Cầm Đế

Chương 332 : Tiêu diệt Âm Long

Diệp Âm Trúc suy nghĩ một lát rồi lắc đầu nói: - Bỏ qua đi. Tạm thời bỏ qua bọn chúng. Dù sao sớm muộn gì cũng thu thập bọn chúng. Binh quý ở thần tốc, chúng ta không thể nào chậm trễ. Tiếp tục tiến lên, ra lệnh cho các Chiến Sĩ không được công kích. - Vâng. Ba ngày sau, trên đường đi thường xuyên nhìn thấy Thâm Uyên sinh vật chạy trốn về Đế Lĩnh Hắc Yêu Quốc. Ba Ma Vương đã chết đi, đám Thâm Uyên sinh vật bất luận là có trí tuệ hay chỉ có bản năng, đều chỉ biết chỉ có đi theo Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na mới có cơ hội sống sót. Cho nên đều lui về Đế Lĩnh Hắc Yêu Quốc của Tát Lâm Na.Thông qua hành động của bọn chúng, Diệp Âm Trúc càng có thể khẳng định Tát Lâm Na nhất định đã trở về Đế Lĩnh Hắc Yêu Quốc. Ba ngày sau, Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm quần chiến đấu đã vượt xa tất cả Thâm Uyên sinh vật trên mặt đất. Nhưng sau khi phi hành không lâu, bọn họ rốt cuộc gặp một Thâm Uyên Quân đoàn quy mô, cũng từng mang đến không ít phiền toái cho Liên quân Long Khi Nỗ Tư. - Âm Long, phía trước là Âm Long. Giọng nói Tô Lạp trở nên hưng phấn. Lúc này Âm Long Quân đoàn đã không còn Hủy diệt và Thiên Quỷ hỗ trợ. Hơn bốn ngàn Âm Long tập trung cùng một chỗ, đang cố gắng bay về phía trước. Nhưng tốc độ của chúng nó thật không đáng nói. Nếu không phải vì chạy trốn, hơn nữa còn xuất phát trước Cầm Đế hào ba ngày, chỉ sợ đã sớm đuổi kịp chúng nó. - Âm Trúc, làm sao bây giờ? Chúng ta không công kích sao? Tô Lạp nhìn về phía Diệp Âm Trúc, những người khác cũng từ trong minh tư tỉnh lại nhìn hắn. Ánh mắt Diệp Âm Trúc trở nên lạnh lùng: - Không, đám Âm Long này khác với Thâm Uyên sinh vật cấp thấp. Đây là Quân đoàn có thực lực cường đại duy nhất mà Thâm Uyên vị diện còn có. Hoàn toàn tiêu diệt chúng nó, Thâm Uyên vị diện sẽ không còn lực chiến đấu, thừa lúc chúng nó đang hoảng loạn mà hủy diệt, trung cấp Ma Đạo pháo chuẩn bị phát xạ. Năng lượng chuẩn bị, ba trăm khẩu Ma Đạo pháo đồng thời mở ra, trải qua ba ngày sửa chữa, Cầm Đế hào lại có được lực chiến đấu đầy đủ, đây cũng là chỗ đáng sợ nhất của nó. Cầm Đế hào sử dụng vô số cao cấp Ma Tinh thạch chẳng những có lực công kích mạnh mẽ, mà tốc độ bổ sung năng lượng cũng rất nhanh. Chỉ cần có đủ Không Quân hộ vệ, trên chiến trường nó gần như là vô địch. Bọn Diệp Âm Trúc phát hiện Âm Long Quân đoàn, thì Âm Long Quân Đoàn cũng phát hiện ra bọn họ. Âm Long bản thân không có Linh hồn, hoàn toàn nghe theo Thâm Uyên sinh vật cao cấp chỉ huy mà tác chiến. Lúc này, chỉ huy Âm Long Quân Đoàn rút lui, chính là Đệ nhất Yêu Vương Hắc Yêu Quốc Tế Nha kẻ mà Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na tín nhiệm nhất. Nhìn thấy Quần chiến đấu Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm nhanh chóng tiếp cận, Tế Nha hoảng sợ trong lòng. Trong trận chiến ở Pháo đài Long Khi Nỗ Tư, có hủy diệt và mấy trăm vạn Thiên Quỷ cũng không thể nào đánh tan Không Quân của Nhân loại. Lúc này bọn họ chỉ còn lại hơn bốn ngàn Âm Long, sao có thể thắng lợi được chứ.Nhưng mà, tốc độ phi hành của Âm Long quá chậm, muốn chạy trốn là không có khả năng.Cắn chặt răng, Tế Nha lập tức ra lệnh cho Âm Long Quân Đoàn bố trí trận hình, liều mạng tìm đường ra. - Trung cấp Ma Đạo pháo chuẩn bị xong. Trong mắt Diệp Âm Trúc sáng lên: - Trung cấp Ma Đạo pháo phát xạ, Cao Cấp Ma Đạo pháo chuẩn bị. Ba trăm điểm hồng quang sáng rực lên trên Cầm Đế hào. Tế Nha hoảng sợ, vội vàng ra lệnh cho Âm Long phân tán trận hình, nhưng thân thể khổng lồ và tốc độ chậm chạp đã làm chậm hành động của nó, ngay lập tức sao có thể phân tán được chứ? Oanh… Năng lượng điên cuồng bùng nổ trong không trung, ba trăm đạo hồng quang