Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1185 : Thanh lý tất cả những nhân tốc bất ổn ở bên trong phù sinh thành
Sự việc tương tự cũng đã phát sinh tại Thiên Kiếm Môn, Tuyết Kỳ cùng Tuyết Tâm, hai tỷ muội đi theo Vũ Thiên Dương sau khi tới Thiên Kiếm Môn thì trực tiếp đồ diệt tất cả những kẻ đang ở nơi này làm loạn.
Có điều ở bên trong Thiên Kiếm Môn bắt đầu phân rã, có không ít kẻ bắt đầu đi theo cái kẻ mới tới kia. Vì vậy Tuyết Tâm cùng Tuyết Kỳ lại mất công thanh lý một lần.
Một lần thanh lý này khiến cho cả Thiên Kiếm Môn máu chảy thành sông, thây chất thành đống, nhân số cả Thiên Kiếm Môn giảm đi 3 thành.
Nhưng mà hành động này cũng khiến cho cả Thiên Kiếm Môn không còn ai dám phản đối việc quy thuận Vũ Y nữa.
…….
Sau khi đã thanh lý hết mấy tên làm loạn bên trong ba thế lực lớn thì nhóm người Điệp Vũ lại bắt đầu triển khai càn quét trong thành. Đầu tiên bọn họ phát ra thông báo, có điều cái thông báo kia chẳng được mấy người chú ý đến.
Trong thời gian gần đây, Phù Sinh Thành hỗn loạn đã quen thuộc với tất cả mọi người nên khi nghe nói có người muốn nơi đây phải theo quy củ thì không ít kẻ khịt mũi xem thường.
Có điều một màn tàn sát trắng trợn tiếp theo khiến cho bất kỳ kẻ nào cũng không dám xem nhẹ nữa.
Dưới mệnh lệnh của Diệp Vũ, tất cả những kẻ dám làm sai quy củ của nàng đặt ra thì đều phải chết.
…..
Ngày hôm đó, tất cả những con đường bên trong Phù Sinh Thành đều nhiễm một màu đỏ tươi, thi thể người ngổn ngang, có nhiều nơi xếp thành từng núi, từng núi. Máu tươi tụ lại chảy thành dòng.
Cả tòa Phù Sinh Thanh bốc lên một mùi máu tanh gây mũi. Những người vốn là dân cư sống bên trong thành thấy một màn như vậy thì vừa vui mừng vừa sợ hãi. Có điều, vui thì vui chứ không ai dám đi ra bên ngoài vào thời gian này, tất cả đều đóng kín cửa ở trong nhà.
Về phần đám người từ bên ngoài đến đều bị dọa cho kinh hồn táng đảm, cả đám lúc này cũng chỉ dám chui rúc bên trong các tửu lầu, khách điếm. Cũng không kẻ nào dám làm loạn nữa.
Đương nhiên là vẫn có một vài tên tài cao gan lớn, vẫn cố tình gây chuyện, có kẻ còn giết người công khai. Nhưng chỉ một lúc sau thì tên kia liền đã biến thành một con rối đi theo nhóm vệ binh thành.
…..
Ba ngày sau.
Thi thể bên trong Phù Sinh Thành lúc này lại dày thêm một lớp.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi thì số lượng tu sĩ chết ở Phù Sinh Thành đã lên tới hàng chục triệu người. Nhân số bên trong thành trực tiếp giảm đi 3-4 thành.
……
Một tuần sau.
Lúc này đây cả tòa Phù Sinh Thành lại một lần nữa quay lại cuộc sống thường nhật, trật tự một lần nữa được lặp lại. Tất cả những kẻ không tuân thủ quy định nơi này đều đã bị xử lý, kẻ có tu vi cao thì bị biến thành con rối, còn kẻ có tu vi thấp trực tiếp bị giết chết. Còn thi thể bọn chúng thì được đem về cho đám hung thú ăn.
