Cẩm Thượng Thiêm Hoa
Chương 28
Gần đây Ngô Nhiên có rất nhiều thời gian rỗi, cũng vì đã đến cuối năm, cô bạn gái thường xuyên quay về nhà bố mẹ cô ta, không có bạn gái quản thúc, Ngô Nhiên cảm thấy tâm trạng như được thả lỏng một chút.
Điều kiện bản thân Ngô Nhiên không tồi, vóc dáng một mét tám mươi, dáng dấp bên ngoài chói lọi như ánh mặt trời, gia cảnh giàu có, tốt nghiệp đại học là đại học danh tiếng. Ngô Nhiên ở đại học rất được các nữ sinh ưu ái, theo đuổi hắn phải có đến mấy người. Ngô Nhiên được bố mẹ giáo huấn sâu sắc, cho rằng người vợ mai sau của mình nhất định phải thích hợp, giúp ích cho sự nghiệp và cuộc đời hắn, bởi vậy mà hắn vô cùng cẩn thận khi nói tiếng yêu đương, chỉ có người phù hợp với điều kiện nhận định của nhà họ Ngô mới có thể theo đuổi hắn.
Sau khi Ngô Nhiên vào đại học ở thành phố B, cố gắng kết giao với mấy bạn học có bối cảnh, hắn lớn lên rất đẹp trai, hành động ngay thẳng phóng khoáng, phải mất một năm rưỡi, hắn thành công gia nhập vào vòng tròn con em quyền quý ở thủ đô, vào cái vòng kia, hắn mới phát hiện bản thân mình như ếch ngồi đáy giếng, hóa ra xã hội này tồn tại đặc quyền giai gấp, những người dân nhỏ bé chỉ có thể ngưỡng vọng nhìn về bọn họ.
Ngô Nhiên bèn bắt đầu theo đuổi mấy cô nàng tiểu thư trong vòng tròn ấy, mới vừa hành động, hắn đã bị mấy tên bạn tốt trong cái vòng ấy cảnh cáo, nói Ngô Nhiên không cần phải đi làm chuyện vô dụng như thế, địa vị gia đình Ngô Nhiên thiếu điều kiện, chớ mà đi trao nhầm tình yêu rồi lại không được tiếp nhận, rồi bị tổn thương.
Ngô Nhiên sau khi bị cảnh cáo mới phát giác, tuy rằng những người con ông cháu cha quyền quý này có đồng ý để hắn bước chân vào vòng tròn này, nhưng cũng không coi hắn là một phần trong vòng tròn đó, hắn vẫn bị xa lánh như bên ngoài vòng. Nhiệt huyết hừng hực trong lòng Ngô Nhiên như bị người khác tạt một chậu nước lạnh vào người, thoáng cái đã lạnh đến tận gót chân.
Ngô Nhiên cảm thấy vô vọng khi đánh vào tầng lớp thượng lưu này, chỉ biết kìm chế tính toán của bản thân, đến năm thứ ba đại chọ, Ngô Nhiên được bố mẹ nhờ người giúp Ngô Nhiên chọn trung một cô gái có điều kiện tốt, cô gái này họ Lục, cũng là người thành phố S, là sinh viên sư phạm ở thủ đô, và cũng cùng năm với Ngô Nhiên, bố mẹ đều là nhân viên công vụ, có một người dượng là phó cục trưởng cục bảo vệ môi trường thành phố S.
Trước kia Ngô Nhiên theo đuổi mấy cô tiểu thư đều gặp phải trở ngại, chỉ có thể rút lui mà ngóng với theo, bây giờ bố mẹ hắn nhờ người giới thiệu một cô gái họ Lục có điều kiện gia cảnh không tệ, mặt mũi thanh tú, chủ yếu là dượng của cô cũng có chút thực quyền, nếu như Ngô Nhiên và cô gái kia nói chuyện yêu đương, sau đó quay về thành phố S công tác thì cũng chẳng còn phải lo lắng gì.
Từ khi Ngô Nhiên gặp gỡ cô gái họ Lục kia, hắn chưa từng chủ động “phát động thế tiến công”, vẫn là cô gái họ Lục liên lạc với Ngô Nhiên trước tiên. Vỏn vẹn gặp mặt nhau chỉ nửa tháng, hai người đã như gắn bó như keo sơn, đắm chìm trong tình yêu tha thiết, hai người xác định quan hệ khi học năm thứ tư đại học, sau khi tốt nghiệp trở về thành phố S công tác, hai người cùng dọn về sống chung với nhau.
