Trong khi Hoa Phẩm Tố sắp xếp mình và chị gái chuyển đến sống ở một môi trường mới, cậu còn dành thời gian đi tìm công ty thám tử tư để ủy thác điều tra một việc. Trương Kiến Tuấn của kiếp trước đã từng làm qua rất nhiều công việc, trong đó có một việc gọi là giao hàng bên ngoài, có một công ty tên thám tử tư Lôi Minh chuyên cung cấp thông tin mà khách hàng yêu cầu, Trương Kiên Tuấn thường xuyên chuyển hàng bên ngoài cho công ty. Biết công ty trinh thám tư nhân này làm việc lại có danh tiếng không tồi, rõ ràng ông chủ Lôi là một người đàn ông trung niên gầy gò nhỏ thó, tính cách con người trầm mặc ít noi, hắn chỉ cần nhận ủy thác thì sẽ cho khách hàng một kết quả ưng ý nhất. Hoa Phẩm Tố ủy thác Lôi Minh điều tra tình hình Ngô Nhiên sau khi nghỉ hè, Hoa Phẩm Tố lấy lý do điều tra Ngô Nhiên là chị gái của cậu và Ngô Nhiên đang yêu nhau, em trai Tố muốn biết mấy hoạt động gần đây của Ngô Nhiên, kể cả bối cảnh bạn bè gì đó. Lôi Minh liếc mắt nhìn Hoa Phẩm Tố, không hỏi gì nhiều bèn tiếp nhận ủy thác, chẳng qua phí ủy thác rất cao, dù sao điều tra Ngô Nhiên còn phải đi tận đến thủ đô, Ngô Nhiên thi vào một đại học ở thủ đô, năm nay nghỉ hè tốt nghiệp đại học sắp sửa tham gia công tác. Hoa Phẩm Tố phớt lờ Lôi Minh thu phí ít hay nhiều, cậu chỉ muốn có được kết quả điều tra, tìm ra tên súc sinh đã tổn thương chị gái cậu, cùng với đám súc sinh xóa sạch tất cả chứng cứ phạm tội của tên hung thủ sau bức màn kia. Hoa Phẩm Tố cũng không đặt tất cả hy vọng lên người Ngô Nhiên, cậu còn theo dõi sở trưởng Nghiêm đã điều tra vụ kiện, điều tra sở trưởng Nghiêm nên cậu không thể ủy thác công ty thám tử tư, dù sao thành phố S này lớn như vậy, tin tức vừa mới rỉ ra sẽ lại đánh rắn động cỏ, có lẽ nhà họ Hoa mãi mãi cùng đừng hòng điều tra ra chân tướng. Tư liệu sở trưởng Nghiêm đã được Hoa Phẩm Tố ủy thác cho người bạn học trung học và cũng là bạn cùng bàn hai năm, Mã Hâm. Hoa Phẩm Tố nghĩ nếu sở trưởng Nghiêm tích cực xóa sạch chứng cứ phạm tội như vậy, tất nhiên là có người hứa hẹn lợi ích gì cho cho ông ta, bây giờ vụ án cưỡng gian trong khách sạn đã trở thành vụ án không có manh mối, hứa hẹn này tốt nhất là phải thực hiện cho đúng, Hoa Phẩm Tố muốn biết sở trưởng Nghiêm đã được nhận báo đáp thế nào, là ai đã báo đáp cho ông, lần theo dấu vết, cũng có thể dò ra đám người sai sử phía sau bức màn. Mã Hâm luôn một lòng một dạ đối với cái nghề paparazzi này, bố của Mã Hâm công tác ở cục thuế, giao du khắp nơi, đều có chút quen biết với những người phụ trách các đơn vị trong chính phủ ở thành phố S. Hoa Phẩm Tố đoán rằng có lẽ là bố Mã là một tay thích làm paparazzi nghiệp dư, luôn thích hỏi thăm đủ mọi tin đồn ở thành phố S, cứ thế ảnh hưởng đến thằng con, khiến thằng con cũng thừa kế sở thích này. Mã Hâm lên cấp ba thì không còn học chung