách ăn cỏ thế này, (chắc ý chị muốn nói thỏ ăn cỏ gần hang hở) nhưng vì không biết ẩn tình bên trong nên Anna vẫn quyết định để chính bọn họ tự giải quyết vấn đề.
Trương Thần Phong vừa biến mất khỏi hành lang hai phút, một người đàn ông cao lớn anh tuấn bước nhanh đến, khuôn mặt đóng băng nhìn thẳng Anna: "Xin hỏi Trương Thần Phong ở đâu."
"Dạ?" Anna trừng lớn mắt hỏi lại, "Ngài là vị nào?"
"Hồng Chính Thân."
"Ồ! Ngài chính là người chị Cầm nói —— "
"Tôi tìm Trương Thần Phong, gấp. Hắn ngồi xe tôi qua đây, hiện tại hắn có điểm..." Hồng Chính Thân cũng đã mất đi nhẫn nại, "Tóm lại là hắn ở đâu?"
Nhớ lại Thần Phong thất thố lúc nãy, Anna nhìn người đàn ông này cũng không giống người có ý xấu, thế là nói thẳng: "Tầng chín phòng 912, chẳng qua hắn giống như—— "
Không đợi Anna nói xong, Chính Thân đã nhanh như gió biến mất khỏi hành lang.
Anna không hiểu đây là tình huống gì, chị Cầm đã tắt điện thoại, do dự nhiều lần vẫn là nhắn cho Katerine một tin.
Trương Thần Phong vừa kéo cửa phòng ra, nhìn thấy Hồng Chính Thân hơi thở hổn hển đứng ngoài, tâm trạng hơi có chút buồn khổ, hắn không phải không biết rõ lúc này hai mắt của mình đều phát lửa rồi, với lại là dục hỏa, nhìn không tốt lắm.
Bên trong còn có cả lò sười, hắn có chút khó nhịn nên cởi bỏ hết quần áo, Hồng Chính Thân thấy mình đang phanh áo cởi ra dây lưng, nhất định nghĩ hắn là một gã chơi bời đi.
"Anh đuổi theo làm gì?"
Trương Thần Phong giọng điệu châm chọc, thật không dễ dàng tha thứ, làm bộ dạng muốn đóng cửa tiễn khách.
Hiện tại chỉ có hai người bọn họ, nhưng không muốn bị Hồng Chính Thân nhìn thấy, quan hệ của bọn họ tuy rằng vi diệu, nhưng ít nhất trước đây vẫn luôn là bình đẳng.
Không ngờ cánh cửa bị Hồng Chính Thân vươn tay giữ lại, Trương Thần Phong bị ánh mắt của Hồng Chính Thân chế trụ: "Chuyện đêm nay tôi muốn chịu nửa trách nhiệm."
"Định làm đại sứ à, anh tìm nhầm đối tượng rồi!" Rất xin lỗi, hiện nay với tình huống đã không cho hắn giữ được mặt nạ thong dong cười nói thường ngày.
"Tôi thấy nhầm người là cậu." Hồng Chính Thân duỗi một bàn tay đặt lên hai má nóng rực của Trương Thần Phong, lại không biết cử chỉ thế này đối Trương Thần Phong mà nói là cực kỳ nguy hiểm
Gạt bàn tay kia một cách thô bạo, Trương Thần Phong mặt nghiêng qua một bên, có chút lạnh lùng thờ ơ hạ lệnh đuổi khách: "Nếu còn coi tôi là khách trọ tốt của anh, thì đi đi. Ngày mai... Ngày mai tôi sẽ trở lại."
"A Phong." Mỹ nhân ba vòng bốc lửa Katerine đã chầm chậm tiến đến, mắt nhìn hai người đàn ông phía bên trong cùng bên ngoài cửa giằng co, không coi ai ra gì nói với Trương Thần Phong: "Tìm tôi gấp như vậy, không phải chỉ để nói chuyện phiếm chứ."
Trương Thần Phong nắm tay Katerine, một cáikéo vào cửa, sau đó nói với Hồng Chính Thân: "Gặp lại sau."
.....
Lúc cánh cửa chầm chậm khép lại, Hồng Chính Thân cũng chầm chậm nhắm mắt.
Lần này, có điểm thực sự nóng nảy.
