Cấm Huyết Hồng Liên
Chương 234
Nghe bốn chữ trận đấu bắt đầu, Phụ Á nháy mắt tựa như biến thành người khác, vứt bỏ cảm giác khác thường với thiếu niên tóc đen này, mái tóc dài vàng kim không gió lay động, sắc mặt trở nên bình tĩnh dị thường, thu hút lôi nguyên tốc trong thiên địa dũng mãnh tiến vào có thể, hào quang vàng kim chói mắt cùng một tia hồ quang quay quanh thân thể hắn, giống như vòng xoáy không ngừng di chuyển.
Trong chớp mắt, hai tay nàng lập tức vẫy ra, một trường thương màu vàng lóe ra, bay thẳng tới trước.
Dịch Vân lúc này cũng động, bàn tay to vung ra trước, hai hộ thuẫn bằng lửa nhất thời sinh ra, che hết thân thể hắn.
Trường thương vàng kim dài hai thước, mũi nhọn xoay tròn, hào quang chớp lóe quanh thân thương, vừa thấy đã biết là loại ma pháp phá hoại cỡ lớn, "vút vút" thẳng tắp một đường đâm vào thân thuẫn lửa.
"Ầm!" Một tiếng nổ vang rền, hai cái hộ thuẫn nháy mắt bị đánh nát, trường thương hơi nhạt màu một chút, uy lực suy giảm khoảng 6 thành, thế nhưng hướng bay không đổi, chỉ hơi chậm lại rồi bay nhanh tới trước, Dịch Vân bất động tại chỗ, tựa như không né tránh kịp, khi mũi thương chạm vào ngực hắn, lập tức hắn bị đánh bay ra.
Phụ Á nhìn thấy hắn đơn giản bị một đạo ma pháp của nàng oanh bay, rất ngạc nhiên.
Nàng thi triển ma pháp chỉ dùng 3 thành ma lực, vốn dùng để thử năng lực đối phương sâu tới đâu, nhưng chỉ dùng một kích đã đánh đối phương văng đi thật ngoài dự liệu của nàng.
"Từ khi bắt đầu đại hội đến giờ, mỗi trận ta đều thử trước một đạo ma pháp như vậy thử lửa. Nhưng rất ít đối thủ vừa đánh đã bị oanh bay, thực lực của hắn cùng khả năng phản ứng chẳng lẽ tệ hơn cả sáu sao sơ giai? Thật không hiểu hắn làm thế nào tiến vào vòng 100 cường này?" Phụ Á cười mừng trong lòng.
Khu khách quý, Mặc Tây nhìn trận đấu tiến hành phía dưới, cười nói: "Thì ra đối thủ PHụ Á lần này dĩ nhiên yếu như thế, một đạo ma pháp cũng chặn không được, Phụ Á xem ra trận này gặp đối thủ yếu nhất trước giờ rồi, trận này không cần xem nữa, thắng bại đã định rồi!"
Bá Nạp Đốn dõi mắt nhìn thiếu niên bị đánh bay đi kia, ánh mắt sắc như chim ưng, chỉ thấy khuôn mặt thiếu niên vững vàng trấn định, một chút cũng không kinh hoảng, trong lòng lão nổi lên một trận kỳ dị, trầm giọng nói: "Ta xem chưa chắc, tình hình bây giờ, tên thiếu niên tóc đen kia hình như cố ý làm ra!"
Mặc Tây nghe vậy sửng sốt: "Phụ thân đa nghi quá! Hắn rõ ràng không có lực hoàn thủ!" Mặc Tây vừa nói ra, dưới trường đấu nổi lên dị tượng.
Chỉ thấy Dịch Vân lăng không xoay người, bay ngược ra ngoài năm thước, vừa chạm đất hai tay vung lên, hai con viêm báo to lớn theo thế lao ra, lấy thế trái phải giáp công lao nhanh tới Phụ Á, tốc độ như thiểm điện.
Thì ra, Dịch Vân vừa rồi dùng hai tấm hộ thuẫn làm chậm tốc độ trường thương, đến khi uy lực nó yếu bớt tới khả năng thân thể hắn chịu được liền bỏ qua phòng ngự, dùng thân thể đón đỡ công kích ma pháp này, mặc dù bị đánh bay đi tựa như chật vật, nhưng nháy mắt ngắn ngủi này hắn đã ngâm tụng xong ma pháp kế tiếp.
