Cầm Đế
Chương 33 : Khô mộc long ngâm
Diệp Âm Trúc tỉnh táo lại, hắn biết bây giờ không phải là lúc nghĩ đến chuyện của Tô Lạp, bước lên phía trước quan sát tình hình.
Qủa nhiên đại quân thú nhân đã bắt đầu tiến tới, trải qua một giờ tu chỉnh, Địch Tư đã không thể kiếm chế nổi nữa, Mạt Kim Tư tuy có chút lo lắng nhưng hắn cũng không tin rằng số quân traong Khoa ni á thành nhỏ bé có thể chống lại đại quân do hai người bọn hắn thống lĩnh. Trước đó những báo nhân được phái đi trinh sát những ngọn núi chung quanh cũng đã quay trở về hồi báo là không có phục kích.
Lúc này, tinh thần của các thú nhân đã phần nào ổn định trở lại, thong thả tiến tới Khoa ni á thành. Hổ nhân ở vị trí trung ương của đội hình bỗng nhiên lùi lại, báo nhân và viên nhân ở hai bên nhanh chóng trải dài ra, tạo thành một hàng quân song song với long kỵ binh. Đám bỉ mông cự thú vẫn chậm rãi đi sau cùng, cước bộ trầm trọng, mỗi lần di chuyển mang theo những cơn chấn động rung chuyển mặt đất. Không ai có thể hoài nghi việc 100 bỉ mông cự thú này có thể dễ dàng xé 500 long kỵ binh thành những mảnh nhỏ.
Trên thành, các ma pháp sư từ trong trạng thái minh tường đã trở nên tỉnh táo trở lại, tụ tập xung quanh Diệp Âm Trúc. Lúc này, khối băng trụ Diệp Âm Trúc yêu cầu đã được tên thủy hệ ma pháp sư hoàn thành, hai ma pháp trận cũng vừa mới được thiết lập xong.
" Âm Trúc, bây giờ chúng ta phải làm thế nào? ". Hương Loan mặc dù đã cố hết sức để giữ bình tĩnh nhưng thanh âm của nàng vẫn thể hiện sự khẩn trương trong nội tâm.
Diệp Âm Trúc nói: " Trong quyển bút ký của Phất Cách Sâm sư phụ đưa cho ta có ghi: ma pháp là một môn học thần kỳ, cùng một chủng loại ma pháp nhưng có thể thiên biến vạn hóa, cho dù là cùng hệ ma pháp, dựa theo sự tu luyện của mọi người không giống nhau mà hiệu quả của ma pháp tạo ra cũng bất đồng. Nhưng tất cả các ma pháp sư có một điểm chung, đó là tinh thần lực, bất luận là tu luyện loại ma pháp nào cũng cần tinh thần lực thuần túy. Bây giờ ta muốn mượn tinh thần lực của mọi người, xin hãy giao hết cho ta đi ".
Một gã đệ tử tinh thần hệ năm thứ năm kinh ngạc nói: " Ý ngươi nói là ngươi định sử dụng loại ma pháp cấm chế đó sao? ".
Diệp Âm Trúc gật đầu, đáp: " Không có ma pháp sư sẽ không có cấm chế ma pháp, ma pháp này đối với mọi người có thể dẫn đến hao tổn tinh thần lực, nhưng đã đến giờ phút này xin mọi người cùng chung sức hợp tác ".
Đại đa số ma pháp sư đều không biết Diệp Âm Trúc muốn làm gì, loại ma pháp có thể thu lấy tinh thần lực của người khác chính là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy, chỉ có điều gã ma pháp sư tinh thần hệ vừa lên tiếng trong ánh mắt tỏa ra vài phần sợ hãi.
" Thường Hạo, ngươi hãy khởi động ngưng tụ tinh thần pháp trận đi ". Diệp Âm Trúc sau khi ra hiệu cho Thường Hạo cũng nhanh chóng ngâm xướng chú ngữ.
Thường Hạo dùng tinh thần lực của mình mở pháp trận ra, nhất thời ngân, hắc hai sắc quan mang từ trong pháp trận hắn bố trí vọt lên thành hai cột sáng chọc trời, các nguyên tố cũng bắt đầu bị hấp thu. Các ma pháp sư đều rõ ràng cảm nhận được sự ba động ma pháp từ pháp trận truyền ra cực kỳ mãnh liệt.
Trên trán Diệp Âm Trúc đột nhiên xuất hiện một đạo ngân quang huyễn lệ, sau đó hóa thành một cột sáng thứ ba phóng thẳng lên trời, xung quanh người hắn còn có những quang mang màu vàng nhàn nhạt. Chỉ có gã tinh thần hệ ma pháp sư bây giờ tâm tình tràn ngập sự chấn động, hơn ai hết hắn biết rất rõ loại ma pháp này, đó là ma pháp dùng tính mệnh của chính minh để thi triển a! Một khi dùng xong, kết quả chỉ có một, đó là trở nên ngu ngốc bởi vì đã hấp thụ một lượng tinh thần lực quá lớn, bản thân không thể dung nạp nổi.
