Cầm Đế

Chương 212 : Linh hồn uy áp - Đại dự ngôn thuật

Khắc Lôi Na thấy trong mắt Diệp Âm Trúc hiện lên một tia kinh ngạc, có chút đắc ý nói: - Thế nào, biết ta lợi hại chưa? không ngờ ngươi lại là ma vũ song tu. Ma vũ đều đạt tới lam cấp rồi. Xem ra, ta đã coi thường ngươi a. Diệp Âm Trúc bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không lên tiếng, lấy đầu sáo (mũ đội đầu của thí sinh) từ trong tu di thần giới ra, đi vào bên trong. - Này, sao ngươi lại như vậy a, chúng ta không phải đã nói hôm nay sẽ phải hợp tác sao? Khắc Lôi Na vội vàng đuổi theo. Diệp Âm Trúc vừa đi vừa nói: - Nếu chúng ta quả thật được phân thành một tổ thì sẽ tận lực hợp tác. Đối với nữ hài tử này, hắn vẫn còn có chút hảo cảm, trợ giúp nàng tiến vào tốp 5 người đứng đầu đối với mình không hề có ảnh hưởng gì. - Cho ngươi. Trên tay Khắc Lôi Na quang mang chợt lóe, nhét một vật gì đó vào trong tay Diệp Âm Trúc. Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút, phát hiện trong tay mình có một cây ma pháp trượng. Ma pháp trượng trông rất cổ kính. Trên đầu có một viên bảo thạch trong suốt, không ngờ lại là một pháp trượng tinh thần hệ cao cấp hiếm có. - Ta không thể nhận cái này được, nó quá trân quý. Nhíu nhíu mày, hắn muốn trả pháp trượng lại cho Khắc Lôi Na. - Ai nói sẽ cho ngươi. Cho ngươi mượn để dùng mà thôi. Mỗi người đều mang theo đầu sáo, nhiều người như vậy, sau khi rút thăm làm sao ta tìm được ngươi? Có pháp trượng này sẽ không sợ nữa, ta có thể rất dễ dàng nhận ra ngươi, ngươi xem. Vừa nói, Khắc Lôi Na vừa chỉ vào một sợi tơ màu đỏ trên pháp trượng, đồng thời giơ pháp trượng của mình lên. Trên pháp trượng thủy hệ cao cấp của nàng cũng đồng dạng có một sợi tơ màu đỏ. - Ngươi chu đáo quá, vậy cám ơn nhé. Mặc dù thân là ma pháp sư, nhưng đây là lần đầu tiên Diệp Âm Trúc sử dụng loại ma pháp trượng này. Trước đây cổ cầm của hắn chính là ma pháp trượng. Rót tinh thần lực vào pháp trượng, ma pháp nguyên tố trong không khí nhất thời tăng tốc hướng về chỗ hắn ngưng tụ lại. Quả thật là đồ tốt. Bằng cảm giác, Diệp Âm Trúc phán đoán pháp trượng này có thể gia tăng 30 phần trăm tốc độ ngưng tụ ma pháp nguyên tố. Nói cách khác, tốc độ thi pháp có thể gia tăng 30 phần trăm. Đi vào trong sân, trên đài tổng cộng có hai mươi ma pháp sư đang đứng nhìn ma pháp sư môn xếp hàng ở phía dưới. Hai người phân biệt đưa hào bài của mình ra, cũng đi vào trong đám 100 thí sinh đó. Đứng đầu tiên ở trên đài là một nữ ma pháp sư trung niên khoảng 40-50 tuổi, thân mặc ma pháp bào màu thủy lam đại diện cho ma pháp thuộc tính của nàng, trước ngực đeo một ngôi sao sáu cánh màu tím rất bắt mắt. Đương nhiên, đây chính là một vị đại ma đạo sư. Diệp Âm Trúc rõ ràng cảm nhận được khi mình và Khắc Lôi Na đi vào sân đấu, ánh mắt nữ đại ma đạo sư này xẹt qua 2 người, mặc dù không dừng lại nhưng trong nháy mắt vẫn cẩn thận quan sát cả 2. 