Cẩm Y Dạ Hành
Chương 104 : Trong lồng luận đạo (2)
Thậm chí lúc Chu Lệ vào triều yết kiến Chu Nguyên Chương đã trông thấy Chu Duẫn Văn đứng ở vị trí hoàng thái tử, đã dùng lời vô lễ nói với hắn, chuyện này cùng bị một số người cho là hắn từ đây đã có ý phản, Hạ Tầm lại cho rằng sự tình phải hoàn toàn nhìn ngược lại, Ninh vương điện hạ thuộc loại tạo phản ngu xuẩn nhất là như thế nào, hắn trước khi tạo phản vẫn tận lực lấy lòng hoàng đế cùng quan lại trong triều, các biếu hiện dị thường nghe lời, đến nỗi khi nghe nói tới chuyện hắn muốn tạo phản thì rất nhiều người không tin.
Thử hỏi Chu Lệ so với hắn khôn khéo hơn nhiều, năng lực cường đại hơn nhiều nếu như sớm chủ mưu tạo phản chuẩn bị đoạt bảo tọa của cháu, hắn có thể thiếu kiên nhẫn, trước mặt Chu Duẫn Văn nói ra lời nói kém đến như vậy sao? Hắn đã chuẩn bị đầy đủ sao? Hắn căn bản không sợ đại quân Chu Duẫn Văn sao? Hắn sợ Chu Duẫn Văn không biết hắn muốn tạo phản sao? Vậy hắn về sau cần gì phải chật vật giả ngây giả dại như vậy?
Hạ Tầm học qua tâm lý học tội phạm, hắn cho rằng việc cha truyền ngôi vị hoàng đế cho Chu Duẫn Văn, Chu Lệ đúng là sinh lòng bất mãn nhưng lại không có tâm phản, mới dùng ngữ khí phẫn uất phát tiết bất mãn của mình, chuyện này cùng với chuyện Lâm chưởng quỹ Hiệu cầm đồ Lâm Dương Lâm Bắc Hạ khi nhìn thấy hắn không kiềm chế được liền châm chọc khiêu khích thật ra là tâm lý giống nhau, nếu như hắn thực sự tính mưu. Ngược lại sẽ không làm như thế.
Còn muốn nghĩ đến chuyện Chu Duẫn Văn bức tử cả nhà một hoàng thúc, lưu vong cả nhà bốn hoàng thúc, năm hoàng thúc này ngoan ngoãn mặc cho hắn bài bố, hắn lại không có một điểm thương cảm, đợi đến khi Yến vương tạo phản, hiểu tâm hắn xuất hiện, hắn hiển lộ tình thân, hắn lệ nóng rơi đầy mặt cầm tay Đại tướng thống binh ân cần dặn dò: “Chớ có làm bị thương thúc của trẫm!”
Con mẹ nó hắn định lừa gạt quỷ sao?
Hắn làm như vậy chính là muốn dao động quyết tâm tạo phản của Chu Lệ, nói cho Chu lão tứ: “Buông đao đi, đừng phản kháng, ta căn bản không muốn giết ngươi”.
Đồng thời lại trấn an mấy Vương gia khác: “Ngàn vạn lần đừng theo hắn đồng loạt tạo phản, ngươi xem ta đối với hắn trước sau đều không có sát tâm. Làm sao có thể xem các ngươi trở thành cái đinh trong mắt?”
Trên thực tế chiến trường đao thương không có mắt, chu Lệ bao nhiêu lần tìm được đường sống trong chỗ chết, đều là nhờ chính hắn liều mạng đi ra, hoặc do binh tướng dưới tay hắn cứu ra, Đại tướng Trương Ngọc Chính vì cứu hắn kiệt lực chết trận, con thứ hai Chu Cao Hú của hắn cùng bởi vì chém giết đẫm máu, mấy lần cứu cha, Chu Lệ mới cảm động, sau khi tạo phản thành công nối lên ý nghĩ đưa con thứ hai làm người thừa kế.