"..., dùng tinh thần của ta làm vật dẫn, tinh thần địa liên hệ! Xin hãy cùng ta kết hợp ". Theo lời ngâm xướng chú ngữ, quang mang từ người Diệp Âm Trúc phóng ra càng lúc càng chói mắt, một đạo ngân quang từ người hắn bắn thẳng vào pháp trận, tạo sự liên kết, trong khi những đạo ngân quang nhỏ như những sợi chỉ từ ngân không thạch bắn ra chuẩn xác vào trán những ma pháp sư, chầm chậm hấp thu tinh thần lực của bọn họ. Nhưng lúc này giữa bọn họ và Âm Trúc đã có một sự liên kết về mặt tinh thần, bọn họ đều có cảm giác vô cùng ấm áp cũng như ý chí kiên định trong đầu Diệp Âm Trúc. Lúc này cho dù những người không đồng ý với cách làm của Âm Trúc cũng đã chấp nhận, ra sức giúp hắn.
Diệp Âm Trúc nhắm hai mắt lại, mồ hôi trên mặt không ngừng rơi xuống, thân thể run rẩy cực liệt. Hắn bây giờ đã có thể cảm nhận được điều mà gã tinh thần hệ ma pháp sư lo ngại. Đây là ma pháp đặc thù của tinh thần hệ, có tên: hải nạp bách thần. Theo nguyên lý, Diệp Âm Trúc không làm sai điều gì cả, nhưng hắn chưa tình rằng tinh thần lực của mọi người tuy không bất đồng nhưng một mình hắn phải gánh lấy tinh thần lực của 39 người, trong khi những tâm tình, cảm giác của bọn họ theo tinh thần lực không ngừng truyền đến, khiến cho não bộ hắn phải hoạt động hết công suất, nếu không chống chọi lại mà buông xuôi sẽ trở nên ngu ngốc ngay. Cũng may là từ nhỏ hắn đã tu luyện xích tử cầm, tâm chí kiên nghị vô cùng, nếu không sợ rằng phòng tuyến tinh thần đã nhanh chóng bị hủy.
Thông qua pháp trận, Diệp Âm Trúc cố gắng khống chế những đạo tinh thần lực để bản thân có thể sử dụng, trước đây tinh thần lực của hắn chỉ có thể dò xét trong phạm vi 30 thước chung quanh thân thể, nay có thể bao chùm lên toàn bộ cả tòa thành lẫn phạm vi chiến trường, không cần nhìn cũng biết được mọi sự việc đang diễn ra. Căn cơ tu luyện xích tử cầm tâm đến bây giờ lại phát huy tác dụng, ngăn cản mọi tạp niệm truyền vào, khiến tinh thần Diệp Âm Trúc có thể ổn định, chuyên tâm đạn cầm.
Âm Trúc chậm rãi ngồi xuống, lưng dựa vào tảng băng được gã thủy hệ ma pháp sư tạo ra. Từ trong không gian giới chỉ mới được Tô Lạp trả lại, một đạo quang mang màu bạc tỏa ra, kèm theo sự xuất hiện của một cây cổ cầm trước mặt hắn. Nhẹ nhàng vuốt ve thân cầm, cảm giác thân thuộc khiến cho ý chí hắn càng thêm kiên định. Quang mang màu ngân trên người hắn cũng đã bắt đầu thu lại, chỉ còn một đạo liên hệ với pháp trận, trong khi quang mang màu vàng tỏa ra đậm đặc, khí thế nho nhã của Diệp Âm Trúc nay trở nên vô cùng cường đại.
Địch Tư và Mạt Kim Tư đồng thời dừng cước bộ lại, ánh mắt hướng về phía Khoa ni á thành, sự biến hóa phát sinh trên người Diệp Âm Trúc khiến cảm giác bất an trong lòng họ ngày một rõ ràng.
