Càn Khôn Kiếm Thần

Chương 144 : Một Kích Tất Sát

Dịch: Phong Nguyệt Lâu *** Cảnh Ngôn thật sự chỉ có tu vi cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ, nhưng nguyên khí thì hùng hậu bàng bạc biết bao. Lúc ở Võ Đạo cửu trọng thiên Cảnh Ngôn đã đánh bại Cảnh Thiên Long Tiên Thiên cảnh. Giờ trải qua Nửa Bước Tiên Thiên rồi đến cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ, nguyên khí của Cảnh Ngôn không thua gì võ giả cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ, thậm chí vượt qua. Cảnh Ngôn thi triển Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng tuy chỉ là võ học trung phẩm nhưng qua Thương Khung Đệ Nhất Thần Công chỉnh sửa, uy năng của võ học trung phẩm hơn đa số võ học thượng phẩm. Đối thủ của Cảnh Ngôn, Ngụy Minh có tu vi cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ, thi triển võ học là võ học thượng phẩm Tuyệt Bá Cửu Đao, gã đã tu luyện võ học này đến cực độ. Nhưng Ngụy Minh muốn dùng Tuyệt Bá Cửu Đao giết Cảnh Ngôn thì như người si nói mộng, tuyệt đối không làm được. Về ưu thế, Ngụy Minh cầm vũ khí là cực phẩm. Nhưng Cảnh Ngôn có Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, nên đấu về võ học hắn tìm ra tỳ vết của Tuyệt Bá Cửu Đao, lợi dụng điều đó đánh tan đao quang, không có gì lạ. Đương nhiên Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng đánh tan Tuyệt Bá Cửu Đao thì uy năng cũng giảm bớt nhiều, ba lớp màn kiếm chỉ còn lớp cuối. Kiếm quang đen chớp mắt chém vào Ngụy Minh đang ngây người. Ngụy Minh không ngờ thực lực của Cảnh Ngôn đáng sợ đến thế, dễ dàng đánh tan đao quang võ học của gã. Nhưng Ngụy Minh kinh nghiệm dày dạn phản ứng rất mau. Khi màn kiếm đen ập đến Ngụy Minh khẽ quát, nguyên khí quanh người sôi trào nhanh như tia chớp bắn thủng kiếm quang đen. Phụp! Màn kiếm còn sót lại tán đi. Tuy tiêu trừ đợt nguy hiểm nhỏ này nhưng sắc mặt Ngụy Minh hoàn toàn thay đổi. Mới rồi Ngụy Minh giận điên, mắt đỏ ngầu mất lý trí, bây giờ gã hoàn toàn bình tĩnh lại, nhận ra võ giả trẻ tên Cảnh Ngôn thực lực không yếu hơn gã. Tức là sơ sẩy một cái Ngụy Minh rất có thể sẽ thua vào tay đối phương. Ngụy Minh thầm giật mình nhưng ngoài miệng vẫn cuồng ngạo, làm như không thèm để Cảnh Ngôn vào mắt: - Tiểu tử, ngươi thật là khiến người nhìn với cặp mắt khác. Nhưng ngươi rồi sẽ chết trong tay ta! Ngụy Minh liên tục huơ trường kiếm lam, gã đang tích súc một kích mạnh nhất. Vèo! Cảnh Ngôn lười đối đáp, hắn như mũi tên rời dây cung vọt ra ngoài, Lưu Quang kiếm lại tràn ngập kiếm quang. Cảnh Ngôn nheo mắt nói: - Trảm Nguyệt kiếm pháp mới! Dung hợp Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng và Thu Phong Lạc Diệp Kiếm đã đến sáu mươi phần trăm, Trảm Nguyệt kiếm pháp chém ra. Uy năng của Trảm Nguyệt kiếm pháp vượt qua đẳng cấp võ học cực phẩm. Kiếm quang hình trăng khuyết như muốn xé rách không gian mang theo uy thế mênh mông bay nhanh đến gần Ngụy Minh. Bùm! Lần này Ngụy Minh không hề lơ là, gã vận chuyển nguyên khí đến