Càn Khôn Kiếm Thần

Chương 120 : Hung Hiểm

Dịch: Phong Nguyệt Lâu *** Linh thú cao cấp đã có trí tuệ vỡ lòng, đại khái cỡ con nít nhân loại hai, ba tuổi. Con Hỏa Vân Thú từng giết võ giả nhân loại không chỉ có một, hai người. Nó biết một đợt tấn công của mình có uy lực cỡ nào đối với nhân loại. Hỏa Vân Thú cho rằng với một kích kia nhân loại nhỏ bé trước mắt nó sẽ nát bấy dẹp lép như những nhân loại từng bị nó giết. Khi thấy Cảnh Ngôn bị đụng bay mà vẫn bình yên đứng đó thì Hỏa Vân Thú rất bất ngờ. Cảnh Ngôn cực kỳ tức giận: - Chết tiệt! Nếu là linh thú thất giai chạy ra Cảnh Ngôn còn có thể giết chết, đối mặt linh thú bát giai, còn là Hỏa Vân Thú khá mạnh trong linh thú bát giai thì hắn không có cách nào. Cảnh Ngôn liếc hướng Tử Huân Hoa nằm không xa, nóng ruột nóng gan. Nhưng mặc cho Cảnh Ngôn nôn nóng cỡ nào nếu không giải quyết Hỏa Vân Thú thì khó hái Tử Huân Hoa. - Làm sao bây giờ? Đáng giận! Thử xem đi! Vèo! Cảnh Ngôn siết chặt Lưu Quang kiếm, bóng dáng hóa thành tàn ảnh xông hướng Hỏa Vân Thú. Cảnh Ngôn đi Tội Ác Hiệp Cốc vì hái Tử Huân Hoa, nếu hắn chùn chân thì không cam lòng, dù thế nào cũng phải thử xem. - Trảm Nguyệt kiếm pháp! Trảm Nguyệt kiếm pháp dung hợp Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng bộc phát ra kiếm quang màu đen khủng bố đâm thẳng tới trước. Một kích kia đủ giết đa số võ giả cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ, xem như công kích ẩn chứa uy lực mạnh nhất hiện nay của Cảnh Ngôn. Hỏa Vân Thú thấy Cảnh Ngôn dám chủ động xông hướng mình thì tức giận gầm lên: - Grào! Bốn vó đạp mạnh mặt đất, thân hình màu đỏ to lớn nhanh như tia chớp xông hướng Cảnh Ngôn lần nữa. Hỏa Vân Thú cho rằng Cảnh Ngôn muốn quyết tử chiến với nó, tất nhiên nó sẽ không lùi bước. Nhân loại nhỏ bé ti tiện này dám khiêu khích nó, Hỏa Vân Thú muốn xé xác nhân loại ra. Hỏa Vân Thú gầm rống liên hồi: - Grào grào grào! Từng đợt sóng khí nóng rực liên tục khuếch tán bốn phía, sương trắng phía xa dao động như vằn nước. Cảnh Ngôn vận chuyển nguyên khí đến cực hạn, kiếm quang vô cùng hung ác quét hướng Hỏa Vân Thú: - Súc sinh, chịu chết! Cùng lúc đó. - Thiên Không Chi Dực! Thiên Không Chi Dực cũng được vận chuyển đến tột độ. Thân hình Cảnh Ngôn cực nhanh xông tới trước chợt đổi hướng, tư thế kỳ lạ vượt qua lẽ thường rẽ sang bên phải. Phập! Kiếm quang màu đen ngưng tụ uy năng Trảm Nguyệt kiếm pháp khi tiếp xúc với Hỏa Vân Thú thì bị vuốt bén hung ác đập tan. Nhưng một kích mạnh nhất của Cảnh Ngôn khiến Hỏa Vân Thú không thể bỏ qua, tuy nó đánh tan kiếm quang ngưng tụ của Trảm Nguyệt kiếm pháp nhưng lực lượng to lớn ẩn chứa bên trong làm nó hơi thụt lùi. Có thể nói thế xông lên của Hỏa Vân Thú chậm lại chút. Cảnh Ngôn phát động đợt công kích này chỉ có mục đích đó, hắn chưa từng nghĩ đến sẽ giết Hỏa Vân Thú. Với cảnh giới hiện tại của hắn không thể nào giết Hỏa Vân Thú linh thú bát giai. Làm động tác của Hỏa Vân Thú bị chững lại một chút là mục đích của Cảnh Ngôn. Có Thiên Không Chi Dực phụ trợ, Cảnh Ngôn chớp mắt bay tới chỗ Tử Huân Hoa cách hắn gần nhất. Cảnh Ngôn lập tức hái Tử Huân Hoa xuống bỏ vào tu di giới chỉ ngay. Hỏa Vân Thú trông thấy động tác của Cảnh Ngôn, nó biết đòn công kích trước chỉ là đánh nghi binh, mục đích thật sự của nhân loại này là những linh thảo mọc dưới đất. Tuy linh thảo không quý giá nhưng Hỏa Vân Thú rất tức giận, cảm thấy bị nhân loại này dắt mũi xoay vòng vòng. Hỏa Vân Thú điên cuồng gầm rống: - Grào! Hỏa Vân Thú điều động lực lượng toàn thân lao vào Cảnh Ngôn, nó phải cắn đứt đầu nhân loại tồi tệ này! Vèo! Vèo vèo vèo! Cảnh Ngôn cảm giác lực lượng đáng sợ lao đến sau lưng mình, hắn không quay lại nhưng thúc đẩy Thiên Không Chi Dực đến cực hạn, thân thể liên tục đổi hướng nhiều lần với tốc độ khó tin. Tử Huân Hoa đã vào tay, Cảnh Ngôn sẽ không ở lại liều chết với Hỏa Vân Thú. Sau khi né thoát móng vuốt, miệng rộng của Hỏa Vân Thú thì Cảnh Ngôn nhanh như tia chớp lao hướng cửa vào Tội Ác Hiệp Cốc. Đến lúc này Cảnh Ngôn không giữ sức nữa, Thương Khung Đệ Nhất Thần Công kéo theo nguyên khí trong kinh mạch Võ Đạo tựa như nước sông chảy xiết lao ra. Thiên Không Chi Dực được vận dụng đến cực hạn. Cảnh Ngôn như tia chớp cắm đầu lao nhanh trong Tội Ác Hiệp Cốc. Hỏa Vân Thú gắt gao đuổi theo sau, thỉnh thoảng phát ra tiếng gầm gừ. Dọc đường gặp nhiều linh thú, nhưng chúng nó nghe tiếng rống của Hỏa Vân Thú luồn núp vào ngay, không mang lại rắc rối cho Cảnh Ngôn. Chạy như điên nửa canh giờ Cảnh Ngôn mới thở phào nhẹ nhõm. Tốc độ của Hỏa Vân Thú quá mau, Cảnh Ngôn lo luôn bị Hỏa Vân Thú đuổi theo thì dù hắn có nguyên khí hùng hồ, nhưng vận chuyển Thiên Không Chi Dực đến cực hạn làm tiêu hao nhiều. Cảnh Ngôn không thể chạy nhanh như vậy mãi được. Nếu Hỏa Vân Thú cắn chết không nhả rất có thể trước khi Cảnh Ngôn rời khỏi Tội Ác Hiệp Cốc sẽ bị bắt kịp. May mắn Cảnh Ngôn chạy trốn nửa canh giờ rốt cuộc cắt đuôi súc sinh chết tiệt Hỏa Vân Thú. Cảnh Ngôn dần ngừng lại, thở hồng hộc một lúc, khóe môi nhếch cao, trong lòng nhẹ nhàng rất nhiều. Lòng Cảnh Ngôn lạnh lẽo cảm khái: - Nguy hiểm thật, sơ sẩy một cái sẽ chết tại đây. May mắn có Thiên Không Chi Dực, nếu không ta chết chắc. Nếu không phải lúc trước chọn loại võ học Thiên Không Chi Dực mà là võ học cực phẩm công kích, dù Cảnh Ngôn hoàn toàn lĩnh ngộ võ học cực phẩm cũng không thể nào chạy thoát khỏi móng vuốt bén của Hỏa Vân Thú. Cảnh Ngôn đã hiểu tầm quan trọng của võ học thân pháp chạy trốn. Cảnh Ngôn trợn to mắt nói: - Thiên Thủy tiền bối? Thiên Thủy đã ra khỏi Càn Khôn Giới, đứng cách Cảnh Ngôn không ra. Thiên Thủy vung tay nói: - Tìm một chỗ phối chế dược tề đi! Cảnh Ngôn kinh ngạc hỏi: - Bây giờ? Cảnh Ngôn vốn tính rời khỏi Nguyệt Hoa Sâm Lâm rồi điều phối dược tề, thăng cấp Tiên Thiên. Thiên Thủy sắc mặt âm trầm, hung tợn cắn răng: - Đúng vậy! Ngay bây giờ! Súc sinh lông tạp chết tiệt dám rượt lão phu! Sao lão phu nhịn được? Nghe Thiên Thủy nói thế Cảnh Ngôn đã hiểu. Thiên Thủy bị Hỏa Vân Thú chọc giận, mặc dù nó rượt theo Cảnh Ngôn nhưng Thiên Thủy luôn ở trong Càn Khôn Giới đeo trên ngón tay hắn, tương đương với Thiên Thủy bị Hỏa Vân Thú rượt chạy xa như vậy.