Sau khi tiếng gõ cửa duy trì hai mươi giây, Trương Thần Phong mang một khuôn mặt chán nản ra mở cửa (anh đừng mơ chơi bời với người đẹp 3 vòng nóng bỏng trước mặt Thân ca nhé =]]), nhẫn nại hỏi: "Anh phát điên gì vậy! Anh cũng muốn gia nhập sao?"
Hồng Chính Thân cũng không giả bộ anh hùng, trực tiếp vào phòng khóa cửa, tự biên tự diễn đi tới phòng khách chiếm lấy vị trí trên sô pha."Tôi từng nói muốn ngủ bên ngoài tốt nhất phải báo trước cho tôi."
Khả năng phản ứng của cơ thể rất thành thực, Trương Thần Phong vì chính mình gặp phải tình huống hỗn loạn này không biết nên khóc hay nên cười mặc niệm hai giây, cuối cùng cười ra tiếng: "Anh mẹ nó tóm lại là định làm gì a? Đây là ký túc xá trường học của nhà anh hay sao? Tôi thừa nhận kịch hôm nay anh phối hợp diễn rất hoàn hảo, tôi cảm ơn anh, nhưng chúng ta ngoài kịch ra tốt nhất không can thiệp đến chuyện của nhau, đó cũng là anh nói nha."
Vân da Trương Thần Phong lộ ra một thân thể hoàn mỹ thon dài, đó là sự kết hợp của tuổi trẻ và dã tính.
Hồng Chính Thân nhìn chằm chằm hắn không nói gì, kỳ thực một phút đồng hồ này, anh cũng không biết chính mình hiện tại đang làm cái gì.
....
Katerine sửa sang lại cổ áo, tiện tay cầm lấy túi xách của mình đi ra ngoài: "Hôm nay thật náo nhiệt nha, anh đẹp trai này chỉ sợ là có việc gấp muốn nói chuyện cùng anh, các anh cứ tiếp tục đi nhé."
"Đừng đi." Trương Thần Phong rất ít khi sợ hãi, thế nhưng một khắc này, hắn cảm thấy chính mình có chút sợ hãi, sợ Katerine đi thật, hắn cùng Hồng Chính Thân ở lại tất yếu trở nên sặc mùi thuốc súng, với lại loại cảm giác này rất khó kiềm chế.
"Tôi ở ngay phòng 935, nói xong việc rồi thì đến tìm tôi." Katerine thật sâu nhìn Hồng Chính Thân một cái, phong tình vạn chủng bước giày cao gót rời đi.
....................
Sau một hồi trầm mặc, Hồng Chính Thân trầm thấp mở lời: "Tôi cùng Tương Băng Cầm từng kết hôn."
"A?" Thần Phong tựa hồ nghe phải tin tức không nên nghe, cho nên biểu tình vô cùng phức tạp.
"Sau đó chia tay là bởi vì... biết chuyện tôi từng cùng đàn ông qua lại, cô ấy không chấp nhận được." Giọng nói Hồng Chính Thân lúc này rất bình tĩnh, giống như hiện tại đang nói chuyện của người khác.
"Anh đúng thật là ——" Trương Thần Phong có thể cảm giác bởi vì tin tức quá chấn động, cho nên tình dục cũng tạm thời bị dọa lui vài phân. (Thế mà cũng được hả =]]]])
"Cùng cả đàn ông lẫn phụ nữ qua lại, tôi không biết rõ tôi xem như là cái gì. Ngoại trừ diễn kịch, trong mắt cậu thể loại này không ra làm sao cả, sẽ bị phỉ nhổ đi?"
Trương Thần Phong bị gương mặt u ám thương cảm của Hồng Chính Thân nhìn đến, không biết là xuất phát từ khẩn trương hay trong cơ thể có tình triều quấy phá, tim đập thình thịch.
Hắn vốn là muốn nói với đối phương, chính mình thấy nhiều rồi, cũng không phải người hẹp hòi như vậy, nhưng đối mặt với một người đàn ông can đảm thổ lộ lại ẩn ẩn bất chấp kia, khéo lưỡi như hắn nhất thời cũng không nói tiếp được cái gì.
Lẽ nào lại muốn hắn đem cảm nhận thực sự nói cho anh ta: Đàn ông như anh đủ mê người rồi, thích phụ nữ hay đàn ông đều không có vấn đề gì cả, sinh ra đã khổ, thoả thích hưởng thụ là được rồi. Mà nếu nói như vậy thật, đối phương đại khái ngược lại sẽ coi hắn như cái trạm nói chuyện không làm mất lòng người khác đi.