cực hạn, thi triển uy năng võ học đến tột độ. Ngụy Minh không tin một võ giả cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ có thể đánh lại mình. Phập! Làm mọi người không dám tin là một kích dốc hết sức của Ngụy Minh khi chạm vào kiếm quang trăng khuyết dễ dàng rách toạc. Kiếm quang trăng khuyết không giảm tốc độ đâm vào ngực Ngụy Minh rồi bay ra từ lưng gã. Ngụy Minh cứng người lại sau đó run bần bật. Mặt Ngụy Minh vặn vẹo, tràn đầy giật mình không tin nổi, gã nhìn Cảnh Ngôn, cố gắng phát ra thanh âm: - Ngươi... Ngươi... Nhưng sự sống trong người Ngụy Minh chỉ giây lát đã trôi đi hết. Rầm! Ngụy Minh nặng nề ngã xuống. Từ lúc Ngụy Minh và Cảnh Ngôn đánh nhau đến lúc hắn thi triển Trảm Nguyệt kiếm pháp giết gã, toàn quá trình chỉ khoảng một giây. Trong thời gian ngắn Ngụy Minh đã bị Cảnh Ngôn giết. Ngụy Lâu Hà và đám nhân vật cao tầng Ngụy gia ngây người. Niên Lan, nhân vật cao tầng các gia tộc Đoan Dương thành ngẩn ngơ. Vô số thành viên Ngụy gia trên diễn võ trường hóa đá, quên cả hít thở. Mới rồi bọn họ còn thảo luận Cảnh Ngôn không bị chủ quản Ngụy Minh một kích tất sát, ngay sau đó chủ quản Ngụy Minh bị Cảnh Ngôn một kích chém chết. Chuyện gì đây? Chuyện gì xảy ra? Đám người Ngụy Lâu Hà không phản ứng lại, bọn họ tuyệt đối không ngờ chủ quản Ngụy Minh, võ giả cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ, một người xếp hạng bốn trong toàn gia tộc Ngụy gia vậy mà bị Cảnh Ngôn tấn công lần hai chém giết. Trước khi Cảnh Ngôn bị giết bọn họ thậm chí không kịp nảy ra ý nghĩ nhúng tay vào. Trận chiến này đã chấm dứt nhanh gọn. Sáu vị cường giả Tiên Thiên Ngụy gia chỉ còn lại năm, Ngụy Minh chết khiến thực lực tổng thể của Ngụy gia thấp một bậc. Cái chết của Ngụy Lãnh làm người Ngụy gia đau lòng, một hạt giống Tiên Thiên đã bị giết. Cái chết của Ngụy Minh làm người Ngụy gia chẳng những đau lòng còn thấy khủng hoảng. Tại sao Cảnh Ngôn mạnh dữ vậy? Các thành viên Ngụy gia cùng nghĩ như thế. Cảnh Ngôn thật sự chỉ là võ giả trẻ mười mấy chưa đầy hai mươi tuổi sao? Cảnh Ngôn rút về Lưu Quang kiếm, nhếch mép cười nhạt: - Cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ? Ha ha, đến thế là cùng! Theo ta thấy cũng chỉ là một phế vật. Cảnh Ngôn bỗng nhìn hướng đám người Ngụy Lâu Hà: - Lão thất phu Ngụy gia, ai là người chịu chết tiếp theo? Nguyên Ngụy gia chỉ có vài người mạnh hơn Ngụy Minh. Cảnh Ngôn không định dừng tay, mà dù hắn muốn rút tay về chưa chắc người Ngụy gia đồng ý. Ngụy gia đã chết một võ giả thiên tài, lại chết tiếp một Tiên Thiên, người Ngụy gia sao có thể để Cảnh Ngôn rời đi? Cảnh Ngôn mỉm cười hỏi: - Hay các ngươi định cùng lên? Cảnh Ngôn đang cố ý kích tướng, nếu đám già này cùng nhau xông lên dù hắn có ba đầu sáu tay cũng không cản nổi. Đại trưởng lão Ngụy gia Ngụy Chấn Chí tức giận quát: - Nhãi ranh, lão phu tự mình đưa ngươi về trời! Ngụy Chấn Chí đứng cạnh tộc trưởng Ngụy gia Ngụy Lâu Hà, vừa quát xong mạnh giẫm đất vọt ra đáp xuống trước mặt Cảnh Ngôn.