Cấm Huyết Hồng Liên
Chương 202
"Băng phách vân miểu?" Dịch vân ngạc nhiên nói.
Môn La không đáp, gấp giọng thúc giục Dịch Vân: "Không nói cái này, ngươi lập tức hỏi con rắn phá sản kia một chút, tảng đá kia nó lấy ở nơi nào, rồi ngươi liền đi một chuyến, mặc kệ có bao nhiêu lấy hết về cho ta!"
Dịch Vân vẻ mặt nghi hoặc, nhưng vẫn theo lời Môn La, hỏi vị trí tảng đá kia, sau đó cùng với Cầu Cầu nhảy xuống thủy đàm, lặn sâu xuống…
Vừa ra bên ngoài thạch thất, Dịch Vân thấy Cầu Cầu đột ngột chuyển hướng, hắn lập tức bơi theo.
Khi lặn xuống thêm gần hai ngàn thước, Dịch Vân vẫn chưa hề thấy đáy vực sâu, Cầu Cầu lặn một đường thẳng tắp, nhưng hắn thì không thể thừa nhận nổi áp lực nước ở chiều sâu này, chỉ cảm thấy bốn phía thủy áp không ngừng đè nén thân thể hắn, cho dù hắn dùng năng lượng đấu khí toàn thân cũng khó chịu nổi cổ áp lực khủng bổ này lâu hơn.
Khi đấu khí toàn thân bị đè ép hơn năm thành, Dịch Vân biết lấy thực lực trước mắt của hắn là không có khả năng xuống sâu hơn, liền nương theo sức nổi bơi lên trên.
Trở lại bên trong căn thạch thất, Dịch Vân nghĩ đến lực ép khổng lồ kia trong lòng vẫn còn sợ hãi, hỏi: "Lão đại, tảng đá kia nhất định là do Cầu Cầu lụm được ở đáy đàm về, cũng chỉ có nó mới có thể chịu được thủy áp dưới đó, cho dù là cường giả lục tinh thậm chí thất tinh cũng khó mà thừa nhận. Chỉ là, khối đá ngươi gọi là Băng phách vân miễu này có cái tác dụng đặc biệt gì sao?"
Dịch Vân đem "Băng phách vân miễu" cầm nơi tay, có cảm nhận một cỗ thủy nguyên tố cực kỳ mỏng manh, còn không phát hiện có gì khác biệt.
Môn La lúc này giải thích: "Băng phách vân miễu này gần giống như thủy hệ phách thạch, chỉ có khác biệt ở một chỗ. Ngươi đã biết, thủy hệ phách thạch là từ thủy nguyên tố thuần khiết ngưng kết thành khoáng thạch, có thể dùng để phụ trợ tu luyện, còn dùng để tăng cường uy lực ma binh dưới tứ giai.
"Mà Băng phách vân miễu thì từ khí lạnh mấy trăm hoặc ngàn năm chậm rãi lắng đọng kết tinh mà thành, nó tồn tại ở đáy biển tầng sâu nhất có thủy áp khổng lồ, bản thân có đặc tính thủy nguyên tố ngưng kết, tính chất y như băng khối, chỉ cần để dưới ánh mặt trời, không tới một khắc liền tan mất, cũng không thể làm luyện tài cho ma binh như thủy hệ nguyên tố…"
"Nhưng mà, giá trị cao nhất của nó không dùng trong việc tu luyện, mà dùng trong chiến đấu!"
Dịch Vân nghe xong lại khó hiểu, lay lay hòn đá, hỏi: "Lấy hàm lượng thủy nguyên tố cỡ này, làm sao sử dụng trong chiến đấu?"
"Nếu lấy hàm lượng nguyên tố mà nói thì Băng phách vân miễu kém xa nguyên tố phách thạch, nhưng nó có một giá trị không thể thay thế, đó là trong thời gian nhất định có thể hấp thu nguyên tố cực mau."
