Trước cửa Thiên Phong học viện. "Tô Lỵ, sẽ tốt thôi mà, ta chỉ về nhà một chuyến, không cần lo lắng quá như thế!" Duy Đa quay đầu cười nói với nữ tử phía sau. "Ha ha, chỉ sợ ngươi bởi vì thất tình, liền một đi không trở lại, ngươi không nói lời từ biệt với Ny Khả sao?" Tô Lỵ cười cười nói. Nghe đến tên Ny Khả, Duy Đa hơi sửng sốt, một hồi mời khổ não nói: "Việc này bây giờ còn không xác định, ta vẫn chưa buông tha, còn lời từ biệt… dù sao một hai tháng sau sẽ trở về, cũng không cần, ai!" "Đúng rồi!" Tô Lỵ làm như nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên nói: "Còn chưa chúc mừng ngươi nữa, danh sách dự thi Kỳ Vũ Ma Đấu đại hội đã công bố, ngươi cũng có tên. Thật mừng đó nha!" Duy Đa lắc đầu, cười nói: "Ở trong tổ 10 người ngũ tinh, ta chỉ là hạng bét, dự thi cũng chỉ để thêm kiến thức, tận mắt xem các cường giả đại học viện, thắng lợi phải nói là vô vọng. Ngược lại Ny Khả cũng trúng cử cấp tứ tinh, coi thực lực nàng tứ tinh đỉnh phong, rất có thể đánh sâu vào mười người đứng đầu, tỷ lệ cơ hội so với ta lớn hơn nhiều." Tô Lỵ thản nhiên cười nói: "Bất luận thế nào ngươi cùng Ny khả đều là bạn tốt của ta, hai đứa đồng loạt đoạt được danh ngạch, ta đương nhiên chúc mừng các ngươi rồi!" "Ny Khả hiện tại đang chuẩn bị cho Ma Đấu đại hội. Nàng bị sư phụ mang đi huấn luyện nghiêm khắc, tất cả đệ tử dự thi cũng giống như hắn, muốn lợi dụng mấy tháng này tăng cường thực lực chính mình. Ngươi lại chọn xin nghỉ dài hạn, không sợ sư phụ ngươi bất mãn sao?" Duy Đa nhún vai, không thèm để ý chút nào nói: "Sớm nói qua, đại hội lần này ta chỉ đi học hỏi thêm thôi, muốn vào hạng 10 người đứng đầu cũng không được. Tình trạng của ta ta rõ ràng, nghĩ muốn dựa vào mấy tháng khổ tu liền thăng cấp từ ngũ tinh cao giai lên đỉnh phong, hoàn toàn là không có khả năng… "Hơn nữa, cha ta đã viết mấy bức thư thúc giục ta về nhà một chuyến, cho nên ta phải trở về, coi như đi giải sầu vậy." Tô Lỵ nghe xong bật cười một tiếng: "Duy Đa a, lời này nói đi thật không phải, Ny Khả bị bắt đi tập huấn mấy tháng không dễ gì gặp, cho nên ngươi rõ ràng tuyển chọn đi về nhà, nếu không phải như thế, cho dù cha ngươi thúc giục vội cỡ nào, ngươi chỉ sợ còn kéo dài thêm một đoạn thời gian. Tâm tư của ngươi thật tốt quá đi, ha ha ha!" "Ai …!" Duy Đa lắc đầu cười khổ, cũng không mở miệng phủ nhận. "Đầu tiên là tên quái nhân kia lại trốn học rời đi, ngươi lại về nhà một chuyến, ngay cả Ny Khả cũng không thấy mặt, xem ra lần này ta ở học viện sẽ cô đơn rồi…" Tô Lỵ thoáng cảm thán. "Quái nhân? Ngươi nói Tát Nhĩ Đạt học đệ đó hả? Trước ta mỗi ngày đợi hắn trở về, gọi hắn đi hầu rượu ta, thiếu hắn, ta uống rượu không có vị…" Duy Đa nói. Tô Lỵ nghe vậy không thể tin: "Duy Đa… cùng tình địch đi uống rượu? Việc này kỳ quái à, thần kinh của ngươi không bị gì chứ?" Duy Đa lắc lắc đầu, nhàn nhạt nói: "Còn nói gì là tình địch, trước mắt là Ny Khả tự mình tình nguyện mà thôi! Hơn nữa, Tát Nhĩ Đạt người này mặc dù quái quái, ặc, nên nói là rất quái mới đúng, nhưng vẫn là một bằng hữu đáng kết giao, ta rất thích hắn!" "Đúng rồi, ta đã sớm muốn hỏi ngươi…" Duy Đa nhìn hồng phấn tri kỷ trước mặt hỏi: "Ngươi cũng đã đạt tới tứ tinh đỉnh phong, thực lực còn mạnh hơn Ny Khả một ít, vì sao không đi tham gia tuyển chọn? Ngay cả Ny Khả cũng đi, nếu ngươi lúc trước tham gia thì giờ ngươi cũng nằm trong danh sách rồi?" Tô Lỵ nghe vậy đạm mạc cười nói: "Bởi vì gia