Cám dỗ

Chương 6 : Chào cờ

Mạc Tiệp vốn cảm thấy trong sinh hoạt Bùi Ngọc làm việc và nghỉ ngơi rất khỏe mạnh, cũng muốn thức dậy sớm một chút, nhưng rốt cuộc không thói quen dậy sớm, vẫn còn mơ màng không tỉnh táo, nhìn đến trên giường có một người đàn ông đại não lập tức trống rỗng vài giây, ngay cả hô hấp cũng ngừng lại —— bình tĩnh mà xem xét, ngủ một giấc thức dậy… Bên người có một soái ca… Giá trị nhan sắc giống như là thiếu nữ từ trong truyện tranh đi ra —— loại tình cảnh này… Thời kì trưởng thành của cô cũng không phải chưa từng ảo tưởng qua, nhưng mà lúc này…… Đây là con riêng của cô? Cô tức khắc hoàn toàn tỉnh ngủ, khi tỉnh táo mới nhớ tới vì sao Bùi Ngọc lại ngủ ở trên giường của cô, sau đó thở phào nhẹ nhõm. Mạc Tiệp lẳng lặng nhìn vào đường nét sườn mặt của hắn khi hắn đang nhắm mắt, chỉ cảm thấy khuôn mặt tuấn mỹ lại mang theo cảm giác hết sức non nớt và khôn khéo của thiếu niên, mũi và lông mày cao ngất và tinh xảo, đường nét đôi môi mỏng rất đẹp, là màu hồng nhạt đẹp mắt…… Hắn nhất định còn chưa từng hôn qua cô gái nào đi —— Mạc Tiệp đột nhiên nghĩ như vậy, tiếp đó lại là một hồi tự trách: Trái tim cô lại bắt đầu đập thình thịch, điều này cho thấy cô lại có ý nghĩ kỳ quái gì đó. Mạc Tiệp muốn nhanh chóng rời giường, lại đột nhiên ý thức được tư thế ngủ của mình cực kỳ bất nhã, thế là vội vàng thu chân lại, trong lúc vội vàng lại đụng phải dương vật cương cứng phồng lên giữa quần lót của Bùi Ngọc. Bùi Ngọc rên rỉ một tiếng mở mắt ra, hàng lông mi thanh tú nhấp nháy một chút, trên mặt tràn ngập vẻ lờ mờ. Mạc Tiệp bất ngờ không kịp đề phòng đối diện với ánh mắt mông lung buồn ngủ của hắn, tức khắc xấu hổ đến nói không nên lời. “Mẹ……” Giọng nói của Bùi Ngọc khàn khàn vào lúc sáng sớm vừa mới tỉnh ngủ, ánh mắt ngoan ngoãn giống như một con mèo sữa, nhưng trong lòng lại nhanh trí đã sớm nghĩ xong lí do thoái thác, hắn rất tự nhiên rất vô tội mà nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại của Mạc Tiệp, ấn nhẹ vào trên dương vật của hắn, ủy khuất nhỏ giọng nói, “Mẹ…… Sáng sớm gần đây lúc nào cũng như vậy, rất khó chịu.” Mạc Tiệp cứng đờ vài giây —— cô vẫn chưa từng sờ qua nơi đó của đàn ông, càng chưa từng xem qua, có thể Bùi Ngọc còn nhỏ tuổi cái bộ vị kia dường như cũng quá lớn một chút? Vào lúc cô tâm viên ý mã ngược lại ý thức được, có lẽ Bùi Ngọc lúc này mỗi ngày đều đắm chìm vào việc học tập thời kỳ trưởng thành của thiếu niên vẫn chưa có kiến thức về sinh lý, mà cô được xem như là mẹ của hắn, lẽ ra phải hướng dẫn đúng đắn cho hắn, thế là cô gian nan mở miệng giảng giải: “Con trai với sự trưởng thành về tình dục, có loại hiện tượng này là bình thường, cái này gọi là “chào cờ”, mỗi người đàn ông đều sẽ có phản ứng sinh lý, cũng là đại diện cho chức năng tình dục bình thường.”(*) Tâm viên ý mã: tâm trí bị phân tán, dễ mất kiểm soát. Bùi Ngọc cau mày nghe, lại sốt ruột nói: “Nhưng mà… Như vậy con rất khó chịu, phải làm sao đây?” “Cái này…… Cái này…… Nếu không, con…… Con loát ra?” Mạc Tiệp cảm thấy nói những lời này đầu lưỡi cô đều thắt lại. Thật ra cô đối với phản ứng sinh lý của đàn ông cũng không quá hiểu biết, cô là một người trầm ổn hướng nội, từ nhỏ đã không thích nói chuyện với người khác, càng không cùng người khác giới trò chuyện về đề tài riêng tư như vậy, nhưng cô nghe nói đàn ông cứng rắn có thể sẽ không thoải mái, loát ra sẽ khá hơn một chút —— nghĩ như vậy, cô cảm thấy có lẽ mình cũng cần bổ sung một chút kiến thức về sinh lý, nếu không làm sao xứng để làm một người mẹ chứ? Nội tâm Bùi Ngọc mừng thầm, ngoài mặt lại bất động thanh sắc, ánh mắt đơn thuần nắm tay cô, một cách tự nhiên bỏ vào trong quần lót, kéo dài giọng hỏi: “Phải làm thế nào…… Mẹ dạy con đi.” Lúc này tay phải của cô đêm qua sờ vào tiểu huyệt mà không có bất kỳ khoảng cách nào dán vào trên dương vật của hắn, hắn thoải mái đến càng thêm cứng rắn —— tay mẹ thật sự rất mềm mại và nhỏ xinh (nhỏ nhắn xinh xắn), nắm dương vật của hắn cũng có chút khó nhọc chứ! Mạc Tiệp chỉ cảm thấy đầu óc nổ ầm một tiếng, hoàn toàn không biết làm sao —— cô ngay cả dương vật của đàn ông cũng chưa xem qua, làm sao biết cách loát thế nào? Nhưng cô được xem như là dưỡng mẫu của hắn, nếu như cứ nói không biết như vậy, há chẳng phải là có vẻ quá mức không có năng lực?