Cầm Đế

Chương 214 : Binh kì thôi diễn

Quan chủ khảo văn là Nguyên soái Khắc Lỗ Tư, còn chủ khảo bên võ là đế quốc quân vụ đại thần Khắc Lôi Tư Ba. Điều khiến Diệp Âm Trúc kinh ngạc là cà 2 đều không ngồi ở chủ vị, mà chia ra 2 bên chủ vị Diệp Âm Trúc quan sát tình huống chung trong sân, các văn võ đại thần đều chăm chú quan sát mình, đặc biệt là Khắc Lôi Tư Ba và Khắc Lỗ Tư 2 huynh đệ, ánh mắt hoàn toàn tập trung trên lên hắn, như là nhìn thấu hắn vậy. Công hội ma pháp sư Lam Tạp Địch Á truyền ra tin tức đã kiểm tra bản danh sách ma pháp sư nhưng không có ai tên Diệp Tô. Tin tức này khiến cho giới quý tộc nghi hoặc, theo lời hoàng đế đế quốc Mã Tây Mạc, có nhân tài như vậy đến Lam Địch Á Tư có khả năng buông tha không? Bọn họ cũng không phải không có nghĩ tới Diệp Âm Trúc là gián điệp của Mễ Lan đế quốc phái tới, nhưng Mã Tây Mạc tự hỏi khả năng này quá thấp. Nếu Mễ Lan đế quốc có nhân tài mạnh như vậy đã phái ra chiến trường, một đại ma đạo sư tinh thần hệ có khả năng tiên đoán tren chiến trường tuyệt đối có tác dụng khống chế vô cùng. Giờ lai phái đến Lam Tạp Địch Á làm gián điệp khong phải là thân sa hiểm địa sao, Mã Tây Mạc tự hỏi chính mình thị tuyệt sẽ không làm như vậy, vậy Tây Nhĩ Duy Áo có phải là kẻ ngu, hẳn là không. Rất nhanh 10 thí sinh tham gia thi văn đã đến đông đủ, Khắc Lôi Na hung hăng đến trừng mắt về Diệp Âm Trúc liếc 1 cái, mà Diệp Âm Trúc lúc này lại phảng phất như không thấy được. Mũi nhìn miệng, miệng hướng tâm, như một lão thần trên mặt đất. Khắc Lôi Tư Ba nhìn xung quanh, thời gian đến, hướng về bên cạnh đích Khắc Lỗ Tư gật gật đầu. Khắc Lỗ Tư đứng lên, đi tới giữa sân nói: - Các vị thí sinh, xin mời lui ra phía sau mười bước. Các thí sinh đều lui ra sau. Khắc Lỗ Tư vung tay lên,lập tức bên phải xuất hiện 20 binh sĩ cường tráng, mỗi người cầm 1 cái gì đó thật lớn từ bên ngoài đi tới, đó là một cái trường biên mười thước, đoản biên sáu thước – chính là trường phương hình bình thai, mặt trên che một tầng vải hồng. Qua cảm giác có thể mơ hồ thấy được đồ vật ở bên trong bình thai. Nó đối với hai mươi danh binh sĩ tựa hồ rất nặng, cố gắng đưa tới trung ương mới đem bình thai này thả xuống. Khắc Lỗ Tư đảo mắt qua 10 thí sinh, dừng lại trên người Diệp Âm Trúc: - Tốt lắm, thời gian đã tới, hội thi văn võ Lam Địch Á Tư 3 năm 1 lần chính thức bắt đầu. Các vị trải qua nhiều cuộc tranh tài mới đến được đây, hy vòng thi cuối cùng này đừng làm chúng ta thất vọng. Chỉ cần các người thể hiện ra thực lực cường đại, đế quốc sẽ không kể xuất thân hay có ước thúc gì. Thậm chì có thể phong cho các người là tướng quân, quý tộc, thậm chí lãnh binh tham chiến. Đương nhiên các người phải trải qua khảo nghiệm hôm nay, đồng thời sau này khảo nghiệm năng lực chỉ huy trên chiến trường thực tế. Cho mời quan chủ khảo văn hôm nay, Văn nhạc thai chủ. Các thi sinh vừa nghe xong, tinh thần phấn chấn, ánh mắt đều tập trung tại chủ vị. Có thể để Khắc Lỗ Tư nguyên soái nhường lại vị trí Văn nhạc thai chủ rốt cuộc là ai? Cửa trường thi mở ra,một người đi đến, không có hộ vệ 2 bên, cũng không có trang sức hoa lệ gì, đơn giản chỉ là 1 kiện trường bào màu đen khoác lên người. Mái tóc màu lam phi thường thích hợp, thong tha bước lên vị trí chủ vị, nhưng lại tao cho người khác cảm giác như long hành hổ bộ. A! Khắc Lôi Na hô nhỏ 1 tiếng. - Thế nào lại là… Nàng lập tức im bặt, cúi đầu.Từ tâm tình của nàng, Diệp Âm Trúc kinh ngạc không thôi. Cứ như vậy, Van nhạc thai chủ đi tới chủ vị các thí sinh mới có thể thấy rõ tướng mạo. Tướng mạo