Cẩm y chi hạ

Chương 144 : Kịch bản phim cych fanfic : tập 57

Tập 57 : Nụ hôn đêm hôm ấy Bữa cơm đoàn viên bởi vì có sự xuất hiện của Dương Niệm Hàng mà càng thêm viên mãn. Sau một hồi bận rộn, Kim Hạ đưa đại nhân về nhà nghỉ ngơi. Lục Dịch quả thật không nỡ rời xa nàng. Hắn cởi áo choàng giữ ấm mà Kim Hạ chuẩn bị cho xuống, lấy áo choàng đem nàng cuốn thành một vòng, áo choàng dài trùm từ đầu đến chân Kim Hạ chỉ lộ ra khuôn mặt tròn tròn nho nhỏ của nàng. Nhìn nàng được bọc kỹ càng ấm áp hắn mới yên tâm đi ra ngoài. Gió tuyết đã ngừng tạo nên một cảm giác đất trời sạch sẽ hơn bao giờ hết. Đến cổng Lục gia, đại nhân lại muốn đưa Kim Hạ về nhà, giằng co một hồi, Kim Hạ đành chịu thua. Thế là nàng tiễn hắn, hắn đưa nàng về, cứ như vậy đi cùng nhau trên đường. Dường như đường không trơn lắm và dường như trời cũng không lạnh lắm, cầm tay đại nhân cùng nhau đi trên tuyết, Kim Hạ cảm thấy cực kỳ hạnh phúc. Đêm nay Kim Hạ rất vui, ăn không ít mà uống cũng nhiều, nàng lại được Lục Dịch choàng áo ấm áp, về đến nhà mặt đã đỏ ửng lên rồi, thật đáng yêu. Làm cho đại nhân khổng khỏi nhớ tới đêm đó...ánh trăng đêm đó. Cúi xuống nhìn nàng, trên đầu nàng vẫn cài một chiếc trâm bên trong khắc một chữ Hạ. "Quà của Sầm Phúc tặng, ta đặc biệt trân trọng, ngày nào cũng cài đó." Thấy đại nhân đang nhìn, Kim Hạ cố ý trêu chọc hắn. "Nàng đã sớm biết là ta tặng?"Lục Dịch cười hỏi. "Sầm Phúc tại sao lại tặng quà cho ta chứ, ta đâu có cứu mạng hắn đâu." Kim Hạ cười ha ha đáp. "Ừ, vậy nàng đã nhớ lại đến đâu rồi..". chỉ thấy ánh mắt đại nhân sâu hơn, như những ngôi sao sang trên bầu trời đen, "Cũng tốt..." nói xong hắn ôm nàng vào lòng. Kim Hạ không biết hắn muốn làm gì, đôi bàn tay mạnh mẽ nhưng đầy ấm áp ôm lấy khuôn mặt tròn tròn ửng hồng của nàng, mặc kệ nàng còn đang mở to đôi mắt tròn xoe nhìn, hắn cúi đầu hôn, nụ hôn mạnh mẽ, khiến nàng không thể từ chối. Trong chốc lát đại não Kim Hạ như muốn tê dại, nàng cảm thấy mình như vô lực, hai tay nàng đặt lên eo hắn, thân thể mềm nhũn từa vào vai hắn. Hơi thở của đại nhân làm người ta cảm thấy mê muội. Hắn không kìm lòng được cúi xuống hôn...một chút...lại một chút. Tim nàng đập nhanh, Kim Hạ đành nhắm hai mắt lại, chỉ càng làm hắn thấy gấp gáp hơn, vòng tay càng ngày càng chặt, như muốn đem nàng tiến vào lồng ngực, khảm vào trong tim. Trước giờ nàng chưa từng có cảm giác này, không, trong mơ cũng từng có cảm giác như vậy, chỉ có điều, đây không phải là giấc mơ, đây là thật! Ta cứ ngỡ là giấc mộng, đêm đó trên mái nhà, hắn thì thầm bên tai nàng, hóa ra đêm đó không phải là mơ? Kim Hạ ngỡ ngàng không biết đáp lại hắn thế nào, chỉ đành vươn hai tay ra ôm hắn. Trong nháy mắt, cả đất trời như muốn ngừng quay. Còn chưa về tới nhà, xa xa thấy hai người đang ở chung một chỗ, đại nương giả ho "khụ khụ" nhắc nhở. Kim Hạ đẩy đại nhân ra trối chết chạy về nhà. "Bá mẫu, ngày mai ta sẽ chính thức đến nhà nói chuyện." Lục Dịch mặt không đổi nghiêm túc nói chuyện với mẹ vợ .Sau đó lễ phép cáo từ trở về nhà. Đúng là khí chất của Cẩm y vệ, đại nương thầm nghĩ trong lòng, nàng vừa quay đầu thì nghe thấy một tiếng, có người suýt trượt chân ngã phía sau. Vẫn chỉ là đứa trẻ, đại nương cười ha ha quay về nhà.