Có vài người là có loại một tâm lý kỳ quái, vẫn luôn khao khát một thứ gì đó, vì thứ bản thân khao khát mà sẽ từ bỏ một ít mong muốn, Ngô Nhiên bị bố mẹ mình ảnh hưởng từ khi còn nhỏ, luôn đem chuyện hôn nhân của mình và tình cảm đặt trên cân tiểu ly như mua bán hàng hóa, sau khi hắn nhận được lợi ích từ cô bạn gái, tình cảm hai người dần dà trở nên vô vị nhạt nhẽo, trong lòng hắn bắt đầu trống rỗng, lại bắt đầu tìm về những khát khao đã từ bỏ của ngày xưa, muốn quay về tìm lại tình cảm chân chính cuồng nhiệt kia. Ngô Nhiên suy nghĩ trong lòng, không dám để bạn gái biết được, xưởng ổ trục của bố hắn hôm nay có hơn phân nửa là nhận được sự giúp đỡ từ dượng của bạn gái hắn, đương nhiên, bạn bè chốn thủ đô của hắn cũng đã giúp đỡ ít nhiều, phân xưởng của bố Ngô bây giờ đã lớn gấp đôi ngày trước, lợi nhuận cũng tăng gấp bội, đây đúng là công trạng dưới sự giúp đỡ của gia thế cô bạn gái và đám bạn bè ở thủ đô mà có. Trong lòng Ngô Nhiên có bất mãn đi nữa, cũng không thể lạnh nhạt với bạn gái, chớ nói chi là nói ra mấy câu chia tay được chứ.
Hôm nay, Ngô Nhiên lui tới quán bar Yến Nguyên như thường lệ, khi hắn đi tới chỗ ngồi quen thuộc nơi quầy bar và chào hỏi với bartender thì bắt gặp nơi khóe mắt là một cô gái tóc dài nổi bật, đang đưa lưng về phí hắn, ngồi trên ghế cao ở quầy bar, đang chơi đùa cùng chiếc cốc cao cổ trống rỗng.
“Hôm nay tới sớm thật nha!”Bartender pha cho Ngô Nhiên một ly cocktail, Ngô Nhiên đã có thể được coi là khách quen của quầy bar Yến Nguyên này, đến nỗi bartender đã nhớ cả sở thích của Ngô Nhiên.
“Ừ, tài nghệ pha chế của cậu càng ngày càng tốt hơn! Ai đó?” Ngô Nhiên nhận lấy ly rượu nhấp một miếng, trước tiên là khen ngợi tài nghệ pha chế của bartender, sau đó thì quay sang tìm hiểu bartender xem cô gái tóc dài ngồi cách đó không xa. Cô gái kia thưởng thức l rượu trên đôi tay mềm mại mượt mà, mười ngón thon dài, trắng bức như ngọc dưới dánh đèn chiếu xuống. Chỉ nhìn vào đôi bàn tay của cô gái, đại thể đã có thể xác định vẻ ngoài của người con gái ấy, mà Ngô Nhiên vừa thấy đôi tay này thì đã biết, nhất định là xinh đẹp hiếm thấy.
“Cô ấy hả!” Bartender liếc mắt nhìn cô gái kia, cô gái kia vừa cúi thấp đầu, vừa buông thõng mái tóc dài che khuất gượng mặt. “Mới tới, chẳng qua rất kiêu, đã có vài người đến trước thất bại rồi đấy.”
“Ồ, thật không.” Ngô Nhiên tràn đầy hứng thú nhìn cô gái kia, trên người cô gái áy mặc một chiếc áo lông cừu cổ cao màu đen bó sát người, chiếc áo dài đen tuyền được khoác lên chiếc váy đen ngắn trên đùi, vóc người cao gầy vô cùng nổi bật. Nghe thấy bartender nói rằng cô gái này rất khó tiếp cận, trong ngực Ngô Nhiên bỗng nổi lên một loại cảm giác chinh phục.
“Tại sao cô không uống một ly rượu đầy? Tới Yến Nguyên mà không thưởng rượu thì chẳng khác nào không tới đâu đấy.” Ngô Nhiên cầm ly rượu, ngồi cạnh bên người cô gái, chuẩn bị cho cuộc săn bắt thú vị của hắn. Mấy bartender ở quầy rượu vừa pha chế rượu trong tay cho khách hàng, vừa tràn đầy hứng thú quan sát hai người, bọn họ muốn được xem cảnh giai nhân bị người khác săn đuổi.