anh tuấn, chi độ tuổi trung niên, đôi mắt màu lam thâm trầm, uy thế tỏa ra 4 phía. Người này mang trang phục rất bình thường, nhưng không ai dám đánh giá thấp sự tồn tại của hắn. Câu nói kia của Khắc Lôi Na còn chưa dứt, nhưng Diệp Âm Trúc cung đã hiểu dược địa vị và thân phận của người này. Trong long lại 1 lần nữa giật mình, ánh mắt tập trung lên người trước mặt. - Đây là phụ thân của Tô Lạp, hay chính là nỗi thống thống khổ của Tô Lạp? Diệp Âm Trúc nghĩ rất đúng,đây là cha của Tô Lạp, vị Van nhạc thai chủ này là đương kim Lam Địch Á Tư đế quốc hoàng đế Mã Tây Mạc. Văn nhạc thai chủ vốn do Khắc Lỗ Tư đảm nhiệm, nhưng do nhiều ngay nghe hồi báo, Mã Tây Mạc đối với Diệp Âm Trúc sinh ra lòng tò mò mãnh liệt. Sau khi suy khi cẩm thận quyết đinh tự mình đảm nhiệm văn nhạc thai chủ, muốn tự mình đánh giá người trẻ tuổi này rốt cuộc xuất sắc đến mức nào. - Các vị, ta hôm nay chính là chủ khảo, ta không muốn chỉ nghe những lời nói suông, cái ta cần chính là năng lực thực tế của mọi người. Cuộc so tài chình thức bắt đầu. Mã Tây Mạc rất nhanh thất nhận ra Diệp Âm Trúc, khong phải do huynh đệ Khắc Lôi Tư Ba miêu tả hình dáng Diệp Âm Trúc, mà do sau khi hắn xuất hiện, khí chất trên người Diệp Âm Trúc cũng xảy ra biến hóa kinh người. Vốn cao quý ưu nhã, trở nên lãnh băng, khí chất bức người, mặc dù không có khí thế thượng vị uy nghiêm như Mã Tây Mạc, nhưng lại giống như núi cao sừng sững, cho dù là khí thế cua Mã Tây Mạc cũng không thể áp chế. Điều khiến cho Mã Tây Mạc kinh ngạc là khí chất đó lại toát ra từ 1 người tuổi trẻ, đôi mắt với nhãn thần đạm mạc, bình tĩnh, chính mình cũng không thể nhìn ra tâm tình của hắn. Lần đầu tiên 2 mắt đối nhau, cả Mã Tây Mạc và Diệp Âm Trúc đều âm thầm than phục nhau. Diệp Âm Trúc nghĩ không hổ là kẻ nhất đại kiêu hùng, sách động chiến tranh cả đại lục. Còn Mã Tây Mạc nghĩ đúng là thiên tài và người thường tuyệt không giống nhau. Điều khác biệt là Diệp Âm Trúc thì ánh mắt lãnh đạm, còn Mã Tây Mạc thì toát ra vài phần tán thưởng. Một sa bàn thật lớn, thể hiện đầy đủ sông ngòi, rừng rậm, bình nguyên…hiện ra. Sa bàn cực kỳ tinh tế, mặc dù tỉ lệ rút gọn đi nhiều lần, tuy nhiên địa hình được mộ tả vẫn cực kì tinh xảo, cơ hồ so với địa hình thực tế không có gì khác biệt, ngay cả dòng chảy của nước cũng chận thật Mạc Tây Mạc nói: - Sa bàn thôi diễn cũng chính là kỳ binh thôi diễn, chi cần là quân nhân đều rất quen thuộc. Nội dung quyết đấu kỳ nay rất đơn giản, mỗi người tự lựa chọn binh chủng thích hợp, tổ chức thành đội quân, sau đó rút thăm, mỗi người sẽ xuất hiên tại 1 vị trí trong sa bàn, tiến hành chiến đấu tìm ra người chiến thắng cuối cùng. Trong thời gian đó, nguyên soái Khắc Lỗ Tư và Khắc Lôi Tư Ba đối với quá trình thôi diển sẽ có nhận xét, xác định ai là người chiến thắng. Mã Tây Mạc vừa dứt lời lập tức có 20 binh lình dũng mãnh tiến vào, mỗi nguồi cầm 1 đại thác bàn tượng trưng cho những binh chủng khác nhau. Nhưng binh kỳ này dều dựa vào binh chủng thực tế để chế tác. - Bình thường bộ binh chiến đấu trị số 2, tất cả các học viện tình huống đếu giống nhau. Theo như lời mã Tây Mạc thì tại đây các loại binh chủng thôi diễn, về tốc độ, lực công kích, phòng ngự, sở trường đều đủ loại trị số. - Cung tiễn binh là trị số 4, khinh kỵ binh trị số là 5, trọng kỵ binh trị số là 10, trọng giáp bộ binh trị số là 8, long kỵ binh là trị số 15, hoàng cấp ma pháp sư trị số là 12, lục cấp ma pháp sư trị số là 25, thanh cấp ma pháp sư trị số là 60, lam cấp ma pháp sư trị số là 300, tử cấp ma pháp sư trị số