Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1279 : Tiến vào bên trong thượng cổ hoang địa(4)
- --o0o---
Ở bên ngoài.
Xuân Đức lúc này đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, vẽ mặt không có bất kỳ biến hóa nào, xung quanh hắn lúc này là một mảnh xác chết nằm la liệt, máu tươi nhuộm đỏ đại địa, hình ảnh này cực kỳ có lực trùng kích khi có người nhìn thấy. vitag.videoDiscoverConfig = { random: true, wgTitle: "FEATURED VIDEOS", wgTitleColor: "#eee", contentClick: "inline", titleColor: "#fff", titleHoverColor: "#ff4f02", background: "", selectedBackground: "#333", }; (vitag.Init = window.vitag.Init || []).push(function(){viAPItag.initInstreamBanner("vi_9172222")});
Đứng ở bên cạnh hắn lúc này còn có hai người Long Sát và Nguyên Ma, do Xuân Đức phải toàn tâm toàn lực ứng phó với Ám Quang Tinh Hồn bên trong thế giới linh hồn nên không có tinh lực phân tâm làm những việc khác, nếu lúc này có người công kích hắn sẽ rất nguy hiểm, vì vậy hai người Long Sát cùng Nguyên Ma mới thủ hộ hắn.
Không những hai người Long Sát cùng Nguyên Ma thay hắn thủ hộ mà đám tiểu khí linh, A Manh(Khí linh Quỷ Kiếm), Tiểu Phong(Hấp huyết đai lưng), Mộng Mộng(Mộng mị ma trảo), Tiểu Hồng(Dây chuyền sinh mệnh), Tiểu Thiên(Thiên huyễn cánh), Tiểu Cốt(Thiên cốt giáp) cũng tạo thành “ Lục Linh Thủ Hồn Trận” bảo vệ hắn tránh khỏi công kích linh hồn đến từ bên ngoài.
Ở xa xa, đám người Lệ Hoa Trì, Mộc Lan, Hải Băng,Kinh Hương nhìn thấy cảnh này thì triệt để trợn tròn mắt. Thoáng cái xuất hiện nhiều thứ cổ linh tinh quái vậy khiến bọn họ khó mà thích ứng.
Hai người Long Sát cùng Nguyên Ma thì mọi người cũng đã từng gặp qua nên cũng không quá kinh ngạc nhưng về phân mấy tiểu khí linh thì triệt để khiến bọn họ mộng bức.
Một đám tiểu chút chít, cả thân chỉ to bằng nắm tay người lớn, thần sắc nghiêm nghị xếp thành “ Lục Linh Thủ Hồn” vây Xuân Đức vào bên trong.
Nhìn cái biểu tình thề chết thủ hộ kia khiến mọi người trong lòng cảm thấy quái dị không thôi.
Kinh Hương giật giật áo của Hải Băng nhẹ giọng hỏi:
“ Băng tỷ, mấy thứ be bé đáng yêu kia là gì vậy, bọn nó đang làm gì thế?”
Hải Băng cũng nào có biết là thứ gì, nàng lắc đầu nói:
“ Tỷ cũng không biết, đây là lần đầu tỷ nhìn thấy mấy thứ be bé kia nhưng mà bọn nó thật đáng yêu. Đợi chút nữa sư tôn tỉnh lại nhất định phải xin người một con.”
Hải Băng có niềm tin mù quáng đối với Xuân Đức, nàng biết Xuân Đức lúc này là đang chiến đấu cùng với người thần bí lúc trước nhưng nàng tin tưởng sư tôn của nàng chắc chắn thắng lợi nên cũng không có lo lắng gì.
Nhưng ngay vào lúc này, một đám mây phát ra kim quang lóng lánh từ phía chân trời xa xa bay đến nơi này. Đám mây phát ra kim quang kia tốc độ cực nhanh, không qua mấy hô hấp liền đã bay đến nơi đây.
Ngay khi bay đến bên này thì đám mây liền dừng lại, bên trên đám mây vàng kim kia có 5 người, trong đó có 2 người là người quen. Hai người kia chính là Đà Lâm cùng Đà Lôi.
Về phần ba người khác có 2 nữ 1 nam, khi bọn họ nhìn thấy tình cảnh phía bên dưới thì đều cả kinh.
…...
Ngay khi đám mây vừa bay đến nơi này thì Nguyên Ma cùng Long Sát trực tiếp hóa thành bản thể, hòa lại cùng với nhau, biến thành một cái bong bóng lớn bao Xuân Đức vào bên trong.
Cùng lúc đó, đám tiểu khí linh đồng thời mở mắt ra, Mộng Mộng nhìn qua A Manh nói:
“ A Manh giết những kẻ kia đi. Những kẻ kia rất có thể gây bất lợi cho ba ba.”
Do đám tiểu khí linh chỉ có A Manh là có lực công kích mạnh nhất, với chỉ có nó là có binh khí tách rời, về phần những người khác đều trở thành một bộ phận của Xuân Đức rồi, không thể tự do tách khỏi Xuân Đức.