100 người tham gia ma pháp phục thí đến đông đủ rất mau chóng. Vị thủy hệ đại ma đạo sư kia để gã không gian hệ ma pháp sư bên cạnh thực thi một khuyếch âm ma pháp, lúc này mới cao giọng nói: - Tốt rồi. Mọi người đã đến đông đủ. Cuộc thi lập tức bắt đầu. Dưới đài, các thanh âm nhất thời yên tĩnh lại. Các thí sinh tham gia phục thí đều tập trung ánh mắt lên trên đài. - Có thể tiến vào phục tái, các ngươi đều là những thanh niên ma pháp sư vĩ đại nhất của các đế quốc. Ta là Lan Địch Nhĩ, đại biểu cho Lam Địch Á Tư đế quốc hoan nghênh tất cả mọi người. Bây giờ, ta sẽ tuyên bố phương pháp thi… Vị Lan Địch Nhĩ đại ma đạo sư này giảng giải phương pháp phục thí giống hệt như Khắc Lôi Na đã nói với Diệp Âm Trúc hồi trước. Khắc Lôi Na thấp hơn Diệp Âm Trúc một cái đầu nên phải kiễng chân mới có thể nói vào tai hắn, thấp giọng nói: - Lan Địch Nhĩ sư phụ là Phó hội trưởng của Đế quốc Ma pháp sư công hội. Diệp Âm Trúc quay đầu nhìn nàng: - Vị này chính là sư phụ của nàng sao? Chẳng trách nàng biết rõ cách thức phục thí. Khắc Lôi Na vội vàng đặt 1 ngón tay lên môi mình: - Ngươi nhỏ giọng lại 1 chút đi. Đừng để người khác nghe được, không tốt đâu. Diệp âm Trúc mỉm cười, chẳng lẽ nha đầu này muốn gian lận gì chăng? Chẳng trách nàng muốn cùng hợp tác với mình. Xem ra chuyện phân tổ này căn bản không có vấn đề gì. Quả nhiên, khi rút thăm sau đó, ở vòng thứ nhất, Diệp Âm Trúc và Khắc Lôi Na ở cùng một tổ. Cùng tổ còn có 3 gã ma pháp sư khác, từ ma pháp trượng trong tay có thể thấy đó là 2 gã hỏa hệ và 1 gã phong hệ. Trước hết, 20 vị ma pháp sư từ trên đài đi xuống, nương theo chú ngữ ngâm xướng. Tổng cộng có 7 đạo kết giới xuất hiện trên đài. Ma pháp không giống với vũ kỹ, vạn nhất những thí sinh kia không khống chế được ma pháp của mình có thể gây ra tai ương bất hảo cho người khác. 100 người chia làm 20 tổ. Sau khi rút thăm quyết định đối thủ, vòng một có tổng cộng 10 trận đấu sắp được chính thức triển khai. Diệp Âm Trúc và Khắc Lôi Na ở tổ một, dĩ nhiên phải tham gia trận đấu đầu tiên. 2 phe gồm 10 người lên đài. Đối thủ của tổ Diệp Âm Trúc là 1 nhóm gồm các gã ma pháp sư các hệ thủy, hỏa, thổ, ám; đầy đủ các nhóm thuộc tính hơn 1 chút so với tổ của Diệp Âm Trúc. Nhưng trong chiến đấu, nhiều thuộc tính ma pháp quá ngược lại nhiều khi còn không tốt. Nếu không trải qua luyện tập phối hợp, rất khó phát huy được hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau, nhiều khi còn tự làm suy yếu lẫn nhau. Khắc Lôi Na hạ giọng nói: - Để ta phụ trách phòng ngự, 4 người các ngươi cứ thoải mái tay mà tiến công. Ám hệ ma pháp sư là đáng ghét nhất, các ngươi công kích hắn đi. Tỏ vẻ quen biết Diệp Âm Trúc, nàng nói với hắn chính là để nói với những người cùng tổ. Diệp Âm Trúc được chọn, đối với hắn mà nói thì cuộc thi này bất