là 5000, ngân tinh long kỵ tướng tri số 500, kim tinh long kỵ tướng trị số 3000, tử tinh long kỵ tướng trị số 8000, đây là thiết định cơ bản. Về thuộc tính ma pháp sư thì có 4 loại cơ bản: thủy, hỏa, thổ, phong để chọn lựa. Mà bản thân các ngươi là nguyên soái, cũng phải căn cứ thực lực để tính trị số chiến đâú. Như Khắc lội Na là lam cấp ma pháp sư, tại binh kỳ thôi diễn, nàng thống soái chiến đấu có trị số 300. Mọi người hiểu chưa? Có thể váo dến vòng chung kết, mười người ở phương diện quân sự đều có hiểu biết nhất định, đều đã trãi qua huấn luyện binh kỳ thôi diễn, Mã Tây Mạc chỉ là giải thích qua 1 chút về trị số chiến đấu, mọi người đồng thời ứng tiếng. Mã Tây Mạc hài lòng gật đầu: - Mỗi người các ngươi hãy lựa chọn 2 vạn chiến đấu trị số tham chiến, binh chủng phối hợp như thế nào đều là do tự mình quyết định, sau nữa canh giờ, binh kỳ thôi diễn chính thức bắt đầu.Tại quá trình thôi diễn, ta là Văn nhạc thai chủ,ta có quyền nghi ngờ hành vi của các người và yêu cầu giải thích hành động mà các người làm. Lời nói vừa dứt, ngoại trừ Diệp Âm Trúc, chín người khác, kể cả Khác Lôi Na đều nhanh chóng lựa chọn binh kỳ của mình. Sau nửa canh giờ, bọn họ đều tập hợp trước sa bàn, tận dụng khả năng có thể, chọn lựa binh chủng thích hợp nhất cho chính mình. Mỗi binh chủng đều có ưu khuyết điểm, như long kỵ binh mặc dù cường đại nhưng chiến đấu tại rừng rậm lại không thích hợp, địa hình ảnh hưởng trực tiếp đến khẳ năng chiến đấu, mà bình thường bộ binh không có giáp trụ, tại các loại địa hình chỉ có tác dụng phụ trợ. Kỳ thật binh kỳ thôi diễn là 1 loại trò chơi cực kì phức tạp, nhưng phi thường trọng yếu trong thực chiến. Dú sao tất cả đều xuất phát từ thực chiến mà ra, thậm chí còn diễn tả cả sĩ khí.Trải qua nhiều năm nghiên cứu, binh ký thôi diễn đã trở thành môn học quan trọng trong quân sự, và ngày càng gần thực chiến.Một vị thống soái vĩ đại, trước một cuộc chiến đại quy mô, đều tiến hành binh kỳ thôi diễn để đánh giá hết mức khả năng ưu thế hay yếm thế của mình và đối phương. Diệp Âm Trúc cũng không có vội vã chọn lựa các loại binh kỳ của mình, mà lẳng lặng trầm tư suy nghĩ. Bình thường thì binh kỳ thôi diễn không tính lực lượng thống soái vào lực lượng binh kỳ, mà chỉ là người chỉ huy mà thôi. Nhưng vừa rồi Mã Tây Mạc lại tình cả lực lương thống soái vào trong lực lượng binh kỳ, vậy đối với chình mình gây ra bất lợi vô hình thật lớn.Theo quy định thi đấu thì lực lượng sổ trị mỗi người là được 2 vạn(20.000), mà bản thân mình là tử cấp ma đạo sư đã chiếm 5000. Nói cách khác, khi lựa chọn binh kỳ mình đã ít hơn người khác 5000 giá trị binh kỳ, mặc dù trong quá trình chiến đấu không ảnh hưởng gì nhiều, nhưng bản thân mình là ma vũ song tu tử cấp lực lượng, vậy nếu giảm thêm 1 lần giá trị chiến đấu, vậy thì ảnh hưởng sẽ rất lớn. Phải biết rằng, mặc dù là ma vũ song tu nhưng mình cũng chỉ có 1 người. Mặc dù Diệp Âm Trúc không để ý đến vấn đề này, nhưng tựa hồ ý của Mã Tây Mạc đưa ra là nhằm mình lâm vào thế yếu, đồng thời làm cho hắn hiểu được, chình mình đã khiến cho vị đế vương này chú ý. - Thí sinh này, sao ngươi không lựa chọn binh kỳ? ngươi không thấy những người khác đã lực chọn xong rồi sao? Diệp Âm Trúc đang trầm tư thì giọng trầm trầm của Mã Tây Mạc cất lên bên cạnh hỏi. Lần đầu tiên thấy vị đế vương này gần như thế, Diệp Âm Trúc trong lòng muốn lập tức chế phục hắn, buộc hắn phải giao Tô Lạp ra. Nhưng Diệp Âm Trúc vẫn bình tĩnh hỏi: - Thai chủ các hạ, nếu ta là thống soái, mà thân là ma vũ song tu thì trị số chiến