Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1407 : Thu phục toàn bộ
- --o0o---
Thời gian chỉ vừa đi qua một giờ thì đám người mấu chốt ở bên trong Huyết Thần Tông đều đã đồng thời xuất hiện ở bên ngoài.
Vốn là đã bàn bạc kỹ lưỡng với nhau, còn thống nhất cả lời nói sau khi đi ra bên ngoài nhưng mà lúc ra đến nơi, nhìn thấy một màn ở trước hộ tông đại trận, không còn ai có thể nói ra được lời nào nữa.
Xung quanh Huyết Thần Tông lúc này đều đã bị bao vây vòng trong vòng ngoài, hơn nữa bao vây xung quanh Huyết Thần Tông lúc này cũng không phải đám tôm tép nhãi nhép nữa mà cơ hồ tất cả đều là cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh trở lên, trong đó còn có rất nhiều cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh.
Nhìn thấy cảnh này, bao lời muốn nói lúc trước đều nuốt ngược vào bên trong.
Liêu Dương Thần nhìn hằng hà sa số Tinh Vương Tiên Cảnh bao vây nơi đây thì nuốt nuốt nước miếng nói:
“ Ực ực. Số lượng này sẽ không phải là toàn bộ cường giả của Bắc Thần Châu đều tụ tập lại đây rồi chứ? Nơi này cũng có tới mấy chục triệu đi.”
Một người khác ở bên cạnh cũng là khó khăn nuốt nước miếng, hắn miệng đắng lưỡi khô nói:
“ Dù là có tụ tập hết cường giả một “ Châu” cũng không nhiều như vậy à. Cái này là sao?”
Không ai trả lời hắn, tất cả mọi người đều đang ngẩn người nhìn số lượng cường giả khủng khiếp đang vây xung quanh Huyết Thần Tông
Thực tế thì số lượng cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh một “Châu” cũng không nhiều đến vậy, có điều đám tang thi có năng lực tiến hóa nên sau một hồi giết chóc, thôn phệ sinh linh có rất nhiều con đạt tới Tinh Vương Tiên Cảnh, vì thế mà nơi này mới nhiều như vậy Tinh Vương Tiên Cảnh tang thi.
Bóng Ảnh nhìn thấy đám rùa rút đầu này đã đi ra thì nheo mắt lại, ngay lúc hắn đang định mở miệng nói chuyện thì Vũ Y giữ lại nói:
“ Để ta đi, ngươi nói chuyện có khi liền dọa bễ lá gan bọn hắn.”
Bóng Ảnh nghe thế thì cười cười gật đầu nói:
“ Vậy Tiểu Y ngươi tới, ta ở một bên quan sát, nếu đám này không nghe lời thì một khắc sau liền cho bọn chúng chết không có đất chôn.”
Giọng nói của Bóng Ảnh không lớn nhưng cái giọng điệu âm lãnh, bén nhọn kia vang lên giữa lúc thiên địa yên tĩnh lại thập phần chói tai, đám người Linh Tâm ở bên trong đều có thể nghe được nhất thanh nhị sở.
Cả đám nghe vậy thì sắc mặt liền tái nhợt, người ở đây ai cũng rõ ràng, một khi động thủ lấy số lượng cường giả khủng khiếp đang ở đây thì đám bọn họ cũng giống như con kiến bé nhỏ mà thôi, rất nhanh sẽ bị nghiền chết.
…..
Đi lên phía trước vài bước, Vũ Y lăng không đứng giữa trời nhìn người ở bên trong hộ tông đại trận nói:
“ Mọi người không cần tới một canh giờ đã suy nghĩ xong, hẳn đã làm ra suy nghĩ vô cùng cẩn thận và có quyết định chính xác, không biết mọi người là làm ra quyết định như thế nào, là quy thuận hay vẫn là liều chết chống cự đến cùng.”
Nguyên Ma đang đứng cách đó không xa, thấy Vũ Y còn mất công giảng giải cùng thời gian nói chuyện với đám cặn bã thì buồn bực không thôi nói:
“ Vũ Y tỷ cũng thật là, cần gì nhiều lời vô nghĩa như vậy, thuận chúng ta thì sống mà chống lại thì chết. Hỏi đám kia một câu thôi, có muốn sống không? Có thì mở ra đại trận đi ra ngoài này. Còn muốn chết thì để đệ đi lên giết hết cho.”
Vừa nói cả người hắn bùng lên sát khí trùng thiên, bộ dạng muốn động thủ giết người.