Lấy cường độ thân thể hắn khi tu luyện đấu khí Phần kiếp tử diễm, tất nhiên không bị đạo ma pháp chỉ còn 4 thành uy lực gây thương tích, thế nhưng đặc tính lôi điện, tia hồ quang mạnh mẽ làm thân hắn tê dại một trận, không nhúc nhích được, cho đến khi vận khởi đấu khí mới có thể bức luồng hồ quang này ra khỏi cơ thể.
"Phụ Á là tu giả lôi hệ, loại ma pháp này không phải ta chưa từng đụng tới, nhưng uy lực nàng phát ra so với A Lý Bố và Hung Lôi Bạo Hổ mạnh hơn nhiều lắm, phải hơn 10 lần, trận này khó khăn rồi đây!" Dịch Vân thầm nghĩ.
Phụ Á kinh hãi khi thấy đối thủ dưới thế bại vẫn có thể thuấn phát ra hai con viêm báo, chuyển thế thủ sang công, nhưng gặp nguy không loạn, bàn tay mềm mại vung ra, đột nhiên từ hư không lóe ra vô số tia lôi điện, từ trên trời đánh xuống hai con viêm báo.
Hai đạo hỏa, lôi, một khi tiếp xúc lập tức phát ra hào quang đầy trời. Chỉ thấy hai con viêm báo va chạm đến tấm lưới lôi điện giống như rơi vào bùn lầy, thoáng bị kiềm hãm, không dãy dụa được, chỉ có thể lắc lư tại chỗ, không tiến thêm được nửa bước.
Phụ Á thấy thế vẻ mặt tươi cười, trong lòng buông lỏng, biến hóa kế tiếp lại khiến nàng chấn động.
Hai viêm báo bị nàng vây trong lưới điện, thế nhưng phía sau lại có thêm hai con nữa hiện ra, phóng tới hàng lưới điện, vừa tiếp xúc liền cắn xé, lôi võng cùng cấp bị bốn con viêm báo đồng thời tấn công, nhất thời tan rã.
Chỉ nháy mắt tấm lưới điện bị phá hủy, bốn con viêm báo đồng lòng chạy tới trước, Phụ Á liền cảm giác không ổn, ngâm tụng chú ngữ, nhấc tay phóng ra thêm hai tấm lưới điện, bốn con viêm báo lại nhảy lên không trung, từ bốn hướng bao vây nàng lại.
Cho đến lúc này nàng mới thu hồi tâm tình miệt thị đối thủ, thừa nhận thiếu niên tóc đen kia là đối thủ tương xứng, có thể đả bại nàng.
Lùi về sau ba bước, Phụ Á vội vàng đọc chú ngữ, lụi thêm bao cái lưới nữa hiện ra, dũng mạnh bay thẳng đến đám viêm báo, nàng tuyệt đối tin tưởng, đây là hành động không thể sơ sót.
Nhưng lúc này Dịch Vân đã nhảy lên không trung, bàn tay đưa ra trước, trong thoáng chốc không ngờ hiện ra tám con viêm báo nữa, đồng thời quay đầu phóng tới tầng tầng rào điện, hợp lại đồng bọn chúng nó.
Tám con viêm báo từ giữa không trung như tám đạo thiên hỏa lao xuống.
"Ầm ầm!" nổ vang, tất cả viêm báo tề tựu, cắn xé vài phát liền phá nát hàng rào điện vây quanh, phía trước không còn gì trở ngại, rất ăn ý tản ra, bao vây người con gái vào chính giữa.
16 con viêm báo rực lửa xếp hàng trùng điệp, đồng thời phát động công kích Phụ Á, trong tai nàng nghe tiếng mãnh thú tề rống, tiếng gào thét rung động lòng người, làm cho màng tai nàng mơ hồ đau rát, trên trời dưới đất tất cả đều là lửa đỏ hừng hực, khoảnh khắc đó nàng như thợ săn đi lạc, lâm vào tình cảnh bị con mồi phục kích ngược lại.
Trên khán đài, Tạp La Tạp nhìn màn tỷ thí trong sân, thở dài nói: "Thế cục hoàn mỹ, tốt, quá tốt!"
Sát cục ma pháp, thì ra hắn trước liều mạng chịu một đạo ma pháp, chính dùng toàn bộ thời gian ngâm xướng chú ngữ, hoàn thành bố cục hiện tại, mưu kế thâm, không hề sơ hở!"
