Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1340 : Việc ngoài ý muốn phát sinh
Sang ngày thứ 5.
“ Ầm ầm ầm…”
Lúc đám người Vũ Y đang chuẩn bị bay qua một hòn đảo thì phát hiện cả hòn đảo kia bị một tầng siêu cường kết giới bao trùm, kết giới kia không chỉ có công hiệu phòng ngự mà còn có công hiệu đánh lừa thị giác.
Đột nhiên trên biển rộng lớn xuất hiện một hòn đảo kỳ quái như vậy khiến cho mấy người Vũ Y cảm thấy hiếu kỳ không thôi. Bốn người ngay lập tức dừng lại phía bên trên không gian kết giới.
Vừa dừng lại, sau một lúc cảm nhận thì Vũ Y kinh ngạc nói:
“ Bên trong đang có người đánh nhau, hơn nữa không chỉ một người, ba động tiên khí cực mạnh.”
Ở một bên nghe vậy, Tuyết Kỳ liền hỏi:
“ Có nên đi xem một chút không tiểu thư?”
Nàng chỉ vừa nói xong thì cả kết giới đột nhiên nổ tung “ Ầm ầm..” Cùng lúc đó cảnh tượng chân thực hiện ra trước mắt mọi người, một hòn đảo khổng lồ xuất hiện, bên trên hòn đảo có vô số kiến trúc có điều lúc này đều đã bị phá hủy không ra hình dạng gì. Cùng lúc đó một chiếc chiến hạm to lớn từ bên trong đảo bay vụt mà ra, bên trên chiến hạm còn có một ít người.
Chiến hạm kia vừa lao ra ngoài, nhìn thấy bốn người bọn Vũ Y thì cũng không có ý định tránh đường hay chậm lại mà trực tiếp tăng tốc tông thẳng tới.
Sắc mặt của Vu Y thoáng trầm xuống, ánh mắt nàng hiện lên lãnh mang, song đao theo tâm niệm của nàng hiện ở nơi tay, một đao chém ra, bổ ra thiên địa,chém về phía chiến hạm đang lao tới đây.
Đao quang chói mắt, mang theo uy thế ngập trời hướng về phía chiến hạm đánh tới.
“ Ầm ầm ầm…”
Đao mang chém tới gần chiến hạm thì xung quanh chiến hạm liền xuất hiện một tầng phòng hộ màu vàng đậm, đao mang lập tức chém lên trên tầng phòng hộ kia phát ra tiếng nổ như sấm, đồng thời đánh cho chiến hạm đang tiến lên phía trước đột nhiên chậm lại không ít.
Nhưng thấy cảnh này thì Vũ Y cả kinh nói:
“ Đây là chiến hạm gì, vậy mà phòng ngự mạnh như vậy.”
Ba người khác trong lòng cũng là âm thầm khiếp sợ, bọn họ cũng là lần đầu tiên thấy chiến hạm cỡ lớn có phòng ngự đáng sợ như thế. Nhưng mà mấy người Vũ Y không biết, bọn họ khiếp sợ một thì người ở trên chiến hạm càng khiếp sợ hơn gấp bội. Một đao thôi liền khiến có cả một chiếc siêu cấp chiến hạm cỡ lớn đang lao nhanh phải chậm lại, cái này là cần có tu vi bực nào mới có thể làm được.
Vu Y thấy chiến hạm sau khi bị một đao đánh chậm lại vẫn có ý định tiếp tục lao tới thì lớn tiếng quát:
“ Dừng lại, bằng không ta trực tiếp bổ đôi chiến hạm của các ngươi.”
Có điều lời nói của nàng vô dụng, người bên trên chiến hạm giống như là không nghe thấy, chiến hạm vẫn tiếp tục tiến lên, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Vũ Y thấy vậy thì cũng không nói gì thêm, sau lưng nàng thoáng cái hiện lên hư ảnh Thanh Long cùng Bạch Hộ, hai tay cầm song đao của nàng lúc này cũng thoáng biến đổi trở nên yêu dị hơn, cùng lúc đó song đao trong tay nàng cũng sáng lên rực rỡ.