lớp với Hoa Phẩm Tố, nhưng Mã Hâm luôn cho rằng Hoa Phẩm Tố là tri âm của hắn, là Bá Nhạc của hắn, chỉ cần ở thành phố S vừa có tin tức mới nhất, hắn sẽ lập tức muốn chia sẻ cùng với bạn tốt, hôm nay bạn tốt thận trọng ủy thác hắn điều tra thăm dò một người đàn ông, Mã Hâm giống như ăn phải tiết gà, chuẩn bị làm một vố lớn, giao cho bạn tốt lời giải đáp ưng ý. Hoa Phẩm Tố ủy thác cho hai người điều tra xong xuôi, tình hình chị gái Hoa Phẩm Phác tự ổn định dần, trong lúc cậu ở nhà chăm sóc chị ruột, cậu cũng bắt đầu ôn tập bài vở, Hoa Phẩm Tố bình tĩnh lại mới cảm thấy mình có chuyện gì đó chưa làm, chuyện gì chứ? Hoa Phẩm Tố vỗ vỗ ót, cậu quên béng mất Trang Cẩm Ngôn đang ở nước Mỹ xa xôi. Lần liên lạc cuối cùng của Trang Cẩm Ngôn và Hoa Phẩm Tố là sau một tuần lễ khi Hoa Phẩm Phác xảy ra tai nạn, Trang Cẩm Ngôn có gửi một email cho Hoa Phẩm Tố, nói rằng anh đã chính thức được công ty thực tập thuê vào, được phân vào tổ nghiên cứu của công ty, Trang Cẩm Ngôn nói thời gian sau này anh sẽ bận bịu vô cùng, đáng lễ chuyến đi về nước vào cuối năm đã được dự định trước có khả năng phải hủy. Khi ấy, Hoa Phẩm Tố vì cảnh ngộ của chị mình mà tâm trạng không tốt, thấy tin nhắn của Trang Cẩm Ngôn, không quan tâm trò chuyện ra sao mà chỉ hồi âm ba chữ “Đã biết rồi”. Không lâu sau, tai nạn xe cộ của bố Hoa xảy ra, mẹ Hoa ngã xuống bậc thang, Hoa Phẩm Tố đột nhiên mất đi song thân, tinh thần cả người suýt chút nữa thì sụp đổ, cậu cũng chẳng còn tâm trạng nào để xem qua hòm thư mà Trang Cẩm Ngôn gửi, sau khi làm xong tang sự cho bố mẹ, tình trạng chị gái không khống chế được, đồ đạc trong nhà đều bị đập thành đống đồng nát, không chỉ điện thoại bị quăng hỏng, máy tính của Hoa Phẩm Tố cũng thành đống phế liệu, phần cứng trong máy tính cũng thành phế liệu nốt. Bộ máy tính cũ kỹ này đã được dùng từ năm 1998 đến tận bây giờ, Hoa Phẩm Tố đã quên địa chỉ hòm thư đăng ký và mật mã từ đời nào rồi, cậu chỉ cần mở máy tính thì hòm thư sẽ luôn tự động đăng nhập, hôm nay không còn phần cứng, Hoa Phẩm Tố cũng mất luôn email liên lạc với Trang Cẩm Ngôn. Vì bệnh tình của Hoa Phẩm Phác, Hoa Phẩm tố mua nhà mẫu làm nhà mới, bởi vì là nhà mẫu, điện thoại gì đó trong phòng đều có đầy đủ hết, điện thoại đã hư trong nhà ở khu Đông cũng không được chỉnh sửa gì, cứ thế ngắt luôn hoạt động. Hoa Phẩm Tố biết sau này Trang Cẩm Ngôn sẽ không ở lại Mỹ, mà muốn quay về thành phố S, Trang Cẩm Ngôn vẫn còn giữ bên mình chiếc chìa khóa căn nhà của Hoa gia trong ngõ Thanh nhỏ, mà Hoa Phẩm Tố cứ cách một khoảng thời gian sẽ về nhà cũ ở ngõ Thanh dọn dẹp một chút, căn nhà kia vẫn còn di vật của bố mẹ Trang Cẩm Ngôn mà anh đã ủy thác cho cậu trông coi. Sở dĩ Hoa Phẩm Tố cho rằng bất kể như thế nào thì cũng sẽ không mất liên lạc giữa bọn họ, mà tên ngu ngốc này sẽ không