Cánh Cổng

Chương 69

"Chúng ta phải làm một con rôbôt?" Tường hỏi, tự cảm thấy cực kì vớ vẩn. Akade cảm thấy cách truyền đạt của mình không được tốt, ngẫm nghĩ một lát, cô sửa lại. "Không phải một con rôbôt, một con búp bê bằng kim loại to lớn... Kiểu như một mẫu mô hình đồ chơi." "Đó là một phần của kế hoạch mà gã Richad đã nói?" Tường tiếp tục hỏi. "Đúng." "Cô không cảm thấy nó kì quặc sao?" Akade gật đầu. Nhưng cô lại nói: "Cậu nghĩ nếu muốn làm một con búp bê sắt lớn thì cần những gì?""Ừm, transformer? Cô biết đấy, đám sinh vật máy đứng lên từ xe hơi?" Tường trả lời mà không cần suy nghĩ. Nhìn vào mắt Akade, cậu không đọc được cảm xúc gì đại loại như nóng vội. Cô gái sở hữu một khuôn mặt cứng nhắc khác hẳn Haibara, kẻ mà giờ đây chỉ có thể đóng vai một khán giả, và được Akade đặc biệt trói thêm vài vòng dây lên người. Nhưng dù trên mặt không có biểu hiện gì, hành động của Akade chắc chắn là nóng vội. So ra còn hơn cả Tường, cậu cũng muốn cứu Sương, nhưng những gì đang xảy ra hơi không được bình thường. "Xe hơi?" Akade nói nhỏ. Cô cảm thấy đó là một ý kiến không tồi. Akade nhìn Haibara, và quyết định là nên trói cứng cô em gái vào cái cột đằng sau cô. Để lại Tường trông coi Haibara, Akade bỏ đi. Bóng hình cô mờ đi, để lại một lời cụt lủn: "Tôi sẽ trở lại nhanh thôi." Thế là chỉ còn Tường và Haibara ở lại với nhau. Haibara nhìn Tường, vài phút sau, cô nàng bắt đầu tìm cách quyến rũ cậu. Một cách vô vọng, dĩ nhiên, đặc biệt là khi phần lớn các đường cong trên người cô bị giấu kín đằng sau những vòng dây trói. Akade về sớm hơn là Tường tưởng, cùng với hai cái xác ô tô hãy còn tương đối nguyên vẹn. Thật ra, Tường cảm thấy là chúng còn khá mới mới đúng. "Tôi tìm thấy một tiệm trưng bày ô tô cách đây không xa." Akade nói thế. "Cô lại đi à?" Tường hỏi. Akade gật đầu. "Chúng ta cần thêm bốn năm chiếc nữa." "Chuyện này thật vớ vẩn. Cho dù chúng ta có lẻn vào cứ điểm tối nay thì liên lạc với quân đội..." Tường đang nói thì nhận ra Akade đã biến mất từ lúc nào. Tường có thể bỏ đi. Đã không còn dây trói trên người cậu, cũng như Akade đang bận rộn đi lấy xác ô tô. Hình ảnh cô gái chỉ cần một bàn tay là nâng cả khối thép nặng ít nhất là 7 tấn, mặt không đỏ, chân không run và dám cá là vẫn thừa sức chạy nhanh như gió khiến Tường phân vân. Cậu so sánh khả năng của Akade với khả năng của quân đội. Đánh lén bất ngờ khi đối thủ không đề phòng với sự giúp đỡ của một gã gián điệp dường như vẫn tốt hơn. Trừ việc, Akade đang chuẩn bị cho cuộc tấn công bằng một con búp bê sắt khổng lồ! Akade đi về thêm ba lần nữa, lấy thêm được 6 cái ô tô. Cô gái nhìn thấy Tường vẫn đứng đực ra mặt đầy ngờ vực cũng chỉ im lặng không nói gì. Cậu ta đã không tìm cách trốn đi, Akade nghĩ. Ngoài ra, toàn bộ kế hoạch mà Richard đã nói với Akade xoay quanh hai yếu tố. Thứ nhất là Vito Bailando sẽ có mặt tại rìa cứ điểm vào lúc 7h tối nay, tức là còn hơn 