Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1250 : Bị bắt giữ
Lúc này đến lượt Huyết Vận diễn xuất, hắn vẻ mặt ngây thơ ngạc nhiên hỏi:
“ Thượng cổ dị thú hài cốt chúng ta lấy làm gì à? Với nếu là xương cốt của thượng cổ dị thú thì làm sao người như chúng ta có thể thu lấy được chứ, vừa đến gần còn không phải bị ép chết.”
Nữ tử kia nghe vậy thì cũng cảm thấy rất có lý, dù sao nàng cũng đã từng đến đây không dưới mười lần nhưng lần nào cũng thất bại quay về, cũng là vì linh áp của thứ kia phát ra.
Nhưng nàng vẫn cảm thấy có điều gì đó không đúng, lúc này nàng lại hỏi:
“ Vì sao ngươi lại biết thứ kia phát ra linh áp rất cường đại, phải chăng trước kia ngươi đã từng gặp qua.”
Huyết Vận lập tức lắc đầu phủ nhận nói: “ Chưa từng gặp qua, có điều xem qua nhiều bí tịch nên biết.”
Nữ tử kia khẽ hừ nhẹ một tiếng sau đó nói:
“ Nếu các ngươi đã nhận mình không lấy hài cốt dị thú vậy thì theo chúng ta về Hoan Nguyệt Tông một chuyến, đợi việc này điều tra rõ ràng rồi lại sẽ thả ba người các ngươi. Ba người các ngươi không có ý kiến gì chứ.”
Ba người đương nhiên là có ý kiến rồi, vô duyên bị bắt đi không có ý kiến mới là lạ. Có điều bây giờ thực lực không bằng người chỉ có thể cúi đầu chấp nhận, mặc người bài bố mà thôi.
Huyết Vận làm bộ dạng người thành thật, cây ngay không sợ chết đứng nói:
“ Chúng ta cũng không có làm gì sai, vậy thì làm sao lại không dám đi cùng tông chủ đại nhân trở về Hoan Nguyệt Tông một chuyến tiếp nhận điều tra. Chỉ mong quý tông nhanh chóng tìm ra thủ phạm chân chính để trả lại sự trong sạch cho chúng ta. Để mấy người chúng ta sớm ngày quay về Linh Cung đoàn tụ với sư phụ.”
Nữ tử kia nhìn bộ dạng của Huyết Vận thì trong lòng âm thầm buồn cười, nàng thầm nghĩ, tiểu tử ngốc, tới lúc các người trở về Hoan Nguyệt Tông còn không phải tùy ý ta nhào nặn.
Một khi đã vào Hoan Nguyệt Tông còn muốn chạy, cái này càng là mơ mộng hảo huyền, về phần cái Linh Cung gì đó nàng sẽ tìm hiểu kỹ sau đó lại có biện pháp đối phó.
Sau khi đã có chủ ý nàng khẽ cười nói:
“ Các ngươi cứ yên tâm, thời gian nhất định rất nhanh, đợi đến khi nào tìm ra thủ phạm thì ta sẽ đích thân thả ba người trở ra.”
Huyết Vận cùng Sói Mập nghe vậy thì trong lòng âm thầm nguyền rủa nữ hồ ly trước mắt, bọn họ cũng biết một khi đi vào bên trong Hoan Nguyệt Tông chính là có vào mà không có ra. Nhất là trên người bọn họ của rất nhiều bảo vật, nếu để người biết được còn không phải chết chắc.
Vì vậy trong lòng hai người lúc này đang đánh chủ ý khác, bọn họ lúc này đều đang âm thầm đợi cơ hội để chạy trốn. Đương nhiên muốn chạy cũng là phải ra ngoài mới có thể chạy, còn ở trong này thì có chạy lên trời cũng không thoát.
Tiếp sau đó, ba người Huyết Vận, Ngóc Khiết, Sói Mập ngoan ngoãn đi ra khỏi không gian tiên khí, đi theo phía sau nữ tông chủ Hoan Nguyệt Tông.
Ba người vừa xuất hiện thì liền đã nhìn thấy một đám người đứng trước mặt, dùng ánh mắt bất thiện đánh giá ba người bọn họ, lúc này trong đám người có một nữ tu sĩ tiến lên phía trước, đi tới trước mặt tông chủ Hoan Nguyệt Tông cẩn thận hỏi:
“ Tông chủ, ba người này là người nào? Có phải hay không là mấy tên to gan kia.”
Khẽ lắc đầu một cái, nữ tông chủ Hoan Nguyệt Tông nói:
“ Không phải nhưng trước hết cứ mang ba người bọn họ quay về nơi ta ở, đợi lúc ta trở về có việc cần hỏi bọn họ.”