như Ngọn lửa Tử Thần, chợt đánh vào bên trong Âm Long Quân Đoàn.Hơn bốn ngàn Âm Long nếu có thể đồng thời phun ra Thái Âm Băng hoàn thì có lẽ còn có thể ngăn cản. Nhưng sau khi đại chiến thất bại, vì chạy trốn, hầu hết Ma Chủ đều đã chạy theo Tát Lâm Na trở lại Đế Lĩnh. Lúc này cả Âm Long Quân Đoàn chỉ còn có một mình Tế Nha chỉ huy. Mặc dù thực lực của nàng ta không kém, nhưng trong nháy mắt chỉ huy nhiều Âm Long như vậy có phản ứng là điều không có khả năng. Mười con thì không đến một con có thể kịp thời phun Thái Âm Băng hoàn, năng lượng ngưng tụ cũng không đủ. Trong nháy mắt, trận thế phòng ngự đã bị phá, trong tiếng nổ lớn, gần năm trăm Âm Long bị Trung cấp Ma Đạo pháo bắn nổ tan tành.Năm trăm Địa Ngục Ma Long, Song đầu Kì Mĩ Lạp, Tinh Linh Long đã chuẩn bị công kích, đang đợi mệnh lệnh của Diệp Âm Trúc. Nhìn thấy kẻ thù mắt bọn họ đều đỏ rực lên, không cần cổ vũ, sĩ khí của bọn họ đã bay đến đỉnh. - Âm Trúc, có muốn xuất chiến hay không? Tử nhìn Diệp Âm Trúc. Diệp Âm Trúc lắc đầu nói: - Không vội, đợi Cao cấp Ma Đạo pháo chuẩn bị đủ năng lượng, đám Âm Long này chạy không thoát. Khi quang mang của Cao Cấp Ma Đạo pháo sáng lên, Tế Nha đã cảm thấy tuyệt vọng. Bốn mươi đạo quang mang được phun ra. Giờ phút này, trận hình của Âm Long đã phân tán ra. Nhưng Cao cấp Ma Đạo pháo so với Trung cấp Ma Đạo pháo ngoại trừ uy lực mạnh hơn nhiều, thì năng lượng công kích cũng kéo dài lâu hơn nhiều. Trong không trung, bốn mươi đạo quang mang khủng bố hoàn thành một động tác quét ngang chiến trường. Chỉ một động tác đơn giản, lại mang đi mấy trăm Âm Long. Khi Âm Long đã trở nên hỗn loạn, Không Quân hộ vệ cho Cầm Đế hào hàng không mẫu hạm đã hành động. Hơn trăm Địa Ngục Ma Long cùng với Tinh Linh Long, Song đầu Kì Mĩ Lạp đang đánh về phía kẻ địch số lượng lớn hơn bọn họ. Cùng lúc đó, cửa Cầm Đế hào mở ra, mấy thân ảnh bay nhanh ra, đánh vào Âm Long Quân Đoàn. Tử, Minh hiện ra bản thể, Cách Lạp Tây Tư vẫn giữ hình người, hơn nữa còn có Tiểu Long Nữ. Bốn cường giả đồng thời đánh về phía Âm Long Quân Đoàn. Tiếng Chú ngữ trầm thấp vang lên trong không trung. Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân phiêu phù bên cạnh Cầm Đế hào ngâm xướng Chú ngữ. Nhìn thấy Kim quang khổng lồ từng bước sáng rực lên xung quanh thân thể Áo Bố Lai Ân, Tế Nha đã hoàn toàn tuyệt vọng. Ả biết, tiếp tục tham chiến, chẳng những Âm Long phải chết, mà mình cũng khó toàn mạng. Nghĩ đến đây, ả ta lập tức thể hiện ra tâm lý ích kỷ của Thâm Uyên sinh vật cao cấp. Không hề do dự xoay người bỏ chạy, không cưỡi Âm Long nữa, trực tiếp dựa vào Tử Năng bay về phía Đế Lĩnh, trở về Đế Lĩnh ít ra còn có cơ hội sống sót, cho dù là về sau chết cùng với Ma Vương Đại nhân cũng tốt hơn. - Đại Yêu Vương các hạ, ngài còn muốn đi sao? Ngay khi Tế Nha vừa xoay người, chưa bay được trăm thước, thì trước mặt đã xuất hiện thêm một người. Người này vừa xuất hiện, khiến tia hy vọng cuối cùng trong lòng Tế Nha đã tan biến. Diệp Âm Trúc phiêu phù trong không trung lặng lẽ nhìn Tế Nha. Hắn sẽ không để cho cường giả cấp bậc Ma Chủ chạy thoát. Nếu không, sẽ có tổn thất rất lớn trong hành động dọn dẹp Thâm Uyên vị diện trong tương lai. - Lại là ngươi… Tế Nha nghiến răng nói. Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười, nói: - Một khi đám Âm Long này do Tế Nha Đại nhân chỉ huy. Vậy, ngươi hãy đi cùng với đám Âm Long này đi. Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm xuất hiện trong lòng bàn tay Diệp Âm Trúc. Ngón tay khẽ gẩy, bảy tiếng đàn gần như đồng thời vang lên. Mặc dù bên trong tiếng đàn không có giai điệu gì, nhưng khi Kim quang phát ra, trong mắt Tế Nha chỉ còn vẻ tuyệt vọng. Đó chính là Âm Dương Trảm dùng bảy sợi Cầm huyền phát ra, chính là phương thức công kích mà Diệp Âm Trúc mới lĩnh ngộ ra sau trận chiến ở Pháo đài Long Khi Nỗ Tư. Không có Tế Nha chỉ huy, Âm Long Quân Đoàn chỉ biết chiến đấu bằng bản năng. Lúc chiến đấu với Quân đoàn cùng cấp bậc, điều này không khác gì tự sát. Tiểu Long Nữ, Tử, Minh, Cách Lạp Tây Tư như hổ nhập bầy cừu thoải mái tàn sát. An Nhã thì chỉ huy Không Quân hộ vệ Cầm Đế hào từ ngoài giết vào trong. Vì không làm bốn phía bị thương, Ma pháp của Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân đều có tính phụ trợ với bên ta. Mặc dù như vậy, Quang Nguyên tố ba động mạnh mẽ vẫn làm giảm thực lực của Âm Long rất nhiều. Từng con từng con Âm Long không ngừng từ trên mây rơi xuống, nổ tan, đây căn bản là một trận đồ sát mà thôi. Thực lực trên Thứ Thần Cấp, kém một bậc là chênh lệch quá lớn. Thâm Uyên sinh vật lại không có Thần khí, thậm chí là Siêu Thần khí để kéo lại khoảng cách. Nên Tế Nha không có cơ hội gì khi đối mặt với Diệp Âm Trúc có Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm. Hai đạo thân ảnh lần lượt va chạm trong không trung. Diệp Âm Trúc đã xuất hiện sau lưng Tế Nha. Tay phải hắn còn đang đặt trên một sợi Cầm huyền của Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm. - Chỉ sợ là không thể gặp lại, Tế Nha Đại nhân. Tế Nha cứng đơ đứng trong không trung, một vệt sáng Kim sắc xuất hiện trên cổ ả ta. Ngay sau đó, vệt rạn Kim sắc lan ra khắp toàn thân ả ta với tốc độ kinh người. "Oanh" một tiếng, thân thể vị Đại Yêu Vương Hắc Yêu Quốc đã nổ tung, ngay cả Linh hồn của ả cũng không may mắn thoát khỏi. Cả chiến trường không kéo dài quá lâu, đây là một cuộc chiến đấu không cân sức. Hơn bốn ngàn Âm Long, không có sự chỉ huy bị tiêu diệt hoàn toàn. Thương vong của Đại quân tinh nhuệ của Diệp Âm Trúc gần như không có. Cả chiến trường kéo dài không lâu, Ma Chủ lại chết thêm một người, quan trọng hơn là giải quyết được Âm Long Quân Đoàn, hoàn toàn thay đổi cục diện của Không Quân Liên quân khi đối mặt với Không Quân Thâm Uyên. Đám Thiên Quỷ còn lại có lẽ không ít, nhưng đám Thâm Uyên sinh vật cấp thấp này rất khó gây phiền phức được cho Quần chiến đấu Cầm Đế hào. Trở lại Cầm Đế hào, Diệp Âm Trúc hạ lệnh tăng tốc, lúc này, Quần Cầm Đế hào Cầm Đế hào chỉ còn cách Đế Lĩnh Hắc Yêu Quốc không đến hai ngày, đối với Liên quân Long Khi Nỗ Tư mà nói, đã đến lúc bọn họ giành thắng lợi hoàn toàn. Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na đứng trên vách Thâm Uyên, trong mắt hiện ra vẻ cừu hận và căm ghét. Tế Nha là đệ nhất Yêu Vương, có thể nói là con của ả. Linh hồn khí tức của Tế Nha khi chết bạo phát, ả ta có thể rõ ràng cảm nhận được, nàng ta biết, kẻ địch từ Long Khi Nỗ Tư Đại lục đã tới. Cảm xúc bi ai tràn ngập trong lòng nhưng Tát Lâm Na vẫn không mất đi lòng tin. Đến đây đi, một khi các ngươi đã muốn tới, vậy Đế Lĩnh Hắc Yêu Quốc sẽ là nơi chôn thây của các ngươi. Cùng lui về với Tát Lâm Na chỉ có Thiên Quỷ và đám Thâm Uyên sinh vật cao cấp có tốc độ rất nhanh. Còn một thời gian nữa bọn họ mới đến nơi. Tát Lâm Na đã sớm có chuẩn bị trong lòng, trong mắt hiện ra vẻ lạnh như băng. Hai tay Tát Lâm Na đang đặt trước ngực, ánh mắt nhìn lên người đám tàn quân Thâm Uyên cùng lui về với nàng đang tụ tập xung quanh Đế Lĩnh, thì thào nói: - Đã đến lúc thể hiện giá trị sinh tồn của các ngươi. Thời gian hai ngày cũng không dài. Rất nhanh, Diệp Âm Trúc đã chỉ huy Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm tiếp cận Đế Lĩnh Hắc Yêu Quốc. Nhưng làm cho hắn kỳ quái, là sau khi đã hủy diệt Âm Long Quân Đoàn, dọc đường rất bình yên, cho dù bây giờ đã tiến vào phạm vi của Đế Lĩnh, nhưng hắn không thấy một Thâm Uyên sinh vật nào xuất hiện cả. Như là Thâm Uyên