Thấy Dịch Vân càng nghe càng mơ hồ, Môn La nói thêm: "Vừa rồi Cầu Cầu làm đứt đoạn ngươi tu luyện, ngươi đã thi triển thủy hệ ma pháp Băng chi bào hao, vậy hiện tại trong khí hải ngươi còn mấy thành thủy hệ ma lực?"
Băng chi bào hao là năm sao trung giai ma pháp, cho dù lấy thực lực trước mắt của Dịch Vân là năm sao đỉnh phong, chỉ cần thi triển một lần cũng tiêu hao ma lực gần ba thành.
"Thủy hệ ma lực còn lại bảy thành a!" Dịch Vân đáp.
"Tốt! Vậy ngươi hiện tại lại bóp nát khối Băng phách vân miễu đó đi!" Dừng một chút, Môn La bổ sung: "Nhớ kỹ, trong nháy mắt khối Băng phách vân miễu vỡ nát, năng lượng nguyên tố sẽ trào ra, ngươi phải lập tức hấp thu thủy nguyên tố nó phát ra mới được!"
Dịch Vân không rõ lắm, nhưng vẫn làm theo, tay phải hắn hơi dùng sức, hòn đá nhỏ lam đậm liền bị hắn bóp nát, ngoài dự đoán của hắn, khi Băng phách vân miễu vỡ nát, chợt có một cỗ thuần thủy nguyên tố đột nhiên lan ra, khoảnh khắc tràn đầy không gian.
Cổ năng lượng này không giống với thủy nguyên tố, mà nguyên tố tựa như trải qua tinh luyện vô cùng tinh thuần, năng lượng nguyên tố rất nhanh phiêu tán rồi tụ tập trong khí hải.
Cổ năng lượng tinh thuần được hắn dẫn đường, mãnh liệt đi vào trong khí hải, chỉ ngắn ngủi hai lần hô hấp toàn bộ đã thẩm thấu vào trong cơ thể hắn.
Dịch Vân bị tình huống làm cho cả kinh, lát sau trên mặt biểu tình quái dị, hắn phát hiện khí hải vốn chỉ còn bảy thành thủy hệ ma lực, đột nhiên hồi phục lên đến chín thành…
Nói cách khác, vừa rồi hắn bóp nát khối Băng phách vân miễu kia, chỉ trong chớp mắt, liền hồi phục hai thành thủy hệ ma lực.
Cho tới bây giờ hắn cũng hiểu được, không trải qua quá trình luyện hóa mà có thể lập tức khôi phục ma lực, đây là giá trị cao nhất của Băng phách vân miễu.
"Như thế nào? Tự mình cảm nhận được cái gì là công dụng của Băng phách vân miễu chưa?" Môn La cười nói.
Vẻ mặt Dịch Vân ngạc nhiên, nói thẳng: "Thật không thể tin! Có thể làm ma lực hao tổn trong nháy mắt khôi phục lại, dị bảo thần kỳ bực này ta thế nào chưa từng nghe nói qua?"
Khoát tay áo, Môn La cười nhạo nói: "Vừa rồi đã nói qua, Băng phách vân miễu chỉ có thể tồn tại trong hoàn cảnh vô cùng lạnh, chỉ có dưới đáy biển sâu nhất mới tìm được, cho dù ở niên đại của ta cũng rất khó tìm thấy. Ta năm đó cùng dong binh đoàn trải qua một hành động liều mạng mới có được một viên, nhưng lại tìm không ra phương pháp bảo tồm nó, ngắn ngủn ít phút sau nó liền bị ánh nắng làm tan chảy. Lão đại ta lúc ấy rất đau lòng, đây chính là siêu cấp dị bảo phụ trợ chiến đấu a! Cho nên hiện tại mới có thể liếc mắt là nhận ra!"
Dừng một chút, Môn La cười to nói với Dịch Vân: "Có Băng phách vân miễu giống như thủy hệ ma lực của ngươi tăng lên một mảng lớn, hiện tại ngươi thi triển ra ba hay bốn lần ma pháp thủy hệ cấp năm sao, sẽ hao hết ma lực thủy hệ. Cho nên ta mới nói ma pháp kém đấu khí, chỉ cần một khi ma lực sử dụng hết, pháp sư sẽ không khác người bình thường mấy, chỉ đợi làm thịt mà thôi!
