Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1416 : Phá gia công tử
Trên đường đi, Xuân Đức hỏi tên trung niên nam tử:
“ Có thể trực tiếp đi tới Vạn Ma Ổ hay không?”
Trung niên kia lập tức tận tình giải thích nói:
“ Thưa đại nhân, từ Cự Uyên Thành không thể đi tới Vạn Ma Ổ nhưng có thể đi tới Thiên Ma Thành, từ Thiên Ma Thành có thể đi thẳng tới Vạn Ma Ổ. Đại nhân thực sự muốn đến Vạn Ma Ổ sao?”
Xuân Đức nhẹ gật đầu một cái nói rằng:
“ Ừm, tình hình nơi kia ta cũng đã biết. Ngươi cũng không cần giải thích giải thích gì thêm. Chỉ cần mang ta đến truyền tống trận là được.”
Trung niên kia lắc đầu nói:
“ Không phải, không phải, tiểu nhân chỉ là muốn kiến nghị đại nhân nên đi cùng với các địa nhân khác để cho an toàn thêm một điểm, dù sao nơi kia ngư xà hỗn tạp cực kỳ loạn, đi nhiều người cũng là an toàn thêm một điểm.”
Xuân Đức nhìn thấy tên này cũng là thật tâm muốn tốt cho hắn nên cũng chỉ là khẽ gật đầu nói:
“ Tới truyền tống trận lại nhìn.”
Tiếp đó hai người không ai nói cái gì, một mạch đi thẳng tới truyền tống trận của Cự Uyên Thành, do thành trì cũng khá lớn nên cũng phải mất một lúc để Xuân Đức cùng trung niên có thể đến nơi.
Sau khi đến nơi thì tên trung niên kia mang hắn đến gặp một lão giả, cũng không biết là trung niên kia đã nói gì với lão giả khiến cho lão giả đối với Xuân Đức vô cùng nhiệt tình.
Xuân Đức cũng là thuận gió đẩy thuyền, lại mang ra một bịch lớn tiên thạch thượng phẩm làm phí bôi trơn. Quả nhiên sau khi nhận được tiên thạch thì lão đầu kia lập tức nhiệt tình lên 200%.
Có cái gì cần lưu ý, có cái gì phải đề phòng, nói chung những gì cần nói thì lão đầu kia đều là nói cho Xuân Đức một lượt, tiếp đó hắn còn được trực tiếp dẫn tới truyền tống trận cỡ lớn mà không cần xếp hàng chờ đợi.
Đám người đang xếp hàng thấy hắn chen ngang thì cực độ bất mãn, có điều khi Xuân Đức ném cho mỗi tên một bịch tiên thạch thì tất cả liền thay đổi thái độ.
“ Mời công tử lên phía trước, việc của tại hạ cũng không quan trọng gì, dù muộn một hai ngày cũng không làm sao.”-- Một tên vừa nhận được tiên thạch Xuân Đức cho lên tiếng.
“ Mời công tử, việc của tại hạ cũng không quan trọng gì, dù muộn một hai ba tháng cũng không làm sao.”-- Một tên khác vừa nhận được tiên thạch Xuân Đức cho lên tiếng.
“ Cảm tạ công tử, mời công tử. Ta có số tiên thạch này cũng không cần đi tới Thiên Ma Thành nữa.”---Một người nhận được tiên thạch lập tức rời đi.
Tiếp đó mỗi người Xuân Đức đều biếu tặng cho mỗi người một bịch lớn tiên thạch hạ phẩm, ai nấy đều là mặt mày vui vẻ, tên nào không vừa ý Xuân Đức trực tiếp ném cho hai bịch, tên kia trực tiếp thay đổi thái độ.
Xuân Đức thấy vậy thì trong lòng cười thầm không thôi, giờ hắn mới hiểu được câu “ rác của người này chính là vật báu của người khác”, tiên thạch hạ phẩm bên trong không gian vong linh bị dồn thành mấy dãy núi liên miên trùng điệp không người ngó đến, xem như rác thái đến đối xử. Cái này cũng là vì thi đàn thì ăn thịt, mà cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh chỉ có thể hấp thụ thượng phẩm tiên thạch mới có tác dụng, đâm ra trung phẩm với hạ phẩm vứt xó.