đấu được tính nhiều ít ra sao? Mã Tây Mạc mỉm cười, trong mắt toát ra một tia quang mang giảo hoạt, đương nhiên là không để cho Diệp Âm Trúc thấy thần sắc của mình, đoạn xoay người hướng về phía chủ tọa: - Vậy phải coi ngươi là ma vũ song tu cấp bậc gì. Đã tới lúc này, Diệp Âm Trúc cũng không còn muốn che dấu nữa, lạnh nhạt đáp: - Đều cùng là tử cấp thì sao? Mã Tây Mạc dừng bước hỏi lại: - Ma pháp và vũ kỹ dều là tử cấp sao? Diệp Âm Trúc điềm nhiên gật đầu.Tuy chỉ là 1 cái gật dầu đơn giản, nhưng làm chấn động toàn trường. Không chỉ những đại thần lam Địch Á Tư đang quan sát cuộc thi, mà cả những người tham gia cuộc thi ánh mắt dều trở nên quái dị, đứng bật dậy nhìn vào Diệp Âm Trúc. Ma vũ song tu mà đạt đến tử cấp chính là cường giả trong cường giả, nhưng hắn mới bao nhiêu tuổi? Mã Tây Mạc bất động thanh sắc nói: - Vậy là tương đương 1 vạn, tử cấp ma pháp sư và tử cấp đại chiến sư mỗi cấp bậc là 5000, nếu tình thêm ma thú khế ước thì giá trị này còn tăng lên nữa. Diệp Âm Trúc phản đối: - Thai chủ các hạ, ngài tình toán như vậy tựa hồ không dược công bình thì phải.Ta mặc dù ma vũ song tu nhưng không có nghĩa là 1 người tương đương 2 người, nếu tình 1 vạn có đúng hay không đối với ta có chút chèn ép? Mã Tây Mạc mỉm cười: - Không, cũng không nhiều, ngươi quả thật chỉ có 1 người,nhưng là ma vũ song tu hỗ trợ lẫn nhau, thực lực phát huy so với 2 tử cấp đúng là không giống nhau, tính toán lực chiến đấu là 1 vạn ta nghĩ là hợp lý. Diệp Âm Trúc bình tĩnh gật đầu nhìn Mã Tây Mạc: - Tốt lắm, thai chủ các hạ, trị số này sẽ không thay đổi đúng không? ta phải bắt đầu chọn binh kỳ rồi. Mã Tây Mạc đột nhiên thấy có gì không ổn, nhưng lại không nhìn ra điều gì trên mặt Diệp Âm Trúc, chỉ đành trả lời: - Sẽ không thay đổi, ngươi có thể chọn lựa được rồi. Các thi sinh nghe Mã tây Mạc dánh giá Diệp Âm Trúc đến 1 vạn như vậy đều không nhịn được thở phào trong lòng nhẹ nhõm. Mọi người đều biết, tai binh kỳ thôi diễn, cấp bậc binh chủng càng thấp, tính giới càng cao. Ví như địa hình rừng rậm, phối với bộ binh, vậy phòng ngự lực và công kích lực dều tăng lên, mà sổ trị bộ binh tính là 2, vậy chiến đấu lực sẽ tăng gấp đôi. Nghĩa là có 2 vạn bộ binh trong rừng rậm, với sổ trị là 2, tương đương chiến đấu lực là 4 vạn. Nhưng nếu là địa cung tiễn binh, thì tại địa hình rừng rậm,chiến đấu lực cũng chỉ là 3 vạn. Tử cấp ma pháp sư, sổ trị là 5000, tai bất cứ địa hình nào cũng nhất định tăng lực chiến đấu, nhưng đối với bản thân có sổ trị cao mà nói, có thể không để ý bất cứ địa hình nào, chuyện dó ai cũng hiểu được. Tuy nhiên, bản thân có lực lượng cường đại không có nghĩa là tính chất quyết định chiến thắng của quân đoàn. Cho nên bình thường mà nói,lựa chọn binh kỳ, ngoại trừ 1 số ít ma pháp sư, còn phải them nhiều chủng loại khác, kể cả long kỵ binh, và không vượt quá sổ trị chiến đấu 15 loại binh kỳ. Dù sao thì đây là thi về năng lực chỉ huy quân sự mà không phải là năng lực thân thể. Sau khi suy nghĩ, Diệp Âm Trúc cũng dựa theo vị trí của bản thân lực chọn những binh kỳ phù hợp.Tất cả mọi người đều lụa chọn xong, nhìn những binh kỳ chỉnh tề còn lại, mọi người rõ rảng đều thấy, Diệp Âm Trúc còn lại rất ít lựa chọn, thậm chí có chút đáng thương. Trong khoảng thời gian các thí sinh chọn lựa binh kỳ, Mã Tây Mặc đã hoàn thành việc rút thăm. Sau khi kết quả rút thăm được công bố, Khắc Lôi Na vì vị trí của Diệp Âm Trúc mà bất bình. Vị trí của Diệp Âm Trúc phải đối mặt tuyệt đối là tình huống không công bình. Diệp Âm Trúc bày binh kỳ lên sa bàn, vị trí