"Nhưng mà, tình hình này về sau có thể cải thiện a, ha ha ha!"
Môn La cười to, Cầu Cầu lúc này bò tiến vào thạch thất, chỉ thấy trong miệng nó không ngậm tảng đá nào, Dịch Vân nghĩ nó không tìm được khối Băng phách vân miễu thứ hai, trong lòng than nhẹ, đang muốn nói đã thấy Cầu Cầu há to mồm ra "Ba ba ba", từ trong miệng nó bỗng phun ra số lượng lớn đá nhỏ màu lam đậm, không ngừng rơi xuống đất, nhìn chăm chú vào, thế nhưng tất cả đều cùng kích cỡ và màu sắc với khối Băng phách vân miễu.
"Nhưng lại… thế mà… tất cả đều là Băng phách vân miễu?" Môn La nhìn thấy lượng lớn Băng phách vân miễu như thế xếp trước mặt, kinh ngạc đến mồm miệng hả to, thiếu chút nữa cằm đụng đất: "Trời đất! Đây đều là dị bảo trên đại lục một khối khó cầu a, trình độ hiếm quý còn vượt qua nguyên tố phách thạch, như thế nào nhiều như vậy?"
Dịch Vân bị dọa sốc nặng, nhìn đống đá lớn màu lam trước mặt, số lượng chừng hơn một trăm khối, Môn La không phải nói đây đó là dị bảo, như thế nào Cầu Cầu đi một hồi mang đến nhiều quá cỡ như thế?
Suy nghĩ một chút, Dịch Vân hỏi Cầu Cầu: "Cầu Cầu, tất cả đây là ngươi lấy ở dưới đáy đàm đó hả?"
Cầu Cầu gật gật đầu.
"Kia… dưới đàm còn nhiều tảng đá này không?"
Cầu Cầu lắc lắc đầu.
Môn La ở một bên thở dài: "Ài, xem ra con rắn phá sản này đã thu hết toàn bộ Băng phách vân miễu dưới đó cả rồi, cũng không biết số Băng phách vân miễu này đã trải qua bao nhiêu năm trầm tích mới có thể có lượng lớn như trước mắt này, lần sau muốn lấy chắc phải đợi ngàn năm sau đi!"
Dịch Vân thở dài: "Nếu không phải Cầu Cầu ham chơi chạy đến đáy đàm, chúng ta hôm nay ngay cả một viên cũng không có, tìm được khối Băng phách vân miễu cỡ này, chúng ta coi như may mắn lắm rồi."
"Chính là, nếu theo lời lão đại ngươi nói, Băng phách vân miễu chỉ có thể tồn tại ở nơi cực lạnh, chúng ta phải bảo tồn nó như thế nào đây?"
Dịch Vân đang suy nghĩ phương pháp, Môn La lại cười nói: "Tiểu tử ngươi đã quên ngươi có tổ khí Hồng Liên rồi sao? Trong Hồng Liên ngay cả không khí cũng không có, là không gian hư vô, đương nhiên cũng không có cái gọi là nhiệt độ, lượng Băng phách vân miễu này gửi vào trong tổ khí, mặc kệ bao lâu đều sẽ hoàn hảo như cũ a!"
Dịch Vân nghe vậy tỉnh ngộ, lập tức đem hơn trăm khối dị bảo Băng phách vân miễu thu vào Hồng Liên.
Có loại dị bảo hiếm quý này, ngày sau thi triển thủy hệ ma pháp có thể nói là không còn vấn đề thủy ma lực hao hết.
Ma lực trong cơ thể quyết định thực lực một pháp sư trên chiến trường, chỉ cần số lượng Băng phách vân miễu đủ dùng, Dịch Vân coi như thi triển năm sao ma pháp không hạn chế, hắn một người có thể xuất ra ma pháp hơn mười tên pháp sư năm sao đỉnh phong khác, có địch nhân như hắn, coi như là ác mộng đi.