Dù sao đám hung thú do Vũ Y nuôi bây giờ số lượng cũng rất đông, mấy chục triệu cái thi thể cũng chỉ đủ cho đám kia ăn no thả cửa một tuần là cùng.
…..
Bây giờ ở bên trong Phù Sinh Thành nhìn đâu cũng thành vệ quân, cứ thi thoảng lại có một tốp hơn trăm người đi qua. Những thành vệ quân này đều có tu vi rất cao, bên trong không thiếu Tinh Vương Tiên Cảnh. Thấp cũng là Thần Quân Tiên Cảnh.
Lúc ban đầu mọi người còn sợ đám thành vệ quân này nhưng dần dần cũng quen, chỉ cần không vi phạm mấy luật lệ mà Phù Sinh Điện đưa ra thì không làm sao cả.
Nhưng mà mấy tên dám cả gan làm loạn ở nơi này thì không may rồi, đừng có nói cái gì thân phận với mấy con rối kia, nếu ngươi dám vi phạm trực tiếp bị bọn nó băm thành thịt bằm.
Vì vậy trật tự của Phù Sinh Thành lúc này tốt hơn bao giờ hết. Những người dân vốn sinh sống bên trong Phù Sinh Thành cũng lấy đó làm mừng, cũng vì điểm này mà thế lực mới Phù Sinh Điện vừa được thành lập cũng được tất cả mọi người tán đồng cùng ủng hộ.
Tuy Phù Sinh Thành nằm ở nơi hẻo lánh nhưng sự việc ở nơi này vẫn lấy tốc độ kinh người truyền đi. Không qua mấy hôm thì phạm vi phụ cận mấy thành lớn quanh đó mọi người đều đã biết Phù Sinh Thành đã đổi chủ, bây giờ một thế lực lấy tên Phù Sinh Điện chưởng khống nơi đây.
Thế lực này có được cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kỳ tọa trấn, thẳng tay giết chết bất kỳ những kẻ nào dám phản đối hoặc có ý định làm loạn. Hành động có thể nói vô cùng bá đạo.
Chủ đề này có thể nói là hót hòn họt, bên trong những nơi tụ tập đông người như khách điếm, tửu lầu, thanh lâu các kiểu đều đang bàn tán về chuyện này.
- --o0o---
Bên trong một một cái quán nước tại Phù Sinh Thành lúc này có một ông lão đang kể về truyện mấy ngày hôm trước cho đám người vừa tới nghe.
“ Nói cho mọi người biết, mấy hôm trước tình cảnh kia là ta tận mắt nhìn thấy, lúc đó ta đang nấp bên trong nhà nhưng vẫn lén nhìn ra bên ngoài thông qua một cái lỗ, lúc đó ta nhìn thấy mấy trăm cường giả vây công phó điện chủ Phù Sinh Điện. Nhưng mà các ngươi biết không phó điện chủ Phù Sinh Điện chỉ gầm lên một tiếng thì mấy trăm cường giả kia liền biến thành sương máu, cực kỳ đáng sợ.”
Lúc này một thiếu niên vội hỏi:
“ Thế phó điện chủ Phù Sinh Điện nhìn như thế nào? Có phải hay không thân cao sáu thước, có 3 đầu 6 tay như mọi người đồn.”
Ông lão kia lập tức chửi:
“ Đám người kia không biết gì lại còn đặt điều nói xạo, phó điện chủ Phù Sinh Điên là một nữ tử, tuy ở xa ta không nhìn rõ khuôn mặt nhưng dựa theo thân hình của nàng ta nhất định là đại mỹ nữ.”
Mọi người nghe vậy thì đều ồ lên, lúc này lại có người hỏi:
“ Vậy đạo hữu đã nhìn thấy Điện Chủ của Phù Sinh Điện chưa?”
