Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1378 : Cường giả hải tộc cũng phải chết(1)
Xuân Đức ánh mắt ngưng tụ nhìn về nơi xa chiến trường, nơi kia xuất hiện sáu bảy tên tên có bộ dạng nhân loại nhưng có điểm quái dị, đám này cái gì cũng giống người khác mỗi cái đầu, một cái đầu toàn vẫy cùng một cái mặt quái dị, trên mặt mấy tên này có mấy cái khe hở nhìn giống mang cá, còn bộ hàm răng của mấy tên này thì không chê vào đâu được, mọc chi chít, mọc lòi ra cả bên ngoài.
Mấy tên này khí tức cực kỳ cường hoành, tất cả đều là cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh rồi.
Mấy tên này vừa đi vào thì liền thi triển ra thần thông, ngăn cản lại đại bộ đao gió từ bên trên bầu trời khiến cho đại lượng hải quái xông về phía trước, khiến cho áp lực đám người Lan Lan tăng mạnh.
Xuân Đức nhìn thấy hai đứa em gái cũng mấy con sủng thú của mình sắp chống đỡ hết nổi thì nói với lão Hắc:
“ Lão Hắc giúp đỡ mọi người một chút.”
Hắn vừa nói thì liền nhận được Hắc Ám Ma Thụ hồi âm:
“ Không cần phải lo, ta lúc nào cũng chú ý tình hình mà, cứ để cho mấy người bọn họ chiến đấu đi, có như vậy mới tôi luyện bản thân được, ta sẽ đảm bảo an toàn cho bọn họ. Ta thấy đám này đều có tiềm năng bồi dưỡng đấy.”
Xuân Đức gật đầu nói:
“ Ừm, ta cũng thấy vậy như thế nhớ lão để ý bọn họ một chút còn mấy cái xương cứng kia để cho lão nhị cùng lão tam giải quyết đi. Chúng ta nhìn xem cường giả Hải tộc lại có gì đặc biệt, hay chỉ là số lượng một chút.”
Hắc Ám Ma Thụ nghe thế thì cười nói:
“ Ở thời kỳ ta thì đám Hải tộc này cũng đã là bá chủ rồi, số lượng cường giả nhiều, cường giả đỉnh cấp cũng nhiều, thần thông cũng cực kỳ lợi hại, đám này nhược điểm duy nhất chính là tính cách quá cứng nhắc mà thôi. Còn hiện tại thì không biết ra làm sao.”
………
Ở nơi xa xa, khi đám mấy tên cường giả của Hắc Sa Lĩnh đi vào bên trong lĩnh vực huyễn thuật của lão Hắc thì trứng kiến cảnh tượng trước mắt thì tròng mắt thoáng cái lồi ra bên ngoài.
Bọn hắn cực kỳ khó tin nhìn một màn trước mắt nhưng rất nhanh bọn hắn liền phản ứng lại, cùng nhau liên thủ ngăn lại đao gió phía bên trên bầu trời, có điều bọn họ cũng chỉ có thể ngăn được phần nào mà thôi.
Lúc này tên có tu vi cao nhất bên trong mấy người phẫn nộ rống lớn.
“ Là ai, là ai dám tính kế Hắc Sa Lĩnh chúng ta, có gan thì nhanh bước ra đây.”
Hắn vừa dứt lời thì một âm thanh âm u đầy tử khí vang lên:
“ Là ta, có sao không?”
Giọng nói này là của Bóng Ảnh, hắn vừa nói xong thì thân ảnh cùng từ từ hiển hiện đi ra, hình dáng của bóng ảnh lúc này vẫn là ở trạng thái thu nhỏ chưa có biến thân.
Nhìn thấy Bóng Ảnh xuất hiện thì một lão giả hai mắt đục ngầu trong số mấy người Hắc Sa Lĩnh đột nhiên trở nên cuồng bạo, hắn nhìn Bóng Ảnh gầm rống nói:
“ Ngươi lại dám ăn thịt công chúa tộc ta.”
Lão già này vừa trở nên cuồng bạo thì toàn thân hắn cũng có biến hóa nghiêng trời lệch đất, từ một lão đầu hai mắt đục ngầu toàn thân gầy yếu nhìn sắp chết đến nơi, đột nhiên biến thành một trung niên thân thể tráng kiện, xung quanh thân có long ảnh vờn quanh nhìn vô cùng bắt mắt.
Bóng Ảnh nghe hắn gầm rống thì nhe răng cười khằng khặc nói:
“ Ý ngươi là con rắn nhỏ kia sao, ăn sắp hết rồi, hôm nay còn mỗi trái tim thôi, bây giờ còn mỗi trái tim ta đang ăn dở, ngươi có muốn làm miếng không?”