sinh vật đã biến mất, cho dù là một con Thiên Quỷ phụ trách trinh sát cũng không có. Trong lòng dấy lên một cảm giác mơ hồ, hắn đã nghĩ ra điểm mấu chốt trong đó. Tát Lâm Na dẫn theo Thâm Uyên Quân đội của nàng ta rút vào trong Đế Lĩnh là rất thấp, như vậy liền chỉ có một khả năng có thể. Giỏi cho Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na. Kim quang mờ nhạt xuất hiện trong bàn tay Diệp Âm Trúc. Cái đó giống như một vòng cổ còn hơn nóng đặt trong tay hắn. Nhìn thấy viên Bảo thạch trên vòng cổ, Diệp Âm Trúc lặng lẽ cảm nhận Linh hồn ba động trong đó. Hương Loan, yên tâm, ta nhất định sẽ báo thù cho nàng. - Truyền lệnh của ta, Đại quân bày trận hình tiến lên, không được phân tán. An Nhã Tỷ tỷ, mời Tỷ vào bên trong Cầm Đế hào. Hắn đã mất Hương Loan, tuyệt đối không thể mất thêm. Mặc dù thực lực của An Nhã không kém, mạnh hơn Hương Loan không ít. Nhưng ai có thể cam đoan nàng sẽ không bị Hắc Yêu Ma Vương đánh lén chứ? Mệnh lệnh này đã coi như là chuẩn bị trước. Rất nhanh, An Nhã thông qua cửa đã mở tiến vào bên trong Cầm Đế hào. Nàng kinh ngạc nhìn Diệp Âm Trúc nói: - Âm Trúc, vì sao để ta tiến vào, Không Quân bên ngoài còn cần ta chỉ huy. Diệp Âm Trúc khẽ lắc đầu, nói: - Chỉ sợ không cần. Kẻ địch của chúng ta đã dùng một cách khác để chờ đợi chúng ta đến. Có lẽ, đây sẽ là cuộc quyết đấu một đối một. Tiểu Long Nữ đứng bên cạnh Diệp Âm Trúc trong mắt sáng lên, hiện ra vẻ khác thường: - Nếu như một đối một, vậy để cho ta đi. Trận chiến đấu cuối cùng này do ta giải quyết là thích hợp nhất. Diệp Âm Trúc nhìn nàng ta, lắc đầu nói: - Không, là nàng đi cùng với ta. Một khi đã là cuộc chiến đấu cuối cùng, chúng ta sẽ không nên để cho Thâm Uyên vị diện một cơ hội nào. Ở xa xa, ngọn núi cao vút mà Diệp Âm Trúc thấy lúc trước đã xuất hiện trước mặt, bay qua ngọn núi này chính là Đế Lĩnh Hắc Yêu Quốc. Mây mù nồng nặc vẫn dày đặc trong không trung. Trong không trung ngoại trừ các loại Nguyên tố, thì dường như còn mang theo rất nhiều không khí nặng nề. - Diệp Âm Trúc. Một âm thanh động lòng người đột nhiên từ bốn phương tám hướng truyền đến. Giống như cả không gian đều rung động, cho dù là Linh hồn lực của Diệp Âm Trúc cũng không thể tìm ra được vị trí phát âm. Thông qua thiết bị khoách âm trong Cầm Đế hào, Diệp Âm Trúc trầm giọng nói: - Tát Lâm Na, xuất hiện đi. Ngươi chắc đã biết chúng ta đến đây làm gì rồi. Tát Lâm Na cười duyên một tiếng, nói: - Sao? Ngươi thực cho rằng các ngươi đã thắng lợi sao? Đến đây đi, hoan nghênh các vị đến với Đế Lĩnh Hắc Yêu Quốc. Là chủ nhân, ta nhất định sẽ chiêu đãi các ngươi thật tốt. Lời nói vừa dứt, đột nhiên, sương mù trước mặt tách ra hai bên, như một con quái vật khổng lồ mở rộng miệng ra, làm xuất hiện một con đường. Trong Thông đạo tối đen, áp lực vô hình dường như nói cho mọi người đây là một con đường không có đường về. Ánh mắt Diệp Âm Trúc rất bình tĩnh, gật đầu với Tô Lạp: - Tiến tới. Không vào Hang Hổ sao bắt được Hổ con. Vào lúc này, hắn không thể nào lùi bước. Cầm Đế hào dưới sự hộ vệ của Không Quân từ từ tiến vào. Diệp Âm Trúc rất bình tĩnh, nhưng mà Tinh thần lực của hắn, Tiểu Long Nữ và Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân đã mở ra, hình thành một tầng Tinh thần bích lũy mở rộng ra, bảo vệ xung quanh Cầm Đế hào, một khi có kẻ địch tấn công, bọn họ sẽ cảm nhận được ngay. Thông đạo này rất dài, khi bọn họ đi xuyên qua đám mây mù, thì Hắc Yêu Thâm Uyên đã ở ngay trước mắt. Thâm Uyên sâu không thấy đáy, làn sương mù màu xám dung nhập vào trong không khí. Thông đạo mây mù sau lưng lặng lẽ đóng lại. Vào Giờ phút này, Quần chiến đấu Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm giống như bị bao phủ trong Vòng bảo hộ mây