"Đã rất lâu rồi không có cảm giác với đàn ông, cho đến khi..." Hồng Chính Thân thu hồi ánh mắt, nhìn về phía sàn nhà: "Cậu xuất hiện."
Tuy rằng đã tự dự kiến được đáp án rồi, nhưng thực sự chính tai nghe được, Trương Thần Phong vẫn giật mình, tiếp theo có chút ngả ngớn bật cười.
"Anh xem như là đang hướng tôi thổ lộ sao? Đúng lúc tôi dục hỏa đốt người như thế? Đúng là cân nhắc nha, anh lẽ nào cho rằng kể cả tôi không còn giữ được định lực, cũng không dám làm đàn ông sao?"
"Sát vách còn có một người phụ nữ đang đợi cậu, tôi đi."
(Mé ~ anh diễn vai đỏng đảnh hay quá đấy =))))
Hồng Chính Thân nói xong câu này liền xoay người rời đi, nhưng bước chân không đến hai bước, đã bị một cỗ ngoại lực kéo lấy bờ vai, sau đó anh nghe người nọ phía sau nhẹ nhàng nói một câu: "Anh —— chẳng phải là đến ngăn cản cô ấy sao?"
Hồng Chính Thân chậm rãi quay đầu, thật sâu nhìn Trương Thần Phong một cái, đột nhiên cười tự giễu, như tại khoảnh khắc đó phóng thích ra tất cả ẩn nhẫn cùng bất đắc dĩ, qua một giây đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng thờ ơ vốn có: "Tốt nhất cậu mau chóng chuyển đi. Loại câu dẫn vui chơi này, tôi không có biện pháp theo đến cùng, ta không phải khách của cậu, cậu cũng không cần phải giả làm bộ dạng dễ dàng tha thứ cho tôi."
Trương Thần Phong vừa nghe câu này, một cỗ lửa vô danh ngay lập tức theo cơ thể bốc lên thiêu tới đỉnh đầu, hắn dùng sức mạnh kéo ánh tay phải của Hồng Chính Thân, đem lòng bàn tay đặt vào hạ thể chính mình, đụng vào dục vọng cách một lớp vải vóc vẫn cảm nhận được khí thế cường thịnh.
Hồng Chính Thân nâng tay một cái muốn giãy ra, giương mắt lên đụng phải con ngươi uất ức tức giận bức người đen thẳm chống lại của Trương Thần Phong.
"Anh nhìn tôi chết như vậy mà còn coi như không có việc gì sao? Chẳng qua là đúng như anh mong muốn, xem như tôi trúng thuốc rồi đối với anh có phản ứng, loại người như anh, so với tên John Smith kia có cái gì khác nhau? Vì không dùng sức mạnh, là anh có thế tự cho mình là cao thượng, ưm? Anh đồng ý với Tương Băng Cầm giúp tôi, chẳng phải là có ý đồ với tôi sao? Hiện tại đuổi theo, không phải là anh định làm tôi đấy chứ?"
Làm nhục tôi thú vị thế à? Bởi vì đang trong tình thế khó chịu, đối phương có thể cao cao tại thượng phê phán lựa chọn của anh, đưa ra phỏng đoán dơ bẩn sao?
Hồng Chính Thân tuy rằng không muốn đem mấy câu sắc nhọn của Trương Thần Phong nói lúc dục hỏa đốt người để ở trong lòng, nhưng nói thật ra, tận mắt thấy khóe miệng mang nét cười của người đàn ông này diễn vẻ lạnh lùng vô tình thực sự với anh, đúng là không dễ chịu. Thì ra, lại chú ý cách hắn nhìn mình như thế.
"Thì ra trong mắt của cậu, tôi là loại người đó."
Biểu tình thụ thương của Hồng Chính Thân khiến tâm Trương Thần Phong trầm xuống, đầu óc nháy mắt thanh tỉnh vài phân, cũng mơ hồ cảm thấy lời nói của chính mình vừa rồi đúng là quá khích không khống chế được, có chút chọc giận đối phương, nhất thời im bặt nhìn anh chằm chằm.
Ngay tại giai đoạn giằng co, Hồng Chính Thân bước chân trái vòng lại, lần thứ hai đi tới trước mặt Trương Thần Phong, cách một khoảng cách dừng lại, đáy mắt xẹt qua một tia sắc lạnh cùng tuyệt vọng.
