Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1204 : Thuộc Tính Thiên Độc Long-Nhẫn 15*
- --o0o---
Vừa quay trở về không gian chờ tầng 7 thì Xuân Đức liền mang những thứ hạt giống hồn thảo hắn mua được gửi cho Vô Địch, tiện thể cũng gửi kèm ba con tiên linh cho ba đứa em gái bên trong.
Về phần quà cho đám tiểu khí linh thì không cần hắn đồng ý thì đám tiểu chút chít kia liền tự tiện khuân sạch quà trở về thế giới linh hồn rồi. Cuối cùng là đan dược cho Mộng Vân, hắn cũng tranh thủ đưa cho cô nàng.
Cô nàng kia cực kỳ không có lễ phép, sau khi nhận được tiên đan dưỡng hồn không những không có cảm ơn lại còn lườm hắn một cái, sau đó cầm lấy tiên đan nuốt vào tu luyện như đúng rồi.
Nhưng vì nghĩ bản thân là đại nhân không thèm chấp tiểu nha đầu nên Xuân Đức cũng không để bụng, hắn lúc này cũng ngồi xuống, bắt đầu cẩn thận xem xét Thiên Độc Long- Nhẫn.
Hắn vốn muốn nhìn xem thuộc tính thứ này lâu lắm rồi nhưng mà hệ thống phụ trợ phân tích mãi mà không xong, còn nhờ Vô Địch thì tên kia nói hắn không rãnh. Vậy là tới mãi hôm nay hắn mới có thể được nhìn thấy thông tin cụ thể.
Tâm niệm vừa động, một bảng số liệu liền hiện ra bên trong đầu hắn. Cùng lúc đó âm thanh của hệ thống phụ trợ bắt đầu vang lên:
꧁༺ Nhẫn-Thiên Độc Long༻꧂
Vật phẩm được sử dụng tinh nguyên, tinh phách, bổn nguyên chi lực của Thiên Độc Long kết hợp với vô số tài liệu trân quý làm thành. Sau khi được luyện thành thừa hưởng chúc phúc chi lực từ thiên địa mang đến sự may mắn cho người sử dụng nó.
Thiên Độc Long- Nhẫn có yêu cầu rất cao đối với người sử dụng nếu không tương thích nhẹ thì biến thành con rối không hồn do Thiên Độc Long-Nhẫn khống chế, nặng trực tiếp bị hấp thụ tinh nguyên cùng hồn phách, vĩnh thế không được đầu thai.
Hồn 8901/50 000 000 000 000 000( gia tăng 1% tổng thuộc tính)
Yêu Cầu: Có được hồn lực tương đương với Thiên Vương Tiên Cảnh sơ kỳ, cực kỳ am hiểu độc thuật, có được thiên sinh độc thể. Có được huyết mạch long tộc.
Độ bền: Chịu được sức mạnh của Tôn Cấp cường giả.
Phẩm bậc: Tiên bảo cấp 15.
Luyện linh: 0.
Quán chú: 0.
Huyết luyện: 0.
Khảm nạm tạo hóa thạch: 0/3.
Khảm nạm khí phách: 0/5.
( Đã nhận chủ)
+ Nâng cao tốc độ sử dụng độc 225%
+ Nâng cao khả năng khống chế thao túng độc 225%
+Giảm tiêu hao độc tố bản nguyên 225%
+Tăng sát thương độc tố 225%
+Gia tăng kháng tính với tất cả các loại độc tố 25%
+Gia tăng 50 điểm may mắn.
(+) Kỹ năng chủ động: Tinh Vi Dẫn Nguyệt cấp 15
Tăng sát thương độc tố lên 95%.
Thời gian 208 giây. Sau khi sử dụng cần chờ 120 giây.
(+) Kỹ năng chủ động: Triệu hồi động vật cấp 10.
Gọi về từ 2 - 3 Thiên Độc Long, Thiên Độc Long không có năng lực thần thông. Mang theo tất cả đặc tính của người triệu hồi, sức sống gia tăng 15 lần. Độ mạnh yếu của Thiên Độc Long phụ thuộc vào linh hồn người triệu hồi.
