Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1343 : Bắt lại toàn bộ
Sáu tên hắc long cùng với Tây Môn khánh vốn đang chém giết quên trời đất nhưng đột nhiên cả bảy người đều ngừng lại, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía phương trước xa xa.
Chỉ thấy từ nơi chân trời xa xa vọt đến một đạo ánh đao khủng khiếp, ánh đao kia to lớn vô cùng chạy dọc trên mặt biển, cắt mặt biển ra làm hai, bầu trời trên cao cũng là như vậy. Đao quang kia phạm vị bao trùm cực kỳ rộng lớn, phương viên mấy chục dặm đều bị ánh đao bao trùm trong đó.
Cảm nhận được uy năng trong ánh đao kia thì bảy người trong lòng liền “Lộp bộp” một tiếng.
Bảy người không ai nói thêm một lời tất cả đều nhanh chóng phi độn bỏ chạy nhưng bọn họ vừa muốn bỏ chạy thì liền cảm thấy một lực không gian trói buộc lấy cả bảy người.
“ Không gian phong tỏa, chết tiệt.”--- Tây Môn Khánh tức giận chửi lớn.
Sáu người bộ tộc hắc long cũng là sắc mặt khó xem đến cực điểm, bị không gian phong tỏa thì chỉ có thể ngạnh kháng mà thôi, nếu là thời kỳ toàn thịnh thì chút không gian trói buộc này không tính là gì nhưng hiện tại lấy sức của bọn họ lúc này thì đây lại giống như một cái hào rộng không cách nào vượt qua.
Cũng không cần bất kỳ hội ý hay trao đổi nào, sáu con hắc long cùng Tây Môn Khánh đồng thời ra tay.
Sau con hắc long bay người lên cao cao, xếp thành một hàng chỉnh tề, sau đó đồng thời há lớn miệng, từ bên trong miệng của bọn chúng phun ra một luồng hắc viêm kinh khủng.
Sáu luồng hắc viêm tụ lại cùng một chỗ nghênh hướng đao quang màu vang đang chém tới mà đi.
Cùng lúc này Tây Môn Khánh cũng vận lực đánh ra một chưởng, chưởng lực kia hóa thành một cốt trảo khổng lồ, cốt trảo kia sau khi hình thành thì liền dung nhập vào bên trong hắc viêm.
Hai công kích lúc này cũng không có triệt tiêu lẫn nhau mà lại hòa thành một thể, hắc viêm tất cả đều bám lên trên cốt trảo hình thành hỏa cốt trảo.
“ Ầm ầm ầm ….”
Hai công kích khủng bố va chạm lẫn nhau tạo ra âm thanh nổ tung, khiến cho cả thiên địa một trận rung lắc kịch liệt, nước biển tại nơi hai công kích gặp nhau lập tức bốc hơi sạch sẽ.
Nhưng đao quang sau khi gặp phải công kích do bảy người liên thủ cũng chỉ suy yếu đi chứ không có tan biến, đao quang sau khi hủy diệt đi “ Cốt trảo” thì vẫn tiếp tục đánh thẳng về phía bảy người.
Cả bảy người lúc này đồng thời cả kinh, đao quang kia phạm vi cực rộng vậy mà uy lực cũng cực cao nếu cái này mà thu hẹp lại phạm vi thì bảy người trong nháy mắt liền bị diệt sát.
Cũng không kịp để cho bọn họ siu nghĩ quá nhiều, đao quang kia rất nhanh liền đã ập đến trước mặt bọn họ, đếm tất cả cắn nuốt vào bên trong.
Trong nháy mắt khi bảy người bị đao quang bao phủ, thì một lực cắt xé khủng khiếp trực tiếp tác động lên thân thể bên ngoài của bọn họ, mặt ngoài thân thể bảy người trong giây lát liền bị gọt sạch, lân phiến, máu cùng thịt bay tán loạn đầy trời.
Bày người đồng thời hét lên thê lương.
“ A a a a a a a a a a…..”
“ A a a a a a a a a a…..”
“ A a a a a a a a a a…..”
Nếu chỉ là lực lượng cắt xé thì không tới nổi khiến cho bảy người kêu la thảm thiết như vậy nhưng bên trong đao quang kia còn ẩn chưa lực lượng thiêu đốt linh hồn, bị đao mang đánh lên cơ thể thì linh hồn cũng như bị một đao đó chém lên vậy.
Đau đớn linh hồn là một cái gì đó khó thể diễn tả thành lời, mặc dù có la hét nhưng vẫn không thể giảm bớt bao nhiêu thống khổ.