nghĩ đến Trang Cẩm Ngôn đang ở Mỹ, không có điện thoại và email để liên lạc với cậu, chẳng khác nào mất luôn tin tức về cậu. Đương nhiên, Trang Cẩm Ngôn có thể đã gửi thư đến trường Nhân Ái, thế nhưng, bởi vì Hoa Phẩm Tố tạm nghỉ học cấp ba, thì ra là thầy chủ nhiệm của cậu vì sức khỏe không tốt nên phải nằm viện mổ, vừa đổi sang một thầy giáo mới vừa được chuyển đến trường Nhấn Ái, người thầy mới này thấy có một phong thư gửi từ nước Mỹ đến, nhanh nhẹn trả về bưu điện, bởi vì trong lớp học của ông không có một cậu học sinh nào họ Hoa cả. Cuối cùng, phương thức liên lạc giữa Trang Cẩm Ngôn đang ở Mỹ và Hoa Phẩm Tố cứ bị cắt đứt như thế. Trang Cẩm Ngôn bắt đầu gửi thêm tin nhắn cho Hoa Phẩm Tố, vẫn cho rằng cậu đang học cấp ba, người tương đối bận rộn, không có thời gian rảnh để thường xuyên lên mạng, nhưng khi Hoa Phẩm Tố đã không liên lạc với anh một hai tháng thì Trang Cẩm Ngôn cảm thấy trong lòng không yên, anh bắt đầu gọi vào điện thoại của Hoa Phẩm Tố, nhưng khi gọi tới thì chỉ nghe thấy tiếng máy bận, gọi vài lần cũng đều có tình trạng như vậy, nước Mỹ xa xôi, thậm chí ngay cả tìm một người để hỏi thăm tình hình nhà họ Hoa đều là chuyện không thể làm được, Trang Cẩm Ngôn sốt ruột, anh dựa theo địa chỉ lớp học của Hoa Phẩm Tố ở trường Nhân Ái để gửi thư đến, đợi đến tháng chạp nhận được lá thư gửi trả về từ trong nước vì không có người này, Trang Cẩm Ngôn hoàn toàn bối rối, trực giác anh cho thấy Hoa Phẩm Tố đã xảy ra chuyện gì rồi, đên giao thừa năm nay – đêm 30, Trang Cẩm Ngôn bất an cả một đêm, đáy lòng anh hoảng sợ, sợ rằng thiên sứ của anh đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Và khi hoàn toàn mất liên lạc với Hoa Phẩm Tố, Trang Cẩm Ngôn không thể tiếp tục sống ở Mỹ được nữa, anh không quan tâm đến việc giám đốc công ty mời ở lại mà nộp đơn từ chức, anh phải nhanh chóng trở về trong nước để tìm lại thiên sứ của anh. Tháng mười, Hoa Phẩm Tố nhận được kết quả điều tra từ Lôi Minh, kết quả điều tra ấy khiến tinh thần Hoa Phẩm Tố hơi chấn động một chút. Thật ra, Hoa Phẩm Tô và Ngô Nhiên đã từng xuất hiện cùng một lúc, năm cậu lớp bảy có một lần tan học ngồi ở bồn hoa bên phòng đợi Hoa Phẩm Phác luyện múa xong thì Ngô Nhiên từ ven đường đi ngang qua đã nhìn nhầm Hoa Phẩm Tố thành con gái, còn cất tiếng khen một câu “Cô bé xinh đẹp này từ đâu tới thế”, lúc đó, Hoa Phẩm Tố chỉ chú ý tới người há mồm cười to trước là Trang Cẩm Ngôn, chẳng chú ý gì nhiều ở Ngô Nhiên. Đến khi Hoa Phẩm Tố lên cấp ba, Ngô Nhiên đã thi lên đại học từ hai năm trước, bởi vậy mà cái tên Ngô Nhiên này luôn xa lạ từ đầu tới đuôi với Hoa Phẩm Tố. Nhìn báo cáo điều tra, Hoa Phẩm Tố mới biết được Ngô Nhiên và Trang Cẩm Ngôn là cùng khối, chẳng qua hai người đều không phải cùng lớp, Hoa Phẩm Tố nhớ kỹ Trang Cẩm Ngôn học ở lớp A, là