Cảm giác khi hai ta gặp nhau
Chương 29 : Anh xin lỗi
Về đến nhà, Lục Khải Huy chẳng nói chẳng rằng một phát bế thẳng cô về phòng khiến những người giúp việc trong nhà cũng phải sợ vì quanh người anh tỏa ra hàn khí. Không để cô phản kháng gì anh đã khóa chặt cô dưới thân mình. Một tay anh nới lỏng cà vạt của mình ra một tay còn lại luồn ra đằng sau kéo khóa váy của cô.
\-“ Khoan…khoan đã…ưm…”
Cô lại bị anh hôn nữa nhưng không giống như mấy lần trước. Không có sự dịu dàng mà chỉ sự mạnh bạo quyết liệt, cô vung tay vung chân loạn xạ làm anh hôn cũng không xong đành phải dừng lại.
\-“ Anh bị gì vậy chứ? Anh có biết là làm như thế em sẽ đau không?” Hạ Tiểu Mạt gần như muốn khóc vì bị anh bắt nạt. Nhìn thấy cô anh lại tự trách mình.
\-“ Xin lỗi em Mạt Mạt là anh sai. Chắc vì anh ghen nên mới đánh mất lí trí mà làm tổn thương em.” Anh ôm lấy cô mà an ủi.
Nghe câu nói anh ghen cô bắt đầu nghi nghi rồi đẩy anh ra và hỏi:
\-“ Anh ghen? Ghen vì cái gì chứ?”
\-“ Thì là…Thẩm Vũ Thiên đó.” Anh hơi ngại khi nói ra những lời này.
\-“ Haha…anh ấy chỉ xem em như là em gái không hơn không kém thôi. Người ngoài có thể nhìn ra được mà sao anh lại không thể nhìn ra chứ? Hơn nữa anh ấy thích một người khác rồi. Anh không phải lo nữa nhé.”
\-“ À…ra vậy.”
\-“ Vậy…Lục chủ tịch còn câu nào muốn hỏi nữa không?” Cô đặt hai tay lên bờ vai cường tráng của anh. Giọng nói như muốn câu dẫn con người ta phải phạm tội.
\-“ Anh vẫn muốn hỏi một thứ?” Chẳng mấy khi cô lại chủ động quyến rũ anh thì anh cũng phải tận dụng cơ hội này chứ, người đàn ông nào khác mà nhìn thấy cũng không thể nhịn được huống chi là anh.
\-“ Ưm…anh hỏi đi?”
\-“ Anh có thể hôn em không?”
\-“ Câu hỏi được chấp nhận!”
Được sự đồng ý của cô, anh bắt đầu dùng kĩ thuật hôn của mình để đưa cô đếm cảm giác khoái lạ. Xem ra chiếc váy đang bị kéo khóa một nửa thì cũng không cần phải kéo lên nữa rồi. Đêm đó dưới ánh sáng của trăng có hai bóng người đang quấn quýt với nhau.
…
Lại một ngày làm việc mới, ai ai cũng tất bậc để đi làm còn cô việc làm thư kí riêng cho anh cũng không phải là ngoại lệ. Công việc của chủ tịch bao giờ cũng là gấp đôi, gấp ba những nhân viên khác. Nhưng để ngồi được vị trí này chắc anh cũng phải bỏ ra bao nhiêu mồ hôi nước mắt thì mới có được tập đoàn Lục thị vững mạnh như ngày hôm nay.
\-“Haizzz….” Hạ Tiểu Mạt thở dài.
\-“ Sao vậy Tiểu Mạt nhìn cậu chẳng có sức sống gì cả?”
\-“ Mình chán chức thư kí riêng rồi, mình muốn được làm kế toán như mình thích. Làm thư kí cho anh mệt lắm rồi.”
\-“ Chắc Lục chủ tịch có lí do để cậu làm việc này chứ không thì cậu có thể bảo lại với anh ấy về việc này.”
\-“ Cậu nói đúng mình nên đi hỏi anh ấy.”
\-“ Ừ đi đi.”
Hạ Tiểu Mạt chạy về phòng làm việc của anh cũng như là của mình.
\-“ Lục Khải Huy em có chuyện muốn nói với anh?”
\-“ Em định nói về việc xin trở lại phòng kế toán làm?”
\-“ Ách…Anh biết rồi hả?”
\-“ Anh không thể cho em xuống đấy?” Biết đến nguyện vọng của cô Lục Khải Huy dừng đánh máy lại.
\-“ Vì sao chứ?” Hạ Tiểu Mạt đang háo hức vì có thể anh sẽ cho cô xuống đấy làm đúng công việc cô yêu thích nhưng anh đã tạt một góa nước lạnh vào người cô.
\-“ Em thấy không sao nhưng anh thấy sẽ có vấn đề. Em thử nghĩ xem nếu em xuống đấy làm mọi người sẽ nghĩ gì về em, họ sẽ nghĩ rằng cô thư kí mới của chủ tịch mới lên làm thư kí được vài ngày thì đã giáng xống làm nhân viên bình thường. Đến lúc đấy em tính như thế nào?”
\-“ Chuyện này… hay là ở dưới đấy có dự án nào không em muốn vào làm cùng?”
\-“ Cũng may cho em là có hơn nữa là những người quen cũ em đã từng làm việc cùng với em khi em mới vào.”
\-“ Tốt quá cảm ơn anh nha.” Hạ Tiểu Mạt vòng qua đằng sau ghế anh rồi ôm anh từ đằng sau.
\-“ Anh chỉ cho em đúng một tuần thôi đó. Hết 1 tuần em lại trở về làm thư kí của anh. Anh sẽ cho người thông báo với bộ phận kế toán là em ngày mai sẽ tham gia dự án của họ”
\-“ Em biết rồi, ông xã của em. Chụt ~~” Cô hôn vào má anh một cái thật kiêu.
\-“ Được rồi em về trước đi anh gọi thư kí Hàn vào có việc. Hôm nay chắc không thể đưa em về rồi.”
\-“ Không sao em về với Tiểu Hy anh cứ làm việc đi. Cơm em sẽ để phần cho anh, anh nhớ đừng làm việc quá sức nha. Em xuống đây không có cậu ấy về trước mất.” Hạ Tiểu Mạt nói xong phi nhanh ra phía thang máy để đi xuống. Lục Khải Huy nhìn cô phi như vậy thì nói.
\-“ Bà xã em mà đi như vậy có ngày ngã đó.” Lục Khải Huy đã biết thừa cô có tính rất hậu đậu nhưng không sao việc đó cứ từ từ sẽ có anh chỉnh đốn lại cho cô.
Truyện khác cùng thể loại
100 chương
76 chương
10 chương
2 chương
23 chương
85 chương
50 chương
61 chương