"Sao dẫn ta tới nơi này?" Nơi này là một khu phố ăn vặt lâu đời, tất cả đều là món ăn vặt, cũng không có tiệm cơm. "Con muốn ăn thứ này đó mà, thật lâu không có ăn lại rồi." Lạc Phi cười lôi kéo cánh tay Lăng Tịch, mang đi đến quán mì lạnh. Gọi hai bát, Lạc Phi đem ghế lau lau một lần, mới để cho nam nhân ngồi xuống. "Ba, còn nhớ không? Lúc nhỏ chỉ cần người đi viện mồ côi, sẽ dẫn con tới bên này ăn cái gì đó." "Nhớ rõ, mỗi lần con đều đã ăn rất nhiều, có một lần, con ăn nhiều đến nỗi thiếu chút nữa phải đi bệnh viện." Nghĩ đến Lạc Phi ngày trước, nam nhân mỉm cười. "Ba, người sao lại nói chuyện mất mặt như vậy." "Ha ha." Nam nhân lấy hai cái ly rót nước, lại đưa một ly cho Lạc Phi, "Phi Phi, con công việc bận thế nào?" "Còn phải vất vả nhiều, bất quá về sau qua một thời gian ngắn nữa, con sẽ bớt thời giờ về nhà với người một chút, sẽ không lại mất tích giống như trước đây, miễn cho người lo lắng." Tuy rằng Lạc Phi cùng nam nhân cảm tình luôn luôn rất ổn định. Đã vài năm không liên hệ cũng không có bởi vì vậy mà trở nên xa lạ. Nhưng từ sau khi trở về, Lạc Phi phát giác, nam nhân bên người cũng không phải chỉ có một mình, nam nhân chú ý cũng không phải chỉ đặt ở trên người của hắn. Cho nên, phải coi chừng nam nhân, miễn cho đúng lúc mình không ở cạnh, có kẻ thừa cơ mà vào chiếm mất trái tim nam nhân. Đã ở bên cạnh chờ đợi nhiều năm như vậy, không muốn để tình cảm của mình thành công không. "Phi Phi, con có chút thời gian nên nghỉ ngơi đi, chờ con xong việc rồi, đến gặp ta." Nhìn Lạc Phi rõ ràng thân mình gầy gò, nam nhân đau lòng nói. "Không có gì đáng ngại con chỉ muốn gặp người." Nếu có thể Lạc Phi muốn ngày ngày ở bên cạnh nam nhân. Nhưng mà bây giờ còn chưa được, công việc vẫn chưa làm xong toàn bộ. Lạc Phi hiện tại chỉ hy vọng, công việc mau chóng chuẩn bị cho tốt, sau đó có nhiều thời giờ ở bên nam nhân, một bên cùng nam nhân bồi dưỡng cảm tình, một bên cố gắng kiếm tiền, đợi cho đến thời điểm thích hợp, lại hướng nam nhân bày tỏ. "Vậy được rồi. Phi Phi, địa chỉ công ty con ở đâu? Ta lúc trước nói muốn đến. Hiện tại Tiểu Hàn không có ở nhà, thời giờ của ta rất nhiều, con nếu muốn gặp ta, liền gọi điện thoại cho ta, ta tới thăm con." "Á... Bên kia cách nơi này rất xa, còn không có xe tốc hành. Người ngồi xe lâu sẽ không thoải mái." "Con không muốn cho ta đi thăm con sao? Hay là, con không muốn cho ta tới chỗ con làm việc?" Thấy Lạc Phi lắc đầu, nam nhân cười nói: "Nếu cũng không phải, vậy con đem địa chỉ viết cho ta, lần sau ta đi thăm con." "Được rồi, con gửi mail cho người." Không lay chuyển được nam nhân, Lạc Phi đành phải lấy điện thoại di động ra, đem địa chỉ viết thành tin ngắn gửi vào điện thoại di động của nam nhân. Sau khi ăn xong mì lạnh, Lạc Phi tiếp tục lôi kéo nam nhân đi tiếp. Dọc theo đường đi, Lạc Phi tâm tình rất tốt, muốn ăn gì đó liền dừng lại, rồi ngóng nhìn, không nói tiếng nào chỉ tỏ vẻ muốn ăn. Nhìn đến bộ dạng Lạc Phi thật buồn cười, nam nhân rất sảng khoái lấy tiền, thay Lạc Phi mua món muốn ăn. Sau hai giờ đồng hồ, bọn họ đã ăn rất nhiều, nam nhân sờ sờ bụng cảm giác được bụng muốn vỡ ra. "Ba, cám ơn người mời con ăn nhiều món ngon như vậy." Nhìn đến nam nhân vỗ bụng, trên mặt hiện ra một chút xấu hổ, Lạc Phi nhịn không được nở nụ cười, "Lần sau chúng ta đến ăn tiếp có được hay không?" "Á... được." "Ba, hiện tại cũng không còn sớm, con đưa người về nhà. Sau đó lại về công ty." "Không cần phiền như vậy, con đi không tiện đường, ta tự mình ngồi xe trở về là được." "Vậy... Được rồi, con đưa người lên xe trước." Lạc Phi đón một chiếc taxi lại thay nam nhân thanh toán tiền xe, cũng báo địa chỉ, Lạc Phi mới lui lại bên đường, nhìn xe chở nam nhân rời đi. Sau đó mới đón xe về công ty. Lần này gặp mặt, làm cho nam nhân hoàn toàn yên tâm. Lạc Phi vẫn không có thay đổi, vẫn như trước là một tri kỷ, rất hiểu chuyện, khi nghĩ tới đã thấy ấm áp. Khoảng cách ngày đính hôn Lăng Duệ ngày càng gần nam nhân đã bị Lăng lão gia gọi đi Lăng gia, để thương lượng một ít vấn đề nghi thức trong lễ đính hôn. Không biết có phải không muốn nhìn thấy nam nhân, mà Lăng Khả Hinh không thấy đâu. Theo Lăng lão gia nói, Lăng Khả Hinh đã đi tiệc tùng, đem toàn bộ sự việc giao cho ông xử lý, hoàn toàn mặc kệ mọi sự. Nam nhân liên tiếp cùng Lăng lão gia thảo luận hai ngày, hơn nữa có dịch vụ tổ chức tiệc chuyên nghiệp cho ý kiến, Lăng lão gia cuối cùng cũng tự mình sắp xếp xong. Công tác trang hoàn đại sảnh, danh sách khách mời, thực đơn cho buổi tiệc toàn bộ giao cho người của dịch vụ tổ chức tiệc chuyên nghiệp xử lý.