Viện trưởng Đa Ni Tạp bên cạnh cũng thở dài phụ họa: "Không chỉ có như thế! Tạp La Tạp ngươi chỉ chuyên chú đến bố cục, lại không phát hiện tốc độ hắn phát ma pháp dị thường sao? Trong nháy mắt có thể xuất ra 16 cái ma pháp, tuy rằng là viêm báo cấp bậc bốn sao, ngươi có thể làm được giống vậy không?"
Tạp La Tạp nghe vậy giật mình, lắc lắc đầu: "Không chỉ nói lĩnh vực bốn sao, ngay cả ma pháp một sao sơ giai ta cũng không có khả năng phóng ra liên tiếp 16 cái như thế!"
Đa Ni Tạp viện trưởng gật đầu nói: "Đây là chỗ quỷ dị nhất, không chỉ nói ngươi, ngay cả ta ở tám sao đỉnh phong, cũng không có cách làm được, ta từng nghe Mễ Nặc nói qua, thiếu niên này là thân truyền đệ tử duy nhất của hắn mười mấy năm qua, hắn có thể dạy dỗ ra thiên tài bậc này, đã vượt qua khả năng đánh giá của ta, phương pháp dạy của Mễ Nặc làm ta không thể không viết chữ Phục!"
Thật nhanh!
Phụ Á nhìn 16 con viêm báo phía trước, lúc này cho dù nàng lại phóng ra thêm vài cái lưới điện phòng ngực cũng không thể ngăn cản thế công, lại lui năm bước, ngay khi gần ra ngoài sân đấu, chú ngữ mới niệm xong, hai tay vẫy lên, đẩy ra trước, thoáng chốc một bức tường vàng kim thật lớn hiện ra che chắn trước mặt nàng.
Ma Pháp lôi hệ sáu sao trung giai, Tùy Lôi Chướng Bích.
Theo lẽ thường phán đoán, đối mặt viêm báo cấp bậc bốn sao, nàng thi triển ra ma pháp sáu sao trung giai để ngăn cản xem như dùng dao mổ trâu giết gà, quá mức phô trương. Nhưng giờ phút này đối mặt công kích như bão táp ập đến, không chỉ là một con viêm báo, mà là suốt 16 con. Lực phá hoại sinh ra đến cỡ nào, nàng là sáu sao Pháp Cuồng rất rõ ràng.
Hao phí đại lương ma lực thi triển ra bức tường lôi điện này, không phải là vô ích, nàng giờ khắc này mong muốn có thể chống đỡ được thế công của đám viêm báo kia.
"Tốc độ hắn thi triển thế nào nhanh như vậy? Tuy rằng chỉ là ma pháp bốn sao, nhưng tốc độ phóng ra ngay cả ta cũng làm không được a, mà như vậy cũng tốt, hắn không chút nào gián đoạn thi triển ma pháp, ma lực hao tổn tự nhiên cũng mau, chờ ma lực ngươi hao hết liền đến ta xâm lược, hừ!" Phụ Á sau khi kinh dị một chút, rất nhanh hồi phục tâm tình, mỉm cười.
Rầm rầm ầm ầm ầm ~~!
Bức tường lôi điện phảng phất như tường đồng vách sắt không ngã, thừa nhận 16 con viêm báo liên tiếp oanh kích từ bốn phương tám hướng vẫn đứng vững như cũ.
Nhưng dù tường có dày tới đâu, khả năng chịu đựng vẫn có hạn, năm bảy lần công kích còn muốn mệt, huống chi tới 16 lần?
Viêm báo hừng hực liệt hỏa đối mặt bức tường vàng kim sừng sững, cắn xé không thành liền ầm ầm va chạm, mỗi một lần tông vào bức tường phát ra một thanh âm rung trời, mà từ lần va chạm thứ 10, bức tường lớn bắt đầu có vết nứt.
Sau đó, con viêm báo thứ 11 đến 16 lao tới, chỉ thấy vết rạn trên bức tường lôi điện nhanh chóng lan ra, đến khi con viêm báo thứ 16 xông lên liền nổ vang ầm ầm kịch liệt, bức tường hóa thành vô số mảnh vụn vàng kim tan nát.
Con viêm báo cuối cùng tông sập bức tường lôi điện, vốn thân hình to lớn thu nhỏ lại chỉ còn trên dưới 2 thước, ngọn lửa trên thân cũng yếu đi không ít, nhưng tốc độ không giảm, không hề dừng lại, nhiệt độ thân thể lại tăng cao, như sét đánh lao đến Phụ Á.