Loại công kích hung mãnh của giống đực đó Trương Thần Phong nhìn không sai, trái tim hắn vì thế kịch liệt đánh một cái, lần đầu có chút đoán không ra dụng ý tức thì của Hồng Chính Thân.
"Qua đêm nay, chúng ta không phải là bạn bè, cũng có thể không còn quan hệ gì cả, nhưng không sao." Khí phách trong đôi mắt Hồng Chính Thân dần dần lắng tụ lại, đổi lại là sự phản kích tuyệt đối mãnh liệt: "Phía Tương Băng Cầm tôi sẽ giải thích, mà John Smith, trong mắt cậu, căn bản cũng không là gì đi? Cậu nói không sai, tôi đúng là không cao thượng, nhưng cậu cũng sẽ không sợ đến mức chọn đường chạy trốn chứ? Giống như bây giờ."
(Qua đêm nay sóng gió sẽ về với mây ngàn, dậy đi yêu thương.... =]]])
~~~~~~~~ Báo động ~~~~~~~~~~~~~~~~
Hồng Chính Thân cởi áo khoác, sau đó là từng nút từng nút áo sơmi, động tác chậm rãi mà tình sắc, dần dần lộ ra dáng người cao ngạo cùng cơ bụng xinh đẹp, không giống với cơ thể cường kiện của người mẫu châu Âu mà là vẻ hoàn mỹ đậm chất phong tình phương Đông, màu mật ong hoa lệ mà tinh xảo, cùng khí chất lạnh lùng nghiêm nghị ngày thường của anh, hiện ra cảm giác hoàn toàn trái ngược.
Đây thật sự là cơ thể mà những người đàn ông bình thường đều khát vọng luyện thành, bắp thịt thon dài rắn chắc bao bọc lấy khung xương đều đặn, cởi bỏ qua áo khoác ra là cánh tay mở rộng, lộ ra đường cong hoàn mỹ.
Cho dù không yêu đàn ông, cũng không có nghĩa là không càm nhận được cái đẹp, đó là đương nhiên. Hồng Chính Thân sở hữu một cơ thể cao ngạo lại đầy mị lực khiến cho đông đảo nam nữ đều yêu thích, bọn họ truy đuổi khát vọng mê luyến rồi lại bồi hồi thụ thương, bởi vì bị một người đàn ông thế này hấp dẫn, chỉ có thể liều mạng yêu anh ấy, ngoài ra không còn cách nào chống lại được cảm tình này.
Không ai dám yêu cầu Hồng Chính Thân vi cô ta hay hắn ta dừng chân.
Trương Thần Phong giống như bị trúng cổ, nhất thời vì quá mê hoặc mà không có bất kỳ phản ứng nào, hắn hơi ý thức được đối phương muốn làm gì, nhưng không cách nào phát ra tiếng ngăn cản, toàn bộ linh hồn hắn dường như trở nên cứng ngắc, chỉ có thể bình tĩnh nhìn Hồng Chính Thân từng bước biểu diễn tất cả.
Đều là đàn ông nhưng chính mình cũng không thể phủ nhận trong nháy mắt tâm tình mất thăng bằng, Trương Thần Phong cả kinh thiếu chút nữa quên mất hô hấp, mãi đến khi Hồng Chính Thân hoàn toàn ở trần thân trên, hắn mới dần dần phun ra một hơi thở, rủa thầm: Thật con mẹ nó quá khẩn trương rồi...
Trải qua đủ mọi trận chiến như Trương Thần Phong, cũng không khỏi bị màn trước mắt này khí thế thản nhiên đoạt đi khả năng kiềm chế bản năng tình dục nguyên thủy, nhiễu loạn thần hồn. Hắn vì chính mình tạo ra vô số phòng tuyến kiên cố trước mọi hoàn cảnh đột ngột phát sinh, nhưng với màn mang tính khiêu chiến như vậy, thật sự nhất thời không có cách nào đối phó, cũng chưa từng có kinh nghiệm xảy ra trong quá khứ.
Hồng Chính Thân dường như bị chọc giận, đã không còn khoan dung mà hoàn toàn là thái độ vui chơi, như là muốn cùng hắn đến kết cục triệt để chấm dứt.
Nếu không phải lúc này còn có ảo giác lạc quan chống đỡ, thật sự nghĩ lại không biết mình định làm cái gì, hồi nãy không nên phóng đãng đáng giận như thể, xem ra đã chọc phải đối tượng không nên dây vào rồi.