Trong miệng nàng khẽ ngâm:
“ Ly Hận Thiên”
Song đao chém ra, ánh đạo hợp làm một chém toái hư không, rạch phá bầu trời, chém vạn vật thành hư vô.
“ Đùng…”
Lúc ánh đao sắp tiếp cận thì mọi lực lượng phòng ngự trên chiến hạm toàn bộ đều được chuyển về một điểm đón đỡ đao mang. Ánh đao khủng bố mang theo vô tận uy áp đánh thẳng lên phòng ngự chiến hạm, một tiếng nổ tung vang lên.
Phòng ngự của chiến hạm kia trong nháy mắt bị phá nát, đao quang uy lực giảm đi hơn chín thành nhưng vẫn tiếp tục chém xuống chiến hạm.
“ Ầm ầm…”
Có điều đao quang cũng không rơi xuống chiến hạm thì đã bị ba người ngăn trở, ba người kia đồng thời đánh ra một chưởng hợp kích, chưởng lực kia đánh tới đao mang, hai bên va chạm với nhau lập tức chôn vùi lẫn nhau. Ba người kia bị tàn dư lực lượng ép cho lui về phía sau thổ huyết mấy ngụm.
Ánh mắt của Vũ Y lập tức chú ý lên ba người kia, phát hiện ba người kia chỉ có Tinh Vương Tiên Cảnh tu vị, hai tên viên mãn, một tên bát tinh, ba người liên thủ vậy mà có thể đỡ được nàng một nàng một kích hai thành lực lượng mà chỉ bị thổ huyết một chút.
Ba người Thanh Thanh, Tuyết Kỳ cùng Điệp Vũ lúc này cũng đồng thời tiến lên, xâm nhập vào bên trong chiến hạm, chuẩn bị bắt người.
Qua một lúc thì có sáu người bị đưa tới trước mắt Vũ Y, trong sáu người chỉ có một nữ, còn lại tất cả đều là nam, bốn trung niên một cùng một thiếu niên.
“ Người đã đưa tới tiểu thư.”--- Thanh Thanh nói.
Vũ Y nhìn sáu người một cái, sau đó lạnh lùng nói:
“ Sưu hồn đi.”
Sáu người kia vốn vẻ mặt còn đang tràn đầy không cam lòng cùng kiệt ngạo nhưng vừa nghe đến sưu hồn thì sắc mặt một đám liền đại biến, thiếu nữ duy nhất trong sáu người lớn tiếng kêu lên:
“ Các ngươi không thể làm thế với ta, ta là con gái của tộc trưởng Ngân Linh Sa bộ tộc.”
Vũ Y nghe nàng nói vậy thì ngoảnh mặt làm ngơ, đã Vũ Y không có ý kiến gì thì Thanh Thanh cũng không thành vấn đề, nàng trực tiếp bắt lấy thiếu nữ kia sau đó tiên hành mạnh mẽ sưu hồn. Nhưng chỉ một khắc sau nàng liền nhíu mày nói:
“ Tiểu thư, bên trong linh hồn nha đầu này có cấm chế cực cường, nếu miễn cưỡng phá hủy gì thì cũng sẽ không tìm ra được bất cứ thứ gì.”
Vũ Y nghe vậy cũng hơi nhướng mày lên, nàng suy nghĩ một chút liền gật đầu nói:
“ Tạm thời giữ lại nha đầu này đi, Tiểu Thanh ngươi sưu hồn những kẻ khác, nếu tên nào cũng có cấm chế thì phá hủy lần lượt, không thể sưu hồn được chúng ta liền sưu ý.”
Sáu người vốn sắc mặt đã trắng bệch, nghe vậy thì càng trở nên trắng thêm, nhất là thiếu nữ lúc trước, tay chân nàng có chút phát run, đứng cũng đứng không vững.
Truyện khác cùng thể loại
100 chương
121 chương
47 chương
90 chương
32 chương