Ngày hôm sau thức dậy Lăng Tịch phát hiện không có Trọng Thần trong phòng. Bất quá trên bàn lại có để đồ ăn còn ấm, bên cạnh là  một tờ giấy... Lấy tờ giấy  nhìn một lần, đáy mắt nam nhân hiện lên vui vẻ. Đồ ăn đều là Trọng Thần cố ý vì bọn họ làm, trên tờ giấy viết nếu đồ ăn lạnh, bỏ vào nồi hâm lại, bên cạnh còn thấy  một cái nồi nhỏ. Sợ quấy rầy đến bọn họ nghỉ ngơi, Trọng Thần đi cũng không gọi bọn họ. Nam nhân đem tờ giấy để lại trên bàn, đi vào phòng đánh thức Bạch Tiểu Hàn. Rửa mặt xong, đem đồ ăn của Trọng Thần ăn xong, nam nhân mới mang theo Bạch Tiểu Hàn ra ngoài. Dù biết Bạch Tiểu Hàn không muốn, nhưng nam nhân vẫn là đem hắn đưa đến cửa trường học, nhìn hắn đi vào nam nhân mới yên tâm rời đi. Vốn mấy ngày nay phải đi tìm trường mới cho Bạch Tiểu Hàn, nhưng  hiện tại không có việc làm, lại sống nhờ nhà Trọng Thần. Lăng Tịch thật sự là không có thể đổi trường thích hợp cho Bạch Tiểu Hàn. Hiện giờ quan trọng nhất là tìm việc chỉ có tìm được công việc, mới có tiền đi chi trả sinh hoạt. Nam nhân đi toàn bộ các nơi xin việc lớn nhỏ, gửi đơn vào vài công ty, chỉ nhận được một chữ KHÔNG. Kỳ thật có một hai công ty có hứng thú, nhưng là nghe tới nam nhân chỉ có bằng trung học đã nói đáng tiếc phải từ chối. Liên tiếp bị cự tuyệt  nhiều lần nam nhân cũng không có nổi giận, vẫn tiếp tục tìm. Kỳ thật nam nhân chỉ tìm những nơi không có yêu cầu cao nhưng vẫn không thành công, đơn giản như là nhân viên kho hàng, bảo vệ, nhân viên văn phòng, nhưng lần nữa lại bị từ chối. Mà những người đó lấy lý do không có văn bằng đại học hoặc là bộ dạng rất đẹp vừa thấy chỉ biết làm không lâu. Như thế lập lại vô số lần, cho dù nam nhân có lòng cũng không khỏi bắt đầu có điểm phiền muộn. Sau khi bị từ chối nam nhân buồn bã quay về. Văn bằng, bất quá là một tờ giấy mà thôi, thế nhưng lại được xem như rất trọng yếu. Nam nhân không khỏi có chút bất đắc dĩ.  Lăng Tịch cũng không phải không đi học, ngược lại, vẫn ra sức học hành, chính là buộc phải rời khỏi trường khi rời khỏi cái nhà kia. Họ cho nam nhân chi phí ăn học, khi cắt đứt quan hệ thì tiền cũng bị chặt đứt. Toàn gia kia đã ra  sát lệnh, cho dù nam nhân đi đến đâu cũng không có ai dám nhận. Dọc theo con đường vắng có một chiếc xe chậm rãi theo dõi nam nhân đang ở lối đi bộ, đến chỗ bên cạnh cửa hàng cũng không có bị phát hiện, tiếp qua vài ngã tư đường, nam nhân đều không biết. Liên tiếp vấp phải trắc trở làm cho Lăng Tịch thoáng có chút uể oải, chậm rãi hít một hơi, nam nhân ngồi xe buýt trở về. Sau vài ngày, nam nhân tiếp tục đi tìm  việc, chính là vô luận cố gắng như thế nào, đáp án vĩnh viễn là KHÔNG. Thậm chí có những lý do từ chối  vô cùng khó hiểu, giống như việc bổ trứng tìm xương Qua vài ngày bị đả kích làm cho nam nhân trở nên càng ngày càng lo âu, đối mặt Trọng Thần thân thiết cũng không biết nên trả lời như thế nào cho phải, nam nhân rất phiền. Lại một lần nữa từ chỗ xin việc đi ra, nam nhân có chút hoảng hốt đi từ từ trên đường, chiếc xe kia vẫn đi theo phía sau. Thời điểm nam nhân đến con ngõ nhỏ có chút yên lặng, chiếc xe kia đột nhiên chạy đến bên cạnh, tiếp theo nhảy xuống vài người bắt lấy nam nhân, chưa kịp kêu cứu mạng đã bị 1 cái khăn tay bịt kín miệng mũi, lập tức trước mắt tối sầm, trực tiếp hôn mê