Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1152 : Đồ đồng phục hấp dẫn
Đỗ Long hạ giọng nói:
- Chuyện này chỉ là sớm hay muộn mà thôi, anh chỉ là khiến nó bùng nổ sớm hơn mà thôi, tiểu Tô em thấy anh đã sai sao?
Tô Linh Vân không chú ý đến cách xưng hô của Đỗ Long đã thay đổi, cô nhăn nhó nói:
- Đúng là anh... Chu tiên sinh, khả năng của anh quá lớn đấy... Ôi cha em chắc chắn là đã cho người điều tra anh ta rồi, nhưng không dự đoán trước được chuyện này...
Đỗ Long nói:
- Chuyện này chỉ là ngẫu nhiên thôi, một người bạn ở Mỹ của anh đã điều tra tập đoàn Tề Thị một thời gian rồi, anh vừa tìm anh ta thì anh ta đã nói với anh tập đoàn Tề Thị có vấn đề, anh lo ngại em đi đăng ký cùng với Tề Quang Bưu, cho nên anh đã nhờ bạn anh xử việc này trước thời hạn, hi vọng em có thể hiểu.
Tô Linh Vân khẽ thở dài:
- Em còn có thể nói được gì đây? Cảm ơn anh, Chu tiên sinh…
Đỗ Long nói:
- Tề Quang Bưu định khi nào quay lại Mỹ?
Tô Linh Vân nói::
- Gã mất tích rồi… đúng là kẻ nhu nhược, hành động đó chỉ làm cho mọi chuyện càng trở nên nghiêm trọng hơn thôi, ôi, biết mặt mà không biết lòng, Chu tiên sinh, cảm ơn anh…
Đỗ Long cười nói:
- Cũng may mà sai lầm không quá nghiêm trọng, em vẫn còn tự do, nếu muốn cảm ơn anh thì đến tỉnh Thiên Nam, mời anh ăn mấy bữa ngon là được rồi.
Nghe Chu Dịch Thăng cười nói cởi mở, Tô Linh Vân cũng thấy dễ chịu hơn nhiều, cô cười nói:
- Được thôi, em định hai ngày này sẽ đi tỉnh Thiên Nam, xử lý một số chuyện Tề Quang Bưu đã gây ra, ngoài ra cũng là để giải tỏa tâm trạng. Nếu Chu tiên sinh có thể đi chơi cung em vài ngày thì tốt quá, lời nói của Chu tiên sinh rất có tính triết lý, em lúc nào cũng nghe theo lời Chu tiên sinh dạy bảo…
Đỗ Long cười nói:
- Không có gì, chỉ cần em đến đây, cho dù có bận hơn nữa anh cũng sẽ thu xếp thời gian đưa em đi chơi giải sầu, đảm bảo em sẽ quên hết những chuyện không vui.
- Cảm ơn…
Tô Linh Vân nói:
- Chu tiên sinh em phải quay về công ty, đợi em đặt vé máy bay xong sẽ liên lạc lại với anh.
Cúp máy điện thoại, Đỗ Long có vẻ phấn chấn. Tô Linh Vân chuẩn bị đến rồi, lại còn mời hắn cùng đi du lịch nữa, điều này chứng tỏ cái gì? Tô Linh Vân ơi là Tô Linh Vân, em không phải là đã thích Chu Dịch Thăng già hơn em nhiều như vậy chứ?
Động tác của Lâm Nhã Hân rất nhanh, mười triệu đồng rất nhanh chuyển sang tài khoản của cục công an. Đỗ Long tìm đến phòng thông tin, phòng thông tin rất phối hợp với hắn và không sai lệch với dự đoán của Hàn Vĩ Quân.
Những thứ như cái này hoặc biển quảng cáo này hiện đang có sẵn rất nhiều phương án, sau khi tin tức được truyền đi mấy chục xí nghiệp có liên quan đều tìm đến, muốn tiếp nhận hạng mục này. Mới đầu những người này đều tìm Đỗ Long, dùng mọi biện pháp tặng quà cho hắn, đều bị Đỗ Long không hề khách sáo trả lại, sau đó không có ai tặng quà cho hắn nữa.
Đỗ Long vẫn dùng biện pháp bỏ phiếu công khai để thực hiện hạng mục, hôm tổ chức đấu thầu có tám công ty đến dự, số còn lại là do điều kiện kinh tế không cho phép, không chịu nộp một trăm nghìn tiền đặt cọc, vì thế không đến tham gia đấu thầu.
Sau đại hội đấu thầu, ba công ty và cục công an đã ký hợp đồng, giúp đỡ cục công an lắp đặt hệ thống máy hiển thị LCD và các tuyến đường ở ngã rẽ các tuyến đường chính, khi có kinh phí, công trình sẽ được triển khai nhanh tróng.
Trước khi Tô Linh Vân tới tỉnh Thiên Nam giải sầu, Âu Dương Đình đến thành phố Lỗ Tây, cô xin phép nghỉ hơn một tuần, cô không những dẫn bỗ mẹ đi thành phố Ngọc Minh và Ngọc Long Tuyết Sơn, Shangri-La và những nơi khác chơi một vòng, còn dẫn họ về Giang Tây thăm quê cũ, cảnh vật cũ trong ký ức hiện ra khiến một Âu Dương Đình kiên định cũng không khỏi thổn thức.
