Có thể thấy á long tọa kỵ rất rộng rãi. Thân rồng dài hơn mười thước, trong bụng đặt năm mươi ghế ngồi. Điều này cho thấy một lần nó có thể chở được trên dưới năm mươi người, mà lúc này ngồi ở trong á long phi hành chỉ có hai người, một người là Dịch Vân, còn lại là người bình thường tại Thiên Phong học viện khó gặp, phó viện trưởng. Nhìn núi cao sông dài vun vút trôi qua phía dưới, Dịch Vân lần đầu tiên thể nghiệm cảm giác sảng khoái được bay lượn giữa không trung, chỉ thấy trong lòng thoải mái, cười nói: "Hóa ra còn có loại á long này làm ma thú phi hành có thể trở thành phương tiện di chuyển, chỉ cần có nó thì làm gì có chỗ nào không đến được nhỉ? Sau này ta nhất định phải nghĩ biện pháp bắt lấy một con mới được. " Môn La lắc đầu cười nói: "Tiểu tử, ngươi đừng tưởng bở! Như loại á long này có thể dễ dàng bay qua lãnh thổ một nước, với loại phương tiện di chuyển này khẳng định sẽ bị các đại đế quốc quản chế nghiêm ngặt. Hơn nữa, á long cũng không phải là một loại ma thú. Tuy rằng nó có thể bay trên trời, nhưng bay cao nhất cũng chỉ khoảng một hai trăm thước độ cao, không chỉ không thể bay qua núi quá cao, bản thân nó cũng không có bất kỳ lực công kích hoặc lực phòng ngự nào. Tùy tiện dùng một cái cung nỏ cùng ma pháp là có thể đánh hạ nó. Cho nên,nó chỉ được sử dụng bên trong các đế quốc. Cũng không có khả năng sử dụng trên chiến trường. Hơn nữa, nó tuyệt không có khả năng tiếp cận lãnh địa của bất kỳ ma thú nào. Chỉ cần một đầu á long tiếp cận, lập tức sẽ bị ma thú hệ phi hành cùng nhau tiến lên cắn xé. Ý thức lãnh địa của các ma thú lại rất mạnh, cho nên, loại phương tiện giao thông bằng á long này chỉ có thể sử dụng tại các địa phương an toàn, công dụng trên thực tế rất có hạn." Tuy rằng Môn La nói không sai, thế nhưng, trên đại lục Á Long là một trong số ít dị thú phi hành có thể trở thành phương tiện giao thông, bình thường đều là do vương thất của đế quốc tập trung quản lý, tuy rằng cũng có một số đại thế gia cùng với học viện mượn dùng, nhưng mỗi lần ít nhất cũng phải trả giá trên một ngàn kim tệ, rốt cuộc là một phương tiện giao thông tương đối sang quý, dân chúng bỉnh thường căn bản dùng không nổi. Dịch Vân hiện tại có thể được chiêu đãi trên á long tọa kỵ, hành khách cũng vẻn vẻn hai người, mà phó viện trưởng là đặc biệt cùng đi với hắn, cho thấy một chuyến phi hành này chỉ dành riêng cho hắn. Nói cách khác, lần này vì muốn Dịch Vân đến đúng hạn thi đấu của Kỳ Vũ ma đấu đại hội, Mễ Nặc không chỉ chi ra rất nhiều tiền bạc, thêm nữa còn cử thêm một gã phó viện trưởng tới hộ tống, ân, có lẽ nói là áp giải, cử động hậu hĩ của hắn dành cho một mình Dịch Vân như vây, không chỉ làm cho toàn bộ giáo sư các môn phản đối, cũng làm cho các học viên khác lời ra tiếng vào. Phó viện trưởng Thiên Phong học viện là Ca Đức, là một gã cường giả đạt đến cấp bậc bát tinh võ tướng, từ lúc hắn bắt đầu leo lên Á Long tọa kỵ này, từng phút từng khắc đều đặt ánh mắt trên người Dịch Vân, không ngừng liếc nhìn, chưa từng rời đi. Dịch Vân cũng phát hiện ra ánh mắt sáng quắc của Ca Đức. Khó hiểu hỏi: "Ca Đức phó viện trưởng, ngài thế nào cứ nhìn ta như vậy, trên người ta có cái gì không đúng sao?" Liếc nhìn Dịch Vân thật sâu, Ca Đức lắc đầu than thở: "Ta vẫn không hiểu nổi toàn bộ quyết định của Mễ Nặc viện trưởng đối với ngươi: đầu tiên là dung túng cho ngươi trốn học mà không khai trừ, lại đặc cách cho ngươi một mình tiến vào cấm địa ma trận của học viện phía sau núi tu luyện, tiếp đến lại không tiếc phá hư quy củ của học viện, phủ định danh sách người dự thi đã được