Cổ cầm trên tay Âm Trúc có màu ám vàng, hoa văn trên thân vô cùng kỳ dị. Bình thường các loại cổ cầm khác đều dựa theo tư thế của phượng hoàng mà chế tạo, mỗi bộ phận trên thân cầm tương ứng với một vị trí trên người phượng hoàng, có đầu, có cổ, có vai, có hông, có đuôi, có cánh, nhưng cây cổ cầm này lại không theo hình phượng hoàng mà có hình rồng. " Cầm đầu " thượng bộ vi long thủ trạc, hai đầu đều làm bằng ngạnh mộc, xưng là " nhạc sơn ". Hai bên đáy cầm có hai chân phân biệt cao thấp khác nhau, chân cầm to hơn gọi là " long trì ", chân nhỏ hơn gọi là " phượng chiều ", đây là một sự phối hợp hoàn hảo, tả long hữu phượng, chính là thiên địa vạn tượng. Hơi nghiêng về phía bên kia của " nhạc sơn " là một ngạnh mộc điều, xưng là " thừa lộ ", có bảy " huyền nhãn ", dùng để nối các cầm huyền, tương ứng với bảy cung bậc " cầm chẩn " khác nhau. Ngoài ra ở dưới thân cầm còn có " phượng nhãn " và " hộ chẩn ", tạo thành " cầm vĩ ". Cầm vĩ tựa như đuôi thiên long đang ngoáy động khi vượt biển, uy thế vô cùng. Trên thân cầm có tất cả 13 hình điêu khắc dạng long nha ( răng rồng), lớn nhỏ khác nhau, được bố trí xung quanh thân cầm, tạo thành một hình vòng cung. Trong 13 long nha, có bảy cái có máu sắc khác nhau tượng trưng cho bảy loại nguyên tố ma pháp, còn sáu cài còn lại có màu sắc ảm đạm. Dựa theo hình dáng, người ta gọi cây cầm này là khôn mộc long ngâm.
Khi hai tay Diệp Âm Trúc vuốt ve thân cầm, thân hình của hắn đã ngừng run rẩy. Tô Lạp không biết từ lúc nào đã trở về, cùng Tư Thiết Lạp đứng sau lưng Âm Trúc, ánh mắt nhìn hắn đầy phức tạp, cả người tựa hồ như ngây dại. Trong mắt hắn bây giờ chỉ có một bóng hình bạch y nam tử, mái tóc đen phất phơ tiêu sái, khí chất ưu nhã trước mặt, cả đại quân thú nhân bây giờ đối với hắn cũng chả có nghĩa lý gì.
" Ái ái đông phong hàn, lang lang hoàn bội âm, thiên thao bạo diệt sát, thương hải lão long ngâm ". Những thanh âm ngâm xướng trầm thấp từ trong miệng của Diệp Âm Trúc phát ra, dưới tác dụng cảu khoách âm pháp trận, vang lên khắp chiến trường. Nghe những câu ngâm xướng đó, thú nhân không có phản ứng gì, nhưng những long kỵ binh kinh ngạc phát hiện những địa long tọa kỵ của mình thân thể trở nên bất động, cứng ngắc, long khí tựa hồ trong nháy mắt tiêu biến.
Bát chỉ Diệp Âm Trúc đồng thời động thủ, một chuỗi âm thanh trong trẻo nhưng tràn ngập sát khí phát ra từ khô mộc long ngâm đàn, tựa như tiếng cự long gầm rống, loan truyền khắp toàn trường. Sự liên kết tinh thần lực với các ma pháp sư đã không còn nữa, quang mang màu vàng trên người Diệp Âm Trúc cũng biến mất, thay vào đó là những đạo tử quang. Đáng tiếc bây giờ các ma pháp sư đã thu hồi tinh thần lực của mình lại, không còn cách nào cảm nhận sự biến hóa trên người Diệp Âm Trúc, nếu không bọn họ sẽ giật mình phát hiện thực lực của Diệp Âm Trúc tăng từ hoàng cấp lên tử cấp một cách thần kỳ! Đúng vậy, đó chính là tử cấp, tượng trưng cho thực lực của những người mạnh nhất đại lục.
Giờ phút này hai mắt Diệp Âm Trúc đột nhiên mở ra, lưỡng đạo quang mang sắc bến khiên cho người khác phải run sợ, ánh mắt đấy đã không còn sự ưu nhã nữa mà tràn ngập sự lạnh lùng kèm theo sát ý cực mạnh. Tô Lạp sợ hãi, Tư Thiết Lạp cũng sợ hãi, bọn họ bị luồng sát khí vô hình từ người Diệp Âm Trúc tỏa ra chấn nhiếp tinh thần.
Việc tu luyện cầm pháp trong cầm tông bao gồm tam đại cấp bậc, trong đó lại chia ra 27 giai giống như thái hồng cấp bậc quy định. Tiến vào tử cấp, pháp lực của cầm tông so với tử cấp trong thái hồng cấp bậc không có gì khác biệt. Tam đại cấp bậc của Diệp Âm Trúc là xích tử cầm tâm, kiếm đảm cầm tâm, tử vi cầm tâm. Do tập trung lượng tinh thần lực khổng lồ từ 39 ma pháp sư, thực lực của Diệp Âm Trúc trong nháy mắt đại tiến, từ cảnh giới kiếm đảm cầm tâm trực tiếp thăng lên xích tử cầm tâm, mà tử vi cầm tâm còn có tên gọi khác là sát lục cầm tâm.
