Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1357 : Càng ngày càng thêm náo nhiệt
Trường thương gào thét mà đi, thương mang đi tới đâu kiếm vũ đầy trời nơi đó liền bị hủy diệt, ngay cả mấy con Thủy Long chỉ vừa bị thương mang xẹt qua liền trực tiếp vỡ tan hóa thành nước biển.
“ Phúc…”
Thân thể người thanh niên đang đứng trên cự thú biển sâu kia bị thương mang kinh khủng đâm trúng, đục trên ngực hắn một cái lỗ thủng to như cái bát, có điều trên mặt thanh niên kia lại xuất hiện một nụ cười chế nhạo, toàn bộ thân ảnh của hắn từ từ nhạt dần sau đó hoàn toàn biến mất.
Một cái hô hấp sau, thân ảnh của thanh niên lại một lần nữa ngưng thực trở lại, ánh mắt miệt thị không chút che giấu nhìn về phía lão già.
Cùng lúc này vô biên kiếm vũ cùng Thủy Long rốt cuộc đánh tới mọi người.
“ Bành bành bành…”
“ Keng keng keng…”
Bị vô tận kiếm vũ bắn xuống cùng thủy long tập kích, ngoại trừ đám cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh ôm đoàn với nhau là có thể sống ra, còn lại tất cả đều dưới hai chiêu này chết không toàn thây.
Nhưng dù có là Hằng Vương Tiên Cảnh cường giả ở dưới hai chiêu này cũng chật vật không thôi, duy chỉ có lão già gầy nhom là không tránh không né cứ đứng nơi đó, kiềm vũ đầy trời cùng thủy long gào thét mà qua, cứ như không nhìn thấy hắn vậy.
Trường thương vừa ném đi lúc này cũng một lần nữa quay về trong tay hắn. Ánh mắt của lão giả lúc này vừa lạnh lẽo vừa âm trầm nhìn về phía nam tử trên cao.
Hắn gằn giọng nói:
“ Chẳng qua chỉ là thăm dò ngươi một chút mà thôi, mặc dù ta không biết ngươi là ai nhưng chỉ bằng thực lực đó ở trước mặt lão phu không đang nhắc tới.”
Vừa nói xong cả người hắn liền biến mất tại chỗ, sau một khắc thì xuất hiện ở thanh niên trước người , tay phải điểm ra, điểm vào giữa trán tên thanh niên, từ trong đầu ngón tay lão giả bay ra một con rắn nhỏ màu xanh, con rắn nhỏ kia vừa bay ra ngoài liền đã hướng thanh niên cắn tới.
Vốn sắc mặt thanh niên đang vô cùng thong dong cùng trào phúng nhưng khi cảm nhận được khí tức từ con rắn nhỏ màu xanh lục kia thì sắc mặt hắn kịch biến. Toàn thân hắn lúc này hiện lên tầng sáng màu lam.
Ngón tay của lão giả bị tầng ánh sáng này ngăn lại nhưng con rắn nhỏ kia lại giống như không bị cản trở trực tiếp xuyên vào bên trong cắn tới thanh niên.
Thanh niên hoảng hốt, hắn lăng không một đấm đánh về phía con rắn nhỏ.
“ Keng”
Nắm đấm của thanh niên va chạm cùng con rắn nhỏ thì phát ra âm thanh va chạm như kim loại, con rắn nhỏ bị thanh niên đấm cho một đấm thì văng ra không biết bao xa. Có điều lúc thanh niên nhìn xuống nắm tay bản thân thì không khỏi kinh hãi.
Chỉ thấy trên nắm tay hắn xuất hiện hai dấu răng, hai dấu răng rất nhỏ nhưng từ nơi đó hắn có thể cảm nhận được sự bỏng rát khó chịu vô cùng. Không những nơi tay đau đớn mà linh hồn hắn cũng đau đớn, giống như bị thứ gì vừa ăn đi mất một phần linh hồn vậy.
Hắn bay ngược về phía sau, nhịn không được rống lớn:
“ Đáng chết, đáng chết, lại dám đã thương ta. Ngươi đáng chết, người đâu giết chết tất cả đám nhân loại sâu kiến này cho ta.”
Theo thanh âm của thanh niên hạ xuống, bầu trời bên trên bắt đầu chuyển động, ánh mắt của mọi người đều có thể nhìn thấy được từ phía bên trên kết giới bắt đầu hạ xuống vô số thân ảnh
Khí tức từ những người kia tản ra phảng phất như thiên quân vạn mã đang tới, bầu trời một mảnh hỗn loạn.