quá chỉ giống tỷ võ mà không cho dùng tọa kỵ mà thôi. Ma pháp phục thí không cho phép triệu hoán ma thú, chỉ có ở trận chung kết mới không bị cấm. Theo tiếng hô bắt đầu của trọng tài Lan Địch Nhĩ, tiếng ngâm xướng chú ngữ của 2 phe cơ hồ vang lên cùng lúc. Cuộc chiến giữa các ma pháp sư hoàn toàn khác với cuộc chiến giữa ma pháp sư và võ sĩ. Khi ma pháp sư chiến đấu với võ sĩ, việc đầu tiên là triệu hoán ma thú của mình hoặc sử dụng thuấn phát ma pháp để hạn chế đối thủ, không cho võ sĩ đến gần. Nhưng cuộc chiến giữa các ma pháp sư ở đây không thể sử dụng ma thú, hiển nhiên chỉ có nhanh chóng sử dụng ma pháp cao cấp mới đem lại được hiệu quả tốt nhất. Ma pháp cấp thấp đối với các ma pháp sư cường đại về cơ bản mà nói thì chẳng hề có tác dụng gì. Nghe 4 người cùng ngâm xướng chú ngữ, kể cả Khắc Lôi Na trong đó, Diệp Âm Trúc cũng giơ ma pháp trượng lên. Nhưng hắn không ngâm xướng mà chỉ lẳng lặng nhìn 5 đối thủ ở cách 50 thước phía đối diện. 5 đối thủ đó đều là thanh cấp ma pháp sư, trong đó có 2 người là thanh cấp cao gia, nhờ vào ma pháp trượng mà tốc độ ngâm xướng ma pháp cực nhanh. Ngay khi ma pháp nguyên tố tập trung trên người các ma pháp sư của 2 bên, ma pháp công kích đầu tiên sắp sửa hoàn thành thì Diệp Âm Trúc đột nhiên tiến lên 1 bước, pháp trượng trong tay chỉ về phía trước, khẽ quát lên 1 tiếng: - Phá! Không có ma pháp nguyên tố nào xuất hiện, 5 đạo tinh thần ba động mãnh liệt nhất thời hướng 5 tên ma pháp sư đối phương phóng tới. Tinh thần ma pháp sư luôn có danh xưng là ma pháp sư sát thủ, mà số lượng cũng là ít nhất. Điều này chỉ có Diệp Âm Trúc nhận thấy trong cuộc thi ma pháp phục tái Lam Địch Á Tư lần này. 5 tên ma pháp sư đối diện đồng thời cảm thấy trong đại não kịch liệt đau đớn, trước mắt trống rỗng. Tiếng quát khẽ của Diệp Âm Trúc cũng không vang nhưng trong tai bọn họ lại như một tiếng sét, ma pháp đang ngâm xướng bị cắt đứt trong nháy mắt. Trọng tài Lan Địch Nhĩ trên đài chợt biến sắc mặt: - Tinh thần xuyên thứ, không ổn. Mau dừng tay. Phản ứng của bà mặc dù không chậm nhưng đúng là vẫn kém một chút, ma pháp của cả Khắc Lôi Na và 3 gã ma pháp sư bộc phát trong nháy mắt. May mắn là Khắc Lôi Na chỉ phát ra thủy hệ cao cấp ma pháp Thủy Mạc Thiên Hoa bảo hộ quanh 5 người đối phương. Nhưng 3 gã ma pháp sư kia thì không khách khí như vậy, 2 con rồng lửa và một long quyển phong (lốc xoáy) hung mãnh cùng lúc xuất ra. Cho dù Lan Địch Nhĩ là đại ma đạo sư thì lúc này cũng không cách nào ngăn cản được. Đội của DIệp Âm Trúc dù đều chỉ là thanh cấp ma pháp nhưng Lan Địch Nhĩ cũng không thể nào thuấn phát ngăn cản kịp. Ma pháp lướt qua, tro cốt chẳng còn, 5 người đối phương thậm chí dù chỉ 1 ma pháp đơn giản nhất cũng không kịp phát ra thì đã hoàn toàn bị tiêu mất. Rồng lửa thiêu hủy thân thể bọn họ, long quyển phong mang tro bụi đi, phảng