tộc đã có người tham gia, hắn là một trong những đại biểu ở Kỳ Vũ Vương Gia học viện. Thực lực còn mạnh hơn ta rất nhiều, ta đương nhiên không cần đi làm gì. Đánh không lại, ở đại hội Ma Đấu đại hội ta sẽ đi cỗ vũ cho ngươi với Ny Khả." "Ngươi có thân nhân học ở Kỳ vũ học viện? Hơn nữa còn là đại biểu Ma Đấu đại hội?" Duy Đa có chút ngạc nhiên, nói tiếp: "Như thế nào giống y như ta, tiểu muội của ta cũng là đệ tử ở đó, nàng cũng tham gia đại hội lần này." Tô Lỵ ngơ ngác hỏi: "Tiểu muội? Ngươi còn có muội muội? Cho tới bây giờ không có nghe qua ngươi nói, vẫn nghĩ ngươi là con trai độc nhất trong nhà chứ?" "Từ khi ta vào Thiên Phong học viện, đã hơn bốn năm, chưa từng về nhà một chuyến, người nhà cũng chỉ gửi thư tới lui mà thôi. Tiểu muội ta năm nay cũng 20 tuổi, đã là thiếu nữ rồi, không biết nàng hiện tại ra sao nữa?" Duy Đa hồi tưởng một chút, thì thào nói. …… Dịch Vân né tránh quân đội canh giữ bên ngoài, một đường từ Yêu Đạt Trấn hướng phía Tây mà đi. 20 ngày sau, hắn rốt cục đến ngoài đầm lầy ma thú. "Từ lần trước rời đi, vẻn vẹn chỉ qua mấy tháng, không nghĩ tới nhanh như vậy lại quay lại nơi này." Dịch Vân nhìn lối vào đầm lầy ma thú, cảm khái nói. "Lần này không có Lang Lang dẫn đường, ngươi có thể tìm được cái đầm nhỏ kia sao?" Môn La đứng một bên hỏi. Dịch Vân gật gật đầu, khẽ cười nói: "Lúc ấy rời đi cổ đàm u cốc kia, ta liền đoán ngày sau rất có thể còn quay về, bởi vậy, ta đem đường tới nhớ kỹ, dự tính ước chừng 10 ngày, có thể theo đường cũ tìm được thủy đàm kia." "Nhớ kỹ hết? Đường dài quanh co như thế mà ngươi có thể nhớ?" Môn La kinh ngạc trợn mắt. Lấy tuyến đường đó mà tính đương nhiên không thể nhớ xa như vậy, mà Dịch Vân đã sớm chuẩn bị, tiểu đệ hắn được dạy dỗ thế nào lại khôn hơn hắn thế này? Dịch Vân ngẩng đầu nhìn trời, lúc này vừa qua chính ngọ, liền y theo trí nhớ chọn một hướng, lập tức bước đi vào đầm lầy ma thú. "Tiểu tử, ngươi ở trong mật thất tổ ốc nói qua, trong u cốc có khối phong hệ phách thạch trợ giúp ngươi tăng tốc độ tu luyện. Vì thế đặc biệt chạy về đây, là khẳng định là thật sao?" Trên đường đi, Môn La đột nhiên hỏi. "….. không thể khẳng định, chỉ là đoán mà thôi." Dịch Vân suy nghĩ một hồi nói: "Hơn nữa cũng không phải chỉ dùng riêng phong hệ phách thạch tu luyện, mà cùng đặt nó thủy hỏa phách thạch, ta phát hiện năng lượng nguyên tố ba tảng đá phát ra có hiệu quả trợ giúp quá trình tu luyện rất tốt…" Dịch Vân sở dĩ có ý nghĩ này là bởi vì trước kia khi hắn chữa thương trong mật thất, hắn lại lấy ra thủy hỏa phách thạch, thân hắn là thủy hỏa song thuộc tính, có hai quáng thạch này, năng lượng tinh thuần không dứt, giúp hắn tiến triển nhanh trong quá trình tu luyện. Lại qua một thời gian, hắn phát hiện một hiện tượng quái dị, vốn ra tu luyện trong mật thất hiệu quả thế nhưng so ra kém hơn so với ở cổ đàm u cốc và thạch thất với Bối Lợi Mỗ… Việc này rất là quái dị! Mật thất tổ ốc, cổ đàm u cốc cùng với thạch thất Bối Lợi Mỗ, ba địa phương đều có chung một điểm, chính là đều có ma pháp trận tồn tại. Nếu lấy độ cường đại ma pháp trận mà so, thì pháp trận trong cổ đàm u cốc yếu nhất, rồi đến thạch thất Bối Lợi Mỗ, cường đại nhất chính là tổ ốc gia tộc Tư Đạt Đặc vạn năm truyền thừa. Dịch Vân trước kia từng mấy lần vào tổ ốc, lúc ấy chỉ cảm thấy bên trong vô cùng rộng lớn, còn ẩn dấu một mật thất khác đồng dạng, mặc dù khiến hắn sợ hãi than bút tích to lớn của tổ tiên