ấn định từ lâu, cho phép ngươi phát động thi đấu khiêu chiến với Á Các, hiện tại lại không tiếc bỏ ra rất nhiều chi phí, thuê riêng Á Long cho ngươi đến đại hội thi đấu, một loạt cử động này, hết thảy đều đã trái với viện cửu nghiêm minh của Thiên Phong học viên ta." "Bây giờ, từ trận thi đấu khiêu chiến đêm nay, ta đã có chút lý giải được ý nghĩ của Mễ Nặc viện trưởng. Cũng chỉ ngắn ngủi một tháng thời gian, ngươi dĩ nhiên lại có chí tiến thủ, tấn cấp từ sơ giai đạt đến trình độ lục tinh trung giai! Dạng tấn cấp nhanh như vậy... Ta đảm nhận việc giảng dạy tại Thiên Phong học viện đã hơn bốn mươi năm, cái gọi là thiên tài cũng đã gặp nhiều, nhưng không một người nào có thể giống như ngươi, thật sự là bất khả tư nghị!" Tháng trước, trên võ trường đệ nhất hào, tại trận đấu tranh đoạt tư cách thi đấu kia, Ca Đức đã có mặt để quan khán, đối với việc Dịch Vân có thể vượt giai đả bại Á Các, hắn cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, sau một phen suy tư, chỉ cảm thấy tốc độ phóng ra ma pháp của hắn nhanh một cách bất thường, trừ điều này ra cũng không có đặc điểm nào khác, chỉ vẻn vẹn như vậy mà thôi. Có thể đánh bại Á Các mạnh hơn hắn một giai, ngoại trừ đối phương khinh địch đánh mất tiên cơ, trong đó còn có vận khí cực lớn, cũng không đem chuyện này nói ra mà để ở trong lòng. Mà hiện tại. Lại kinh sợ khi thấy Dịch Vân chỉ tốn cùng một thời gian tu luyện, có thể thuận lợi từ lục tinh lĩnh vực này, vượt lên một giai, lúc này mới cảm thấy kinh ngạc, nguyên lai là mắt mình nhìn sai, đối với tầm nhìn của của Mễ Nặc đáy lòng càng thêm bội phục. Nguyên là, trong vòng nửa tháng chỉ dạy A Lôi Lạp tu luyện tuyệt học thủy hệ đấu khí Nhất Nhu Vân Đãng Thiên Quyết, tốc độ tu luyện của Dịch Vân cũng không chậm xuống, mỗi ngày ngoại trừ dùng đại bộ phận thời gian để đả luyện ma binh ra, hắn lại ở bên cạnh A Lôi Lạp, toàn tâm toàn ý luyện hóa đấu khí và ma lực của mình. Từ khi hắn ly khai Cổ Đàm u cốc tới nay, trước là trải qua trận chiến thảm liệt ở Mạc Nhược Nhân thành, lấy khó khăn để rèn luyện bản thân, lại được kiến thức qua thực lực mạnh mẽ của Tạ Lỗ Tư vỗn là một cường giả tinh vực đỉnh phong, cuối cùng lại đối mặt với sự ra đi khoái hoạt không chút hối hận của Bối Lợi Mỗ. Những việc này, mỗi một kiểu đều là một đại sự đủ để chuyển biến quỹ đạo cuộc sống của một con người, không sự kiện nào là tầm thường, tất cả đều đã khiến cho nơi sâu thẳm nhất trong linh hồn hắn rung động, kích thích khát cầu (từ ghép: khát vọng -nguyện cầu, khát khao) đối với lực lượng của hắn càng ngày càng mãnh liệt. Có thể vì sự chuyển biến gấp gáp của tâm tình, không chỉ khiến cho tốc độ tu luyện ma khí của hắn nhanh phi thường, có thể thuận lợi tiến vào lục tinh trung giai, thì ngay cả trên mặt luyện khí cũng đạt được tiến triển cực lớn. Trong khoảng thời gian này, hắn thành công luyện tạo ra hai thanh tam phẩm trung giai ma binh, hơn nữa toàn bộ đều là những bản hoàn chỉnh không mảy mảy có chút tì vết, so với trước đây vẻn vẹn chỉ có thể rèn ra nhị phẩm đỉnh phong, luyện khí công lực đã vượt qua mảng lớn đạt tới tầm cao mới, rốt cuộc có thể bước vào cánh cửa cung điện của tam phẩm giai ma binh. Lúc này hắn còn không biết, trong Kỳ Vũ đế quốc, cái gọi là những luyện khí thế gia được truyền thừa từ xa xưa, trăm năm qua phẩm giai ma binh cao nhất, đẳng cấp chính là tam phẩm trung giai, hơn nữa, trong cả trăm năm thời gian, cũng chỉ có một thanh phẩm giai ma binh đó xuất thế mà thôi. Ngay cả lúc trước Phổ Tu Tư phối hợp hỏa hệ phách thạch để luyện tạo ra thanh ma binh được đứng