Cả chiến trường bây giờ vô cùng im lặng, một sự im lặng đáng sợ, mọi người đều ngây ra vì tử quang toát ra từ người Âm Trúc, thú nhân quên cả tấn công, long kỵ binh quên cả việc bản thân phải đối mặt với thú nhân, tim ai nấy đều đập thình thịch bởi sát khí lạnh như băng tỏa ra từ tiếng đàn.
Mạt Kim Tư nuốt nước bọt: " Tử cấp đại ma đạo sư, là tuyệt đại cường giả trong loài người ".
Địch Tư nổi giận gầm lên một tiếng: " Còn chờ cái gì, tiến lên cho ta! Chẳng lẽ các ngươi còn chờ ma pháp của hắn hoàn thành hay sao? ". Tiếng giống giận dữ của hắn đã khiến quân đoàn thú nhân thức tỉnh, bắt đầu xông lên tấn công, thế nhưng ngoại trừ bỉ mông cự thú đứng ở ngoài, viên nhân, hổ nhân và báo nhân tiến lên đều cảm thấy một áp lực tựa như toát ra từ cự long, tốc độ tấn công đều chậm đi rất nhiều.
Lúc này, bản thân Diệp Âm Trúc không thể khống chế tinh thần lực được nữa, vừa mới trực tiếp tiến vào tử vi cầm tâm cảnh giới, hắn cảm thấy trạng thái cầm tâm vô cùng mới lạ, chưa thể tiếp thu ngay được. Hai mắt tràn ngập sát khí, bát chỉ liên tục huy động trên huyền cầm của khô mộc long ngâm cầm, khiến người đứng gần chỉ thấy hai tay hắn trở thành ảo ảnh. Tiếng đàn trong trẻo nhưng lạnh lùng giờ đã biến mất, chỉ còn tràn ngập sát ý vô tận.
Tư Thiết Lạp liếc mắt nhìn Diệp Âm Trúc, miễn cưỡng ức chế sự sợ hãi của nội tâm, tập trung toàn bộ đấu khí trong cơ thể mình, khàn giọng hô: " Mễ lan sở chúc, khí long hậu triệt ". Những lời này chính là nhiệm vụ Diệp Âm Trúc giao cho hắn.
Thanh âm của hắn khiến cho những long kỵ binh tỉnh táo lại đôi chút. Mệnh lệnh của vương tử chẳng lẽ bảo họ rời khỏi tọa kỵ của mình sao? Lúc này bọn họ có cảm giác tọa kỵ mình đang ngồi phát sinh biến hóa, thân thể chúng tự nhiên bành trướng. Đúng vậy, chính là bành trướng! Vừa mới khi nãy thân thể chúng còn cứng ngắc đờ đẫn, nay tự nhiên thân thể lớn thêm, trọng lượng bắt đầu tăng một cách kỳ lạ, miệng không ngớt gầm gừ, 560 thanh âm phát ra khiến người ta có cảm giác tiếng sấm báo hiệu mưa bão sắp đến.
Đại quân thú nhân đã lao tới, ba tộc thú nhân không ngừng gào thét trực tiếp xông vào hàng rào long kỵ binh, trong khi đó đám bỉ mông cự thú cũng chầm châm tiến lên, Áo Lợi Duy Lạp nhìn thấy hai mắt bỉ mông cự thú đỏ ngầu, xem ra đã tiến vào trạng thái chiến đấu.
Chẳng lẽ lại làm lệnh của Âm Trúc, không chống lại sao? Đại quân thú nhân đã công kích rồi mà? Giờ trong đầu Áo Lợi Duy Lạp rối như tơ vò, không biết làm sao cho phải. Cuối cùng, hắn quyết định làm theo lời của Âm Trúc, hét lớn một tiếng: " Long kỵ binh nghe lệnh, thả tuần long ra, mau chóng thối lui ".
Cầm trong tay long thương, hắn là người đầu tiên phi thân nhảy khỏi tọa kỵ. Đám long kỵ binh nhất thời làm theo, lúc nãy mệnh lệnh của vương tử còn khiến bọn họ chần chừ, nay thống lĩnh đã ra lệnh, bọn họ tuyệt đối không dám kháng lại. 560 người nhanh chóng triệt thoái vào Khoa ni á thành, để lại đám tuần long đứng nguyên vị trí cũ.
Vũ khí của báo nhân là lợi trảo và tốc độ, nhiệm vụ của viên nhân là phụ trách dò đường nên vũ khí đều là lang nha bổng thật lớn, trong khi đám hổ nhân cường tráng sử dụng trọng chùy. Ngay khi long kỵ binh thoái lui, đám thú nhân đã trực tiếp tấn công các tuần long vô chủ.