Thiết Đình ở Tế Nam giả đầu hàng, làm cơ quan ngầm bên trong, suýt chút nữa đập chết Chu Lệ, Chu Duẫn Văn nghe nói vui mừng không thôi, ngay sau đó liền thăng lên Thiết Lôi quan, rồi đối với mấy người Tề Thái, Hoàng Tử Trừng bóp cố tay thở dài than Chu lão tứ mạng lớn, đây chính là hắn “Chớ có làm bị thương thúc của trẫm” sao?
Chính hắn ngu xuẩn liền cho rằng người khác cùng ngu xuẩn giống hắn, tên đầu đất nào sẽ tin tường chính trị ngây thơ như vậy?
Hạ Tầm muốn tìm đường ra, người thứ nhất hắn nghĩ đến chỉnh là Chu Lệ.
Không chỉ bởi vì Chu Duẫn Văn dối trá. Hắn còn ngu ngốc đến không có thuốc chữa, chu Nguyên Chương thật không để lại cho hắn văn thần võ tướng có tài năng sao? Dương Phổ, Dương Sĩ Kĩ, Dương Vinh, Hạ Nguyên Cát, kim ẩu Tư, Vương Xưng, Giải Tấn, Hoàng Hoài, Kiển Nghĩa, Hạ Nguyên Cát.., tất cả đều là trong tay Chu Lệ mới tỏa ra ánh sáng tính mạng chính trị, chu Duẫn Văn tín nhiệm đề bạt những loại người gì? Vài tên mọt sách chỉ biết nói bốc nói phét, chính hắn nhìn người còn không rõ, oán được ai?
Nói đến võ tướng, người ta luôn luôn nói Chu Nguyên Chương giết sạch công thần hổ tướng rồi. Nhưng những tập đoàn công thần quyền quý nếu như còn tồn tại, bọn họ nhất định sẽ trung với Kiến Văn sao? Cái nhìn này thuần túy là từ đồng thoại lịch sử, chính trị mà nhìn ra, kiến Văn để duy trì chế độ chính là bỏ phiên vương, làm suy yếu địa vị võ tướng, thành lập chính phủ tú tài.
Nếu như tồn tại những tập đoàn khai quốc công thần cường đại kia, cùng hoàng thất tranh chấp một chỗ, bọn họ tất nhiên sẽ ở trong đó tìm kiếm cơ hội mở rộng lợi ích của chính mình lớn nhất. Loại trạng thái này một khi xuất hiện, để quốc Đại Minh sẽ bước theo gót Lường Tấn, Nam Bắc triều! Đem để quốc nhà Minh trở thành một để quốc đoản mệnh.
Cho dù không bi quan đến như vậy, năm đó Chu Lệ còn chưa từng quét qua Mạc Bắc, thực lực vẫn còn tại, Thiếp Mộc Nhân đại để phương Tây nhìn chằm chằm, Chu Duẫn Văn dùng phế vật bao cỏ Vũ Dương Văn, chỉ sợ Đại Minh cùng sẽ lụn bại tan rã.
Những tập đoàn công thần kia tuy không tồn tại, không có nghĩa là thủ hạ của bọn hắn những võ tướng thiện chiến kia cùng không tồn tại, trong bốn năm cuộc chiến Tình Nan nổ ra, Chu Lệ bao nhiêu lần tìm được đường sống trong chỗ chết, đánh bại hắn có không ít tướng lãnh quân Minh thiện chiến, Chu Duẫn Văn trọng dụng là ai? Đại biểu ca Lý Cảnh Long của hắn! Bao cỏ lớn số một Đại Minh, để cho một con lợn đi Thống lình một đám sư hổ, sư hổ còn có thể phát huy năng lực sao?