hàng thứ nhất với cái tên"Thứ thần khí", cũng chỉ miễn cưỡng đạt đến trình độ tam phẩm sơ giai. Nói cách khác, hiện tại ma binh do Dịch Vân tiện tay luyện ra, tất cả so với thanh ma binh "Thứ Thần Khí" được các thế gia trên toàn đế quốc tranh giành kia, đều là những thanh có phẩm giai cao hơn hẳn. Đem ma binh chỉ vẻn vẹn là tam phẩm sơ giai đặt tên là "Thứ Thần Khí". Như thế, ma binh tam phẩm trung giai phẩm chất vượt qua cái gọi là "thứ thần khí" kia thì gọi là gì? "Chân thần khí"? Vẫn còn "Chủ Thần khí" nữa sao? Môn La nghĩ tới đây, cười ha hả trong lòng, đến khi cười đủ rồi, lúc này hắn lại như nghĩ tới cái gì, đột nhiên hỏi: "Bây giờ ngươi đã có hai thanh ma binh đẳng cấp tam phẩm giai, là định cầm đến để sử dụng trong đại hội sao? " Lắc đầu, Dịch Vân không chút nghĩ ngợi nói: "Không phải! Đại hội lần này, ta lấy ma pháp ứng chiến là tốt rồi, trừ phi tới bước đường cùng, bằng không sẽ không nghĩ tới việc thi triển đấu khí ra, hơn nữa, cho dù thật có khi phải dùng đến ma binh, tối đa ta cũng sẽ chỉ xuất ra nhị phẩm giai đẳng cấp là được rồi. Nếu không, ma pháp binh khí trên tam phẩm giai mà hiện thế, khả năng sẽ mang đến cho ta phiền toái lớn, hai thanh tam phẩm ma binh này ta định dùng để bảo mệnh, chỉ phải dùng trên chiến trường không sống thì chết, không nhất thiết phải lấy ra tại trận đấu." Môn La nghe vậy gật đầu. Lúc trước Dịch Vân dù chỉ hơi vận đấu khí một lần, khiến Tạp Lỗ Tư liếc mắt lập tức nhận ra, Phần Kiếp Tử Diễm đấu khí tỏa ra ánh sáng màu tím, quả thực là công pháp duy nhất trong vô số đấu khí công pháp trên đại lục, gặp qua là không thể quên nổi. Nếu Dịch Vân thi triển trước mặt nhiều người, khó bảo đảm sẽ không bị các cường giả khác nhận ra, tiếp đó làm cho hắn bại lộ thân phận Tư Đặt Đặc nhất tộc, do đó không thể không đề phòng. "Được rồi!" Dịch Vân đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, hỏi: "Lão đại, ngươi từng nói, bộ tuyệt học thủy chúc đấu khí Như Vân Đãng Thiên Quyết có một đặc điểm cực lớn. Chính là chỉ cần có đủ ngoại lực phụ trợ để tu luyện mà nói, liền có thể duy trì phá giai tấn cấp liên tục, cũng có thể trực tiếp giảm thiểu đại lượng thời gian cần thiết mà tất cả võ giả tiêu tốn vào quá trình luyện hóa chất lượng đấu khí, có phải không?" "Không sai! Chính là như thế! Ta từng xem qua ít nhất cũng mấy trăm bộ đấu khí điển tịch, nếu như so sánh về mặt tốc độ, Nhu Vân Đãng Thiên Quyết có thể nói là loại nhanh nhất, tuy rằng vô pháp tránh khỏi chướng ngại lớn nhỏ giữa các tinh cấp, thế nhưng còn hơn các đấu khi công pháp khác, nó lại có cơ hội lớn hơn để từng bước vượt qua những bình cảnh lớn nhỏ, cho nên, ta mới có thể nói, đó là bộ khó gặp, là một nhất đẳng tuyệt học đáng kiêu ngạo! " Suy nghĩ một chút, Dịch Vân nói tiếp: "Ta vừa mới nghĩ đến, thủy hệ phách thạch của ta nhiều đến mức dùng không hết, có thể cung cấp không hạn chế cho A Lôi Lạp dùng cho việc tu luyện, nhưng mà, hỗ trợ của nguyên tố phách thạch đối với tu luyện đấu khí, không phải chỉ có tác dụng lĩnh vực dưới lục tinh cấp sao. Nói cách khác, một ngày nào đó sau khi A Lôi Lạp tấn cấp lục tinh lĩnh vực, thủy hệ phách thạch sẽ không còn bất kỳ tác dụng nào đối với nàng." Sở dĩ phải hỏi vấn đề này, là vì khi Dịch Vân nghĩ đến: từ khi hắn bắt đầu tiến vào lục tinh sơ giai, còn có thể như trước đây, cứ thể hấp thu năng lượng nguyên tố từ thủy, hỏa phách thạch, có thể nhờ vào việc này mà luyện hóa ra đấu khí chất lượng, nhưng rõ ràng chất lượng thấp hơn một mảng lớn so với đấu khí hiện có trong cơ thể mình, không còn có thể sản sinh ra bất kỳ trợ giúp nào đối với việc tu luyện đấu khí. Mà loại tình huống này, cũng giống hệt với việc luyện hóa ma lực. Trước đây từng nghe Môn Lan nói qua, nguyên tố phách thạch đối với sự tu luyện của ma khí tu giả có tác dụng rất lớn, đơn thuần chỉ có tác dụng với giai đoạn ngũ tinh đỉnh phong mà thôi. Hiện tại hắn trải qua kinh lịch của bản thân, cuối cùng cũng minh bạch nguyên nhân trong đó. Hiện giờ, nếu như hắn còn muốn dùng sự hỗ trợ của nguyên tố phách thạch để tu luyện, cũng chỉ có thể như tại Cổ Đàm U cốc, lấy ra nguyên tố phách từ các mỏ trực tiếp giải phóng cùng một chỗ, làm cho hàng loạt những hệ nguyên tố trộn lẫn vào nhau. Hình thành một cỗ năng lượng mới tinh thuần hơn mới có thể đủ. Nhưng là, phương pháp này vô cùng phiền phức, ngoại trừ phải có một địa điểm phi thường ẩn mật, cùng với, còn phải có một tòa câu linh pháp đại trận(đại trận dùng để trói giữ) mới có thể làm được. Hiện tại thạch thật Bối Lợi Mỗ vẫn ngồi đã phong bế vĩnh viễn, chung quy không thể dùng để tu luyện được. Sau khi A Lôi Lạp đạt đến lục tinh lĩnh vực, thì đưa nàng tới Cổ Đàm u cốc, hay là đưa nàng đến tổ ốc của bộ tộc Tư Đạt Đặc chứ? Môn La cười nói: "Không sai! Nguyên tố phách thạch đối với sự tu luyện của võ giả đính xác là có hạn chế này. Thế nhưng, ngươi có thể dùng ma thú tinh hạch để thay thế mà. Hàm lượng nguyên tố của ma hạch tuy rằng thua kém nguyên tố phách thạch, nhưng đây chỉ là đối với ma hạch thấp hơn ngũ giai mới như vậy." "Như ma hạch có phẩm giai cao hơn lục giai. Chỉ cần một viên, hàm lượng nguyên tố của nó lại vượt xa một khổ phách thạch cùng đẳng cấp tới mười lần,đây đã không phải là chênh lệch trên số lượng nguyên tố, mà căn bản là khác biệt trên chất lượng." Trầm ngâm chốc lát, Dịch Vân lại nói: "Nói cách khác, đối với võ giả đạt đến lục tinh vị giai trở lên mà nói, nguyên tố phách thách không thể hỗ trợ tu luyện, nhưng ma hạch lục giai trở lên lại có thể? " "Lời này ngươi đem nói với trâu đi. Thật là …" Môn La nói: "Vừa mới nói qua, ma hạch chỉ cần nâng lên nhất giai. Trong đó đã ẩn chứa nguyên tố năng lượng sẽ có cải biến long trời lở đất, hoàn toàn không thể đánh đồng với ma hạch chưa tới nhất giai. Lục giai ma hạch, chỉ có võ giả dưới lục giai đỉnh phong mới dùng được, như cao hơn một tầng là thất tinh lĩnh vực, lại chỉ có thể dùng ma hạch thất giai trở lên để luyện hóa đấu khí. Dịch Vân nghe xong thì giật mình: "Chiếu theo ngươi nói như vậy, nếu như tương lai muốn trợ giúp A Lôi Lạp đạt đến cửu tinh võ tôn lĩnh vực, lại cần đến ma hạch cửu giai trở lên. Mà muốn đạt đến tinh vực, lại phải lấy được ma hạch của tinh vực ma thú mới được!" Nghĩ đến từng ở Lạc Nhật sơn mạch gặp qua một đầu cự thú tinh vực, trong lòng Dịch Vân không nhịn được mà khẽ run lên, nó từng gây chấn động cho mình, chung quy là một cỗ cảm giác tuyệt vọng hoàn toàn không có cách nào cùng nó đối địch, chỉ với cỗ uy áp hãi nhân nó từng phát ra mà nói, cũng đã hơn hẳn Bối Lợi Mỗ đã đạt đến tinh vực đỉnh phong. Vừa duỗi hai tay ra, Môn La vừa bất đắc dĩ nói: " Nguyên nhân chính là Nhu Vân Đãng Thiên Quyết yêu cầu một lượng lớn ngoại lực để tu luyện, cho nên lúc đó ta mới phải nói, đây là khuyết điểm của nó, đồng thời cũng là ưu điểm. Về phần với A Lôi Lạp điều này tốt hay xấu, thì phải xem ngươi có thể tìm được đủ thủy hệ ma hạch để cung cấp cho nàng tu luyện hay không?" Dịch Vân hỏi: " A Lôi Lạp có được ma chúc thủy thân chi chất, thiên phú so với thiên tài còn hơn xa, nếu như thiếu những ma hạch này làm ngoại lực phụ trợ. Ngày sau hẳn có thể dựa vào sự nỗ lực của bản thân cũng đủ đê