Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1397 : Hải tộc công thành
Sau khi đã quyết định sẽ cho đám nhân tộc ngu dốt biết sự lợi hại của Hải Tộc, dưới mệnh lệnh của Hải Thiên cùng tất cả các thống lĩnh của Hải Tộc cao tầng, vô số Hải tộc chiến sĩ chỉ huy vô tận Hải Thú bắt đầu tiến lên, tiến về phía Kháng Hải Trấn Yêu thành.
Cuồn cuộn không ngừng Hải Thú như cơn nước lũ tiến về phía trước, hủy diệt toàn bộ những gì cản đường, tiếng thú rống, tiếng hò hét của đám Hải Tộc khiến cho cả một phương thiên địa ầm vang, mặt đất lúc lắc kịch liệt.
……
Xuân Đức vốn đang ở phủ thành chủ bắt đầu thu gom tài nguyên nơi đây, đột nhiên cảm ứng được điều gì, hắn lập tức tán hồn niệm ra xa quan sát, khi nhìn thấy dòng lũ Hải Thú đang tiến lên thì kinh ngạc một hồi. Hắn có chút không ngờ đám Hải Tộc này manh động như vậy, chỉ có vài tỷ con cũng muốn tiến lên chịu chết.
Tâm niệm vừa động, ba người Bóng Ảnh, Long Sát, Nguyên Ma đồng thời hiện ra.
“ Đại ca lại cần ba người bọn đệ đi giết ai sao?” --- Nguyên Ma hào hứng hỏi.
Xuân Đức nở nụ cười, hắn nhìn về phương trời xa xôi nói:
“ Ba đứa tự nhìn đi, nhìn cái là biết ngay ấy mà.”
Ba người Bóng Ảnh, Long Sát, Nguyên Ma đồng thời nhìn theo phương hướng mà Xuân Đức đang nhìn, ánh mắt của bọn họ xuyên qua tầng tầng hư không nhìn đến đám Hải Thú đang điên cuồng tiến lên phía trước, giết về phía cổng thành.
Vừa nhìn thấy một màn quen thuộc này thì Nguyên Ma có chút mất hứng nói:
“ Lại là cái đám này nữa, bọn nó số lượng cũng thật quá nhiều rồi, chết nhiều như vậy rồi mà bây giờ vẫn còn cả lũ thế này.”
Xuân Đức cười hắc hắc nói:
“ Bấy nhiêu đây chắc chẳng tới 1% số lượng bọn nó nữa là, sau này còn thấy nhiều nữa, thôi dù sao ba đứa vẫn phải giúp ca đi giải quyết đám tạp ngư kia, nơi đây ca đang bận chút việc.”
Bóng Ảnh cũng là cười nói rằng:
“ Không thành vấn đề, việc này cứ để ba người bọn đệ lo, mà có thể vận dụng đám tang thi kia không đại ca?”
Xuân Đức gật đầu, vẻ mặt không quan trọng nói:
“ Tùy tiện, đệ thích điều động ra sao cũng được, có chết cả cũng không sao, dù sao chết nhiều một chút sau này cũng đỡ phải mất công lão Hắc tự mình hạ sát thủ.”
Cười khà khà, Bóng Ảnh nói:
“ Đã vậy đệ cũng không khách khí, đệ cũng thử làm thống linh xem như thế nào. Hà hà.”
Ở bên cạnh Long Sát nói:
“ Đi thôi nhị ca, đám kia chạy sắp đến nơi rồi.”
Bóng Ảnh nhìn Xuân Đức cười nói:
“ Ba người bọn đệ đi chơi chút đây. Hắc, đại ca ở nơi này vui vẻ.”
Tiếp đó Bóng Ảnh cùng hai người Long Sát, Nguyên Ma xé rách không gian mà đi, thoáng một cái liền đã xuất hiện trên tường thành.
Lại nhìn thấy một màn quen thuộc, Long Sát nói:
“ Nhị ca, bây giờ là ba người chúng ta đi lên tàn sát hết đám này hay là làm sao?”
Bóng Ảnh nói:
“ Hôm nay khác, hôm nay chúng ta chỉ việc nhìn xem kịch vui mà thôi, về phần chiến đấu với đám hạ đẳng sinh vật kia thì cứ để mấy con tang thi của đại ca.”
Vừa nói Bóng Ảnh vừa điều động đám tang thi bên trong Kháng Hải Trấn Yêu thành, đám tang thi nghe hắn điều động lập tức từ bên trong thành như châu chấu bay ra bên ngoài thành, do bây giờ mấy cái trận pháp để đã bị tháo dỡ nên cũng chẳng còn cấm không đại trận gì, thích bay thế nào thì bay.