Không chỉ có như vậy, sau lưng thanh niên kia không gian bắt đầu không ngừng chấn động nhộn nhạo, dường như sóng nước từng vòng tản ra, không ngừng khuếch tán
Các loại khí tức cường đại nối liền không dứt xuất hiện, còn có chiến xa hình thức cổ quái, hình thể to lớn vô cùng, vượt qua không gian mà tới
Trên bầu trời một chiếc đài sen chậm rãi hạ xuống, quang mang từ bốn phương tám hướng tụ đến, ở trên đài sen dần dần ngưng tụ ra một thân ảnh, thân ảnh kia ban đầu mờ nhạt nhưng rất nhanh liền trở nên ngưng thực, khí tức từ trên người hắn tản mạn đi ra khiến cho mọi người nơi này đều ớn lạnh.
Trên thân người này khí tức mạnh mẽ lại cũng không ở dưới thanh niên, hơn nữa từ đầu tới cuối cũng không từng nhìn thanh niên một cái, hiển nhiên người này địa vị so với thanh niên kia cũng không kém bao nhiêu.
Sau đó, xa xa đột nhiên vang lên tiếng tiêu tiếng giao hống, khắp cả bầu trời cùng biển rộng ở dưới thanh âm này đều trở nên sôi trào, dần dần sóng gió nổi lên, mây đen vần vũ.
Trong tiếng gầm rống kinh thiên, từ bên trong mây đen lộ ra một đầu giao long màu lam to lớn, ánh mắt to lớn như chuông đồng gắt gao nhìn đám người phía bên dưới, trong mắt tất cả đều là sát khí.
Vẫn chưa hết, từ đại trận bên trên bầu trời đột nhiên tách ra, một cỗ kiệu tám người khiêng đột nhiên hạ xuống
Tám người kia hình thù kỳ quái, mỗi người một vẽ, trong tám người lại có đến năm người là nữ, thực sự mà nói nhìn rất không hợp nhãn.
Tám người mang đỉnh đầu kiệu sàng, mặt trên một đại mỹ nhân ngư kim sắc ngân giác đang lười biếng nằm, trong tay nắm một viên ngọc to phát ra hồng quang, thi thoảng lại ném viên ngọc kia vào trong miệng sau đó lại thổ ra, mỗi lần như vậy viên ngọc càng thêm sáng ngời.
“ Ầm ầm ầm…”
Trên bầu trời đột nhiên vang lên từng hồi tiếng nổ mạnh, giống như sấm chớp rền vang, giống như thiên thạch đâm vào biển sâu kích lên sóng biển ngập trời.
Từ bên trong vụ nổ kia một thân ảnh từ từ hiện ra, bên trong truyền đến tiếng cười lanh lảnh, lực lượng cường đại như biển rộng vô biên vô hạn, nhấc lên kinh đào hãi lãng.
Ngươi kia trạng thái vô cùng kỳ quái, trên người lôi điện quấn quanh, đã vậy còn có hỏa diễm nhảy xung quanh, trong con mắt phải của hắn liên lục lóe lên lôi quang, trong một con mắt khác còn lại là bốc lên ngọn lửa tím, một loại cảm giác tà ác không nói thành lời từ người này tản ra khiến cho người ta kiêng kỵ không thôi,
Hơn thế nữa, từ bên trong đám mây đen phía bên trên bầu trời, bên cạnh con Thanh Giao lúc trước lại chui ra mấy đầu Thanh Giao khác, khí tức trên người chỉ yếu hơn con Thanh Giao lúc trước một ít mà thôi.
Một đám cường giả nhân loại còn sống nhìn thấy một màn như vậy thì tâm liên chìm tới đáy cốc, khí tức từ những kẻ vừa mới xuất hiện này không thua gì bọn họ, có kẻ còn mạnh hơn, hơn nữa số lượng lại nhiều như vậy, cái này hỏi làm sao đánh.
Nhiều biểu tình của mọi người, đám cường giả vừa mới xuất hiện kia cũng không vội ra tay mà trên mặt mỗi người đều là lộ vẻ băng lãnh, cả người tán ra khí tức âm trầm, một đám đưa mắt nhìn xuống phía dưới, trong mặt hiện lên sự trào phúng và sát khí không hề che giấu.
Ở bên trên bầu trời, đầu Thanh Giao khổng lồ nhìn về phía thanh niên hỏi:
“ Đại công tử, là kẻ nào dám làm bị thương người, để thuộc hạ ăn kẻ đó.”
Thanh niên vẻ mặt vặn vẹo chỉ tay lão lão giả đang đứng nơi xa hét:
“ Chính hắn, giết hắn cho ta. Nhanh giết hắn, còn những người khác cũng đều giết. Không không…. Bắt bọn chúng ta, ta muốn từ từ tra tấn bọn chúng đến chết.”
Truyện khác cùng thể loại
261 chương
113 chương
100 chương
72 chương
1449 chương
85 chương