Cô gái tóc dài nghe thấy giọng nói dịu dàng của Ngô Nhiên, khuôn mặt khẽ quay sang, liếc Ngô Nhiên một cái, cũng không trả lời.
Ngô Nhiên chỉ bị cô gái tóc dài này thoáng liếc mắt đã cảm thấy ba hồn bảy vía bay đi đâu mất, một cảm giác tê dại từ lòng bàn chân dẫn thẳng đến trái tim, sau đó vọt vào đại não, khiến ly rượu trong tay hắn bỗng nhiên đổ nghiêng một ít. Đôi mắt của cô gái này thật quá quyến rũ, tựa như biển sâu, như muốn nuốt chủng tất cả những loài cá trong đại dương! Như bầu trời xanh thẳm, ôm trọn lấy những đóa mây trắng kia! Cô gái này, như muốn chinh phục tất cả những người đàn ông ấy!
“Thật không?” Cô gái tóc dài có làn da trắng nõn như ngọc, giọng nói cũng... trầm lắng có từ tính.
“Chẳng hay tôi có thể giới thiệu cho cô loại rượu ngon đặc sắc của Yến Nguyên hay không?” Ngô Nhiên thấy mỹ nữ trả lời, máu trong người như bắt đầu sôi sùng sục.
“Ồ, anh là khách quen?” Ánh mắt cô gái tóc dài sóng sánh đung đưa.
“Ừm, Yến Nguyên có loại rượu là thương hiệu vô cùng xuất sắc, chua chua ngọt ngọt rất vui miệng.” Ngô Nhiên tiếp tục lôi kéo làm quen.
Cô gái tóc dài ngước nhẹ cằm lên, nhìn xéo vào Ngô Nhiên nhưng không lên tiếng, tỏ vẻ châm chọc trong đôi mắt, như đang cười nhạo Ngô Nhiên mang lòng Tư Mã.
“Đúng vậy, loại rượu này có độ cồn không cao, thích hợp cho phụ nữ thưởng thức.” Ngô Nhiên nhanh chóng nói rõ ý tưởng phong độ của mình, mặc dù bây giờ hắn vừa muốn lôi cô gái này lên tận giường.
” Như vậy sao, vậy thì gọi một ly đi.” Cô gái tóc dài hé miệng gật đầu.
Rất nhiều khách nam chung quanh vẫn chăm chú quan sát vào quầy bar, trông thấy Ngô Nhiên vậy mà lại có thể tiếp cận thành công, không khỏi sinh lòng than thở ghen tỵ, khí thế Ngô Nhiên phấn khởi hừng hực, búng tay một tiếng với bartender, ý bảo bartender hãy pha chế một ly cocktail Yến Nguyên chuyên dành cho nữ.
Ngô Nhiên cho rằng mỹ nữ vui vẻ sẽ dễ tiếp cận hơn, tiếp tục suy nghĩ phương án bước thêm một bước, hắn moi móc hết cả kỹ xảo pha trò để trò chuyện cùng cô gái tóc gài, đáng tiếc là mỹ nhân đáp lại rất ít, nhiều nhất chỉ là dùng đôi mắt tuyệt đẹp kia để liếc hắn một cái, nhưng quan trọng là chỉ được mỹ nhân nhìn hơn vài lần, trong lòng Ngô Nhiên cũng đã xúc động không thôi.
Ngô Nhiên đã nghĩ sao thời gian đêm nay trôi qua quá nhanh, khi hắn không nhịn được phải đi toilet một chuyến thì khi trở về, cô gái tóc dài ngồi ở quầy bar đã không thấy bóng dáng.
” Người đâu?” Ngô Nhiên cuống quít hỏi bartender, hắn còn chưa hỏi mỹ nữ để lại địa chỉ liên lạc mà.
“Đi.” Bartender trả lời, sau khi Ngô Nhiên đứng dậy đi toilet, cô gái tóc dài nhanh chóng tính tiền rồi đi mất.
Ngô Nhiên vội vàng chạy ra khỏi quán bar Yến Nguyên để đuổi theo, con đường bên ngoài quán bar lác đác vài bóng người, còn đâu bóng dáng giai nhân, Ngô Nhiên hung hăng dậm chân mấy cái, cảm thấy vô cùng mất mác, ủ rũ cúi đầu rời khỏi quán bar quay về nhà mình.