đạt đến cửu tinh võ tôn cấp bậc chứ?" Môn La gật đầu nói: "Người có được ma chúc thể chất, không ai không là kỳ tài tu luyện, hầu như đã có thể kết luận, tương lai nàng nhất định có thể đạt đến cửu tinh lĩnh vực, chỉ là bước khởi đầu của nàng quá muộn. Cốt cách kinh mạch toàn thân đã sớm được định hình, điều này đối với quá trình tu luyện mà nói, tính là nhân tố rất bất lợi. Hơn nữa, đặc tính của Nhu Vân Đãng Thiên Quyết vốn đặc biệt, nếu như không có sự hỗ trợ của ngoại lực. Tốc độ tu luyện bình thường cũng sẽ trở nên chậm chạp. Theo ta phỏng đoán, nếu không có bất kỳ ngoại lực nào phụ trợ mà nói, nàng nếu muốn đạt đến cửu tinh cấp bậc. Ít nhất cũng phải xấp xỉ một trăm năm thời gian." Kiểu nói này của Môn Lan nếu là nói ra ngoài, khẳng định sẽ khiến một đám người sợ hãi. Sinh mạng của cường giả so với người bình thường dài hơn rất nhiều, lấy ngắn ngủi một trăm năm thời gian, là có thể thuận lợi tiến vào cửu tinh là tuyệt cường lĩnh vực, đây đã là việc bất khả tư nghị. Trên đại lục, bất kể cường giả cấp bậc cửu tinh nào mà chẳng mấy trăm tuổi, tốc độ như vậy hắn dĩ nhiên lại gọi là chậm? Mễ Nặc cũng đã đạt tới cửu tinh tuyệt cường lĩnh vực là một pháp tôn cường giả, hắn thực đã phải dùng hơn hai trăm năm thời gian khắc khổ tu luyện. Chỉ với hai trăm năm tiến vào cửu tinh vị giai, tốc độ như vậy trên đại lục đã ít có, cho nên hắn cũng được xưng là thiên tài có thiên phú siêu quần. "Nhất định phải mất một trăm năm thời gian?" Dịch Vân ngậm miệng lắc lắc đầu: "Khi đó A Lôi Lạp không phải đã hơn một trăm tuổi rồi sao, quả thực là có điểm chậm chạp." Khoát tay áo, Môn La cười nói: "Kỳ thực đây cũng không phải cái gì quá mức cấp bách! Dù sao trước khi nàng đạt đến lục tinh lĩnh vực, đều chưa dùng hết thủy hệ phách thạch, trong vòng mấy năm cũng không cần phải lo lắng tinh toán về vấn đề đó. Về phần ma hạch cao hơn lục giai, ngươi sai khiến Kiệt Nặc Tư gia tộc thay ngươi chậm rãi đi tìm kiếm đi " Trầm ngâm một hồi, Dịch Vân gật đầu cười nói: "Nói cũng đúng! A Lôi Lạp hiện tại mới chỉ khởi đầu mà thôi, nếu có thể đạt đến lục tinh, nói ít cũng phải mất nhiều năm. Mà trong khoảng thời gian này, ta đưa giá cao cho Kiệt Nặc Tư gia tộc thu mua thủy hệ ma hạch lục giai trở lên." Lắc đầu, Môn La cười khổ nói: "Rõ ràng A Lôi Lạp đã là nghĩa tử của Cát Âu, nhưng ngươi còn muốn an bài tốt mọi chuyện cho nàng, thủy hệ ma hạch hẳn là phải do chính gia tộc bọn họ xuất ra, có ai bắt ngươi dùng tiền đi mua chứ?" Dịch Vân không khỏi cười nói: "Nàng đồng thời cũng chính là muội muội của ta, hơn nữa, do thực lực A Lôi Lạp chưa đạt lục tinh, trước khi chưa có đủ thực lực, tiếng nói của nàng vẫn còn thấp, để nàng hoàn thành tu luyện thủy chúc đấu khí công pháp cho tốt, ta cũng đã dạy qua nàng cách trả lời vẫn đề ở phương diện này." Môn La nghe thấy thế thì thản nhiên nói: "Kiệt Nặc Tư là đại gia tộc, đồng thời cũng là ô dù rất tốt, đây là dùng ý lúc trước ngươi đưa A Lôi Lạp gửi gắm cho Cát Âu sao?" Dịch Vân mỉm cười. Có thể an bài thật tốt mọi chuyện sau này của A Lôi Lạp, lúc này, hắn chỉ cảm thấy một hồi thoải mái, không còn chút thấp thỏm trong lòng. Mà Môn La lại suy nghĩ tới một hồi sự tình khác: "Lấy ma chúc thủy thể, lại có Nhu Vân Đãng Thiên này là một bộ nhất đẳng đấu khí tuyệt học, hơn nữa, tiền kỳ có thủy hệ phách thạch, hậu kỳ có đại lượng thủy chúc ma hạch giúp đỡ tu luyện, tiểu tử này chính đang được bồi dưỡng thành một thiên tài có một không hai a! Chỉ cần hai mươi năm, không, nhiều nhất năm năm, cũng có thể, chỉ cần mười năm. Đến lúc đó, tiểu tử ngươi đã có một