Đến tận bây giờ đều là do chính mình dụ dỗ người khác, hiện tại cục diện điên đảo, thực là hối không kịp, phải làm sao đây? Muốn xin lỗi? Xem ra... Đã chậm.
Lúc này hai người chỉ còn một cm khoảng cách, Trương Thần Phong cố hết sức giữ biểu tình không bị quấy nhiễu, nhưng cũng không thành công. Mặt hắn không biết thế nào đỏ đến mức chính mình có thể cảm giác được như có một trận thiêu cháy, nỗ lực tỉnh táo lại, nhưng phát hiện chính mình phanh mở hoàn toàn vạt áo, tình dục trong mắt như đã phun ra lửa, một phần vì khí tức mềm nhẹ khó nhịn trong người, một phần không muốn đối phương cảm thấy chính mình đã bị khiêu khích đến rối loạn.
Trương Thần Phong rất rõ ràng phản ứng lúc này không phải do mình có tính hướng khác thường, mà bởi vì bị cơ thể tinh xảo này khiêu khích trong bầu không khí ái muội nồng nặc mùi tình dục kích phát bản năng của phái mạnh, tác dụng của thuốc như gông thép trói chân lại, chỉ có thể mặc kệ đắm chìm trong những cơn sóng tình mê loạn
"Ngô!"
Một luồng hô hấp phả lên hai gò má đang phát nhiệt, vị đạo nam tính tươi mát chỉ thuộc về đàn ông nháy mắt ngập tràn xoang mũi của Trương Thần Phong, cũng không phải chưa từng thân mật như thế này, nhưng đây là lần đầu tiên đối phương chủ động đưa tay ôm lấy sau gáy mình, chỉ dùng sức mà không cần kỹ xảo hôn đến có phần thô bạo, nhưng có thể khiến người ta trong khoảnh khắc đầu váng mắt hoa.
Chớp lấy thời cơ ban tặng, cũng xem như là kinh nghiệm phong phú của Trương Thần Phong, vừa quay đầu nếm thử đã cảm nhận được cơ thể dục hỏa thiêu đốt, tứ chi theo bản năng nguyên thủy liên tục khiêu khích, hiệu quả thực sự mạnh mẽ.
Đây là Hồng Chính Thân vẫn lạnh lùng tĩnh lặng trước giờ sao?
Chưa bao giờ biết rõ anh ta còn có một mặt như thế!
Nụ hôn này cực kỳ bá đạo cuồng nhiệt, lúc trăn trở dây dưa lúc lại đầy quyết đoán, giống như muốn hủy diệt con mồi vậy. Thẳng đến khi Trương Thần Phong thiếu chút nữa vì hít thở không thông mà tắc thở, Hồng Chính Thân mới buông ra, ngưng mắt âm thầm nhìn đối thủ giãy giụa, chật vật thiếu dưỡng khí vì giằng co giữa sốt ruột cùng nhẫn nại.
Lúc đó, Trương Thần Phong thực sự phải cố gắng kiềm chế lo sợ cùng nghi hoặc không ngừng bùng nổ trong lòng, trong đầu cuối cùng xuất hiện một tia sáng tỏ khiến lồng ngực phát ra tâm tình bất an không ngớt: "Anh như vậy xem như là giậu đổ bìm leo sao?" (Ừ, rồi sao anh =]]]])
Một giây sau, chờ được không phải câu trả lời mà thêm sự vào bất mãn, đối phương lần thứ hai hôn trụ hắn, dùng phương thức dài dòng tinh tế, hòa quyện giữa hương vị tình dục cùng dịu dàng, làm hắn cuống quýt giơ tay phản kháng.
Vài lần đụng độ trước đây, Trương Thần Phong cũng chỉ coi như chơi đùa, cũng không để tâm, nhưng khí thế lúc này trực tiếp vượt qua Lôi Trì, tâm lý cùng sinh lý không khỏi có chút phản ứng mãnh liệt.
So với Trương Thần Phong chiều cao 1m83 Hồng Chính Thân còn muốn cao hơn hai cm, cùng chính cơ thể ma mị hoàn mỹ như thần Apollo này nếm thử cảm giác chơi đùa nguy hiểm, thực đúng là... rất có cảm giác áp bách.
Cánh tay dùng sức, đến khi đôi môi lần thứ hai tách ra, Trương Thần Phong thừa nhận chính mình đã có điểm không biết làm sao: "Anh thế này —— hôn bao nhiêu người rồi vậy?"