Phụ Á thấy thế không kinh còn mừng, suy nghĩ: "Cuối cùng cũng giải quyết phần lớn viêm báo, hiện tại chỉ sót lại một con căn bản không tạo thành ảnh hưởng gì được ta. Lấy trình độ sáu sao trung giai của hắn, xem như đã vượt qua biểu hiện của người thường rồi, chỉ là, đến đây là tận cùng rồi. Đến phiên ta phản kích chứ, haha!"
Phụ Á tràn ngập tin tưởng, nhưng ngay lúc nàng phát động công kích bỗng nhiên phát giác hỏa nguyên tố chung quanh tụ tập lại với tốc độ kinh người vào trung tâm, chính là dưới chỗ nàng đang đứng.
Trên mặt đất đột ngột tuôn ra bốn dòng suối lửa, vây nàng vào trung tâm, không ngừng phun dung nham nóng chảy ra, không khí bốn phía dưới nhiệt độ cực nóng nhanh chóng bốc hơi, nhất thời nàng hô hấp có phần khó khăn.
"Xích Diễm Hỏa Hải!" lúc này phía trước mới vang lên tiếng ngâm xướng chú ngữ.
Phụ Á phản ứng cực nhanh, lập tức phóng ra ba cái lôi hộ thuẫn bảo vệ dưới chân. Ngay khi nàng an bài tốt ma pháp thuẫn, phía dưới liền phun lên dòng dung nham thứ năm, bắn tung ra bốn phía, cao cũng hơn 5 thước. May mà nàng đã được hỗ thuẫn che chở, không có bị thương tổn gì.
Xích Diễm Hỏa Hải chỉ là ma pháp năm sao, căn bản không có khả năng phá tan ma pháp phòng ngự của nàng, hộ thuẫn dưới chân vững trãi như Thái Sơn, nàng tuyệt không bận tâm, chỉ nghĩ sẽ phản công như thế nào, đột nhiên phát hiện trong phạm vị 10 thước ở trung ương nàng đang đứng xuất hiện một vòng ma pháp trận, ma văn kỳ dị lấp lóe, đồ hình ma pháp tản ra quang mang chói sáng.
Phụ Á cả kinh phát hiện bên trong đồ hình ma văn, hảo nguyên tố tụ tập vượt qua ngàn lần bên ngoài, nhiệt độ trong trận tăng cao kinh khủng, lửa cháy bốn phía hừng hực thiêu đốt, theo đó, mấy trăm đạo ma văn trên mặt đất đồng thời phát sáng, ánh sáng đỏ thẫm chói mắt.
Đúng lúc này, bức tường lửa bên ngoài ma trận xoay tròn, bắt đầu thu nhỏ lại. Phụ Á như cá trong chậu, bị vây trong lồng giam đầy dung nham rực lửa.
Vòng tròn phạm vi 10 thước, lồng giam rộng 10 thước chính là ma pháp năm sao đỉnh phong – Viêm ngục lao tù.
Mắt thấy tường lửa không ngừng thu nhỏ vào trong, mà ngay trên đỉnh đầu cũng có một ma pháp thuẫn dày khóa lại, đường lui chung quanh hoàn toàn phong kín. Phụ Á tức giận cùng cực.
Thực lực chính mình rõ ràng mạnh hơn đối phương một bậc, nhưng từ khi khai chiến đến giờ ngoại trừ lần đầu tiên công kích chiếm chút thượng phong, kế tiếp toàn bị đối phương gắt gao bám trụ, lâm vào bị động đau khổ phòng ngự. Quyền chủ động hoàn toàn nằm trong tay đối phương, hiện tại còn chơi một đòn ác liệt thế này, còn có thiên lý không chứ?
Hiện tại bị giam trong biển lửa, lúc này nàng mới ý thức được đây là bố cục mà ngay từ đầu đối thủ bày ra, sát cục hoàn mỹ, chờ bản thân nàng đi vào.
Lúc này nàng không còn sự lựa chọn, bị lâm vào bố cục của người ta, tùy ý đùa giỡn, nàng tâm cao khí ngạo làm sao chịu được?
Cho dù tức giận, nhưng khinh địch thì phải trả giá.
Không chỉ có nàng, ngoài tràng cũng vang lên vô số âm thanh sợ hãi than, giờ khắc này trên khán đài, tròng mắt người xem đều muốn lồi ra nhìn hai người trên sân đấu, số lượng người xem các sàn đấu khác giảm đi rất nhiều.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
20 chương
416 chương
31 chương
541 chương
85 chương
2038 chương