Ở bên cạnh hắn Long Sát nói:
“ Lão tứ bình tĩnh, không thấy đám kia còn đang kinh ngạc đến đang há hốc miệng ra à, phải để cho bọn họ hồi phục tinh thần cái đã chứ.”
Hai người Long Sát cùng Nguyên Ma chỉ đơn giản nói mấy câu vậy thôi nhưng là khiến cho đám người đang ở bên trong hộ sơn đại trận của Huyết Thần Tông bị dọa cho không nhẹ.
Hai người chỉ vừa nói xong thì hộ tông đại trận liền được triệt tiêu, cùng lúc đó đám cường giả bên trong Huyết Thần Tông đồng thời đi ra ngoài, quỳ xuống một loạt nói lớn:
“ Nguyện thần phục Ác Ma Điện.”
“ Nguyện thần phục Ác Ma Điện.”
“ Nguyện thần phục Ác Ma Điện.”
……
“ Nguyện thần phục Ác Ma Điện.”
“ Nguyện thần phục Ác Ma Điện.”
“ Nguyện thần phục Ác Ma Điện.”
Mấy chục người này vừa quỳ thì trên cơ bản mọi việc đã xong, tiếp đó tất cả cường giả khác ở bên trong Huyết Thần Tông cũng đều đi ra, nguyện ý thần phục.
Nguyên Ma thấy thế nhìn qua Long Sát cười híp mắt. Long Sát cũng là khà khà mà cười.
Đúng vào lúc này, không gian một hồi nhộn nhạo, một cái khe hở tách ra, Sói Mập từ bên trong đi ra ngoài.
Tất cả mọi người trong lúc nhất thời đều nhìn về phía nó, đến ngay cả Vũ Y cùng mấy người khác cũng đều là như vậy. Bóng Ảnh nhìn thấy Tiểu Kim thì hỏi:
“ Tiểu Kim có việc gì sao, làm sao lại đi ra ngoài này?”
Sói Mập đi ra ngoài, chạy tới bên chạy Bóng Ảnh nói:
“ Chủ nhân nói muốn tìm một số người có năng lực luyện khí trợ giúp nên nói Tiểu Kim đi ra ngoài nói cho Ảnh ca cùng Y tỷ một tiếng.”
Đang nói chuyện, ánh mắt của Sói Mập bỗng nhiên sáng ngời, nó nhìn về phía một lão già mặc áo bào tro hô lớn:
“ Ngô lão đầu, lão vẫn chưa chết à, tốt quá, vốn muốn đi tìm lão nhưng giờ đỡ mất công đi tìm.”
Ánh mắt của Vũ Y cùng Bóng Ảnh đồng thời nhìn theo phương hướng của Sói Mập đang nhìn. Khi nhìn thấy lão già mặc áo bào tro đang quỳ trên mặt đất thì có phần kinh ngạc, Vũ Y hỏi:
“ Tiểu Kim ngươi biết lão già kia à?”
Tiểu Kim gật đầu nói:
“ Lão đầu này là một tên luyện khí sư đỉnh cấp của Bắc Thần Châu này đấy, đó cũng là Tiểu Kim nghe nói thôi cũng không biết hư thực ra sao.”
Bóng Ảnh cười nói:
“ Thôi việc này đích thân Tiểu Kim ngươi xuống lựa chọn đi, bọn ta cũng không biết thế nào giúp ngươi. Việc nơi đây tùy Tiểu Kim ngươi định đoạt, ai không phục cứ việc giết người đó. Ta cùng với những người khác còn có việc phải làm.”
Nói xong thì Bóng Ảnh cũng giống như Xuân Đức vậy, xoa xoa đầu Sói Mập một cái, rồi mới nhìn qua những người khác ra hiệu.
Rất nhanh mấy người Bóng Ảnh, Vũ Y, Lan Lan, bọn người Long Sát, Nguyên Ma, Tiểu Thất, Thanh Huyền đồng thời rời đi.
Thoáng cái nơi này Sói Mập trở thành đại nhân vật, có quyền hành lớn nhất, lúc nó đi tới gần Ngô lão đầu thì mọi người xung quanh đó đều dẹp đường cho nó đi, không ai dám đứng tại chỗ cản đường.
Sói Mập cũng rất hưởng thụ cảm giác này, bộ dáng của nó lúc này muốn bao nhiêu đắc ý thì có bấy nhiêu đắc ý. Bộ dạng vênh vênh tự đắc, rất muốn ăn đòn.
Truyện khác cùng thể loại
199 chương
20 chương
10 chương
12 chương
77 chương
1160 chương
915 chương