Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 690 : Cô tình ta nguyện
- Cô Tô, Bí thư Đường, cho chút mặt mũi đi…
Đỗ Long vừa nhảy múa vừa mời gọi Tô Linh Vân và Đường Lệ Phượng đang quan sát.
Hai người cũng bị không khí ở hiện trường ảnh hưởng, trong đầu cũng nóng lòng muốn thử. Thấy Đỗ Long mời gọi ân cần, cả hai liền nhìn nhau cười rồi nắm lấy tay nhau nhảy múa, gia nhập vào trong đám người đang khiêu vũ.
- Dịch Thăng, tôi rất vui đó!
Lý Thụy Trân hướng về phía Đỗ Long kêu to.
Đỗ Long nghe rõ, cũng cười nói:
- Tôi cũng rất vui.
Lý Thụy Trân cười bảo:
- Anh không vui bằng tôi đâu.
Đỗ Long nghi ngờ hỏi:
- Vì sao khẳng định như vậy chứ?
Lý Thụy Trân cười hì hì, đột nhiên nhón chân lên hôn một cái trên mặt Đỗ Long, sau đó cô ta có chút khiêu khích nhìn Đỗ Long. Đỗ Long giật mình, hắn cũng cực kỳ nhanh chóng đáp lễ, liền lớn tiếng nói:
- Coi đó, tôi cũng rất vui vẻ!
Trong mắt Lý Thụy Trân hiện lên vui mừng lẫn sợ hãi, cô ấy lại nhón chân lên hôn lấy Đỗ Long. Lần này Đỗ Long cũng không có cho cô đạt được mục đích, hắn trực tiếp ôm lấy cô, hai người thật sự hôn nhau.
Qua một lúc sau, Lý Thụy Trân mới ngẩng đầu nhìn về phía Đỗ Long. Hai mắt cô mê ly nói với Đỗ Long:
- Dịch Thăng, tôi còn tưởng là anh chỉ thích mẫu con gái kiểu như cô Trầm… Anh … sẽ không cảm thấy tôi là người rất tùy tiện chứ?
Đỗ Long cười nói:
- Không có nha, thật ra tôi thích dạng phụ nữ thành thục một chút hơn. Bởi vì phụ nữ thành thục hiểu được phong tình, giỏi hầu hạ đàn ông hơn. Vả lại tốt nhất là độ tuổi chừng Thụy Trân cô, táo chín đúng lúc, vừa ngọt lại vừa đẹp, táo xanh làm cách nào so sánh được chứ.
Lý Thụy Trân nghe thấy Đỗ Long nói vậy liền thẹn thùng ngay, bộ dạng khiến người ta xốn xao kia quả nhiên làm sao có cô bé nào so sánh được. Đương nhiên, táo xanh cũng có chỗ ngon của nó, mà điều này cũng không cần thiết phải giải thích cho Lý Thụy Trân.
Lý Thụy Trân thì thào vào tai Đỗ Long:
- Anh còn chưa trả lời vấn đề thứ hai của tôi đâu.
Đỗ Long cười nói:
- Cô chưa gả tôi cũng chưa lập gia đình, chỉ cần nhìn thuận mắt là được, muốn ở chung thì ở chung thôi, tùy tiện chỗ nào chứ? Thật ra tôi hẳn là nên hổ thẹn bởi vì tôi không ngờ mình lại không hiểu ám chỉ gì hết, khiến cho Thụy Trân phải áp dụng thế chủ động…
Lý Thụy Trân trong mắt toát ra niềm vui sướng, cô nói:
- Tôi cam tâm tình nguyện, chỉ cần anh không chê tôi, tôi nguyện ý vì anh làm rất nhiều việc … Dịch Thăng, Nhã Hân cũng là người phụ nữ của anh đúng không? Tôi nhìn ra được, bộ dạng cô ta cứ như luôn muốn nhào vào lòng anh, cứ nhắc đến anh là tràn đầy kiêu ngạo. Còn như với bạn gái nho nhỏ của anh, không khí giữa hai người có chút lạnh nhạt, hay là cô bé kia vẫn còn trinh à?