lớp mũi nhọn của trường Nhân Ái, cũng là lớp của Hoa Phẩm Tố bây giờ. Ngô Nhiên là lớp trưởng lớp B, tuy là không phải lớp mũi nhọn của trường nhưng vẫn thi đậu vào đại học B ở thủ đô. Gia cảnh Ngô Nhiên này không tồi, bố Ngô mở một nhà xưởng chế tạo ổ trục. Lẽ ra là Hoa Phẩm Tố không có yêu cầu Lôi Minh điều tra cả bố mẹ Ngô Nhiên, nhưng Lôi Minh lại lôi luôn cả thái độ làm người của bố mẹ Ngô Nhiên viết vào trong bản báo cáo, có lẽ hắn nghĩ nếu Hoa Phẩm Tố vì chị mình mà điều tra bạn trai của chị, vậy thì cũng có thể nên biết là một ít chuyện về bố mẹ bạn trai. Bố mẹ Ngô Nhiên rất thích bợ đỡ, sau khi con trai được học trong trường nổi tiếng ở thủ đô, tiếp xúc với rất nhiều sinh viên có bối cảnh con cháu cán bộ cao cấp, để cổ vũ con trai kết giao quan hệ khắp nơi, bố mẹ Ngô Nhiên vung ra một khoản tiền lớn vì con trai, để con mình kết giao xã hội. Ngô Nhiên học đại học năm thứ tư ở đại học B của thủ đô là một sinh viên vô cùng sôi nổi, hắn học năm ba đại học thì quen được cô người yêu, sau khi tốt nghiệp năm nay, Ngô Nhiên bèn dắt bạn gái trở về thành phố S, mà đi theo bọn họ đến thành phố S du lịch còn có hai người trẻ tuổi khác, hai người đấy đều là bạn bè của Ngô Nhiên, đều là người gốc thủ đô. Tư liệu điều tra của Lôi Minh cho tháy xe Audi của bố Ngô Nhiên mới vừa được mua năm ngoái, trung tuần tháng bảy năm nay, Ngô gia đột nhiên nói rằng xe Audi bị tông hư, lại mua thêm một chiếc Toyota, xe Audi bị tông hư cũng mất tích không thấy bóng dáng dâu. Bởi vì Hoa phẩm Tố nhấn mạnh phải tra rõ xe Audi của Ngô gia, Lôi Minh còn chạy đến công ty bảo hiểm mua bảo hiểm cho xe Audi điều tra vấn đề bồi thương, kết quả phát hiện, Ngô gia chưa từng cũng không có yêu cầu công ty bảo hiểm quan tâm bồi thường, cảnh sát giao thông cũng không ghi lại chiếc xe Audi nào gặp chuyện không may. Ngô Nhiên và bạn gái của hắn, hai thằng bạn đến thành phố S vào tháng sáu, Ngô Nhiên về nhà vẫn sử dụng xe Audi của bố hắn, trung tuần tháng bảy, hai người bạn kia của Ngô Nhiên trở rời thành phố S đề trở về thủ đô, mà Ngô Nhiên và bạn gái ở thành phố S tìm việc, Ngô Nhiên vào cơ quanh chính phủ làm nhân viên công vụ, bạn gái của hắn thì ở lại thành phố S công tác trong một xí nghiệp quốc nội vô cùng hiệu ích. “Không điều tra hai người đến thủ đô đi cùng với Ngô Nhiên sao?” Hoa Phẩm Tố nghĩ rằng Ngô Niên vụ án của chị mình chắc chắn có liên quan đến nhau, dấu vết về khoảng thời gian bọn họ ở thành phố S, dấu vết về chiếc xe ấy, hơn nữa nhà Ngô Nhiên lại đột ngột xử lý chiếc Audi, lại càng khiến Hoa Phẩm Tố cảm thấy khả nghi nhất ở điểm ấy. Thế nhưng bản thân Ngô Nhiên đã được loại bỏ khỏi diện tình nghi, hắn cũng không phải tên dây dưa cường bạo Hoa Phẩm Phác ở khách sạn, bây giờ chỉ có thể điều tra một chút về hai người bạn đi cùng Ngô Nhiên. “Không