Thời gian tồn tại Thiên Độc Long là 240 giây. Sau khi sử dụng cần chờ 180 giây
(+) Kỹ năng chủ động: Triệu hồi thực vật cấp 5:
Gọi về một cây Túy Phù Dung còn nhỏ, Túy Phù Dung có được sức sống siêu cường, miễn nhiễm toàn bộ công kích dạng phép thuật. Kháng vật lý cực mạnh, kẻ địch ở bên dưới Túy Phù Dung sẽ lâm vào trạng thái suy yếu, xuất huyết cùng lưu ma.
Sau 5 phút khi được triệu hồi thì Túy Phù Dung sẽ nở rộ, khi đó kẻ địch ở bên trong phạm vi sẽ bị lâm vào trạng thái cấm thực cùng cấm ma( Không cách nào dùng đan được cùng năng lực thần thông.)
Thời gian tồn tại của Túy Phù Dung là 6 phút, thời gian hồi lại là 7 phút.
(+) Kỹ năng bị động: Kẻ địch ở trong phạm vi nhất định sẽ liên tục bị ăn mòn thân trí.
Nhìn vào cái yêu cầu của Thiên Độc Long-Nhẫn thì khóe miệng Xuân Đức không khỏi co giật nhè nhẹ, thảo nào lần trước hắn cố gắng cưỡng ép sử dụng chiếc nhẫn này lại nhận về cắn trả mạnh như vậy.
Nhớ đến cái gì, lúc này hắn lấy ra một viên châu màu xanh lục, to như viên bi mắt mèo, cả viên châu liên tục phát ra hào quang dịu nhẹ, viên châu này là một viên “ Thiên Địa Tạo Hóa Châu” cấp 2 mộc hệ. Thứ này là dung hợp từ cả gần chục viên cấp 0 cùng 5 viên cấp 1 sau đó lại dùng huyết ma thạch để tẩy luyện mới được như thế này. Đến cả mấy viên tạo hóa châu bên trong Quỷ Kiếm cũng bị hắn lấy ra để dung luyện. Như vậy là biết thứ này chân quý thế nào.
Lúc này hắn lại dùng hệ thống phụ trợ nhìn qua thứ này một cái, lần này hệ thống phụ trợ lập tức thông báo kết quả.
꧁༺ Thiên Địa Tạo Hóa Châu༻꧂
Thiên địa kỳ vật cực kỳ hiếm thấy. Có thể mang bên người hoặc gia cường vào bên trong bảo vật.
Cấp: 2.
Hệ: Mộc.
Gia tăng 10 điểm năng lực tự lành cho người sở hữu nó.
Gia tăng 20 điểm may mắn cho người sở hữu nó.
Gia tăng 5 điểm thiện cảm đối với các loại động thực vật.
Đối với tạo hóa châu này thì Xuân Đức vừa nhất chính là cái thuộc tính may mắn, hắn cảm thấy phàm làm việc gì cũng cần phải có may mắn, chỉ cần một chút may mắn thôi thì mọi việc đều sẽ xuôi chèo mát mái, còn thiếu một ít may mắn thì sẽ gian nan đủ bề.
Mà hắn cứ mỗi lần chết đi thì sẽ tiêu hao một ít đạo vận, mất đi một phần may mắn, nếu như mà chết nhiều quá rồi, sau này không cần ai làm gì hắn cũng sẽ bị vận rủi quấn thân mà chết.
Để viên châu lại gần chiếc nhẫn đang đeo trên tay, ngay lập tức chiếc nhẫn đang đeo trên tay hắn liền có cảm ứng, con rồng nhỏ bên trên chiếc nhẫn há to miệng nuốt viên tạo hóa châu kia vào, viên tạo hóa châu kia hình như cũng rất có linh tính, sau khi tiểu long há miệng thì nó rung nhẹ một cái sau đó tự động thu nhỏ rồi bay vào trong miệng con rồng nhỏ.
Tiếp sau đó tất cả quang mang liền biến mất, Thiên Độc Long - Nhẫn lúc này lại quay về trạng thái bình thường, nhìn không một chút bắt mắt, nhìn lâu rồi vẫn thấy nó giống như một món bảo vật bình thường.
Khẽ mỉm cười, hắn lúc này có chút yêu thích xoa xoa chiếc nhẫn trên tay của mình. Nhưng tâm tình đang vui vẻ của hắn đột nhiên biến mất, hắn lúc này đột nhiên lại nhớ tới Vũ Y, không biết còn bé kia giờ ra sao rồi nữa.