Đỗ Long thu sếp thời gian tới văn phòng của Âu Dương Đình tâm sự cùng cô:
- Thích nhé, tìm lại được bố mẹ đẻ, anh tưởng là em phải ở quê chơi thêm mấy ngày nữa chứ.
Âu Dương Đình lắc đầu, nói:
- Không vui mừng như những gì đã tưởng tượng, thậm chí có chút thất vọng... Nhưng dù sao cũng hoàn thành tâm nguyện, sau này một năm về thăm một lần là được.
Đỗ Long sớm biết sẽ có kết quả như thế này, hắn cười nói:
- Sao thế? Bố mẹ em đối xử với em không tốt à?
Âu Dương Đình có chút mất mát nói:
- Cũng không phải là không tốt, ngoài việc bắt đầu cảm thấy xúc động thì bọn họ không buồn dò hỏi xem em làm ở đâu, lại hỏi tình hình bạn trai của em... em làm theo lời chủ nhân trả lời họ, trước khi đi em đã đưa cho họ số tiền chủ nhân đã cho em.
Đỗ Long cười nói:
- Cho dù thế nào đi chăng nữa, họ vẫn là bố mẹ của em, sau thời gian xa cách dài tình cảm nhạt nhòa một chút cũng là chuyện thường tình, nếu thường xuyên tiếp xúc sẽ tốt hơn.
Âu Dương Đình lắc đầu nói:
- Cuộc sống của em và họ khác nhau lắm, tốt hơn hết là không làm ảnh hưởng đến họ, theo chủ nhân rất tốt, em thích làm nữ hiệp nửa đêm đi xử lý kẻ xấu, sau đó thưởng thức phần thưởng của chủ nhân...
Đỗ Long tay nắm chặt bộ ngực mềm mại của cô cười nói:
- Thật sao? Nếu em đã ngoan ngoãn như vậy thì anh thưởng cho em một chút.
Nói xong một tay kia Đỗ Long tụt quần cô xuống, lộ ra đôi mông xinh đẹp như trăng khuyết, bàn tay lớn sờ mó mấy cái, Âu Dương Đình nhất thời nhất thời khó nín nhịn rên rỉ, cô kiều mị nũng nịu trong lòng Đỗ Long nói:
- Chủ nhân, em rất nhớ anh... anh xem bên dưới ướt hết rồi...
Đỗ Long cười nói:
- Ướt là tốt, ướt thì có thể vào ngay...
Nói xong bảo bối của Đỗ Long vượt mọi chông gai xâm nhập vào cơ thể Âu Dương Đình, Âu Dương Đình rên rỉ thỏa mãn, cô vui vẻ thơm lên môi hắn, sau đó vặn vẹo cơ thể như rắn nước, động đậy trên người Đỗ Long.
Thấy chiếc mũ cảnh sát trên đầu mỹ nữ xiêu vẹo, áo quân phục trên người xộc xệch, bên dưới lộ hết ra, Đỗ Long hưng phấn tăng vọt, chinh phục sự hấp dẫn.
Đỗ Long ngồi chơi một lúc rồi để Âu Dương Đình chống tay xuống bàn, đứng chổng mông lên, tư thế đẹp mê người khiến Đỗ Long ngọc hỏa tăng vọt, hắn không chút do dự đâm thẳng vào, liên tục đâm vào cơ thể Âu Dương Đình, Âu Dương Đình nhất thời không giám lên tiếng, cắn chặt răng, âm thanh phát ra từ mũi khiến người ta nghĩ bậy nghĩ bạ.
Âu Dương Đình đã trở lại, nữ hiệp ban đêm mất tích một thời gian lại hoạt động trở lại, đầu đường cũng đã lắp đặt xong màn hình quảng cáo, và bắt đầu đi vào thử nghiệm, hàng ngày liên tục phát sóng những bản tin pháp chế, và một số đoạn video nhắc nhở.
Cũng không biết là đoạn phỏng vấn của Đỗ Long có hiệu quả hay là do màn hình lớn tuyên truyền có hiệu quả, hay là do nhóm nữ hiệp đêm khuya không ngững xuất kích bóp chết tội phạm, tóm lại các vụ án ở thành phố Lỗ Tây không ngừng giảm xuống. Đến cuối tháng 11, tỷ lệ phát sinh các vụ án giảm xuống hơn một nửa so với cùng kỳ những năm trước, kết quả này khiến toàn cục công an vô cùng phấn chấn. Hàn Vĩ Quân hết lời khen ngợi Đỗ Long, tỷ lệ các vụ án của thành phố Lỗ Tây tương đối cao so với tỉnh Thiên Nam, bây giờ giảm hơn một nửa, tuy là thành tích không tồi, nhưng vẫn cần tiếp tục cố gắng.
Ngay khi cục công an bận rộn cuối năm triển khai hành động thanh lưới, Tô Linh Vân vẫn lặng lẽ tới tỉnh Thiên Nam, lần này là cô đến một mình, một cái đuôi chó cũng không mang theo. Đỗ Long muốn nhận được thông tin của cô trước sau đó mới đích thân tới sân bay Ngọc Minh nghênh đón cô.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
116 chương
125 chương
14 chương
90 chương