Vừa nói Bóng Ảnh vừa lấy ra một quả tim chỉ còn một nửa, trái tim này này là của vị Long Công Chúa gì đó, vì là đồ ăn ngon nên hắn không nỡ ăn đến hôm nay thèm quá mới lấy ra ăn, lúc đang ăn thì đám này tới, lại được lệnh của đại ca nên hắn tạm thời dừng ăn, để dành nửa quả khi khác thì ăn tiếp.
Nhìn thấy quả tim bị cắn mất một nữa trong tay Bóng Ảnh thì trung niên kia cơ hồ nổi điên đến nơi, sát khí hắn bốc lên cao, cùng lúc đó khí tức hắn liên tục kéo lên.
Từ một tên Hằng Vương Tiên Cảnh tầng 2, vậy mà từ từ kéo lên tầng 3, tầng 4, tầng 5, tầng 6 sau đó nhất cử đột phá đến Hằng Vương Tiên Cảnh cao giai tầng 7.
Hắn rít lên.
“ Kẻ dám khiêu khích uy nghiêm của Kim Long nhất tộc đều phải chết.”
Sắc mặt trung niên phát lạnh, sau khi phẫn nộ rít gào một tiếng, hắn thoáng bình tĩnh trở lại tay hắn khẽ lật một kiện binh khí xuất hiện trong tay hắn, hắn nhìn Bóng Ảnh lạnh giọng nói:
“ Trảm Ma Kiếm đã lâu không dùng, hôm nay để ta dùng thứ này kết thúc tính mạng của súc sinh nhà ngươi.”
Phía sau hắn long ảnh thoáng cái bay ra xoay quanh thân hắn vài vòng sau đó đằng không mà lên, quanh quẩn trên không trung mấy vòng, từng đạo kim quang bay lên, dẫn động thiên địa chi uy, lập tức bên trong thiên địa nơi đây xuất hiện dị tượng
Trung niên quát lạnh một tiếng
“ Trảm Ma Kiếm- Nhất Kiếm Trảm Vạn Ma”
Hình rồng to lớn lăng không xuống, toàn bộ không gian phát sinh rung động kịch liệt, vô số vết nứt hư không hiện ra.
Mấy người khác cùng là cùng lúc niệm động thần chứ, đề phòng xung quanh, tùy thời mà động.
Nhìn thấy một màn như vậy,trong con ngươi của Bóng Ảnh hiện lên ánh sáng màu tím yêu dị, hắn khẽ liếm môi một cái, tuy rằng hắn bề ngoài tỏ ra khinh miệt, không xem trọng những người này nhưng trong lòng … Cũng là như vậy, cũng chẳng đặt mấy người này vào mắt, dù tên trung niên kia có tu vị lên đến thất tinh.
Trước mắt mấy người này đều là cao thủ, có điều hắn bây giờ hắn đã là bất tử chi thân, Xuân Đức không diệt hắn vĩnh viễn trường tồn, hơn nữa ở bên trong Thần Võ Nguyên Tháp hắn đã tiến lên sinh mệnh hình thái cấp 3.
Mặc dù chưa hoàn toàn tích lũy ma năng đạt tới cực hạn nhưng tình trạng lúc này của hắn hoàn toàn dư không phải e ngại mấy người này, hơn nữa bên ngoài cơ thể hắn lúc này còn có Long Sát, siêu cường phòng ngự gia thân, thêm vào tấm thân bất tử hỏi hắn còn gì phải sợ.
Trừ khí lúc này có xuất hiện một tên Thân Vương Tiên Cảnh hay Để Cấp thì may ra mới khiến hắn thay đổi sắc mặt.
Vào thời khắc này, dưới long ảnh to lớn, trong thiên uy cuồn cuộn, Bóng Ảnh chỉ lãnh đạm mà nhìn, tay hắn vươn ra khẽ nắm một cái, trong tay hắn thoáng cái hiện ra một trường thương hắc sắc phát ra khí tức kinh khủng.
Bóng Ảnh cũng mặc kệ con rồng hư ảnh kia đánh xuống mà trực tiếp ném hắc thương về phía trung niên nam tử kia.
“ Vèo
Hắc thương như tia sáng màu đen mang theo khí tức kinh khủng bắn thẳng tới đầu trung niên nhân. Trung niên nhân kia thấy vậy thì cả kinh, không những hắn cả kinh mà mấy người khác đều là kinh ngạc đến không nói ra lời.
Đối phương vậy mà mặc kệ công kích đánh xuống, không có đi ngăn cản mà lại hướng phía trung niên nam tử công kích, loại hình thức chiến đấu này bọn họ quả thực chưa nghe thấy qua bao giờ chứ đừng nói là nhìn thấy.
Truyện khác cùng thể loại
261 chương
113 chương
100 chương
72 chương
1449 chương
85 chương