Đỗ Long cười nói:
- Mắt cô tinh thiệt đó. Thật ra cô ấy cũng không phải bạn gái của tôi mà là bạn gái của bạn tôi. Cô ấy không thích bị người theo đuổi, quấn quít cả ngày nên mượn tôi chắn gió ấy mà. Tôi là người khá sợ gò bó, chỉ cần mọi người vui vẻ là được. Tôi có thể quan hệ thân mật cùng vài cô gái, nếu hai bên không thích thì cũng không cần miễn cưỡng mà ở chung một chỗ.
Lý Thụy Trân cười nói:
- Anh thật đúng là thoải mái mà. Kỳ thật anh cũng không cần báo trước cho tôi đâu, tôi đã trải qua nhiều việc như vậy, đối với hôn nhân hay mấy thứ khác đều không cảm thấy hứng thú rồi. Anh nói rất hay, chỉ cần mọi người đều vui vẻ là có thể ở chung với nhau. Thật ra tôi thấy Nhã Hân cũng rất hay đó, cô ấy nhỏ tuổi hơn tôi lại sớm nhìn rõ điểm này hơn tôi. Cô ấy đã hưởng thụ sự dịu dàng của anh bao lâu rồi?
Đỗ Long cười nói:
- Vậy cô có muốn hưởng thụ một chút không?
Lý Thụy Trân có chút kích động gật đầu, Đỗ Long cười nói:
- Vậy chúng ta cứ lặng lẽ trốn đi?
Lý Thụy Trân chột dạ nhìn xung quanh rồi nói:
- Cái này có được không? Có khi nào bị bắt gặp không?
Đỗ Long cười nói:
- Đây là đại hội lửa trại chuyên dùng để thân cận đó, cô nhìn coi, rất nhiều thanh thiếu niên đều tay trong tay chạy ra ngoài rồi. Chẳng lẽ chúng ta còn không bằng bọn họ sao?
Lý Thụy Trân quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy không ít người trẻ tuổi nắm tay chạy đi. Đột nhiên tim cô đập rộn lên, nói:
- Vậy chúng ta …
Đỗ Long nắm lấy tay Lý Thụy Trân nói:
- Chạy!
Nói xong, Đỗ Long liền kéo tay Lý Thụy Trân chạy về hướng khoàng trống của vòng tròn gần họ nhất. Bởi vì quá nhiều người nhảy múa nên trong quá trình chạy ra suýt nữa đâm vào người khác. Lý Thụy Trân vào lúc vừa lao ra được vòng tròn liền cảm giác như mình phá tan một bức tường giam, đất trời ở trước mặt đột nhiên trở nên vô cùng rộng lớn. Lý Thụy Trân cảm thấy tâm tình của mình chưa bao giờ vui sướng như lúc này, như có một xúc động muốn cất cao giọng hát.
Đường Lệ Phượng đang cùng Tô Linh Vân nhảy đối mặt nhau đột nhiên nhìn thấy Tô Linh Vân mỉm cười đầy ý vị sâu xa. Đường Lệ Phượng nhìn theo ánh mắt của Tô Linh Vân, vừa thấy Chu Dịch Thăng nắm tay Lý Thụy Trân xông vào bóng đêm. Không biết vì sao nhìn đến bóng lưng của hai người, Đường Lệ Phượng đột nhiên nhớ tới “Romeo và Juliet” mà mình hồi còn đi học từng vô cùng say mê.
Tô Linh Vân bắt gặp Đường Lệ Phượng cũng nhìn thấy liền mỉm cười nói:
- Hy vọng chị Lý tìm được hạnh phúc của chính mình …
Đường Lệ Phượng bĩu môi, nói:
- Chu Dịch Thăng chỉ sợ cũng không phải một nửa hoàn hảo, hắn cũng quá phong lưu.