Một hổ nhân anh dũng xông lên, cầm trọng chùy nện vào lưng một Ai lý khắc mẫn long. Dựa theo hình thể, hổ nhân đó cũng cao xấp xỉ Ai lý khắc mẫn long, lại thêm sức lực cường hãn của thú nhân, một chùy đó đánh ra đảm bảo Ai lý khắc mẫn long sẽ bị thương nặng. Nhưng trái với sự tưởng tượng của mọi người, thân thể Ai lý khắc mẫn long không chút tổn thương, cũng không chuyển động, chỉ ngoảnh đầu nhìn lại hổ nhân.
Hổ nhân chứng kiến một đôi mắt màu đỏ rực, mang theo vài phần điên cuồng, khiến hổ nhân cảm thấy run sợ. Đó là cảm giác đầu tiên của hắn khi đối mặt với tuần long, cũng là cảm giác cuối cùng của cuộc đời hắn, bởi vì thân thể cường hãn của hắn nhanh chóng bị Ai lý khắc mẫn long xé thành những mảnh nhỏ.
Tuần long điên rồi! 560 tuần long tọa kỵ của long kỵ binh bây giờ trở nên điên hết rồi, mắt con nào con nấy đều đỏ như máu, trong nháy mắt đồng loạt xông lên, điên cuồng chống lại thú nhân. Là một binh chủng cường đại trong thú nhân tộc, thực lực của hổ nhân hoàn toàn có thể chống lại những tuần long này, nhưng lúc này, sức mạnh của họ đối với những con tuần long này chả có ý nghĩ gì hết cả, bất luận là Ai lý khắc mẫn long hay Mã kỳ nặc thiết long, lực công kích, phòng ngự, tốc độ đều tăng lên đến hơn ba lần.
Ai cũng tưởng rằng thú nhân dựa vào số lượng áp đảo có thể dễ dàng hủy diệt 560 long kỵ binh, nhưng khi những long kỵ binh rời tọa kỵ của mình đi, 560 tuần long tựa như 560 lưỡi dao nhọn sắc bén, hung hăng lao vào quân đoàn thú nhân. Tiếng đàn tràn ngập sat khí vẫn không ngừng vang lên, tử quang trên người Diệp Âm Trúc tỏa ra ngày một mạnh mẽ, khí tức lạnh như băng cũng đồng thời trào ra mãnh liệt.
" Long tường thao ", một trong cửu đại danh khúc của cầm tông, hiệu quả khiến cho long bạo. Cầm khúc này còn có một cái tên khác là " diệt long chi khúc ", chỉ có khô mộc long ngâm cầm mới có thể khiến cho cầm khúc phát huy uy lực lớn nhất. Khi một tử cấp cường giả thần âm sư đạn tấu " long tường thao ", ngay cả bát cấp cự long cũng chịu ảnh hưởng. Không một ai có thể nghĩ rằng cầm khúc của Âm Trúc lại không nhằm địch nhân công kích mà lại hướng vào đám tuần long đây?
Địch Tư vọt tới, một quyền oanh kích vào một Mã kỳ nặc thiết long trước mặt. Biến cố đột nhiên phát sinh khiến hắn và Mạt Kim Tư ứng phó không kịp. Đối với một cửu cấp ma thú như hắn, lực phòng ngự của Mã kỳ nặc thiết long quả thực quá yếu, có thể ví như một miếng đậu hũ vậy, thế nhưng giờ đây một quyền của Địch Tư chỉ khiến Mã kỳ nặc thiết long bị chấn bay, không chết luôn. Hắn giật mình kinh ngạc, trong khi số tuần long còn lại vẫn điên cuồng xông lên, đã hoàn toàn thọc sâu vào trận doanh của đại quân thú nhân.
" Điên rồi, đám hỗn đàn này điên hết cả rồi, giết hết bọn nó cho ta ". Địch Tư phẫn nộ gào rít nhằm che dấu đi sự kinh hoàng trong nội tâm. Đám tuần long biến thái này là trường hợp đầu tiên Địch Tư gặp được trong suốt cuộc đời hắn. Nói về lực công kích, có thể bọn chúng đã sánh ngang với cự long thực thụ.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên khiến cả một góc của quân đoàn thú nhân rung chuyển. Một thân thể Ai lý khắc mẫn long trong nháy mắt nổ tung, máu tươi bắn ra tung tóe như mưa, lân phiến cùng xương cốt tan thành những mảnh nhỏ, tạo thành một vũ khí có lực sát thương cực kỳ mạnh. Từ vị trí của Ai lý khắc mẫn long đó, tất cả thú nhân trong phạm vi 30 trượng xung quanh đều bị long lân hoặc long cốt xuyên qua, lần lượt gục ngã, trong nháy mắt cả một góc trở thành bãi tha ma.