Buồn cười nhất là cả thiên hạ đều đã biết ý định bỏ phiên vương của hắn, nhưng hắn phái đi thủ vệ Kim Lăng lại là một vị phiên vương Chu Phi. Hắn đọc sách thánh hiền thật sự là đọc đến phát ngốc, tự cho là khi hắn mặc long bào, muốn giết ai thịt ai là người ta đều cam tâm tình nguyện nói một câu “Quân muốn thần chết thần không thể không chết”, tình huống Chu Phi mở cửa thành ra để Chu Lệ vào thành, còn kỳ lạ sao?
Cuối cùng hắn dùng thân phận hoàng đế chính thống, nắm giữ bốn biển, trăm vạn hùng binh, lại có thể thua trong tay người dựa vào tám trăm quân lập nghiệp, Chu Lệ trong tay chỉ có Bắc Bình, phế vật như vậy với đất nước dân chúng có ích gì? Đúng là xuất phát từ những suy nghĩ này, Hạ Tầm trong lòng mới bất đầu có khuynh hướng chọn Chu Lệ.
Nhưng từ khi hắn chiếm được thân phận Dương Húc, ý nghĩ bắt đầu có sự chuyển biến, chú cháu Chu gia tranh giang sơn, liên quan gì đến hắn? Trong lòng hắn cùng nhận định người thích hợp thống trị giang sơn chính là Chu Lệ, mà trong lịch sử cùng hoàn toàn là Chu Lệ làm hoàng đế, như vậy hắn cần gì phải vào sống ra chết đi làm một tên pháo hôi tiền đồ còn chưa biết? Cứ thành thành thật thật làm ông chủ nhà giàu, chờ giang sơn đối chủ là xong.
Nhưng tuyệt đối không ngờ khi hắn muốn gặp Chu Lệ, hao hết bao nhiêu công sức, còn chưa đi đến Bắc Bình. Hắn không muốn gặp Chu Lệ, liều chết giãy dụa, chạy chối chết một đêm, cuối cùng, hắn lại vào Yến vương phủ...
Xe từ từ chạy về phía Yến vương phủ, cỗ xe chở tù nhìn rất đặc thù hấp đẫn chú ý của thị dân Bắc Bình. Bành Tử Kỳ nhờ người của Bạch Liên giáo ở Bình Bạch hỗ trợ tìm kiếm hai ngày, vẫn không có tin tức của hai người Dương Húc đang chán đến chết đành đi dạo giữa phố, đột nhiên trông thấy một chuyến xe ngựa đi qua phố nàng tùy ý nhìn một cái, không để ý liền bỏ qua .
Đi được hai bước, nàng đột nhiên đứng lại. Ngẫm nghĩ cảm thấy không đúng, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại một lần nữa, không khỏi kinh ngạc hai con mất mở to ra, mặc dù hai ngày ở trong xe chở tù, tinh thần có phần uể oải, nhưng bộ dáng Hạ Tầm nàng vẫn có thể nhận ra được. Nàng tuyệt đối không ngờ rằng người mà mình trăm phương ngàn kế khổ công bao lần tìm kiếm kia. Hắn lại dùng một hình dáng như vậy xuất hiện trước mặt nàng, Bành Tử Kỳ định gọi, nhưng lập tức tình táo ngậm miệng không nói.
“Người này, lại gây ra phiền toái gì đây?”
Vừa nghĩ, hai chân nàng đã lén lút đi theo cỗ xe đang di động về phía trước kia.
Yến vương phủ chỉnh là hoàng cung đại Nguyên, so với cố cung về sau vẫn còn chênh lệch tương đối lớn, nhưng lúc này đã rất quy mô, vào vương phủ, xe chở tù đã bị áp tải dọc theo con đường đi phía xa xa, hai bên tường cao, chỉ có thể nhìn thấy trên đinh đầu là một góc bầu trời mênh mông, Hạ Tầm đột nhiên có loại cảm giác: Tiến ngục giam.
Cẩm Y Dạ Hành
Tác giả: Nguyệt Quan
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
86 chương
369 chương
195 chương
7 chương
50 chương