mù rất lớn vậy. Đám Giác Ưng có thực lực yếu nhất trong Không Quân khẽ kêu lên. Cho dù là khí tức của Song đầu Kì Mĩ Lạp và Tinh Linh Long cũng có chút không ổn định. Chỉ có Địa Ngục Ma Long là không có phản ứng gì. Hoàn cảnh như thế này, dường như chúng nó càng thích. Cầm Đế hào từ từ dừng lại, phiêu phù trong không trung. Không Quân vẫn duy trì trận hình vây quanh Cầm Đế hào. Ánh mắt Diệp Âm Trúc đảo qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên người Tô Lạp và Ngân Long công chúa Ly Sát. - Cầm Đế hào giao cho các nàng chỉ huy. Đừng quên lời ta đã nói với các nàng trước khi xuất phát. Thắng bại là ở hành động lần này. Chỉ có hoàn toàn hủy diệt Thâm Uyên, cuộc Thánh Chiến này của chúng ta mới thực sự thắng lợi. Tô Lạp và Ly Sát nhìn nhau, gật đầu kiên định với Diệp Âm Trúc. Ánh mắt Diệp Âm Trúc chuyền sang hai vị Đại sư Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân và Hồn Tháp Tháp Chủ Mạch Khắc Mễ Lan: - Hai vị Sư huynh, phiền hai người ở lại trong Cầm Đế hào, chuẩn bị ứng biến. Nếu ta đoán không sai. Lần này chúng ta phải đối mặt với Hắc Yêu Ma Vương sẽ khác với trận chiến lần trước. Áo Bố Lai Ân làm ra một động tác kỳ quái với Diệp Âm Trúc. Mạch Khắc Mễ Lan chỉ khẽ vuốt cằm. Mắt Diệp Âm Trúc sáng rực lên: - Tử, Cách Lạp Tây Tư, Minh, Thiểm, Lôi, Tiểu Long Nữ cùng ta ra ngoài. Cửa mở ra, bảy thân ảnh bay ra, hóa thành bảy vệt sáng, rất nhanh đã đến trên bầu trời Cầm Đế hào. Năng lượng ba động khổng lồ trong không trung, không khí mỗi một lần chấn động đều như là khẽ run lên vậy. Cảm nhận được khí tức phát ra từ bảy người Diệp Âm Trúc. Cảm giác lo âu bất an của Không Quân rõ ràng giảm đi rất nhiều. Ánh mắt Diệp Âm Trúc lướt qua Thâm Uyên sâu không thấy đáy kia, trầm giọng quát: - Hợp thể. Thiểm và Lôi mỉm cười bay lên. Thân thể hai tiểu cô nương xinh đẹp trong không trung dung hợp thành một vầng hào quang hai màu Kim Ngân, quang mang lóe lên, lặng lẽ dung nhập vào trong cơ thể Diệp Âm Trúc. Hóa thành Ma Văn Song dực có thể giúp Diệp Âm Trúc duy trì năng lượng. Ngay sau đó, Sơn Lĩnh cự nhân Minh và Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư phân biệt xuất hiện trước người và sau lưng Diệp Âm Trúc. Năng lượng ba động khổng lồ chợt bay lên, thân thể hai Thần Thú trong nháy mắt hóa thành hai bộ phận của Thần Thú Khải Giáp, dung hợp làm một thể với Diệp Âm Trúc. Ánh sáng lóe lên, hình thành hệ thống phòng ngự cực mạnh. Giờ phút này, Diệp Âm Trúc không hề nóng lòng thả Hồn Châu dung nhập vào trong Khải Giáp. Mắt hắn và Tử nhìn nhau, tâm ý hai huynh đệ liên lạc. Thân hình cao lớn của Tử chợt hóa thành một viên Tử Tinh sáng rực bay về phía Diệp Âm Trúc. Diệp Âm Trúc nâng tay phải lên, dùng bàn tay của mình tiếp nhận Tử quang chói mắt, ánh sáng lóe lên, trong nháy mắt đã dài đến hai thước, quang mang lóe lên trên thân kiếm, chính là Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm. Năm đại Thần Thú hợp thể hoàn tất, nhưng vẫn chưa chấm dứt. Hồn Châu của Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, vào Giờ phút này đang từ từ bay ra từ lỗ hổng trên Khải giáp, Linh hồn ba động khổng lồ nhưng ôn hòa trong nháy mắt cuốn khắp toàn thân Diệp Âm Trúc. Linh hồn ba động khổng lồ mỗi lần lóe lên càng khiến cho Thần Thú sáo trang cho năm Thần Thú tạo thành thêm sáng chói, như năm Thần Thú đã thực sự dung nhập làm một với Diệp Âm Trúc vậy. Viên Hồn Châu này có thể nói là trung tâm của Thần Thú Khải Giáp. Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư dựa vào Linh hồn chi hỏa của hắn khiến cho năm Thần Thú biến hóa. Lúc này, bởi vì Hồn Châu, khiến cho Thần Thú sáo trang có được lực lượng hoàn mỹ nhất. Hồn Châu sáng rực lên, Diệp Âm Trúc theo bản năng khép hai tay lại, Tiểu Long Nữ bên cạnh hắn rõ ràng nhìn thấy, một vòng Kim quang bắt đầu từ trên Hồn Châu trước ngực Diệp Âm Trúc lan tràn ra. Quang mang Kim sắc lan đến đâu, Thần Thú sáo trang trên người Diệp Âm Trúc bắt đầu xảy ra biến hóa. Khác với trận chiến ở Pháo đài Long Khi Nỗ Tư lần trước. Thần Thú sáo trang lần này hoàn toàn biến thành Kim sắc. Tất cả các điểm kết hợp của bộ Khải giáp dường như đã biến mất, Ánh sáng ngọc phát ra trên Khải giáp, năng lượng ba động nhu hòa mỗi lần phát ra đều làm cho không khí chấn động. Kim quang lan đến hai cánh sau lưng Diệp Âm Trúc, Đôi cánh mềm mại biến thành như Kim loại, màu Kim sắc lan hết nó. Kim quang cũng lan đến Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm trong tay hắn, màu tím bị Kim sắc thay thế. Quang mang Kim sắc càng khiến cho thân kiếm sáng bóng. Giờ phút này, trên người Diệp Âm Trúc phát ra khí tức vô cùng cường đại không gì sánh nổi, cho dù là Tiểu Long Nữ cũng cảm thấy run lên. Đây mới là hiệu quả chân chính của Thần Thú sáo trang. Lần này có thêm Tử, nó rốt cuộc đã hiện ra phong thái vốn có. Đôi mắt màu đen của Diệp Âm Trúc được bao phủ trong một tầng Kim sắc, trên Mi tâm, Cầm văn Kim sắc như ẩn như hiện, đó là Linh hồn Hồn Châu của bản thân hắn. Sau khi năm Thần Thú hợp thể, Linh hồn năng lượng của hắn đã thăng hoa, mỗi động tác đều khiến cho bản thân biến thành trung tâm của trời đất. Mũi kiếm chỉ vào Thâm Uyên, Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói: - Tát Lâm Na, xuất hiện đi. Một khi trong này chỉ còn có một mình ngươi, còn cần gì phải che dấu nữa? Ngươi không phải nói sẽ làm tốt việc tiếp đãi bọn ta sao? - Ngươi rất cường đại. ngươi còn rất trẻ. Trong Nhân loại có một người cường đại như ngươi chỉ huy Cuộc chiến tranh này, chúng ta thua cũng không oan uổng gì. Nhưng vì sao các ngươi nhất định muốn chém tận giết tuyệt chúng ta? Giọng nói của Tát Lâm Na không còn vẻ khiêu khích như trước nữa, ngược lại trở nên trầm thấp, giọng nói khàn khàn mang theo tình cảm, càng khiến cho Linh hồn người ta bị chấn động. Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ cùng nhau nhẹ nhàng hạ xuống, đứng trên một vách núi của Thâm Uyên, nói: - Nếu, giành thắng lợi là Thâm Uyên Đại quân các ngươi. Ngươi và Quân đội của ngươi ở trên Long Khi Nỗ Tư Đại lục, ta cũng hỏi ngươi vấn đề như vậy. Ngươi sẽ trả lời như thế nào? Đám Thâm Uyên sinh vật các ngươi sẽ buông tha cho Nhân loại chúng ta sao? Tát Lâm Na xuất hiện, xuất hiện trong hư không của Hắc Yêu Thâm Uyên, nàng ta bước từng bước trong không trung, tiến về phía Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ. So sánh với mấy ngày trước ở Pháo đài Long Khi Nỗ Tư, vẻ mặt của nàng ta lúc này vô cùng bình tĩnh, khuôn mặt gần như hoàn mỹ không có chút cảm xúc gì. Rất bình tĩnh nhìn về phía Tiểu Long Nữ và Diệp Âm Trúc, từng bước bước trong không trung, đi về phía bọn họ. Tát Lâm Na nhìn qua đã không giống như lúc trước, Phi phong Tứ phân sau lưng đã biến thành Ngũ phân, vốn màu xanh biếc đã biến thành màu đen, cùng với khuôn mặt tái nhợt trắng nõn của nàng ta, càng có chút thần bí. Rất nhanh, Tát Lâm Na đã bay đến độ cao tương đương với Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ. Chỉ có điều nàng ta huyền phù trên Thâm Uyên, chứ không đạp trên mặt đất. Ở xa xa, Tát Lâm Na liếc nhìn Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm. - Phí Đức Lặc và Nạp Đạt Nhĩ đều đã chết trên tay các ngươi hả? Ta đã không cảm giác được Linh hồn ba động của bọn họ. Diệp Âm Trúc lạnh lùng nói: - Bốn Thâm Uyên Ma Vương, bây giờ chỉ còn sót lại có mình ngươi, bọn họ đều đang đợi ngươi đến làm bạn. Trên mặt Tát Lâm Na xuất hiện biểu cảm như Nhân loại, có chút u oán, nhưng