Nghe người này nói vậy thì tất cả mọi người lại vểnh tai lên nghe, đến ngay cả mấy người đang ngồi ở bàn xa xa đều vểnh tai lên nghe. Có điều mọi người phải thất vọng rồi, ông lão lần này lắc đầu nói:
“ Chưa nhìn thấy bao giờ, nghe nói vị Điện Chủ kia cũng là một nữ tử, nàng ta vẫn ngày đêm bế quan tại Thiên Hạc Môn khi trước, không hề đi ra bên ngoài, tất cả đều là do mấy thân tín của nàng ta xử lý.”
Mọi người nghe vậy lại lần nữa ồ lên, tiếp sau đó lại có một trung niên hỏi:
“ Như vậy mấy người kìa là từ đâu tới, bọn họ chiếm Phù Sinh Thành chẳng lẽ muốn khai tông lập phái sao?”
Lúc này đám người lại lần nữa dỏng tai lên nghe. Ông lão lúc này tỏ vẻ hiểu biết nói:
“ Ta làm sao biết được phân thân phận của các nàng, có điều không cần điều tra thì ta cũng biết các nàng không phải người ở đây, mà ta suy đoán các nàng đến đây có thể là vì giải thưởng mà liên minh các châu đưa ra, việc kia thì không cần ta nói mọi người cũng đều biết rồi. Với dạo gần đây cũng nghe nói Phù Sinh Điện bắt đầu phái ra người tìm kiếm mấy tên kia.”
Lúc này mọi người nghe xong cũng đều đã hiểu ra vấn đề. Cả đám đều gật đầu, tên trung niên khi trước lại nói:
“ Ta cũng đã đoán ra phần nào mục đích của các nàng, nghe đạo hữu nói vậy thì ta cũng chắc hơn vài phần. Dù sao bây giờ rất nhiều cường giả từ các châu đều đến nơi Bắc Thần Châu chúng ta vì việc kia.”
Một người khác lại phụ họa thêm vào:
“ Đúng vậy, đúng vậy. Bây giờ người người nhà nhà đều đang tìm kiếm tung tích của mấy người kia, ước gì ta mà biết được tung tích của mấy người kia sau đó báo lên trên thì cuộc đời ta xem như lên hương rồi.”
Tên này vừa dứt lời thì một tên ngồi ngay bên cạnh khinh bỉ nói:
“ Bớt mơ mộng hão huyền, vẫn là khuyên ngươi nên cố gắng tu luyện lên Tinh Quân Tiên Cảnh hậu kỳ đi, bằng không sớm muộn gì cũng không ai….”
Tên này còn đang định nói cái gì nhưng bị một tiếng hô lớn từ phía bên ngoài cắt ngang, lúc này một tên trung niên bộ dạng có phần gầy yếu đi vào bên trong la lớn:
“ Mọi người nhanh đi xem, người của Tô Gia cùng Diệp Gia đã tới bên ngoài thành, đang cùng thành về quân chiến thành một đoàn, mọi người nhanh đi xem kẻo kịch vui không còn. Ta nghe nói lần này Tô Hàng, cùng Diệp Thiên Vân cũng tới đấy.”
Đám người nghe xong thì đều ồ lên sau đó thì đồng loạt chạy ra ngoài, bay về phía tường thành chuẩn bị đi xem náo nhiệt. Không ít người nghe xong thì có hơi do dự nhưng sau một lúc vẫn quyết định đi nhìn xem.
Về phần tên trung niên kia sau khi thông báo xong cho mọi người một tiếng thì liền chạy đi qua các nơi khác tiếp tục thông báo.
Người chạy đi xem đánh nhau mỗi lúc một nhiều, không qua bao lâu thì đã thành dòng chen chúc nhau mà đi. Lúc bọn họ đến được tường thành thì đã thấy vô số người đứng xem, Còn ở bên ngoài tường thành lúc này đang vang lên tiếng đánh nhau ầm ầm.
Truyện khác cùng thể loại
100 chương
121 chương
47 chương
90 chương
32 chương