này có thể nói là thảm thương nhất trên sa bàn. Bên trái là đầm lớn, trừ khi có binh chủng phi hành, còn không thì không cách nào tiến qua, bên phải là núi lớn, trước mặt là rừng rậm, chỉ có 1 thông đạo duy nhất không bị ảnh hưởng của rừng rậm, mà ngoài rừng rậm,cách đó không xa có 2 gã thì sinh, mặt khác, bên sườn núi cũng có 2 gã thí sinh khác. Có thể nói, Diệp Âm Trúc bất cứ từ mặt nào rời đi đều bị 2 thì sinh hợp lực công kích. Khắc Lôi Na lại ở vị trí cách Diệp Âm Trúc có thể nói là mười vạn tám ngàn dặm, muốn cứu viện cũng không có khả năng tới kịp. Điều khiến cho Khắc Lôi Na lo lắng nhất là Diệp Âm Trúc lựa chọn 1 vạn sổ trị chiến đấu đều là kỵ binh, kể cả 3000 sổ trị dư ra đếu là long kị binh, tương đương 200 cá thể, còn thừa bao nhiêu đều là khinh kỵ binh, tổng cộng 1400, không hề có bộ binh và ma pháp sư phối hợp. Tại vị trí của Diệp Âm Trúc, với tình huống dịa thế đó, kỵ binh có tốc độ, đánh sâu vào quân địch, thực tế không phát huy tác dụng. Khắc Lôi Na thậm chí nghĩ rằng, Mã Tây Mạc đại đế khi thấy được Diệp Âm Trúc lựa chọn binh kỳ thì cố ý an bài vào khối tử địa đó. Thần sắc Diệp Âm Trúc vẫn an định, không vì thế cục bất lợi mà sinh ra thay đổi. - Tốt lắm, bắt đầu so tài. Mã Tây Mạc hạ lệnh quyết đấu bắt đầu. Tiến hành binh kỳ thôi diễn thực chất rất đơn giản, căn cứ theo thể hiệp tiến hành, mỗi ngưởi đưa ra 1 mệnh lệnh, sau đó sẽ có chấp hành giả tiến hành binh kỳ di động, vì vậy mỗi thí sinh đều có nhiều binh sĩ Lam Địch Á Tư làm binh kỳ phụ trợ giả. Mã Tây Mạc chuyên chú nhìn vào sa bàn, trong lòng thầm nghĩ: - Người trẻ tuổi hãy cho ta xem khả năng của ngươi, làm sao từ trong tử địa có thể hồi sinh. Trước mặt Diệp Âm Trúc, bên ngoài phiến sâm lâm và bên kia sơn cốc, bốn gã thí sinh nhìn nhau, âm thầm có quyết định, là 1 đồi thủ trong cuộc thi, lại là cường giả tử cấp đại ma đạo sư, Diệp Âm Trúc không nghi ngờ gì là địch nhân lớn nhất của bọn hắn. Sau 1 hồi mệnh lệnh, trận thế giữa 5 người đã rõ, 4 gã đều hướng tới Diệp Âm Trúc bày trận giáp công. Mà Diệp Âm Trúc vẫn bình tĩnh bất động tại chỗ, hắn cũng hạ 1 loạt mệnh lệnh và đứng tại chỗ chờ đợi. Nhìn Diệp Âm Trúc chỉ huy, Mã Tây Mạc không nhịn được nhíu mày nhìn về hướng Diệp Âm Trúc. - Chẳng lẽ hắn chỉ biết thượng đàm binh (bàn luận binh trên giấy, không biết thực chiến) Vào lúc mọi người chuẩn bị hạ mệnh lệnh thứ 2, thì Diệp Âm Trúc đột nhiên hướng về phía Mã Tây Mặc nói: - Thai chủ các hạ, ta có 1 yêu cầu, nếu ngài đồng ý thì ta nói, và tiếp tục tỉ thí. Hắn cũng không phải thần, mặc dù về phương diện quân sự quả thật có tài năng, nhưng nếu là thống soái trên cửu kinh chiến tràng(chiến trường nguy hiểm) mà so sánh thì khác nhau không ít. Lúc trước tại Phất La Quốc có thể lấy được chiến tích huy hoàng chủ yếu là do hắn nắm giữ thực lực cường đại, và năng lực các binh chủng Cầm Thành quá mức biến thái. Nhưng lúc này, tại binh kỳ trước mặt ở vào nguy cảnh, nếu không có chút thủ đoạn dặc thù, Diệp Âm Trúc cũng không có biện pháp. Mã Tây Mạc lạnh lùng nói: - Đây là công bình thi đấu,không có bất cứ ai được ưu đãi. Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười, nhìn thoáng qua bình kỳ trên sa bàn của mình: - Thật là một trận đấu công bình a, ta có 1 yêu cầu cũng không kể là quá đáng, ta hy vọng, sau khi tràng thi đấu này chấm dứt, bất luận người nào tại đây cũng không được tiết lộ thực chấn chính của ta. Mã Tây Mạc cực kỳ sửng sốt, hắn không nghĩ tới tại đây, lúc này Diệp Âm Trúc lại đưa ra yêu cầu như vậy, bại lộ thực thực chân chính của hắn, năng lực chỉ huy sao? hay là cái gì? trong lòng Mã Tây Mạc chợt cả kinh nhớ lại lúc bắt đầu, người trẻ tuổi này hướng đến mình yêu cầu hắn chiếm 1 vạn trị số chiến đấu sẽ không điều chỉnh. Mã Tây Mạc bất quá cũng không do dự nhiều trả lời: - Ta có thể cam đoan với ngươi, bất cứ kẻ nào cũng không thể tiết lộ thực lực của ngươi, nếu không vĩnh viễn sẽ là địch nhân của Lam Địch Á Tư đế quốc. Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười: - Có thể tiếp tục rồi. Hiệp thứ 2 bắt đầu. Lúc này, bên trong, cả Diệp Âm Trúc và các binh kỳ bắt đầu di chuyển. Mặt khác, 5 người đã triển khai chiền đấu, vì binh lực không sai biệt lắm, nên không người nào hy vọng cấp cho kẻ khác cơ hội, trước khi bắt đầu chiến tranh thì bị quần công, nên tất cả chỉ là thử xem xét tình hình địch. Diệp Âm Trúc 1 bên, bốn người kia tiếp tục hướng áp lực về phía hắn. Phía bên núi, 2 chi đại quân đã bắt đầu tiến công, đống thời, 2 chi đại quân ngoài rừng cũng bắt dầu tiến vào rừng, đến gần bình nguyên thì ngừng lại. Từ chiến thuật cho thấy, chiến đấu lực của binh kỳ Diệp Âm Trúc trong rừng rất yếu nhược, một khi chiến sự bất lợi, không nghi ngờ gì, lựa chọn tốt nhất chỉ có thể thông qua bình nguyên lùi lại. Tình thế Diệp Âm Trúc như là cá bị vây trong rọ. Sự chỉ huy của Diệp Âm Trúc tai địa phương này tuyệt không nhìn ra có kỹ xảo gì đặc biệt. Đầu tiên,chia kỵ binh tất cả làm 6 đội, trực tiếp tiến vào rừng cây. Dựa theo tốc độ hành quân thì kỵ binh tai địa hình này bị giảm đi chiến đấu lực. Sau 3 hiệp, quân dội 2 bên đã giáp mặt. - Hắn muốn tự sát sao? Khắc Lôi Tư Ba có chút không giải thích được tự hỏi. Khắc Lỗ Tư thấp giọng cười khổ nói: - Đại ca, chẳng lẽ ngươi có biện pháp gì sao? Đừng nói đây chỉ là một người tuổi còn rất trẻ, cho dù là Tây Đa Phu sợ rằng dưới tình huống này cũng không thể có biện pháp gì. Địch quân binh lực gấp 8 lần, lại ở trong địa thế bất lợi, hoàn toàn bị bao vây, thiên thời, địa lợi nhân hòa đều không có. Ta thật nghĩ không ra hắn có biện pháp gì phá địch. Bây giờ chỉ có thể xem trong tình huống này, hắn bị tiêu diệt như thế nào, có thể lấy được bao nhiêu điểm từ đối phương mà thôi. Dù sao hắn cũng là cường giả tử cấp, lại là ma vũ song tu, bằng vào tự thân chiến đấu, hy vọng sẽ có thu hoạch. Dĩ nhiên tự thân trở thành binh kỳ tham chiến cũng có chỗ tốt, chình là không bị giới han của "binh kỳ quy tắc", đó là hạn chế về thuộc tính ma pháp. Binh kỳ ma pháp sư chỉ có 4 loại: thủy, hỏa, thổ, phong 4 thuộc tính, nhưng nếu bản thân là tinh thần hệ ma pháp sư thì vẫn giữ được năng lực của mình. Mã Tây Mặc cũng đồng dạng không hiểu rốt cuộc Diệp Âm Trúc muốn làm gì, chỉ có thể im lặng quan sát tình trạng của đấu trường. Hiệp thứ 3, toàn bộ kỵ binh của Diệp Âm Trúc đã tiến vào rừng rậm, lệnh cho toàn quân tận lực ẩn tàng, che dấu. Trong binh kỳ thôi diễn, ẩn tàng là 1 biện pháp thường được sử dụng, như phái binh lính chấp hành 1 đặc thù mệnh lệnh mai phục, là lập tức có tác dụng che dấu, khiến cho đối thủ trong binh kỳ thôi diễn không thể nhận thấy, chỉ khi hành dộng mới thể hiện ra. Phía đối diện, 2 gã thí sinh tiến vào rừng rậm thấy Diệp Âm Trúc ra mệnh lệnh ẩn tàng làm cà 2 sửng sốt, nhưng bọn hắn cũng không nóng nảy, vẫn án binh bất động, đồng dạng ở tại chỗ thực hiên lệnh ẩn tàng. Liên tục trong 5 hiệp, trong khi Khắc Lôi Na 5 người đã tiến hành chiến đấu "như hỏa như đồ"(đánh nhau dữ dội) thì bên này Diệp Âm Trúc và 2 gã thí sinh tiến vào rừng rậm vẫn đứng tại chỗ, duy trì mệnh lệnh ẩn tàng, không ai có hành động gì. Tuy