….
Đao mang qua đi, trên mặt biển lúc này này bị máu tươi của bảy con hắc long nhuộm đỏ, bên trong không khí thì phiêu đang một mùi tanh gay mũi.
Chỉ dưới một đao kia của Vũ Y, sáu cường giả hắc long bộ lạc cùng Tây Môn Khánh đều đồng thời bị trọng thương vô cùng nghiêm trọng. Cái này cũng là vì bảy người kia đã vô cùng suy yếu rồi vì thế mới không chịu nổi một kích như vậy.
Sáu tên cường giả hắc long bộ tộc lúc này vẫn ở tình trạng long thân, có điều trên người không còn một miếng lân phiến nào, tất cả mọi thứ bên ngoài đều đã bị gọt sạch, toàn thân đều là máu tươi. Về phần Tây Môn Khánh thì khá hơn, lớp da bên ngoài hắn bị gọt sạch, lộ ra hắc cốt bên trong nhìn vô cùng quái dị.
Cũng vào lúc này, quang mang từ phía chân trời vọt đến, lộ ra bốn bóng người, bốn người kia vừa lộ ra cũng không nói một lời liền đã phân biệt vọt tới mấy người trước mắt.
“ Khinh người quá thể đáng.”---Tây Môn Khánh cực kỳ tức giận, hắn quát lớn sau đó hung hăng một trảo hướng về phía Vũ Y đánh tới.
Vũ Y không tránh không né, tay nàng lăng không một đao hạ xuống.
“ Cheng.”
Song đao va chạm với bàn tay của Tây Môn Khánh vậy mà trực tiếp bị đánh văng ra, trên bàn tay toàn xương kia chỉ lưu lại hai vấn ngấn.
Vũ Y thấy vậy một màn thì trong lòng không khỏi cả kinh, có điều nàng kinh nhưng không loạn, lập tức nàng hai tay bắt quyết, trong miệng khẽ đọc.
“ Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia..Hiện”
Theo chú âm hạ xuống, một tòa ma bia khổng lồ từ hư không hiện ra, trên ma bia xuất hiện ánh sáng màu đỏ lập lòe, trên thân bia khắc đầy phù văn cổ xưa cùng xích sắt màu đen quấn quanh, ngay khi ma bia hiện thế một loại cảm giác tang thương mục nát lan tràn khắp trong phiến thiên địa nơi đây.
Tay bấm pháp quyết, trong miệng Vũ Y khẽ nói:
“ Cấm”
Ngay khi nàng vừa dứt lời thì xích sắt đang quấn quanh ma bia giải khai, trong chớp mắt những xích sắt kia liền phóng về Tây Môn Khánh đang cách đó không xa.
Xích sắt kia tốc độ cực nhanh, đồng thời mang theo thần thông kinh người, phong thiên tỏa địa khiến cho Tây Môn Khánh muốn chạy cũng không chạy nổi.
“ Lách cách… Lách cách…”
Nhưng xích sắc kia tức thời quấn lấy Tây Môn Khánh, quấn hắn thành một cái bánh tét thật lớn, Tây Môn Khánh bị xích sắt quấn quanh thì liên tục rít gào.
“ Đáng chết, đáng chết, tiện nhân ngươi đáng chết.”
“ Tiên nhân ngươi chết không yên lành…Có bản lĩnh thì thả ta ra đánh một trận”
Đối với các loại sĩ nhục mà Tây Môn Khánh nói ra thì Vũ Y làm như không nghe thấy, nàng vẫn tiếp tục bấm niệm ấn quyết.
“ Niêm”
Thấy Tây Môn Khánh đã bị thiên xích khóa lại thì Vũ Y liền hạ xuống một cái cổ ngữ, lập tức Tây Môn Khánh liền bị kéo lên trên tấm Ma Bia, bị xích cứng lại. Đồng thời một thanh kiếm mang theo hình dạng cổ xưa đâm xuyên qua đầu lâu Tây Môn Khánh, triệt để phong cấm hắn lại.
Sau khi đã phong cấm xong Tây Môn Khánh thì tòa Ma Bia cũng từ từ biến mất, biến mất cùng với nó còn có Tây Môn Khánh nữa.
Sáu lên hắc long bộ tộc nhìn thấy một màn như vậy thì nội tâm cảm thấy khổ sở không thôi, bọn họ biết hôm nay xui xẻo rồi.
Truyện khác cùng thể loại
261 chương
113 chương
100 chương
72 chương
1449 chương
85 chương