cường giả cấp bậc chí ít là cửu tinh bên cạnh, đây cũng là thành viên thứ nhất trong tổ chức của hắn, một người tuyệt đối trung tâm với hắn, thành viên nòng cốt không rời nửa bước, ha ha ha!" Tốc độ đi của Á Phi Long cực nhanh, nguyên bản khoảng cách hơn một tháng đi ngựa, chỉ mất một ngày thời gian, cũng đã đến ngoại ô thủ đô Kỳ Vũ. Buổi tối, bên ngoài khu nghỉ ngơi của Thiên Phong học viện. Do Ca Đức phó viện trưởng dẫn đầu, sau một hồi thì thầm, Mễ Nặc kinh ngạc nhìn Dịch Vân đang đi vào phòng, mừng rỡ kêu lên: "Rất tốt! Bản viện trưởng lúc trước phải đồng ý cho người một mình ở lại học viện tu luyện, chính là đánh giá đúng tiềm lực của ngươi, ngươi quả nhiên thực có thể tại giờ khắc tối hậu thuận lợi tấn cấp đến lục tinh trung giai, tăng thêm khả năng giành phần thắng để lọt vào đại hội tiền bách cường (100 người dẫn đầu đại hội), không làm cho viện trưởng ta thất vọng a, ha ha ha." Nguyên lai, Mễ Nặc lúc trước áp chế ý kiến phản đối của nhiều giáo sư xuống, đặc biệt cho phép Dịch Vân không theo đoàn xuất phát. Chính là coi trọng hắn cuối cùng có thể làm ra chuyện tính khiến hắn kinh ngạc, đánh cuộc một keo trong khoảng thời gian này hắn có khả năng hiểu rõ tiến cảnh, không nghĩ tới, một phen này thực sự làm cho hắn đạt được thành công! Dịch Vân có thể xuất ra thành tích như thế này, kỳ thực cũng làm cho hắn thở dài một hơi. Con mắt hắn luôn coi trọng một mình Dịch Vân, cử động này đã đưa tới rất nhiều những lời ong tiếng ve, có từ các giáo sư, cũng có từ các học viên,tóm lại, điều này đều làm cho hắn đau đầu. Hiện tại, kết quả rõ ràng như vậy, không chỉ chứng minh viện trưởng hắn nhìn xa, có nhãn quang cực sáng, cũng có thể phong bế những tiếng nói bất mãn của các giáo sư. Cứ nhìn ngay lúc này, phó viện trưởng Ca Đức phóng ra thần sắc khâm kính bội phục. Trong lúc này càng làm cho Mễ Nặc chợt có loại cảm giác lâng lâng tốt đẹp. Lời tuy rằng nói như vậy, hiện giờ Mễ Nặc cơời hài lòng không sai, nhưng trong đầu hắn cũng thầm kinh hãi. Từ lúc Dịch Vân nói cho hắn đã tiến vào lục tinh sơ giai, đến nay cũng chỉ hơn hai tháng một ít mà thôi, chẳng khác nào bánh xe ma lực trong cơ thể vừa mới ngừng quay, ngay sau đó hắn lại đã lập tức tấn giai, tốc độ tiến triển như vậy hoàn toàn vượt khỏi dự liệu của hắn. Dịch Vân tuy là học sinh trực hệ của hắn, nhưng tiến cảnh của hắn lại sớm không nằm trong tầm kiểm soát của Mễ Nặc, hoặc là có thể nói, là không có bất kỳ cái gì nằm trong lẽ thường. Phòng này chỉ rộng chừng mười thước, mặc dù không lớn. Nhưng có thể dung nạp hơn mười người mà không cảm thấy chật chội. Mặc dù có hơn mười cái giường đặt ở trong phòng, nhưng không có bất cứ ai động đến những giường chiếu này, chỉ thấy hơn mười người dự thi bao gồm học viên và giáo sư quây thành một vòng tròn, toàn bộ mặt đối mặt ngồi dưới đất, đang làm những công việc chuẩn bị cuối cùng cho trận đấu ngày mai. Khắc Lý Mạn cùng An Na mà Dịch Vân từng gặp mặt qua cũng ngồi trong đó, hai người cũng đang giương mắt mắt nhìn hắn. Những người này thấy Dịch Vân trước đêm đại hội bắt đầu mới thong dong mà đến, lại nghe Mễ Nặc nói Dịch Vân đã tiến vào lục tinh trung giai lĩnh vực, tuy rằng lúc mới đầu có chút kinh ngạc, đều quay đầu nhìn Dịch Vân, nhưng sau đó lập tức khôi phục bình lặng, lại tiếp tục nhắm mắt tiềm tu. Bọn họ cũng không hiểu rõ Dịch Vân giống như Mễ Nặc, chỉ cho rằng khi trước tại học viện hắn cùng Duy Đa tỷ thí một trận, là che giấu thực lực chân chính. Kỳ thực, lúc đó hắn sớm đã đạt đến lục tinh lĩnh vực. Hiện tại hắn có thể tiến vào lục tinh đỉnh phong giai cũng bất