nhiên ở bên kia núi, 2 gã thí sinh đã chỉ huy 2 vạn sổ trị bộ đội tiến qua sườn núi, tiến vào phía sau Diệp Âm Trúc. Nhưng bọn họ vốn là binh chủng hỗn hợp, không thể tưởng tượng binh chủng Diệp Âm Trúc như vậy lại tiến vào rừng rậm. Bọn họ cần phải 2 hiệp nữa mới có thể tấn công Diệp Âm Trúc từ phía sau. Bây giờ, bất kể là từ rừng rậm phía trước hay từ phía sau đều có 2 chi quân đội bao vây, khoảng cách đến Diệp Âm Trúc chỉ là 2 hiệp. Lúc này, ngay cả Mã Tây Mặc đại đế cũng đứng ngồi không yên, hướng về Khắc Lỗ Tư hỏi: - Nguyên soái, tên tiểu tử này rốt cục muốn làm gì? nếu lúc đầu mạnh mẽ tiến đánh, với thực lực cường giả tử cấp ma vũ song tu mà đột phá còn có cơ hội, còn với tình thế bây giờ, tựa hồ không thể nào có kết quả tốt được. Khắc Lỗ Tư lắc đầu: - Không, dù lúc đầu hắn có phát động trùng phong(tấn công mạnh) thì cũng không có kết quả gì. Hai gã thí sinh trong rừng đã hạ lệnh ẩn tàng, dám chắc có mai phục. Mà hắn lại bị địa hình làm yếu đi sức chiến đấu đấu của kỵ binh, một khi tấn công chỉ có 1 kết cuộc toàn quân không có về. Bệ hạ, ngài an bày cho hắn vị trí này vốn là tử địa. Đến hiệp 9, sau 5 hiệp trong rừng, 2 chi đại quân cuối cùng đã phát động, cùng lúc, 2 chi đại quân sau lưng Diệp Âm Trúc đồng thời tiến về phía trước, chỉ còn cách 1 hiệp. Vòng vây đã thu hẹp lại, mà Diệp Âm Trúc vẫn như trước, đứng tại chỗ chỉ thực hiện lệnh ẩn tàng. Mã Tây Mặc hỏi Khắc Lỗ Tư: - Có cần ta ngưng trận đấu tiến hành lại không? Khắc Lỗ Tư trả lời: - Bệ hạ, như vậy không tốt, chúng ta nên ngồi đợi kết quả ra sao đi. Hiệp 10, vậy quanh Diệp Âm Trúc là 4 chi quân đội, đồng thời phân binh, tạo thành thế bao vây, bộ binh chiếm phần lớn. Hiệp này bọn họ hướng tới kỵ binh hạ lệnh đứng tai chỗ chờ mệnh lệnh, bộ binh tiến lên. Hiệp tiếp theo chính là bộc phát chiến tranh. Phía trước Diệp Âm Trúc, từ rừng rậm, quân lực 2 người chia ra gồm 3000 bộ binh, 200 trọng giáp binh, và 10 tên lục cấp hỏa hệ ma pháp sư cùng với 2000 bộ binh, 500 trọng giáp binh, và 20 thanh cấp hỏa hệ ma pháp sư. Sau lưng 2 người chia ra gồm 2000 bộ binh, 500 cung tiễn thủ, 15 tên thanh cấp phong hệ ma pháp sư và 2000 bộ binh, 20 thanh cấp hỏa hệ, 30 thanh cấp phong hệ ma pháp sư. Đối với tương quan quân đội Diệp Âm Trúc mà nói thì lực lượng này hoàn toàn có khả năng hủy diệt. Bốn gã thí sinh vây công Diệp Âm Trúc đều toát lên vẻ hưng phấn tột cùng, bọn họ chỉ đợi hiệp kế tiếp để hướng tới Diệp Âm Trúc hủy diệt hoàn toàn trên sa bàn. Lại 1 đạo mệnh lệnh đưa ra, hy vọng tại hiệp kế hành động chiến đấu sẽ phát động chiến tranh đích thực. Nhưng, Diệp Âm Trúc lúc này vẫn như không bị vậy khốn, mạc dù vẫn tiếp tục hạ lệnh, nhưng vẻ mặt vẫn như trước hoàn toàn bình tĩnh, không có chút ba động nào. - Các hạ thật sự làm như vậy? Chấp hành giả bên Diệp Âm Trúc chần chờ hỏi. Diệp Âm Trúc nhìn hắn, ánh mắt lạnh như băng như đâm váo tim hắn, làm cho chấp hành giả nhanh chóng tránh ánh mắt đó, và cũng không dám có ý nghi ngờ quyết định của hắn. Hiệp thứ 11 rốt cuộc cũng bắt đầu tiến hành, 5 tên chấp hành giả và 5 thì sinh đồng thời tiến lên, một bên nhanh chóng tiến hành thao tác, một bên ghi lại lên chiến báo(báo cáo chiến tranh) Tiến vào cuộc chiến trực tiếp, hoạt động do chấp hành giả tiến hành, mà binh kỳ thao tác giả(thí sinh) chỉ cần chờ đợi kết quả có thể xảy ra. Diệp Âm Trúc hướng về phía bên kia sa bàn, 5 người Khắc Lôi Na khó phân thắng bại. Không biết có phải vì Khắc Lôi Na là nữ nhi của một nguyên soái hay không nhưng năng lực chỉ huy của nàng quả thật rất