Ở trong thạch thất này đến tháng thứ 3, một ngày, Dịch Vân chợt có cảm giác, lập tức dừng tất cả việc tu luyện, lẳng lặng ngồi ở trung ương ma trận, nhắm mắt luyện hóa đấu khí và ma lực.
Ba thời thần sau (khoảng bằng ba nén nhang – DG ^^), thấy ánh mắt Môn La đang nhìn bên này, hắn thản nhiên nói: "Mặc kệ là song hệ ma lực hay đấu khí, giờ phút này đều đạt tới giới hạn cao nhất, đã đến lúc ta chính thức đánh sâu vào chướng bích lục tinh lĩnh vực!"
Dứt lời, hắn khép lại hai mắt.
Khoảnh khắc, trên người Dịch Vân ẩn hiện vầng sáng tím đỏ, theo từng nhịp thở của hắn, hình thành một vòng tuần hoàn hoàn mỹ.
Khi hắn hít vào, hút lấy ánh sáng khí thể màu đỏ, khi thở ra lại là đấu khí tím, luồng khí tím kia so với màu sắc bên ngoài cơ thể hắn càng đậm hơn một tầng.
Chợt một cỗ đấu khí uy áp như nước lũ cuộn trào hướng bốn phía khuếch tán ra, nháy mắt tràn ngập thạch thất, không khí trong không gian cũng trở nên dày đặc dị thường. Giống như hơi nước, bằng mắt thường có thể thấy một mảnh sương mù mơ hồ, căn thạch thất phảng phất như biến mất, bản thân Dịch Vân tựa như ở trong một không gian cực kỳ thần bí.
Rồi như ném một khối đá vào trong ao, kích khởi một vòng sóng chấn động, đấu khí khổng lồ nháy mắt bao phủ cả tòa thạch thất, áp lực trải đều mỗi một góc trong căn phòng, bức tường bốn phía cũng bắt đầu lay động.
Cầu Cầu lúc này cũng theo tiến vào trong, thấy trạng thái Dịch Vân, thân thể nó run rẩy một trận, không giống như trước cao giọng rít hô, mà lẳng lặng ở một bên, ánh mắt nhìn Dịch Vân, phát ra một loại tình cảm vui mừng, kiêu ngạo vô hạn.
Khi luồng mây tím nhạt toàn bộ tiến vào trong cơ thể Dịch Vân, không khí cả căn thạch thất bị luồng đấu khí cường đại dao động, cổ lực lượng vô hình áp bách cũng đồng thời biến mất.
Giờ khắc này đã là ngày thứ 4 Dịch Vân thử đột phá thăng cấp đấu khí lên lục tinh lĩnh vực, thời gian bốn ngày hắn thuận lợi đánh vỡ bức tường lục tinh lĩnh vực ngăn cản chín thành ma khí tu giả trên đại lục. Rốt cục phá cấp, đạt đến danh hiệu "Cuồng", lục tinh Vũ Cuồng.
Tiếp qua bốn ngày, hỏa hệ ma pháp cũng đồng dạng tiến vào lục tinh.
Lại bốn ngày khác, thủy hệ ma pháp cuối cùng cũng thăng cấp lục tinh Cuồng cấp.
Hắn liên tiếp ba lượt tấn cấp, tổng cộng 12 ngày đồng thời đột phá ba bức tường mà đại đa số ma khí tu giả bị chặn lại cả đời…
Đúng vậy, bắt đầu hôm nay, hắn đồng thời đạt danh hiệu Vũ Cuồng lẫn Pháp Cuồng.
Đồng dạng, hắn cũng lấy được tư cách tham dự thi đấu tổ Lục tinh ở Ma Đấu đại hội.
Cũng theo ngày này, Kỳ Vũ đế quốc không còn yên tĩnh…!
Truyện khác cùng thể loại
528 chương
501 chương
297 chương
280 chương
79 chương