Nữ tu sĩ kia nghe vậy thì kinh ngạc nhưng cũng không hỏi thêm, nàng ta gật đầu một cái sau đó nhìn qua ba người Huyết Vận, Sói Mập cùng Ngọc Khiết nói:
“ Ba người các người đi theo ta.”
Ba người Huyết Vận, Ngọc Khiết, Sói Mập không nói một lời đi theo nữ nhân kia, bộ dạng nhu thuận vô cùng.
Tiếp sau đó bốn người thông qua một cánh cửa không gian ở bên trên cao không trung đỉa khỏi mật địa nơi này.
……
Sau khi đi ra ngoài mật địa thì bốn người xuất hiện ở vùng đồng không mông quạnh.
Thấy khắp nơi không một bóng người thì Ngọc Khiết tự dưng lại hỏi:
“ Nơi này là bên trong Hoan Nguyệt Tông sao? Vì sao không thấy một người nào cả.”
Nữ tử dẫn đường lúc này quay lại nhìn ba người, trên khuôn mặt nàng ta xuất hiện một nụ cười tà dị. Nàng ta nhìn Ngọc Khiết nói:
“ Đương nhiên là không phải bên trong Hoan Nguyệt Tông rồi, nơi này cách Hoan Nguyệt Tông cũng rất xa, là ta cố ý đưa ba người các ngươi đến đây.”
Ngọc Khiết nghe vậy thì kinh ngạc hỏi:
“ Cố ý đưa chúng ta tới đây, vì sao?”
Không cần nữ tử kia trả lời thì Huyết Vận đã lên tiếng nói trước:
“ Nàng ta muốn đánh chủ ý lên kiện tiên khí của ta nên mới trong quá trình dịch chuyển làm một ít tiểu thủ đoạn đưa chúng ta tới đây.”
Nữ tử kia nghe vậy thì trên mặt nụ cười càng đậm, nàng gật đầu nói:
“ Rất thông minh, nếu tiểu tử ngươi đã biết vậy thì còn không nhanh mang ra đây, giao ra kiện tiên bảo kia ta có thể tha cho các ngươi một mạng.”
Ngọc Khiết lúc này dù có đơn thuần cũng hiểu ra vấn đề, nàng kinh sợ nói:
“ Ngươi không sợ tông chủ biết được sẽ trừng phạt ngươi sao?”
Nữ tử kia như nghe thấy chuyện cười, nàng cười lớn nói:
“ Ha ha, tiểu cô nương ngươi đây là đang uy hiếp ta sao? Nếu đã mang ba người đến đây thì ta cũng đã tính hết rồi, đợi lúc tông chủ hỏi thì ta chỉ cần nói ba người các ngươi chết bên trong hư không loạn lưu là được. Mà cho dù tông chủ có biết được việc này thì đã sao, chỉ cần đại trưởng lão đứng ra nói một câu thì tông chủ cũng sẽ không vì chuyện nhỏ nhặt này mà trách tội ta.”
Bỗng nhiên nàng ta thay đổi sắc mặt, sắc mặt nàng ta lúc này trở nên âm lãnh vô cùng nói ra:
“ Bây giờ các ngươi là tự mình giao ra hay là muốn ta tự mình động thủ đây….”
Nàng ta chỉ vừa nói xong thì liền cảm nhận được một cổ sát ý kinh khủng đập thẳng vào mặt, cùng lúc đó mấy tiếng xé gió đồng thời vang lên.
Trong nháy mắt khi nghe được tiếng xé gió kia thì hộ thể tiên lực của nàng liền được mở ra.
Nhưng hộ thể tiên lực nàng vừa được mở ra liền bị một luồng quang mang màu xám chiếu vào, ngay khi luồng sáng màu xám kia chiếu lên hộ thể tiên lực thì hộ thể tiên lực liền trước tiếp vỡ nát.
Tiếp sau đó liên tiếp là âm thanh
“ Keng keng keng…” liên tục vang lên.
Âm thanh này là do huyết kiếm của Huyết Vận va chạm với áo giáp của nữ nhân kia tạo nên, tuy hộ thể tiên khí của nàng ta bị thần thông thạch hóa của Sói Mập hóa giải nhưng chiến giáp có linh vẫn có thể tự chủ hộ thể, ngăn cản công kích.
Nhưng mà chiến giáp kia đẳng cấp không cao, sau khi bị bốn thanh huyết kiếm chém lên liền triệt để phá hủy, chỉ nghe “ Rắc “ một tiếng, cả chiếc chiến ý vỡ tan tành hóa thành từng mảnh rơi xuống mặt đất.
Ngay sau đó 5 thành huyết kiếm khác liền lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai lao đến nữ nhân kia.
Trong lúc cái chết cận kề, tiềm lực con người hoàn toàn bị kích phát đi ra, nữ nhân kia đang bị thần thông thạch hóa của Sói Mập giam cầm vậy không biết bằng cách nào thoát ra.