quá là trải qua thời gian dài tu luyện mới có thể đạt đến. Tuy rằng hiếm thấy, nhưng không đáng để kinh dị, đây chính là kết luận của đám người bọn họ. "Chỉ bất quá là vừa mới tiến vào lục tinh trung giai trình độ, trong mười người của học viện dự thi, hắn vẫn đang là người yếu nhất. Nhưng hẳn là có thể thay thế Á Các mạnh mẽ nguyên là học viên được chọn từ trước, xem ra hắn hẳn là có thể tới vòng trăm cường trận mới bại, sẽ không khiến cho toàn đội bị liên lụy nhiều lắm đâu!" Nghĩ tới đây, cả chín người khác đều cười Mễ Nặc đang đem Dịch Vân người của ông ta vào trong phòng. Dưới sự giải thích của ông, Dịch Vân mới hiểu được. Đại hội phân phối phòng cho học viện dự thi để nghỉ ngơi. Mỗi học viện đều chỉ có khoảng mười gian, kích thước so với chỗ hắn vừa mới thấy không sai biệt nhiều lắm. Sau đó, Mễ Nặc đem học viên dự thuộc các tổ khác nhau phân biệt an trí vào trong ba cái giường ghép lớn, nói là như thế này có thể gia tăng ý thức hợp tác trong toàn đội, để có thể không nảy sinh liên lụy cho toàn đội, mà mục đích là đồng lòng ra sức tác chiến. Dịch Vân nghe thế thì có chút buồn cười, nhưng đây là dụng ý Mễ Nặc an bài như thế. Về phần thi đấu của tứ tinh ngũ tinh thì toàn bô đều đã kết thúc, bọn họ hiện tại đều ở trong các phòng còn lại, chờ sau khi các trận đấu lục tinh cấp bậc của bọn hắn kết thúc, mới có thể đồng loạt lên Á Long trở lại Thiên Phong học viện. Dịch Vân bắt đầu nhớ lại, ban nãy đi qua phía ngoài các gian phòng, thì mơ hồ nghe được bên trong truyền đến tiếng chạm cốc chúc mừng, hẳn là thành tích thi đấu của hai cấp kia cũng không tệ, đang chúc mừng nhau ở trong phòng, chỉ là không muốn quấy rối đến bọn họ là những thành viên thuộc lục tinh tổ ngay mai phải bắt đầu thi đấu, cho nên rất ý tứ đem tiếng chúc mừng đề thấp thấp xuống hết mức có thể. Nếu như hắn không nghe lầm mà nói, cũng nghe được tiếng cười của Ny Khả cùng Duy Đa bên trong. Bởi vì quan hệ của Ngạc Đa Đồ, từ nhỏ Ny Khả đã là một trong các thành viên ngoại tộc của Kiệt Nặc Tư gia tộc, nàng có thể đại biểu cho Thiên Phong học viện tham gia thi đấu tại ma đấu đại hội lần này. Nghe nói ngay ca tộc trưởng Cát Âu cũng rất quan tâm đến thành tích cuối cùng mà Ny Khả có thể đạt được. "Nghe Ngạc Đa Đồ nói qua, Ny Khả cùng Duy Đa đều có tham gia thi đấu tại ma đấu đại hội lần này, phân vào tứ tinh cùng ngũ tinh cấp bậc, nghe nói Ny Khả có hi vọng có thể đánh vào tứ tinh tiền thập cường, mà mục tiêu của Duy Đa thì là ở ngũ tính tiền bách cường. Hiện giờ trận đấu của bọn họ đã kết thúc, không biết thành tích cuối cùng của bọn họ như thế nào, có đạt được mục tiêu bọn họ đặt ra lúc trước không? " Dịch Vân cảm nghĩ như vậy trong đầu, nhưng bị tiếng nói chuyện của Mễ Nặc kéo trở lại. "Về kết quả thi đấu của tứ tinh và ngũ tinh, đại thể không sai biệt lắm so với dự đoán lúc trước của ta, tổng thành tích tại đại hội đứng thứ ba, không nhiều lắm mà cũng chẳng ít lắm đứng thứ ba, ai… cái danh đệ tam này, quả thực chính là ma chú, đã chụp vào trên đầu Thiên Phong học viện ta mấy trăm năm, lần này vẫn như cũ không có chí hướng." Mễ Nặc nói, đem thư chỉ mở ra đưa cho Dịch Vân: "Hiện tại thì chỉ hi vọng vào mười người các ngươi vào ngày mai bắt đầu thi đấu đều có thể phát huy ra toàn bộ thực lực của bản thân, khoe ra thực lực trước Kỳ Vũ học viện cùng đại thế gia, vi sư cũng không đòi hỏi gì nhiều, chỉ yêu cầu thấp nhất cũng không thể rớt khỏi ba vi trị dẫn đầu...Những lời này ta cũng đã nói qua với chín học viên khác, bây giờ cũng nói lại cho ngươi biết. " "Thành tích của các ngươi biểu hiện ra