5 tiếng nữa. Thứ hai là con rô bốt của Richard. Bất cứ cái nào trong hai cái không đúng, Akade sẽ lập tức hủy bỏ kế hoạch, và cô cảm thấy mình thừa sức rút lui an toàn. Nói cách khác, kế hoạch dự phòng của Akade trong trường hợp Richard trở mặt là, tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách. "Rồi. Giờ thì, cậu nghĩ nên lắp ráp con rô bốt như thế nào?" Akade hỏi, đánh thức Tường khỏi trạng thái đờ đẫn. Thật là lố bịch! Tường âm thầm than thở lần thứ n+1, nhưng vẫn nêu ra một gợi ý: "Tháo chúng ra? Rồi lắp lại theo hình người?" Akade cân nhắc ý tưởng này một lúc. Sau cùng, cô nói: "Tôi có ý này hay hơn!" -0- Trong lúc Akade và Tường chuẩn bị cho cuộc tấn công buổi tối, Vito Bailando cùng cận vệ thân tín là Hart cũng bắt đầu kế hoạch đối phó. Hart lệnh cho 20 gã cận vệ X - những tay áo đen đã tiếp nhận tinh thể X và mạnh mẽ hơn người thường nhiều lần, đào một hố bẫy che chắn ngay tại một điểm nơi rìa cứ điểm. Lực lượng canh gác vòng ngoài nơi đây được dời đi, để lại một khu đất tương đối trống trải. Kế hoạch sẽ là, vào lúc 7h tối, Hart và Vito sẽ tình cờ dạo chơi tại nơi này. Richard sẽ bắt lấy Riko và uy hiếp cô bé, buộc Hart phải rời khỏi Vito. Akade lúc đó sẽ nhân cơ hội tấn công, bởi vì cô ta hẳn phải nấp ở đâu đó gần chỗ của Vito, và cô ta sẽ rơi vào cái hố bẫy đã đặc biệt thiết kế cho cô ta. Bên ngoài phòng của Riko và vẫn ở bên trong chiếc T1000, Richard theo dõi hình ảnh con bọ theo dõi của gã quay lại cảnh đội quân áo đen của Vito xây dựng cái bẫy. Vito đứng ngay phía sau Richard. "Cậu sẽ gửi những hình ảnh này cho Akade?" Vito hỏi. "Vâng." Richard gật đầu. "Một kế hoạch thông mình." Vito nói, sau đó rời đi. Bên ngoài chiếc T1000, Hart đợi sẵn, lập tức sóng bước bên cạnh ông chủ về lều của Vito. "Thế nào?" Vito hỏi, vẫn bước đi chậm rãi. "Mọi thứ đều ổn, ông chủ. Tôi chỉ thắc mắc liệu có con bọ nào khác đang theo dõi chúng ta ngay lúc này không thôi?" "Không đâu. Tôi đã kiểm tra năng lực của Richard. Cái cách mà cậu ta thu phát những tia điện quả thực rất thú vị." "Vậy là Richard không nói dối? Hắn thực sự muốn giúp chúng ta?" Hart hỏi. "Việc này thì tôi không dám chắc." "Nhưng ông chủ vẫn để hắn bên cạnh Riko?" Hart lo lắng nói. Toàn bộ kế hoạch của Vito chỉ có điểm này là Hart không sao hiểu nổi. "Nếu hắn thực sự lấy Riko ra để uy hiếp chúng ta, chỉ sợ..." "Cậu ta không thể. Ít nhất tôi dám nói là Richard không thể dùng Riko để uy hiếp tôi." Vito khẳng định. "Hart này, ở một mức độ nào đó, tôi hiểu rõ Richard cũng như chính cậu ta vậy." "Nếu ông đã nói thế, ông chủ." Hart hơi cúi đầu, không nói gì thêm. Bước vào lều, Vito cuối cùng nói: "Tối nay, chúng ta triệt tiêu mối họa Akade, bắt sống thằng nhóc Tường, giết chết Richard. Và ngày mai, Riko sẽ có thể bay lượn trên đôi cánh của nó ở một nơi cách xa nơi này hàng ngàn dặm." Mắt lão lóe lên, thực sự chiếu xạ ra những tia sáng trắng nhạt.