Từ khi có một Ai lý khắc mẫn long nổ tung, các tiếng nổ khác cũng lần lượt vang lên, kết hợp với tiếng đàn như trở thành bản nhạc của địa ngục, cứ mỗi một tiếng nổ là máu tươi bắn ra như mưa, thây người đổ xuống rầm rập.
Ngoại trừ bỉ mông cự thú, số lượng thú nhân đại giảm. Uy lực khi Mã kỳ nặc thiết long tự bạo so với Ai lý khắc mẫn long còn lớn hơn nhiều, trên người chúng còn có khải giáp, khi nổ tung trở thành một loại vũ khí có tính sát thương kinh khủng, đứng nói là hổ nhân, báo nhân và viên nhân, cho dù bỉ mông cự thú đứng gần Mã kỳ nặc thiết long tự bạo cũng bị tổn thương, máu tươi chảy ra ròng ròng.
" Bất hảo, thiết dũng trận ". Mạt Kim Tư điên cuồng gầm lên một tiếng, khi các tuần long tự bạo, hắn không hề đưa bỉ mông cự thú ra cứu viện, hoàn toàn tập trung lại một chỗ, dựa vào lực phòng ngự cường hãn thiết lập nên một trận pháp hỗ trợ cho nhau mới có thể đứng vững trước uy lực khủng khiếp của tuần long tự bạo.
" Long tường thao " hay còn gọi " diệt long chi khúc ", nhờ khô mộc long ngâm cầm khiến tinh thần Âm Trúc có thể cộng minh với tuần long, khiến chúng có thể trở nên hưng phấn, cuồng bạo trong nháy mắt, tự thiêu đốt sinh mệnh lực của chính mình để có thể mạnh lên, sau đó sẽ tự bạo.
560 tuần long tự bạo, 560 tiếng nổ vang lên, khiến cả vùng Bố luân nạp sơn cũng phải rung chuyển. Dưới tác dụng của " long tường thao " khúc do tử cấp cường giả đạn tấu, lại thêm khoách âm pháp trận, đám tuần long đều bị điều khiển, không con nào có thể thoát được. Trước cửa thành Khoa ni á thành, máu chảy chan hòa như sông, cả một mảng bình nguyên trở thành địa ngục, xác chết la liệt, ngay cả những long kỵ binh chinh chiến lâu năm cũng ngây người trước cảnh tượng trước mắt, nhiều người thân thể còn run rẩy.
Trên thành, những ma pháp sư bởi vì tiêu hao quá nhiều tinh thần lực nên đã ngất đi từ trước lúc Diệp Âm Trúc đạn cầm, còn 500 binh lính đang đứng trên tường thành cũng bị " long tường thao " cầm khúc chấn nhiếp, mặc dù cầm khúc này chỉ nhắm vào long tộc nhưng họ cũng không có khả năng chống đỡ trước tinh thần lực khổng lồ tỏa ra từ Diệp Âm Trúc.
Trước những vụ nổ do tuần long tự bạo, thú nhân tổn thất nặng nề, nay cả đại quân chỉ còn chưa đến 1/10, duy chỉ có bỉ mông cự thú là vẫn giữ được nguyên số lượng.Tuy thế vẫn có đến 10 cuồng bạo bỉ mông vì đứng quá gần tuần long khi tự bạo nên bị thương nặng, tuy không mất mạng những cũng không thể tiếp tục chiến đấu được nữa.
Sắc mặt Diệp Âm Trúc tái nhợt nhìn cảnh tượng trước mắt, miệng thì thào tự nhủ: " Diệp Âm Trúc, ngươi cũng thật quá ác độc, đấy là 560 tuần long a ". Lúc này hắn đã hiểu được tại sao trước khi hắn ra khỏi thành, Diệp Âm Trúc đã hỏi hắn vì thắng lợi có thể dùng mọi thủ đoạn được hay không.
Các long kỵ binh tay nắm chặt long thương, hai mắt rưng rưng nhìn chiến trường chan hòa máu tươi. Làm một long kỵ binh, mỗi người đối với tọa kỵ của mình đều có một tình cảm sâu đậm, nhưng lúc này chúng đều đã nổ tung, ngay cả một mảnh xương cũng không còn nguyên vẹn. Trong mát họ lúc này, hình ảnh hắc phát bạch y ma pháp sư đang ngồi trên kia chính là hóa thân của ác quỷ.
Mui máu tanh nồng nặc lan tỏa trong không khí khiến cho người ta có cảm giác buồn nôn vô cùng, trên chiến trường, vô số thân hình tàn chi đoạn cước ( mất tay, cụt chân), đang lảo đảo đứng lên hoặc không ngừng kêu gào vì đau đớn, trong làn gió buốt lạnh càng trở nên thê lương, đáng sợ hơn bao giờ hết.