Nhìn thấy đám tang thi bay ra khỏi thành giống như đàn châu chấu đồng dạng thì Nguyên Ma vỗ tay nói:
“ Nhìn đẹp đấy nhị ca. Nhiều thêm đi nhị ca, chứ bấy nhiêu đi ra không đủ đám kia nhét kẻ răng đâu.”
Long Sát lúc này không biết từ đâu lấy ra một cái bàn, sau đó tiện tay tóm lấy một tên binh sĩ bị nhiễm bệnh độc ở bên cạnh, xé ra từng mảng lớn để lên trên bàn nói:
“ Lão tứ, nhanh ngồi xuống nhấp nháp một chút thức ăn rồi lại nhìn nhị ca thể hiện. Hôm nay chúng ta là nhân vật phụ.”
Nguyên Ma thấy vậy cũng không khách khí, do không có ghế ngồi nên hắn tiên tay bóp chết dăm ba tên binh sĩ ở bên cạnh rồi xếp thành đồng ngồi lên.
Tiện tay kiếm một cái chân, hắn gặm một miếng thật lớn sau đó dứt một cái, máu tươi văng tung tóe, nhai nhai mấy miếng nuốt xuống, đột nhiên Nguyên Ma nói:
“ Ngon thật, không ngờ đám kiến hôi này sau khi bị biến đổi thì trở thành mỹ vị như vậy, tam ca ngươi cũng nhanh ăn một chút.”
Long Sát nghe thế thì liền nhặt lấy quả tim sau đó cho cả vào trong miệng nhai.
“ Bụp”
Quả tim bị nhai cho vỡ nát, máu tươi từ bên trong miệng Long Sát phọt ra cả bên ngoài.
“ Ực”
Hắn nuốt xuống, tiếp đó lần gật đầu nói:
“ Ngon thật, lực lượng bên trong thật dồi dào.”
Nhìn qua Bóng Ảnh ở bên cạnh đang điều khiển đại quân, Long Sát nói:
“ Nhị ca, ngươi nhanh điều một chút mấy tên thực lực cao cao đi qua bên này, đám này vị rất được.”
Bóng Ảnh nhìn thấy Long Sát cùng Nguyên Ma đang gặm thịt người thì cũng không để tâm lắm, hắn khẽ gật đầu nói:
“ Đợi một chút, lát nữa sẽ có, hiện tại đang bận.”
Long Sát cùng Nguyên Ma đồng thời cười hắc hắc nói:
“ Nhị ca người thấy nếu chúng ta ăn một vài tên tu vị cao cao một chút kiểu như Hằng Vương Tiên Cảnh thì có bị đại ca xử lý không?”
Bóng Ảnh gật đầu nói:
“ Đại ca đã nói mấy tên kia không được đụng tới rồi, làm trái lời đại ca nhất định sẽ không có kết quả tốt đâu. Tốt nhất vẫn là nhịn xuống đi, ăn tạm mấy tên Tinh Vương Tiên Cảnh cũng được.”
Thở dài, Nguyên Ma nói:
“ Tốt nhất vẫn là nên nghe lời thì tốt hơn, lần trước ta đánh chủ ý lên mấy con Hắc long nhưng là bị đại ca giáo huấn cho một trận. Mà nói tới sướng nhất hẳn có nhị ca rồi, có riêng một huyết nô, huyết nô kia mùi vị rất được. Hắc hắc.”
Điệu cười của Nguyên Ma vô cùng dâm dê đê tiện, người không biết còn tưởng hẳn là nói tới chuyện kia. Nhưng hai người ở đây đều biết hắn đang đánh cái chủ ý gì.
Bóng Ảnh ở gần đó, vừa điều khiển “ thi đàn” vừa lạnh lùng nói:
“ Nghĩ cũng đừng có nghĩ tới, nàng ta là nô bộc của ta cũng là thức ăn của ta, lão tứ ngươi còn dám đánh chủ ý lên nàng thì đừng trách nhị ca không khách khí với ngươi rồi.”
Nguyên Ma cười ngượng ngùng nói:
“ Đệ nói đùa thôi, ha ha, nhị ca đừng xem là thật, ha ha, thôi tam ca, chúng ta tiếp tục ăn đi.”
Truyện khác cùng thể loại
141 chương
127 chương
126 chương
65 chương
89 chương