"Sẽ không so với cậu ít hơn." Hồng Chính Thân đem trán ngã vào vai trái của hắn, bộ dạng có chút mệt mỏi.
Hồng Chính Thân làm như vậy Trương Thần Phong cũng không cảm thấy phản cảm, hai người đàn ông vóc dáng tương đương nhau phác lên một hình ảnh dương cương hoàn mỹ.
"Tôi tưởng cậu đã quen loại sự tình này rồi."
"Anh biết anh đang làm cái gì chứ..."
Đem vấn đề này ra thảo luận tại hiện trường là rất trọng yếu, Trương Thần Phong có chút quẫn bách mà cố gắng giữ không cho chính mình quên mất đối phương không chỉ là đồng tính, mà so với mình còn là người đàn ông chính chắn hơn, bản thân không nên trở thành loại đàn ông suy nghĩ bằng bên dưới như vậy. Tư tưởng khá buông lỏng rồi, hạ thân lại càng căng chặt, vì vậy động tác toàn thân hoàn toàn đình trệ.
Hồng Chính Thân lúc này một lần nữa cùng hắn nhìn thẳng, người trước mặt đã bỏ xuống vẻ thản nhiên thường ngày mà đổi thành bộ dạng dày vò cố chấp, tay phải lớn mật đưa lên mơn trớn lồng ngực trơn nhẵn, cường tráng của Trương Thần Phong, cuối cùng dừng tại sườn eo, lòng bàn tay khẽ vuốt, đột nhiên mạch máu toàn thân cùng sống lưng vì quá căng thẳng mà run lên một cái nhè nhẹ.
Hồng Chính Thân môi lưỡi mơn trớn trên cằm Trương Thần Phong, đầu lưỡi rõ ràng mà cẩn thận trượt qua cổ mút mát nơi hầu kết, tay kia mở rộng cổ áo trượt vào vuốt ve điểm mẫn cảm nổi trước ngực.
Trương Thần Phong không ngờ thủ đoạn ve vãn của Hồng Chính Thân cao siêu như vậy, gần như trong nháy mắt liền phát động một chiến dịch phi nhân tính, một cảm giác hưng phấn bất thình lình khẽ khàng xuất hiện, bất chấp mạch máu toàn thân sôi trào cùng tiếng tim đập kịch liệt.
Cho dù chỉ là trầm mê ngắn ngủi, cũng sẽ gây ra hậu quả không tưởng, đang lúc Hồng Chính Thân dần dần nửa quỳ xuống một đường hôn men theo ngực đến cơ bụng lại một đường trở về,, mỗi một tấc da thịt anh đi qua đều bị nước bọt nhuốm dần, ngọn đèn bên trong chiếu ra ánh sáng nhu hòa đầy ám muội.
Ngón tay lần theo vòng eo, chạm qua lớp lông tơ mềm mại lan tràn tới sinh mạng gợi cảm mạnh mẽ, cách một lớp quần lót màu trắng phồng lên kêu gào, hình dạng xinh đẹp thật giống như chủ nhân như nó.
Chóp mũi gần kề, hương vị tươi mát ăn mòn hết tất cả, những khát vọng từ trước tới giờ cứ như vậy bại lộ ra trước mắt, Hồng Chính Thân chứng kiến bộ dạng hèn mọn của chính mình lúc này cảm thấy thực thống khổ cùng chua xót, đúng là đã sa ngã đến tận tầng dưới cùng,tự bản thân cũng không dám nhìn thẳng vào.
Thế nhưng anh không có cách nào quên đi ham muốn này, cũng không có biện pháp khống chế loại bản năng nguyên thủy bi ai mà hấp dẫn. Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy người đàn ông đó, chính mình đã mặc cho loại năng lượng tà ác này không ngừng lớn mạnh xâm chiếm tới tình trạng không thể vãn hồi.
Lột bỏ đi tầng lớp che giấu cuối cùng, luồng nhiệt kinh người nảy ra, biến chính mình không đầu không đuôi chìm đắm trở thành nô lệ cho dục vọng. Rõ ràng trước giờ chưa từng vì ai mà làm loại chuyện này, không ngờ người trước mặt này lại khiến mình đối với hắn cảm giác đặc biệt, cho nên hầu như không dám do dự lấy một khắc liền hôn lên....
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
14 chương
4 chương
68 chương
40 chương