phất như 5 người đó chưa từng xuất hiện ở nơi này. Tinh Thần Xuyên Thứ của Diệp Âm Trúc đã làm cho đại não của bọn họ trống rỗng, ngay cả muốn triệu hoán ma pháp sinh vật để bảo vệ tính mạng cũng không còn cơ hội. Lan Địch Nhĩ ngây dại cả người, tất cả các ma pháp sư dưới đài cũng đều ngây dại, ngay cả các đồng đội cùng tổ của Diệp Âm Trúc cũng như vậy. Tựa như không có chuyện gì xảy ra, Diệp Âm Trúc lui lại phía sau một bước, trở lại bên 4 người, số lượng linh hồn hắn đang nắm trong tay lại tăng thêm. Lan Địch Nhĩ là người phản ứng đầu tiên, căm tức nhìn Diệp Âm Trúc: - Ngươi sao lại ác độc như vậy? Đây là kiểu tỷ thí gì? Diệp Âm Trúc thản nhiên nói: - Lan Địch Nhĩ đại sư, Xin ngài chú ý cách dùng từ. Ta không có giết người, ta chỉ vì toàn đội mà dùng sức thôi. Huống chi ma pháp ta sử dụng cũng là ma pháp cấp thấp nhất trong cả tổ. Ý tứ của hắn rất dễ hiểu, ta không giết người, ta cũng chỉ dùng ma pháp cấp thấp nhất, bọn họ chết thì ngươi cũng không nên tính vào đầu ta. Lan Địch Nhĩ phẫn nộ, bộ ngực không ngừng phập phồng. Bồi dưỡng một gã ma pháp sư, nhất là tới thanh cấp ma pháp sư khó khăn ra sao, bây giờ mất một lúc 5 gã. Bà ta làm sao có thể không phẫn nộ cơ chứ? Ánh mắt 4 người bên cạnh Diệp Âm Trúc nhìn hắn cũng có chút thay đổi. Đặc biệt 3 gã kia cùng tổ nhưng cũng chưa biết hắn. Kể cả các ma pháp sư dưới đài cũng không biết mấy về tinh thần hệ ma pháp sư. - Hảo, hảo, hảo. Không hổ danh xưng sát thủ của ma pháp sư, tinh thần hệ ma pháp sư. Tổ một thắng, các ngươi có thể đi xuống. Lan Địch Nhĩ cố nén tức giận, liếc nhìn Khắc Lôi Na bên cạnh Diệp Âm Trúc một cái, phất tay để cho 5 người rời đi. Tới bên dưới đài, cảm nhận thấy những ma pháp sư bên cạnh đều nhìn mình như quái vật, Diệp Âm Trúc vẫn đứng im trên mặt đất như thường. Đối với hắn, ánh mắt người khác chẳng tính là gì cả. - Đó chính là sức mạnh của tinh thần ma pháp sư sao? Không ngờ ngươi lại mạnh đến vậy. Thanh âm của Khắc Lôi Na có đôi chút sửng sốt. - Trước kia ngươi chưa gặp tinh thần hệ ma pháp sư sao? Diệp Âm Trúc hỏi lại. Khắc Lôi Na nói: - Gặp rồi. Nhưng cái chính là hình như không ai có thể so sánh với sức mạnh của ngươi. Có đúng là vừa rồi ngươi chỉ thi triển tinh thần hệ ma pháp Tinh Thần Xuyên Thứ sao? Đây chỉ là một ma pháp cấp thấp mà thôi. Vậy nếu ngươi thi triển một tinh thần hệ ma pháp cao cấp thì sẽ có kết quả gì? Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói: - Khắc Lôi Na tiểu thư, xem ra sư phụ nàng cũng chẳng tài giỏi gì. Mỗi thuộc tính ma pháp đều có chỗ cường đại của mình. Ngộ địch đối chiến, cũng không phải cứ ma pháp càng cao cấp thì hiệu quả lại càng cao đâu. - Nhưng không phải ma pháp cao cấp sẽ có uy lực lớn hơn sao? Khắc Lôi Na ngơ ngác nhìn Diệp Âm Trúc, mơ hồ hỏi. Nàng phảng phất như hiểu được rằng Diệp Âm Trúc tựa hồ đã phá được 1 tấm