Ngay khi vừa thoát ra, tiên lực bên trong cơ thể nàng ta liền có thể tự do sử dụng, lập tức tiên lực bên trong cơ thể nàng ta như nước biển tuôn ra bên ngoài hình thành một tầng nhũ bạch sắc bao phủ lấy nàng ta vào bên trong.
“ ầm ầm ầm…”
Âm thanh nổ tung liên tục vang lên, 5 thanh huyết kiếm chém lên hộ thể tiên lực của nữ nhân kia phát ra tiếng động ầm ầm, hộ thể tiên lực trong nháy mắt bị đánh cho xơ xác.
“ Xoảng”
Lại một âm thanh vỡ nát vang lên, tầng ánh sáng nhũ bạch sắc kia triệt để hủy diệt, thanh huyết kiếm cuối cùng của Huyết Vận không bị cản trở liền hướng thẳng trái tim nữ tử kia bắn tới.
Có điều nữ nhân kia cũng không biết là do kinh nghiệm hay là do may mắn, ngay lúc hộ thể tiên khí bị phá nát thì nàng ta liền lấy tay trái ngăn ở trước ngực.
“ Rắc … Phập…”
Một tiếng gãy vỡ vang lên, huyết kiếm đâm thẳng lên cánh tay nàng ta, cắt đứt xương cốt, cả cánh tay trái lập tức rơi xuống đất, máu bắn ra như suối.
Tuy vậy lực đi của huyết kiếm cũng giảm mạnh, sau khi đâm vào ngực của nữ nhân kia một đoạn thì không thể tiếp tục.
Huyết Vận muốn thôi động huyết kiếm triệt để giết chết nữ nhân trước mắt nhưng huyết kiếm lại bị tay phải của nàng ta nắm chặt không cách nào đâm thêm.
Ngay lúc này dị biến đột nhiên phát sinh, không biết từ đâu xuất hiện một bàn tay trắng như ngọc đánh về phía đầu của Huyết Vận, tuy bàn tay kia nhìn yếu đuối nhu nhược nhưng lại ẩn ẩn khí tức cường đại đến đáng sợ.
Sói Mập vấn đang định tiến lên hiệp trợ giết chết nữ nhân kia nhưng thấy Huyết Vận bị người tập kích thì liền buông tha, nó lúc này hướng về phía bàn tay kia cắn đến.
“ Ầm….”
Trong nháy mắt cả người Sói Mập liền văng ra xa xa, nó bị bàn tay kia một chưởng vỗ bay. Bàn tay kia lúc này vẫn tiếp tục đánh tới Huyết Vận.
Huyết Vận biết thời cơ giết chết vị trưởng lão Hoan Nguyệt Tông kia đã qua, hắn không thể làm gì khác hơn là từ bỏ, sử dụng dịch chuyển tức thời né tránh.
“ Ầm…”
Tại nơi hắn đứng một cái hố sâu xuất hiện.
Cùng lúc này một nữ tử từ hư không đi ra, người kia cũng không xa lạ gì chính là nữ tông chủ Hoan Nguyệt Tông. Tông chủ Hoan Nguyệt Tông sau khi đi ra ngoài không lâu thì lại có một người khác đi ra, người kia là một lão bà.
Vừa nhìn thấy hai người này thì sắc mặt của Huyết Vận cùng Sói Mập đều trở nên nghiêm trọng.
Nữ tông chủ Hoan Nguyệt Tông nhìn về nữ tử bị thương tí chết ở nơi xa, lại nhìn hai người Huyết Vận cùng Sói Mập cảm khái nói ra:
“ Vốn ta còn tưởng hai người các ngươi sẽ gặp bất trắc muốn đến cứu giúp một phen, không ngờ bản lĩnh của hai người lại lớn như vậy, tí nữa thì có thể liên thủ đánh chết được một vị cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh lục giai rồi.”
Sói Mập khạc ra một ngụm máu tụ, trong mắt bắn ra đạo đạo hàn mang, nó lúc này cười lạnh nói:
“ Bây giờ là ở ngoại giới, đánh không lại các ngươi chúng ta còn không thể chạy sao?”
Đại trưởng lão Hoan Nguyệt Tông nghe sói mập nói vậy thì mỉa mai:
“ Còn muốn chạy, các người chạy được sao, đã thương người của Hoan Nguyệt Tông ta còn muốn chạy. Hừ. ”
“ Ma Thiên Thủ.”
Vừa nói lão bà này vừa vươn tay ra chộp đến hai người Huyết Vận cùng Sói Mập, ứng theo động tác của lão bà này, một bàn tay màu đen ở trên trời xuất hiện đồng thời chộp về phía hai người
Truyện khác cùng thể loại
261 chương
113 chương
100 chương
72 chương
1449 chương
85 chương