Lúc trước đưa Vũ Y chạy trốn cũng không cần nhắc tới vị trí, chỉ biết là càng xa Bắc Thần Châu càng tốt. Nhưng giờ thì hắn hối hận rồi, bí pháp “ Linh Tâm Cảm Ứng” mà Vô Địch truyền cho hắn lúc này không sử dụng được.
Chứng tỏ Vũ Y lúc này đã cách rất xa rồi. Không thể nói chuyện cùng con bé khiến hắn có chút không an lòng. Có điều, dù có lo lắng đến đâu hắn cũng đành phải chịu, đợi tới xong nhiệm vụ thứ 9 đi lên tầng 10 thì hắn sẽ ra ngoài tìm con bé.
Tiện thể đi tìm mấy đại thế lực kia tính sổ. Hắn cũng nhớ mặt tất cả những kẻ hôm đó rồi, đợi hắn đi ra ngoài thì cũng là ngày chết cũng đám kia.
Cảm nhận được sát khí dạt dào trong lòng hắn, Bóng Ảnh lâu nay yên lặng đột nhiên tỉnh dậy, câu đầu tiên hắn nói chính là:
“ Đại ca muốn giết kẻ nào để đệ đi giết hắn?”
Nghe được âm thanh của Bóng Ảnh vang lên trong đầu thì Xuân Đức nói:
“ Là những kẻ từng tấn công Vũ Y, đợi khi nào ca ra bên ngoài sẽ đến từng thế lực kia diệt trừ tất cả bọn chúng.”
Bóng Ảnh nghe vậy thì lãnh khốc nói:
“ Ngày đó cũng không còn xa, đợi tới lúc đó đệ sẽ giúp ca một tay giết sạch đám bọn chúng. Hừ. Lần trước nếu không phải tình thế không che phép thì đệ đã sớm một bàn tay bóp chết đám cá tạp kia.”
Nhẹ gật đầu, Xuân Đức nói:
“ Vốn lúc đầu chỉ là muốn kiếm từ trong tay đám người kia một ít tiên thạch mà thôi, không ngờ đám người kia lại làm quá lên, bây giờ nếu không để cho đám kia bù đắp tổn thất cho chúng ta thì làm sao phải đạo.”
Bóng Ảnh cười âm hiểm nói:
“ Đám người kia nhẹ không ưa chỉ thích ưa nặng, vừa phải nôn ra tiên thạch vừa gom mạng đi vào thì mới chịu bằng lòng. Mà không biết nhiệm vụ tiếp theo sẽ là gì đây, không biết có phải một lần kích phát tâm ma nữa không? Nếu được vậy thì tốt quá.”
Bóng Ảnh sau khi âm hiểm nói xong thì lại bắt đầu nói qua việc khác, Xuân Đức nghe hắn nói thì nhẹ lắc đầu nói:
“ Làm gì có chuyện tốt như vậy chứ, nếu mà như vậy thì không phải quá may mắn rồi. Nhưng mà nếu có như vậy thì đệ cũng không có thể đột phá lên hình thái cao hơn được nữa, thật đáng tiếc à.”
Bóng Ảnh lúc này cũng thở dài nói:
“ Đúng là như vậy, sinh mệnh hình thái lúc này chính là đỉnh cao của đệ rồi, đợi khi nào đại ca tiến lên hình thái sinh mệnh tiếp theo thì đệ cũng mới có thể tiến hóa. Nhưng mà đợi tới ngày đó hẳn còn phải rất dài.”
Xuân Đức nghĩ đến điều này cũng thở dài thườn thượt nói:
“ Ừ, trước khi đi qua bên Ma Giới, tìm đến Táng Thần Uyên đầu tiên phải tìm Vũ Y cái đã. Để con bé một mình ca có chút không quá an tâm. Cũng không biết Bì Bì thế nào nữa rồi, mong là không có việc gì xảy ra.”
Nghĩ tới chặng đường tương lai thì cả Xuân Đức cùng Bóng Ảnh đồng thời thở dài thườn thượt, từ khi đi lên “ Cao Thiên” đến nay đã không biết bao nhiêu năm rồi nhưng hắn còn chưa đi ra nổi Phong Thần Vực chứ đừng nói là vượt giới. Càng nghĩ càng cảm thấy chặng đường tiếp theo gian nan, gian nan đến nổi khiến cho hắn cũng có chút nản lòng thoái chí.
Truyện khác cùng thể loại
100 chương
121 chương
47 chương
90 chương
32 chương