mạnh. Từng bước tiến hành, trải qua các hiệp đấu, lúc này trên chiến trường, Khắc Lôi Na đã dần dần chiếm thượng phong. Thu hồi ánh mắt nhình về phía 4 gã thí sinh sinh gia vây công mình, Diệp Âm Trúc nhận ra trong đó có 1 kẻ ánh mắt toát lên 1 tia quang mang âm lãnh. Hắn nhận ra người này, ngay tai cuộc thi đấu tiên hắn đã để ý gã gia hỏa này, chính là kẻ trong thất quốc thất long thành bài vị chiến lãnh đạo huyết sắc vệ đội của Phật La quốc đánh lén tử thần chiến sĩ: Hy Lạp Lý, phụ thân hắn - Hy Nhĩ Đặc nguyên soái đã chết trong trận đánh tối hậu với Cầm Thành.Tai chỗ này, cuối cùng Diệp Âm Trúc cũng gặp lại hắn. Hy Lạp Lý cũng là kẻ có tài năng, hắn kế thừa năng lực chỉ huy của cha hắn, cuối cùng cũng tiến vào vòng quyết đấu sau cùng. Tình huống Diệp Âm Trúc trên chiến trường lúc này vô cùng phức tạp, hai bên đã tiến ành 10 hiệp, bốn gã vây công Diệp Âm Trúc đã không thể nhịn được, trong khi năm tên chấp hành giả mồ hôi đầm đìa mong kết thúc trường chiến đấu này. - Đại hình chiến báo! Chủ trì sa bàn binh kỳ thôi diễn là 1 gã giám sát giả lớn tiếng. Sau khi xuất hiện đại quy mô chiến tranh, tất cả chiến báo phải được báo cáo lại binh kỳ của thôi diễn giả. Mã Tây Mạc trầm giọng nói: - Báo. Giám sát giả tiến đến thong báo kết quả: - Trải qua đại quy mô chiến tranh, trừ 1 thí sinh chủ tướng bên ngoài, còn lại toàn quân bị tiêu diệt. Nghe câu đó Mã Tây Mặc trong long trầm xuống, Khắc Lôi Tư Ba và Khắc Lôi Tư ở bên cạnh đều cảm giác được vị đại đế này không hài lòng. - Thí sinh số 2 tham gia chiến tranh gồm 3000 bộ binh, 200 trọng giáp binh, và 10 tên lục cấp hỏa hệ ma pháp sư, toàn quân bị tiêu diệt. - Cái gì? Tên thí sinh số 2 có đôi mắt màu lam, là tiêu chí của Lam Địch Á Tư hoàng thất, kinh hô 1 tiếng, không tin nhìn giám sát giả. Bị Mã Tây Mạc lạnh lùng nhìn qua mới bất bình im miệng lại. - Thí sinh số 4 tham gia chiến tranh gồm 2000 bộ binh, 500 trọng giáp binh, và 20 thanh cấp hỏa hệ ma pháp sư, toàn quân bị tiêu diệt. Thí sinh số 4 chính là đến từ Phật La Quốc. Lúc này kinh hô không chỉ 1 người, mà là toàn trường, đại đa số là võ tướng. Mã Tây Mạc vốn lúc đầu chính la không hài lòng cũng bắt đầu biến thành kinh ngạc. - Thí sinh số 7 tham gia chiến tranh gồm 2000 bộ binh, 500 cung tiễn thủ, 15 danh thanh cấp phong hệ ma pháp sư, toàn quân bị tiêu diệt. Thí sinh số 8 tham gia chiến tranh gồm 2000 bộ binh, 20 thanh cấp hỏa hệ, 30 thanh cấp phong hệ ma pháp sư toàn quân bị tiêu diệt. - Điều này không có khả năng. Bốn gã thí sinh thần sắc đều trở nên vô cùng phẫn nộ, bọn họ tuyệt không tin điều này là sự thật. Chỉ là kinh ngac từchiến báo của giám sát quan gây ra cho mọi người còn chưa chấm dứt. Giám sát quan dựa theo chiến báo tiếp tục thì thầm: - Thí sinh số 2 trải qua cuộc chiến này tổn thất 7850 quân, còn thừa sổ trị chiến đấu một vạn hai ngàn một trăm năm mươi(12150). - Thí sinh số 4 trải qua chiến đấu tổn thất chín ngàn hai trăm(9200), còn lại một vạn tám trăm(10800) - Thí sinh số 7 trải qua chiến đấu tổn thất sáu ngàn chin trăm(6900),còn lại một vạn ba ngàn một trăm(13100) - Thí sinh số 8 trải qua chiến đấu tổn thất bảy ngàn,còn lại một vạn ba(13000) Nói đến nơi này, giám khảo quan dừng lại một chút, trong mắt toát ra một tia nghi hoặc, nhưng hắn chính là dựa theo chiến báo truyền đến: - Thí sinh số 1 trải qua chiến đấu tổn thất 1 vạn, còn thừa sổ trị chiến là… Ngẩng đầu nhìn thoáng qua Diệp Âm Trúc, giám khảo quan trong mắt tràn ngập thần sắc không dám tin, có chút gian nan thì thầm: - Bốn vạn chín trăm năm mươi.