tra được, Ngô Nhiên giao du rất rộng ở thủ đô, bây giờ cũng đã tốt nghiệp, mấy chuyện kết giao bạn bè của hắn ở thủ đô thì không thể nào tra nổi.” Lôi Minh cho biết Ngô Nhiên dẫn bạn gái và bạn bè cửa hắn đến thành phố S, vẫn đang điều tra bố mẹ Ngô Nhiên thì biết được, mẹ của Ngô Nhiên từng khoe khoang điều kiện bạn gái của con trai mình tốt đến cỡ nào trước mặt xóm giềng chung quanh, bạn bè con trai kết giao vinh hiển tới cỡ nào. “Ngô Nhiên không phải là bạn trai của chị cậu sao?” Lôi Minh đột nhiên hỏi Hoa Phẩm Tố như vậy, người ủy thác này trưởng thành trông rất xinh đẹp, điều tra đối tượng cô người yêu của Ngô Nhiên thì căn bản không phải là chị gái của cậu thanh niên này. “Đúng, Ngô Nhiên không phải là bạn trai chị gái tôi, nhưng mà ông yên tâm, tôi sẽ không để cho ông phải vi phạm pháp luật.” Hoa Phẩm Tố mượn cớ sơ hở, vội vã nói rõ mình là công dân tốt vô cùng tuân thủ pháp luật. Lôi Minh không hiểu được nụ cười của Hoa Phẩm Tố, nhưng chỉ cần không trái pháp luật, hắn cũng không đùn đẩy chuyện kiếm tiền. “Ông chủ Lôi, nhờ cậy ông theo dõi Ngô Nhiên, tôi phải biết được mọi chuyện mà hắn làm hàng ngày.” Nếu không còn cách nào để điều tra những người xung quanh, vậy thì chỉ có thể đặt mục tiêu lên Ngô Nhiên mà thôi. “Được thôi, tôi sẽ nhanh chóng mang tài liệu đến cho cậu.” Lôi Minh thẳng thắn đổng ý, cái thành phố S này đều là chốn của bọn cường hào ác bá, muốn theo dõi cái gì thì cũng nhẹ nhàng thôi. Trong khoảng thời gian Lôi Minh bám đuôi Ngô Nhiên, kết quả điều tra về sở trưởng Nghiêm của Mã Hâm cũng được đưa ra, nhưng mà kết quả điều tra của Mã Hâm không được mong muốn như Lôi Minh, Mã Hâm chỉ tra được là cuối năm sở trưởng Nghiêm có hy vọng thăng chức lên phó cục trưởng khu Đông, về chuyện đứng sau sở trưởng Nghiêm kia là ai, ông ta được thăng chức do ai chống đỡ, Mã Hâm hoàn toàn không biết gì cả. Hoa Phẩm Tố thở dài, bố của Mã Hâm chỉ là nhân viên công tác ở cục thuế vụ, có thể nghe ngóng được tin sở trưởng Nghiêm thăng chức đã là tốt lắm rồi, muốn tìm hiểu rõ người đứng sau sở trưởng Nghiêm kia thì đó không phải là điều mà Mã Hâm có thể làm được. Bây giờ Hoa Phẩm Tố đã có Ngô Nhiên là một đột phá mới, chuyện sở trưởng Nghiêm hãy cứ tạm gác xuống, đợi đến khi điều tra được thứ rác rưởi đã xâm hại chị gái mình hơn nữa, nhất định Hoa Phẩm Tố cậu sẽ tìm cách trả thù tất cả những món nợ này, không phải có một câu như vậy sao, thường khi đi ven sông, nào có người lại không ướt giày. Sở trưởng Nghiêm không làm tròn trách nhiệm vụ án lần này mà cũng nếm được lợi lộc, thế thì sau này hắn nhất định cũng sẽ tiếp tục như vậy, Hoa Phẩm Tố sẽ để ý khi hắn ta ướt giày, đến lúc đó, Hoa Phẩm Tố không ngại mà đẩy hắn thật mạnh, để cái vị gọi là người đầy tớ của nhân dân này được tẩy rửa cả con người trong dòng sông ấy.