Tô Linh Vân thở dài, nói:
- Có mấy tên đàn ông không như vậy chứ? Chu Dịch Thăng đã xem như đủ quân tử rồi. Tôi cảm thấy hắn thông minh giống như đã nhìn thấu tình đời. Với hắn mà nói, theo đuổi lớn nhất của đời người chính là hưởng thụ đúng lúc. Ngẫm lại cũng đúng, trăm năm đời người qua nhanh lắm, mặc kệ sống theo kiểu gì thì kết quả cũng không phải là một mồi lửa đốt hết? Có thể nhìn thấu hết thảy mà sống vui vẻ, anh Chu thật sự không phải tầm thường.
Đường Lệ Phượng trong lòng cực kỳ không cho là đúng. Chu Dịch Thăng là một quân tử? Chính nhân quân tử mà biết làm những chuyện chỉ có ác ma mới làm? Tuy nhiên những lời này cô cũng không cách nào nói ra, chỉ có thể thầm oán trong lòng một chút, lại nói:
- Có lẽ vậy đi, bản lĩnh dụ dỗ con gái của hắn thật ra không tệ. Thật ra tôi cảm thấy làm người hẳn là tranh thủ lúc còn sống hết sức vì dân phục vụ mới đúng.
Tô Linh Vân cười rộ lên, Đường Lệ Phượng ngẫm nghĩ một chút cũng không nhịn được mà bật cười, nói:
- Hắn không phải Đảng viên, không có giác ngộ này thì rất bình thường. Sếp Tô hẳn là Đảng viên chứ? Như thế nào cũng tán thành cái ý tưởng tiêu cực của tên đó vậy chứ?
Tô Linh Vân nói:
- Đây không phải là ý tưởng tiêu cực, đây là một loại thái độ tích cực khi đối mặt với cuộc sống. Tôi cảm thấy ý nghĩ của hắn khá tiếp cận với tư tưởng đạo gia. Đó chính là triết lý được đúc kết qua mấy ngàn năm đó, không thể dễ dàng mà phủ định đâu.
Đường Lệ Phượng không có phản bác, thân phận Tô Linh Vân cũng khá đặc biệt, có thể cùng cô ta tùy tiện tâm sự, nhưng nếu tranh luận thì không cần thiết. Đường Lệ Phượng thản nhiên nói:
- Lý Thụy Trân là một người phụ nữ đáng thương, hi vọng Chu Dịch Thăng không cần làm khổ cô ấy …
Đỗ Long kéo Lý Thụy Trân chạy về phòng của hắn. Vừa đóng cửa, bọn họ liền nhiệt tình quấn quít lấy nhau. Hai người thay nhau cởi quần áo cho đối phương, chốt lát liền không mảnh vải che thân lăn đến trên giường. Lý Thụy Trân có dáng người rất gợi cảm, giống như Đỗ Long từng so sánh là đã hoàn toàn chín mùi, là lúc vị ngon nhiều nước nhất.
Bộ dạng Lý Thụy Trân vô cùng hấp dẫn, bất luận là vuốt ve hay là bóp lấy đều có cảm giác vô cùng tốt. Động tác của Lý Thụy Trân vừa lớn mật lại vừa nhiệt tình khiến Đỗ Long rất nhanh liền hưng phấn. Lý Thụy Trân cũng lâu ngày không làm chuyện này, những cái vuốt ve kịch liệt đầy kỹ xảo của Đỗ Long liền khiến cô cũng hưng phấn lên.
Ngay tại tình huống kích tình như thế, Đỗ Long bỗng nhiên làm như trò ảo thuật lấy ra một cái BCS, lắc lắc trước mặt Lý Thụy Trân rồi hỏi:
- Muốn dùng thứ này không?
Lý Thụy Trân vừa e lệ nói:
- Không cần, hôm nay là trong kỳ an toàn …
Đỗ Long mừng rỡ quăng mất thứ kia, ôm lấy cái mông rắn chắc của Lý Thụy Trân, hung hăn đâm vào …
Truyện khác cùng thể loại
711 chương
12 chương
102 chương
92 chương
496 chương