đời thứ nhất Tư Đạt Đặc gia tộc, nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều lắm. Cho đến khi phát hiện cấm địa sau núi Thiên Phong học viện, nhờ có Bối Lợi Mỗ giảng giải mới hiểu được bên trong thạch thất tồn tại tinh vực tam đại tuyệt trận, cùng với công dụng của nó. Mấy năm sau trở về tổ ốc mật thất, lúc này hắn cũng có chút lý giải với ma pháp trận, không còn là tiểu hài nhi ngơ ngác khi xưa. Lúc ấy, trong tam đại tinh vực pháp trận ở thạch thất Bối Lợi Mỗ, hắn liếc cái liền nhìn ra hai cái: Câu Linh pháp trận và Thiên La Địa Mạc trận, đồng dạng với trong tổ ốc. Trừ cái đó ra, trong mật thất có mấy ma pháp trận không biết tên cực kỳ phức tạp, phạm vi cực lớn. Hắn tuy rằng nhìn không ra công dụng các ma trận này, nhưng có thể khẳng định tất cả đều thâm thúy, phức tạp hơn pháp trận trong thạch thất Bối Lợi Mỗ, tuyệt đối là pháp trận cấp bậc tinh vực. "Cấm địa học viện có Thiên La Địa Mạc trận đã là pháp trận tinh vực đỉnh phong, mà theo viện trưởng Bối Lợi Mỗ nói, chỉ có đạt tới siêu cấp cường giả tinh vực đỉnh phong mới có thể phá hư, có thể nói là phòng ngự tuyệt đối an toàn. Thế nhưng ở trong tổ ốc, ma pháp trận trừ Thiên La Địa Mạc trận còn có vài pháp trận to lớn xem không hiểu. Hơn nữa, xem độ khó khăn của nó so với pháp trận tinh vực đỉnh phong còn muốn phức tạp hơn nhiều… "Chỉ riêng một cái mật thất đã có bút tích cỡ đó, nghe lão đại nói, tất cả đều là kiệt tác của tổ tiên đời thứ nhất, như vậy, lão tổ tiên ấy là cái gì nhỉ?" Dịch Vân trong lòng ngập tràn khó hiểu. U cốc, thạch thất, mật thất tổ ốc đồng thời có cùng công dụng, thì năng lượng phách thạch phát ra cũng rõ ràng đồng nhất, trừ khi có có tồn tại khác giúp hắn tạo nên một chỗ tu luyện tuyệt hảo. Cổ đàm u cốc có phong hệ phách thạch, Bối Lợi Mỗ thạch thất có hắc ám phách thạch, mà ở Tư Đạt Đặc có thủy hỏa hai hệ phách thạch thật lớn. Dịch Vân ở mỗi địa phương đều trải qua một thời gian ngắn, cũng đồng dạng tu luyện tiến triển kinh người. Lại rất kỳ quái, hiệu quả tu luyện ở u cốc với thạch thất lại nhanh hơn trong mật thất tổ ốc. Nếu lấy hiệu quả ma pháp trận mà luận thì trong mật thất tổ ốc phải cường đại nhất, hơn xa hai chỗ kia, mà giờ kết quả lại hoàn toàn tương phản, điều này làm cho Dịch Vân nghĩ mãi không thông… Khi hắn nhận ra sự khác biệt liền tự hỏi hồi lâu, rốt cục Dịch Vân nghĩ ra nguyên nhân có khả năng nhất. "Ta ở mỗi địa phương đều đem tất cả phách thạch bên người ra tu luyện, mật thất tổ ốc cùng hai chỗ kia có hai chỗ khác nhau, u cốc có phong thủy hỏa ba loại phách thạch, thạch thất cấm địa cũng có ba cái, chỉ có ở trong tổ ốc là hai loại mà thôi… "Ta từng cho rằng, phong hệ, ám hệ phách thạch đối với quá trình tu luyện của ta không có ảnh hưởng gì, hiện tại phát hiện, có lẽ đem các loại phách thạch khác nhau để cùng một chỗ, có lẽ sinh ra hiệu quả không thể tưởng tượng, ta phải đi chứng thực điều này. "Nếu thật sự là như thế, trong tương lai mấy tháng này ta có thể thăng cấp lên đến sáu sao lĩnh vực, lấy tư cách dự thi cấp bậc lục tinh. Sau đó, lãnh địa Yêu Đạt Trấn do gia tộc Tư Đạt Đặc ta thủ hộ vạn năm cũng quay lại trên tay ta lần nữa!" Dịch Vân nhàn nhạt nói, ngữ khí tuy rằng bình thản, lại chứa khí thế nghiêm nghị, hai tay hắn nắm chặt, kiên định phóng sâu vào trong đầm lầy ma thú. Chỉ còn một bước, hắn đang đứng ở ngoài cánh cửa lục tinh, cửa vẫn đóng, hắn chỉ có thể mạnh mẽ phá tan bức tường của nó.