trong mắt nàng ta lại không có vẻ gì lo lắng cả: - Phải vậy không? Chẳng lẽ giữa chúng ta không thể nào dung hòa được sao? Mắt Diệp Âm Trúc trở nên lạnh lùng: - Hai Chủng tộc có năng lực hoàn toàn trái ngược nhau, ngươi cho rằng có thể dung hòa được sao? Bất cứ phương nào thắng lợi, phương kia đều sẽ bị tiêu diệt, đây là kết quả đã sớm được định đoạt. Ngươi không thể thay đổi, ta cũng không thể. Có lẽ, đối với Thâm Uyên sinh vật các ngươi mà nói, sinh vật trên Long Khi Nỗ Tư Đại lục chúng ta đều là Thực vật của các ngươi. Nhưng đối với chúng ta thì Thâm Uyên sinh vật chính là Tà ác. Quan hệ giữa chúng ta nên đến lúc kết thúc, như vậy chỉ có một bên hoàn toàn bị hủy diệt mới là tốt nhất. Mắt Tát Lâm Na cũng trở nên lạnh lùng: - Một khi đã như vậy, chúng ta chỉ có một bên bị hủy diệt mới có thể kết thúc, ngươi thực sự nghĩ rằng các ngươi sẽ thắng sao? Kết cục có lẽ không dễ dàng như ngươi tưởng tượng đâu. Diệp Âm Trúc thấy được vẻ tự tin trong mắt Tát Lâm Na, hắn tin rằng mình không hề nhìn lầm. Giờ phút này, đối mặt với Chiến Sĩ tinh nhuệ nhất của Liên quân Long Khi Nỗ Tư, ả ta vẫn có được vẻ tự tin như vậy, quả thật khiến người khác ngạc nhiên. - Ngươi cho rằng, ngươi có thể ngăn cản chúng ta đi tới thắng lợi sao, Tát Lâm Na. Chỉ cần ngươi chết, chúng ta sẽ hủy diệt bốn Thâm Uyên, Thâm Uyên vị diện sẽ bị diệt vong. Diệp Âm Trúc bình tĩnh nói, lúc này hắn không cần vội vã ra tay. Mặt Tát Lâm Na hiện lên vẻ kiều mị, từ từ bước lên một bước về phía Diệp Âm Trúc: - Cầm Đế Đại nhân, nếu như ta đầu hàng thì có được không, sau này bất luận ngươi nói gì, ta đều nghe ngươi, như thế nào? Trong mắt Diệp Âm Trúc hiện lên một tia sát khí: - Ngươi cho rằng có thể như vậy sao? Đừng nói là ngươi đã hại chết Hương Loan. Cho dù giữa chúng ta không hề có cừu hận, ta tuyệt đối sẽ không để cho Thâm Uyên sinh vật sống sót. Tát Lâm Na, đừng tưởng rằng hấp thu Tử Năng của rất nhiều Thâm Uyên sinh vật, có tiến bộ nhất định là có thể chống lại chúng ta. Ngươi không có khả năng đạt đến cảnh giới Thần Cấp. Nếu không, ngươi sẽ không phải chờ đợi ở Thâm Uyên lâu như vậy. Cho dù ngươi cường đại hơn mấy ngày trước rất nhiều. Nhưng ngươi vẫn không thể nào đối đầu được với tất cả chúng ta. Tát Lâm Na hơi kinh ngạc nhìn Diệp Âm Trúc: - Ngươi biết ta đã Thôn phệ tất cả thuộc hạ trong Đế Lĩnh sao? Diệp Âm Trúc lạnh lùng nói: - Với tư tưởng Thâm Uyên sinh vật các ngươi làm sao hiểu được trí tuệ của Nhân loại chúng ta. Thực lực của ngươi rõ ràng đã tăng lên, mà bên trong Đế Lĩnh lại không có Thâm Uyên sinh vật nào tồn tại. Ta nhớ rất rõ, ngày đó ngươi đã bị Âm Dương Trảm của ta làm bị thương. Nếu không Thôn phệ rất nhiều Thâm Uyên sinh vật, đừng nói là thực lực tăng lên, mà cho dù là khôi phục thực lực vốn có cũng không có khả năng. Bây giờ còn cần ta nói nhiều sao? Ngươi căn bản là thôn phệ tất cả Thâm Uyên sinh vật đã rút lui về, sau khi thôn phệ đám Thâm Uyên sinh vật cấp bậc Ma Chủ cùng với đông đảo Thâm Uyên sinh vật cao cấp, ngươi mới có thể cường đại như bây giờ. Nên đã cho rằng có thực lực đối kháng chúng ta. Ta nói có đúng không? - Trí tuệ của Nhân loại? Trong mắt Tát Lâm Na hiện lên vẻ khinh thường: - Ta thừa nhận ngươi rất thông minh, cũng là một Thống soái xuất sắc. Nhưng nếu ngươi cho rằng trí tuệ Nhân loại các ngươi vượt xa chúng ta, đây rõ ràng là sai lầm rất lớn của ngươi. Rất nhanh thôi, ngươi sẽ biết ngươi đã sai lầm đến mức như thế nào. "A" Trong miệng Tát Lâm Na phát ra tiếng hét trầm thấp, theo âm thanh không ngừng lớn lên. Âm điệu cũng trở nên dần cao vút, thân thể màu đen của nàng ta, bắt đầu hiện ra vô số Ma văn màu xanh biếc. năng lượng ba động mãnh liệt khiến cho Tiểu Long Nữ và Diệp Âm Trúc không thể không tạm thời lui lại. Trong lòng Diệp Âm Trúc ngạc nhiên vô cùng. Hắn rõ ràng cảm giác được thực lực lúc này của Tát Lâm Na đã có biến hóa rất lớn so với mấy hôm trước. Khi đó Tát Lâm Na vẫn là Thứ Thần Cấp cửu giai đỉnh, nhưng bây giờ nàng ta đã đặt một chân bước vào cánh cửa Thần Cấp, cũng chính là Bán Thần.