Cô gái tóc dài ở chỗ nào? Cô đang ôm chặt chiếc áo ba-đờ-xuy màu đen, đi trong con hẻm ở phía sau quán bar Yến Nguyên, đôi giày da đế thấp va chạm trên mặt đường làm phát ra những tiếng vang thanh thúy. (đã cao 1 mét 75 rồi, lại còn mang giày cao gót thì phải 1 mét 80)
“Hoa Phẩm Tố?” Trong con hẻm tối đen, chừng một thiếu niên khoảng hai mươi tuổi đang ngồi trên một chiếc xe gắn máy chưa khỏi động.
“Đại Đầu, đông chết tôi rồi, mụ nội nó, con gái ăn mặc mùa đông thì ít như thế sao, thật đúng là thời trang phang thời tiết mà.” Người con gái ôm cơ thể run rẩy, nhưng lại phát ra giọng nói của một thằng con trai, thì ra cô gái này chính là Hoa Phẩm Tố giả gái.
“Há há, Tiểu Hoa cậu giả dạng thành như vầy có đánh gục luôn tất cả mọi người trong quán rượu luôn không ha.” Đại Đầu khởi động xe, vừa đưa thêm chiếc áo ba-đờ-xuy để Hoa Phẩm Tố ngồi phía sau phủ thêm, Hoa Phẩm Tố bây giờ có hơi bất nam bất nữ, dáng người bên ngoài nhìn như cô gái đang tuổi thanh xuân, nhưng hành động và giọng nói lại ra một tên đàn ông.
“Hừ, tròng mắt cái đám đàn ông đó hẹp như con ruồi chết, tất cả đều không nhận ra tôi là một thằng “đực rựa chính cống”.” Hoa Phẩm Tố ngồi vào chỗ sau xe gắn máy, dùng áo ba-đờ-xuy che kín hai đùi, hai bắp đùi này thế mà chỉ mặc hai lớp đồ len dạ tất, khiến chúng muốn tê cóng đến chết lặng dưới cái nhiệt độ dưới dưới không độ C.
Hoa Phẩm Tố thấy Ngô Nhiên chẳng hề phòng bị đối với phụ nữ, trên đường ngồi taxi về nhà chợt nảy ra ý tưởng, nếu như mình giả gái tiếp cận với Ngô Nhiên, rất có khả năng thứ nhất là sẽ khiến cho Ngô Nhiên không phòng bị nổi, khả năng thứ hai là sẽ không làm bại lộ thân phận. Về chuyện giả gái sẽ bị bại lộ hay không, Hoa Phẩm Tố rất có lòng tin là không rồi. Nhất là bởi vì khuôn mặt vốn đầy nét nữ tính của mình, chẳng cần phải giả thì cũng đã có lúc bị nhầm thành con gái, huống chi là cố ý hóa trang. Hơn nữa Trương Kiên Tuấn kiếp trước đã từng làm diễn viên quần chúng hơn một năm ở tổ kịch, đã được tiếp xúc với nhiều thợ trang điểm hóa trang rồi tô son điểm phấn, sử dụng một ít cách trang điểm học được trong ký ức, biến hóa bản thân mình càng thêm nữ tính thì đúng là chẳng chút vấn đề.
Để phục trang thành con gái, Hoa Phẩm Tố bỏ cả nửa ngày để chọn mua quần áo và đồ trang điểm, định hóa trang xong rồi sẽ nhờ Phương Đồng cho ý kiến, Phương Đồng xem xong rồi chỉ nói đúng một câu, hỏi rằng dáng vẻ Hoa Phẩm Tố như thế này thì có thể chạy khỏi quán bar lúc nào cũng được hay không đây. Hoa Phẩm Tố nghe xong, tự giác thoả mãn, ý là Phương Đồng sợ cậu bị mấy tên dê xồm quấn lấ, gián tiếp thừa nhận cậu thành công hóa tràng thành “các chị em”.