Bốn vạn đại quân thú nhân a! Có thể nói bốn vạn đại quân thú nhân đã hoàn toàn bị tiêu diệt! Cho dù ba chủng loại thú nhân vẫn còn nhưng lâm vào tình cảnh này, bọn họ đã hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu, ý chí chiến đấu cũng tan đi tự lúc nào, thậm chí có người còn trở nên điên loạn vì cảnh tượng trước mắt. Ngay cả bỉ mông cự thú cũng trở nên sợ hãi, nhưng ngay sau đó đã chuyển thành sự phẫn nộ điên cuồng, đưa những ánh mắt đầy oán hận nhìn về phía Khoa ni á thành.
Đúng lúc đó, một thanh âm long ngâm từ phương xa truyền đến, chỉ thấy từ trên không, một mảng mây đen khổng lồ đang lao với vận tốc rất nhanh tới Khoa ni á thành. Đám may di động lại gần hơn, mọi người bây giờ mới nhận ra đó đều là những cự long, đi đầu chính là một thổ long màu vàng với thân hình dài hơn bốn thước, hai cánh dài đến năm thước, mỗi lần chuyển động lại tạo ra những âm thanh xé gió rợn người, hai mắt tràn đầy tinh quang, chiếc sừng kim chúc trên đầu không ngừng lóe sáng, thêm những lợi trảo ở dưới chân, đảm bảo lực công kích của nó cực kỳ kinh khủng.
" Là nhị ca mang theo ưng chuẩn long tới ". Áo Lợi Duy Lạp kinh hô một tiếng, bất quá tâm trạng hưng phấn của hắn đột ngột trầm xuống, bởi vì cầm khúc " long tường thao " của Diệp Âm Trúc còn chưa chấm dứt.
Khi Mã Nhĩ nhận được tin tức đầu tiên gửi đến từ Khoa ni á thành cũng là lúc Thánh tâm thành đang bị thú nhân tấn công kịch liệt. Ông biết Khoa ni á thành khó giữ được, cháu trai mình có thể sẽ chết dưới tay thú nhân nhưng ông cũng không gửi quân tiếp viện đến, bởi vì ông đã tính đến khả năng cho dù Ai lý khắc mẫn long đi với vận tốc nhanh nhất cũng không thể tới được đó trong vòng một ngày, hơn nữa quân đoàn thú nhân lại cường hãn đến thế, gửi bao nhiêu long kỵ binh mới đủ đây. Thế nhưng khi nhận được tin thứ hai Áo Lợi Duy Lạp gửi đến, Mã Nhĩ cảm thấy bối rối, ông có thể mặc kệ tính mạng của cháu trai mình vì đại sự của quốc gia, nhưng hai con của hoàng đế đều ở Khoa ni á thành, ông không thể không can thiệp a! Ông đã trực tiếp điều động 500 ưng chuẩn long, đưa cho Áo Lợi Tạp Phúc điều khiển, cùng tốc độ nhanh nhát để tới Khoa ni á thành.
Mễ lan đế quốc và Lam địch á tư đế quốc là hai quốc gia nổi tiếng trên đại lục vì sở hữu số lượng long kỵ binh nhiều nhất, thế nhưng mỗi quốc gia lại có một đội quân long kỵ binh đặc biệt. Mễ lan đế quốc có một đại đội ưng chuẩn bao gồm 500 con, là tuần long phi hành duy nhất trên đại lục được quân đội sử dụng, lực chiến đầu cực kỳ cường hãn, đều đạt tới ngũ cấp ma thú, đã nhiều lần lập kỳ công cho Mễ lan đế quốc, cho dù đối mặt với bỉ mông cự thú, chúng cũng có thể nhờ ứng phó lại nhờ sự linh hoạt của bản thân và sự điều động của long kỵ sĩ.
Yêu cầu để trở thành ưng chuẩn long kỵ sĩ vì thế cũng cao hơn nhiều so với long kỵ binh, phải đạt tới hoàng cấp trung giai mới đủ khả năng, ngoài ra còn phải trải qua vô số khảo hạch nữa. Đương nhiên Mã Nhĩ cũng sẽ không điều động 500 ưng chuẩn long kỵ sĩ này chống lại đại quân thú nhân, như vậy sẽ chỉ hy sinh vô ích mà thôi. Ông giao cho Áo Tạp Phúc nhiệm vụ là đem vương tử, công chúa điện hạ cùng 100 đệ tử của Mễ lan học viện trở về, còn về chuyện Khoa ni á thành tạm thời tính sau, chờ đế quốc phái thêm quân tới mới có thể ứng phó được.