Đương nhiên, bước cuối cùng đó nàng ta rất khó vượt qua. Mặc dù như vậy, nàng ta đã mạnh hơn mấy hôm trước rất nhiều. Vô số dòng khí lưu như Long Quyển phong từ dưới Thâm Uyên bay lên, Hắc Khí khổng lồ tràn ngập trong không trung, như một con Cự Long bao trùm Tát Lâm Na vào bên trong. Trên bầu trời Hắc Yêu Thâm Uyên, đám mây nặng nề kịch liệt ba động, có xu thế từ từ đè ép vào bên trong, vô số tiếng kêu bi ai từ trong Sương mù vang lên, khiến trái tim người nghe chấn động. Mặt Diệp Âm Trúc hơi biến đổi: - Tát Lâm Na, ngươi lại ngưng tụ Linh hồn của Thâm Uyên sinh vật vào trong đám mây này. Tát Lâm Na cười lạnh một tiếng: - Cho dù ta Thôn phệ chúng nó, cũng không thể nào tiến vào Thần Cấp, vậy vì sao phải lãng phí chứ. Chỉ cần đánh bại các ngươi, mọi hy sinh đều đáng giá. Đám mây này hoàn toàn khác với các ngươi đã gặp trước kia. Trong đó ẩn tàng Linh hồn của mấy trăm vạn Thiên Quỷ và rất nhiều Thâm Uyên Chiến Sĩ cao cấp. Linh hồn của chúng nó hợp lại, đã hơn bất cứ ai trong các ngươi. Cho nên lúc trước các ngươi không ai có thể cảm giác được sự tồn tại của chúng nó. Ta muốn cho các ngươi nhấm nháp nỗi thống khổ Vạn Hồn Phệ Thể. Khi đó, ta nhìn xem các ngươi hủy diệt Thâm Uyên chúng ta như thế nào. Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân và Hồn Tháp Tháp Chủ Mạch Khắc Mễ Lan nhìn thấy đám Linh hồn Ma Vụ khổng lồ đang dần ngưng tụ đã có phản ứng. Áo Bố Lai Ân lấy một viên Bảo thạch Kim Sắc từ trong lòng ra, ném vào trong không trung. Kim quang mãnh liệt phát ra trong không trung, cùng với tiếng chú ngữ trầm thấp, một Lục Mang Tinh kim sắc xuất hiện dưới chân Áo Bố Lai Ân. Áo Bố Lai Ân giơ cao Pháp trượng trong tay lên, một vầng quang mang màu trắng được rót vào bên trong Bảo thạch Kim sắc trong không trung, Kim quang càng lúc càng sáng rực lên. Hồn Tháp Tháp Chủ Mạch Khắc Mễ Lan cũng ngâm xướng chú ngữ, nhưng âm thanh của hắn, mỗi một Chiến Sĩ đều nghe thấy rõ: - Trấn tĩnh là một loại cảm xúc hoàn mỹ, mặc dù tiếng Quỷ khóc sói tru kia, ta bất động, Linh hồn là sự kiêu hãnh vĩnh viễn. Mặc dù cho Ác Lãng ngập trời, lạc ấn vĩnh viễn trong lòng. Hai mắt Mạch Khắc Mễ Lan lúc ngâm xướng chú ngữ đã hoàn toàn biến thành màu bạc, đó là do Tinh thần lực thi triển đến mức cực hạn. Bên trong bảy Tháp Chủ Pháp Lam lúc trước, thực lực của Mạch Khắc Mễ Lan chỉ còn kém Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân và Ám Tháp Tháp Chủ Tư Long đã đạt đến Thứ Thần Cấp bát giai một chút mà thôi. Nhưng Tinh thần lực của hắn lại mạnh nhất trong bảy vị Tháp Chủ. Tinh thần Ma pháp của hắn, ngay cả Áo Bố Lai Ân cũng phải kiêng kỵ vài phần. Áo Bố Lai Ân và Mạch Khắc Mễ Lan giống như hai vầng Thái Dương đột nhiên phát sáng trong không trung, một Kim, một Ngân. Ngân quang mà Mạch Khắc Mễ Lan phát ra, là Ma pháp Tinh thần hệ tối cao lấy Đại Dự Ngôn Thuật là gốc. Chặt chẽ khóa chặt Linh hồn của các Chiến Sĩ ở bên trong Tinh thần chi hải, khiến cho bọn họ không bị những điều bên ngoài ảnh hưởng. Khiến cho âm thanh của Linh hồn Ma Vụ không còn chút hiệu quả gì. Chú ngữ của Áo Bố Lai Ân lúc này cũng đã hoàn thành. Một tầng Kim quang mãnh liệt bay lên xung quanh thân thể lão, trong nháy mắt đã tạo ra một vầng hào quang Kim sắc rất lớn, hoàn toàn bảo vệ Quần chiến đấu Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm ở bên trong. Ép Ma Vụ ở bên ngoài, không thể nào xâm nhập vào được.