A Manh nghe được Mộng Mộng nói có người muốn gây bất lợi cho ba ba thì trong ánh mắt hiện lên hung mang, ánh mắt mang theo sát khí lạnh lẽo nhìn về năm người trên cao, Quỷ Kiếm đang nằm yên bên trong cơ thể Xuân Đức được A Manh triệu hồi.
“ Vèo…”
Quỷ Kiếm thoáng cái từ bên trong cơ thể Xuân Đức đi ra phát ra từng luồng hung quang tà ác, A Manh điều khiển Quỷ Kiếm lăng không bay lên, ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn đám người bên trên Kim Vân.
Nó cũng không nói một lời liền đã xuất thủ, Quỷ Kiếm ở trên cao một hóa hai, hai hóa ba, ba hóa ngàn vạn, thoáng cái bầu trời trên cao đã hình thành biển kiếm, ngay sau đó tất cả Quỷ Kiếm bên trong biển kiếm đồng thời bắn về phía đám người bên trên Kim Vân.
Nhìn thấy một màn này thì Đà Lôi cùng những đồng bạn của hắn sắc mặt tái nhợt, Đà Lôi lớn tiếng nói:
“ Nhanh… Nhanh rút lui… Nơi này không phải cái nơi tốt lành gì… Nhanh rút…”
Đà Lâm lúc này kinh hãi nói:
“ Không tốt, chúng ta bị khóa chặt không thể bỏ chạy.”
Đà Lôi nghe vậy thì trên trán toát ra mồ hôi to như hạt đậu, hắn nhìn đầy trời bóng kiếm đang lao xuống mà gian nan nuốt nước miếng.
“ Nhanh… Có bảo vật gì thì nhanh tế ra, bằng không chúng ta chết chắc.”
Không cần hắn nói thì những người khác đều đã lấy ra bảo vật hộ thân rồi, một người trong số đó ném ra một tòa “ Thất Thải Lưu Ly Sơn”, tòa núi kia nhanh chóng đón gió biến lớn, thoáng cái liền hóa thành một ngọn núi cao mấy ngàn mét.
“ Ầm ầm ầm….”
Bóng kiếm đâm xuống, đánh lên tòa “ Bảo Sơn” kia phát ra tiếng nổ tung, mỗi lần có một tiếng nổ vang lên thì ánh sáng của “ Bảo Sơn “ kia liền ảm đạm đi rất nhiều, chỉ sau mười mấy lần công kích thì trực tiếp nổ tung.
“ Bùm…”
Cả tòa “ Thất Thải Lưu Ly Sơn” liền hóa thành đầy trời mảnh vỡ bay về khắp nơi.
Ngay khi ngọn núi kia vỡ nát thì lại có một kiện bảo vật phòng thủ giống như mai rùa xuất hiện, ngăn cản bóng kiếm, có điều kiện phòng ngự này chỉ ngăn được 2 kiếm liền nát.
“ Ầm…”
Cái mai rùa kia nổ tung, tiếp sau đó lại có thêm mười mấy kiện bảo vật phòng ngự nữa nhưng kiện nào kiện nấy đều chỉ một đòn liền nát, mà nhìn bóng kiếm rậm tạp chằng chịt trên bầu trời thì mọi người liền cảm thấy một trận tê cả da đầu.
Năm người Đà Lôi, Đà Lâm cùng với ba đồng bạn khác lúc này đồng thời hét lớn:
“ Khởi.”
Một cái trận pháp hình thành, trên bầu trời xuất hiện năm pho tượng vàng kim đối mặt với nhau hình thành một cái trận pháp phòng ngự đón đỡ bóng kiếm đầy trời.
“ Ầm ầm ầm….”
“ Ầm ầm ầm….”
“ Ầm ầm ầm….”
“ Keng keng keng...”
“ Keng keng keng...”
“ Keng keng keng...”
Liên miên tiếng nổ lớn vang lên, bóng kiếm đầy trời bắn lên trận pháp bắn ra tia lửa, cứ mỗi lượt công kích qua đi thì trận pháp liền ảm đạm đi không ít …
“ Ầm…”
Sau một lúc lâu liền có một pho tượng màu vang nổ nát…
“ Ầm…”
“ Ầm…”
“ Ầm…”
“ Ầm…”
Tiếp sau đó bốn pho tượng khác cũng nổ tung, trận pháp hoàn bị phá hủy, một luồng sóng năng lượng khuếch tán ra bốn phía, Kim Vân bên dưới cũng nổ mạnh, năm người Đà Lôi cũng vì vậy mà bắn ra bốn phía.
Bốn người khác trong nháy mắt bị bóng kiếm cắn nuốt, hài cốt không còn chết không thể chết thêm, duy có Đà Lôi không biết dùng biện pháp lại có thể hóa thành một đạo lôi đình chạy thoát.
Nhìn thấy Đà Lôi chạy mất thì A Manh cũng không có đuôi giết mà thu về Quỷ Kiếm, quay về cùng với đám người Mộng Mộng.
Ở cách đó không xa, đám người Lệ Hoa Trì, Mộc Lan, Hải Băng, Kinh Hương xoa xoa mắt, bọn họ không dám chắc lúc trước có phải bị hoa mắt rồi không nữa.
Truyện khác cùng thể loại
100 chương
121 chương
47 chương
90 chương
32 chương