trong trận đấu, không chỉ có ảnh hưởng tới cá nhân các ngươi mà thôi, hơn nữa sẽ trực tiếp tạo nên tiếng tăm của Thiên Phong học viên ta! Cũng đem ảnh hưởng của học viện chúng ta, nội trong vòng mười năm tới, bài danh tại đế quốc...Cho nên, nhất định phải tận lực mới được! " Dừng một chút, Mễ Nặc nhìn Dịch Vân, lại nói: "Lấy thực lực của ngươi hiện nay mới lục tinh trung giai, khẳng định là người yếu nhất trong mười người. Nhưng ngươi còn có ưu thế mà những người khác không có, chính là thủy, hỏa song hệ ma pháp, theo như vi sư đánh giá, nếu ngươi đem song hệ ma pháp đồng sử dụng ra, đại khái có thể đạt đến trình độ của lục tinh cao giai, cùng với đối thủ vừa mới vào cao giai lĩnh vực cũng có đủ thực lực mà liều mạng. Thập cường thi đấu là không có khả năng, thế nhưng muốn đánh tiến vào trong vòng bách cường, cơ hội này ngươi vẫn có." "Ngươi lấy bách cường danh sách làm mục tiêu để thi đấu thôi. Ngươi còn trẻ, hiện tại thực lực lại yếu. Lần đại hội này hiện thời chỉ có thể lướt qua lấy kinh nghiệm. Thế nhưng, vi sư tin tưởng, kỳ võ ma đấu đại hội mười năm sau, ngươi nhất định là nhân vật chính." Thất tinh lĩnh vực là lạch trời(cái này xuất phát từ thành ngữ: khó khăn cực lớn), cũi lớn(một cách viết khác của xe tù thời cổ rất khó thoát), ít nhất không có nỗ lực hơn mười năm trở lên thì không thể vượt qua. Trên đại lục có không biết bao nhiêu lục tinh giai vị cường giả, cả đời bị mắc kẹt tại giai đoạn lục tinh đỉnh phong, nếu không có thể tiến một bước dài, cái này ngoại trừ thiên phú ra, càng muốn coi trọng cơ duyên. Dịch Vân thiên phú tư chất tuy rằng trác tuyệt bất phàm, chung quy có thể làm cho ông sinh ra cảm giác kinh ngạc hoảng sợ. Thế nhưng, đối mặt với thất tinh, đạo lạch trời hồng câu này, cũng tuyệt đối không thể có tốc độ phá cấp tấn giai liên tục như trước nữa, bởi vì, đây là cánh cửa lớn nhất trên con đường tu luyện ma khí, vô số tổ tiên cường giả vượt qua đại hạm này, đã hao phí rất nhiều thời gian để tống kết thành một "Thiết luật" mà mỗi người đều phải cam chịu. Mễ Nặc lấy kinh nghiệm của chính mình mà kiểm nghiệm. Ông đã từng chịu khổ tại giai vị lục tinh đỉnh phong này trên mười năm, mới có thể nhất cử phá vỡ mà tiến vào thất tinh Vũ tước lĩnh vực. Mà Dịch Vân này, hẳn là có thể nhanh hơn một ít so với lão sư, nhưng nói ít cũng phải mười năm thời gian trở lên mới được, cũng vẫn còn kịp tham gia lần Kỳ Vũ Ma Đấu đại hội tiếp theo. Mỗi một lần mười năm Kỳ Vũ Ma Đấu đại hội, trong những học viên dự thi, đều có đại bộ phận từng hơn một lần tham gia thi đấu. Sau khi từng có một lần kinh nghiệm, lần dự thi thứ hai đương nhiên sẽ càng chín chắn hơn, như Khắc Lý Mạn cùng Bối Na đều từng tham gia qua một lần ma đấu đại hội, chỉ có điều lúc đó là ở ngũ tinh cấp bậc, cũng đều đánh vào trong danh sách bách cường. Hiện tại, hai người bọn họ đã là học viên mạnh nhất bài danh đệ nhất cùng đệ nhị của Thiên Phong học viện, vì thế mục tiêu nhắm tới lại không đơn giản là bách cường, mà là tiền thập cường, thậm chí là tiền tam cường. Dịch Vân năm nay mới chỉ mười bảy, mười năm sau rất có triển vọng. Suy nghĩ của Mễ Nặc là như thế. Dịch Vân nghe xong không nói gì cả, chỉ cười tự giễu ở trong lòng nói: "Mười năm sau? Đến lúc đó cho dù ta thật có thể đạt được đệ nhất thì sao chứ, tổ địa cũng rơi vào tay ngoại nhân. Toàn bộ tước vị, tiền thưởng ban cho, ta không cần. Ta vì lãnh địa của Tư Đạt Đặc bộ tộc mà đến, trước khi lần đại hội này kết thúc, khối lãnh địa kia cũng phải trở lại trên tay ta, bất luận là loại thủ đoạn nào, cũng không tính đến bất kỳ giá nào!"