Hoa Phẩm Tố quyết định đến quán bar Yến Nguyên để câu con cá Ngô Nhiên này, nhưng lúc đến thì có thể đi taxi, còn quay về thì không được, lỡ như lúc chờ xe lại để người khác theo dõi về tận nhà thì phiền toái, đó là lí do mà Hoa Phẩm Tố cần một người tiếp ứng cho cậu. Trường học bây giờ đã nghỉ, Phương Đồng cũng có thời gian, nhưng khi Hoa Phẩm Tố rời nhà thì Hoa Phẩm Phác nhất định phải có ai đó trông nom, việc buôn bán ở cửa hàng thủy sản vào cuối năm khiến Tiểu Triệu bạn bịu vô cùng, cô vợ Tiểu Tuyết của hắn cũng phải ở lại cửa hàng để giúp đỡ, chẳng bớt được chút thời gian đến Hoa gia để trông nom, Phương Đồng đành phải ở lại ngôi nhà khu Nam ở bầu bạn cùng Hoa Phẩm Phác. Mà một vị bạn tốt khác của Hoa Phẩm Tố, Mã Hâm, cũng phải về nhà bà ngoại ở Hàng Châu một chuyến. Người tiếp viện của Hoa Phẩm Tố rảnh ran thì chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chỉ Đại Đầu Lưu Quốc Hưng, Lưu Quốc Hưng cũng biết bi kịch của Hoa gia, lễ tang của bố mẹ Hoa Phẩm Tố thì Đại Đầu và bố y cũng đến viếng. Đại Đầu khi còn bé đã từng bắt nạt Hoa Phẩm Tố ẻo lả giống con gái, từ khi bị Trương Kiên Tuấn xuyên qua thành Hoa Phẩm Tố trị cho một trận, kết quả là hai kẻ thù địch ngược lại xóa bỏ hiềm khích lúc trước, trở thành bạn tốt, đương nhiên, mấy con cua của nhà họ Hoa đã bỏ công không ít.
Đại Đầu bây giờ đang học cấp ba ở Chức Giáo, đấy là một trường học không có tiền đồ gì, bố của Đại Đầu cũng không trông cậy vào tiền đồ đọc sách của thằng con mình, đã chuẩn bị tốt cho thằng con mình vừa ra trường sẽ hành nghề lái xe, năm ngoái, Đại Đầu mới mười tám tuổi đã lấy được bằng lái, hôm nay không có ô tô để đi, nhưng cũng có một được một con xe máy.
Đại Đầu chạy xe máy chở Hoa Phẩm Tố về ngôi nhà ở khu Nam, Hoa Phẩm Tố xuống xe, trả áo ba-đờ-xuy rồi chào tạm biệt Đại Đầu, rón ra rón rén mở cửa vào nhà, cậu sợ để Hoa Phẩm Phác phát hiện, vì muốn tình trạng Hoa Phẩm Phác khỏe mạnh bình thường, chuyện cậu điều tra Ngô Nhiên chỉ có thể giấu diếm chị gái để khỏi phải kích thích đến cô, lại khiến cho oa Phẩm Phác nhớ tới đoạn ác mộng kia.
Phòng khách chỉ mở một chiếc đèn áp tường, đóng giữ trong nhà vẫn là Phương Đồng.
“Không sao cả chứ?” Phương Đồng quan tâm hỏi han, tuy rằng hắn nghĩ Hoa Phẩm Tố hóa trang thành phái nữ vô cùng thành công, nhưng trong lòng vẫn lo lắng ít nhiều.
“Không sao cả, ngày mai tôi lại đi tiếp.” Hoa Phẩm Tố vội vội vàng vàng về phòng tắm tháo trang sức, mấy thứ mỹ phẩm được tô trát trên mặt khiến cậu khó chịu, cậu thật sự không hiểu tại sao phái nữ lại vui vẻ ham thích mấy thứ này đến thế, mỗi ngày đều dành tiếng đồng hồ trước bàn phấn để tô tô trát trát.
Đến ngày rạng sáng ngày thứ hai, Ngô Nhiên đã chạy đến quán bar Yến Nguyên để chờ cô gái tóc dài, cô gái kia như câu mất ba hồn của hắn, không đến quán bar tìm kiếm, Ngô Nhiên khó chịu thất thường, không có khả năng kiềm chế. Ngô Nhiên chờ không uổng công, cô gái tóc dài kia lại đến ngày thứ hai nữa rồi.
Cô gái kia lạnh lùng với tất cả đàn ông, hình như chỉ có Ngô Nhiên là được phân biệt đối xử, sẽ nhận lời mời uống một ly cocktail từ Ngô Nhiên, sẽ mỉm cười đối phó khi Ngô Nhiên tiếp cận, nhưng cô lại tương đối trầm mặc ít nói trầm mặc ít nói (nói nhiều thì lại lộ bẫy). Trong lúc Ngô Nhiên cảm thấy vị trí bản thân mình không giống người khác trong lòng cô gái tóc dài, thì cô gái yêu thích ăn mặc quần áo tối màu này bỗng nhiên biến mất không thấy bóng dáng, trước sau tết âm lịch hơn một tuần lễ cũng không đến bar Yến Nguyên lần nào.
Truyện khác cùng thể loại
4 chương
54 chương
48 chương
11 chương
26 chương