Khoảng cách 500 dặm có vẻ rất dài nhưng với ưng chuẩn long, chỉ cần một canh giờ là đã có thể đến Khoa ni á thành. Từ xa bọn họ đã nghe được những âm thanh vang lên như tiếng sấm, ngay cả Áo Tạp Phúc cũng cảm thấy kỳ quái khi cự long của mình và những ưng chuẩn long khác có dấu hiệu xao động bất an. Khi bọn họ tới gần Khoa ni á thành, Áo Tạp Phúc đã chứng kiến cả một mảnh bình nguyên trở nên đỏ lừ, trong khi đó tiếng đàn tràn đầy sát ý vang vọng khắp nơi, khiến cả hắn và ưng chuẩn long kỵ sĩ cũng có thể nghe thấy từ vị trí này.
Thổ hệ cự long bất an gào rít một tiếng, giãy dụa như muốn chạy thoát khỏi địa phương này. Áo Tạp Phúc cảm thấy kinh hãi, từ khi thiết lập khế ước đến nay, đây là lần đầu tiên cự long tỏ ý muốn chống lại mệnh lệnh của hắn.
" Đại Hoàng, ngươi làm sao vậy? ". Áo Tạp Phúc giật mình hỏi.
Đúng lúc đó, từ vị trí ở Khoa ni á thành, Áo Lợi Duy Lạp dùng hết sức hô to: " Nhị ca, nhanh rời khỏi đây, ngàn vạn lần không nên xuống ". Thảm kịch 560 tuần long tự bạo đủ khiến Áo Lợi Duy Lạp hiểu được nhiều điều, mặc dù hắn không nắm chắc hiệu quả của tiếng đàn do Diệp Âm Trúc phát ra, nhưng cũng lờ mờ đoán ra là có liên quan đến long tộc. Tiếng đàn chủ yếu phát ra về phía trước mặt của Khoa ni á thành, Áo Lợi Duy Lạp chợt nghĩ, nếu ưng chuẩn long cùng cự long của đại ca mình hạ xuống đó, không biết có bị ảnh hưởng bởi tiếng đàn không nữa.
Tử quang trên người Diệp Âm Trúc có dấu hiệu đậm lên, chứng tỏ hắn đã đạt tới tử vi cầm tâm nhẹ giai cấp bậc, nay lại thêm khoách âm pháp trận, ảnh hưởng của " long tường thao " cầm khúc có thể lên đến tận trên không. Áo Lợi Duy Lạp đã đạt tới thanh cấp sơ giai, lại ở gần khoách âm pháp trận nên thanh âm vang lên có thể tạm thời át đi tiếng đàn một chút.
Áo Tạp Phúc cảm thấy kỳ lạ, nhưng hắn rất tin vào đệ đệ mình, nhanh chóng ra lệnh cho ưng chuẩn long kỵ sĩ lui lại. Nhưng các ưng chuẩn long kỵ sĩ đột ngột phát hiện tọa kỵ ưng chuẩn long của bọn họ đã không tuân theo mệnh lệnh của mình nữa, hô hấp càng lúc càng gấp rút, tốc độ cũng ngày một chậm đi.
" Bất hảo ". Áo Tạp Phúc đê hô một tiếng, thổ hệ cự long của hắn đã đạt tới bát giai, dưới tác dụng của tiếng đàn cũng không bị ảnh hưởng quá nặng nề. Là một trí tuệ ma thú, nó có cảm giác được nguy cơ mãnh liệt đang từ phía dưới xông lên, vội mang theo Áo Tạp Phúc rời khỏi vị trí bị ảnh hưởng bởi tiếng đàn.
Một ưng chuẩn long bắt đầu rơi xuống, thân hình to lớn như sao băng lao thẳng xuống dưới đất, kéo theo kỵ sĩ trên lưng nhưng đã nhanh chóng kịp dừng lại, bay là là trên mặt đất. Đã bị tiếng đàn ảnh hưởng, ưng chuẩn long lâm vào trạng thái cuồng bạo, hai mắt nhìn chằm chằm vào đám bỉ mông cự thú là thiên địch của long tộc, sau đó bay lên cao, tự điều chỉnh phương hướng lao thẳng đến đội hình bỉ mông cự thú. Ngay sau đó, những đồng loại của nó cũng nhanh chóng học tập theo, cả 500 thân hình lao lên như một trận mưa tên khủng bố ập đến.
Bỉ mông cự thú tập trung cả lại một chỗ, đối với việc tuần long tự bạo, đây là phương pháp tốt nhất. Nhưng vừa mới được một lúc an bình, những thân hình ưng chuẩn long như mưa thiên thạch lao xuống, khiến cho bọn họ cảm thấy cực kỳ kinh hoảng. Đám tuần long yếu ớt tự bạo đã thế rồi, nay 500 ưng chuẩn long từ trên độ cao ngàn thước lao xuống, áp lực cũng phải đạt tới mấy ngàn cân, hơn nữa khi chúng tự bạo thì uy lực sẽ kinh khủng đến mức nào đây?
Truyện khác cùng thể loại
164 chương
156 chương
170 chương
574 chương
30 chương
408 chương
131 chương
462 chương