Với cái chính là Vô Địch tên kia lười chuyển hóa đám tiên thạch này thành năng lượng, tiên thạch nhiễm thiên đạo ý chí, chuyển hóa vừa mất thời gian mà năng lượng thu về không được bao nhiêu vậy là tên kia từ bỏ.
Xuân Đức thấy vậy cũng không biết làm sao, vứt thì tiếc mà bỏ đó thì chặt đất nhưng lúc này hắn cuối cùng cũng tìm ra được cách sử dụng đám rác kia.
Bây giờ hắn đang hạn chế giết người lại, vì thế nếu cái gì cần dùng tiền để giải quyết thì hắn cứ vậy mà dùng. Tiên thạch hạ phẩm, trung phẩm bên trong là rác nhưng mà bên ngoài này chính là vật phẩm quý giá.
……
Sau khi dùng tiên thạch hạ phẩm cho mỗi người một ít thì ánh mắt mọi người ở nơi đây nhìn hắn đều xảy ra biến hóa cực lớn, bọn họ lúc này đang suy đoán vị phá gia công tử này là ai. Có điều chưa ai từng nhìn thấy Xuân Đức nên có đoán nấy chứ đoán nữa cũng không đoán ra hắn là ai.
Xuân Đức nhìn lão giả ở bên cạnh hỏi:
“ Khi nào có thể truyền tống vậy Tằng lão.”
Lão giả họ Tằng kia cười nói:
“ Công tử đợi cho đủ 100 người sẽ tiến hành truyền tống nhưng nếu công tử bỏ ra tiên thạch bằng trăm người bỏ ra thì công tử có thể một mình truyền tống.”
Xuân Đức nghe xong thì nhìn người ở gần đó hỏi:
“ Có ai đi Thiên Ma thành không, nếu đi thì cùng đi, tiên thạch ta trả.”
Nói xong hắn cũng không đợi cho mọi người phản ứng thì đã bước vào bên trong truyền tống trận, sau đó vung tay ném cho Tằng lão ở cách đó không xa một bịch lớn tiên thạch, số lượng cũng không rõ bao nhiêu nữa, chỉ thấy Tằng lão tiếp nhận bao tiên thạch kia thì cười đến không ngậm lại được miệng.
Đám ngươi có ý định đi tới Thiên Ma thành lúc này cũng đã phản ứng lại, nhanh chóng chạy vào bên trong truyền tống, thoáng cái bên trong truyền tống môn đứng đầy cả người.
Xuân Đức thấy kỳ quái không thôi, đám này vốn dĩ không có mấy người đi Thiên Ma thanh nhưng sau khi hắn nói thì một đám lại đi cùng.
Tằng lão thấy người đã đủ, lúc này hô lớn:
“ Khởi trận.”
Tiếp đó trận pháp lưu chuyển, quang mang lóe lên, một trăm người bên trong trận pháp đều bị truyền tống đi mất.
Xuân Đức đi rồi, người xung quanh lúc này mới bắt đầu ồn ào bàn tán.
Một tên trung niên nam tử nói:
“ Các ngươi nói xem người kia là người nào, ta đời này lần đầu chứng kiến cho người dùng tiên thạch tiêu xài như vậy, mỗi lần xuất ra chính là ngàn khối, đôi khi là mấy ngàn khối.”
Một người khác ở bên cạnh than thở nói:
“ Người với người sao lại khác biệt lớn như vậy, chúng ta bán mạng cũng chỉ là kiếm được vài chục mai tiên thạch hạ phẩm mỗi ngày, người ta thì một lúc liền ném đi mấy vạn mai. Đáng tiếc thực lực ta không đủ bằng không lúc nãy cũng sẽ xin đi theo tùy tùng vị công tử kia.”
Đồng bạn hắn ở bên cạnh nói:
“Nếu được đi theo vị công tử kia thì tài nguyên tu luyện liền không cần lo nghĩ nữa rồi, mấy chục người kia nếu được nhận thì cuộc đời sau này liền bước sang trang mới.
Ở bên cạnh có một nữ tử, rất không phục nói:
“ Chưa chắc, người ta có tiền có muốn dùng hộ vệ cũng là phải là cao thủ, ai lại dùng một đám lâu nhâu như thế. Hừ hừ.”
Mọi người nghe thế cũng là nhao nhao gật đầu, hiển nhiên đối với lời nói của cô gái đều cho rằng rất có lý.
Truyện khác cùng thể loại
199 chương
20 chương
10 chương
12 chương
77 chương
1160 chương
915 chương