bình chướng trong lòng nàng. Diệp Âm Trúc tiếp tục nói: - Cao cấp ma pháp có nghĩa là thời gian ngâm xướng sẽ rất lâu, mà sự cường đại của ma pháp thì theo thời gian ngâm xướng, uy lực ma pháp kết hợp với các phương diện hình thức mới sinh ra. Không có ma pháp cường đại nhất, chỉ có ma pháp thích hợp nhất. Trong khi ngươi đang thi triển cấm chú ở tình huống khoảng cách gần, nếu ngươi không tự cấp cho mình 1 thủ hộ ma pháp trước thì ta chỉ cần một Tinh Thần Xuyên Thứ đơn giản là có thể tạo cho ngươi 1 vết thương trí mệnh, thậm chí còn hơn cả thế nữa. Ta chỉ có thể giải thích bấy nhiêu thôi, còn lại thì nàng phải tự mình suy nghĩ. Nhưng nàng phải nhớ cho kỹ, một chút ma lực của ma pháp sư thôi cũng là cực kỳ trân quý. Tuyệt đối không thể để lãng phí. Nghe Diệp Âm Trúc nói xong, Khắc Lôi Na tựa hồ như đã quên màn giết chóc kinh khủng vừa rồi, tự nhủ: - Ta hình như hiểu được, nhưng lại hình như chưa hiểu hoàn toàn. Cảm ơn ngươi đã nói cho ta biết những điều này. Lúc này, trận đấu thứ 2 của vòng 1 cũng đã bắt đầu. Có lẽ bởi vì ma pháp công kích của trận vừa rồi có tính hủy diệt quá kinh khủng nên khi vừa lên sàn đấu, tất cả các ma pháp sư đều lập tức tự cấp cho mình 1 phòng ngự ma pháp, sau đó mới triển khai công kích. Cũng phải thừa nhận rằng, ma pháp sư thanh cấp trở lên có thực lực khá kinh khủng, dưới tình huống chiến đấu của 10 ma pháp sư trên thanh cấp, 7 tầng ma pháp bình chướng (tấm chắn ma pháp) do 20 ma pháp sư liên thủ bố trí cũng giống như tấm màn trước gió mưa vậy. Đối với kết quả trận đấu của những người khác, Diệp Âm Trúc chẳng hề có hứng thú, chỉ ngồi nhắm mắt dưỡng thần, phóng xuất ra 1 linh hồn lam cấp để quan sát xem trong cuộc thi có xuất hiện tử cấp ma pháp sư không. Khắc Lôi Na cũng không quấy rầy hắn. Lúc này cô nương này đang hoàn toàn đắm chìm trong những lời Diệp Âm Trúc vừa nói, theo đó thì lý luận về ma pháp thực dụng thật đơn giản. So sánh ma pháp chính là so sánh ma pháp lực và khả năng khống chế. Cao cấp ma pháp chắc chắn là tiêu hao lớn. 9 vòng thi cũng không dài, chưa tới hai canh giờ, 50 thí sinh chiến thắng vòng 1 đã lộ đủ mặt. Ngoại trừ trận đấu của tổ Diệp Âm Trúc, các trận khác mặc dù có người bị thương nhưng không hề có tình huống tử vong nào. - Hy vọng có thể tiếp tục ở cùng tổ với ngươi. Khi bắt đầu rút thăm đợt 2, 3 gã ma pháp sư cùng tổ vòng trước đều cảm thán nói với Diệp Âm Trúc. Thông qua quan sát trong vòng 1, cũng chẳng có gì nhiều để hắn phải chú ý trong cuộc tỷ thí này. Những người trẻ dưới 30 tuổi thì lam cấp đã là cực hạn, không hề có một gã tử cấp ma pháp sư nào. Nghỉ ngơi nửa canh giờ cho các thí sinh khôi phục pháp lực. Ngay sau đó thì vòng thi thứ 2 bắt đầu. Vòng thi thứ 2, giống như Diệp Âm Trúc dự đoán, hắn và Khắc Lôi Na lại cùng chung 1 tổ. Chỉ có điều những người khác trong tổ thì thay đổi. Lần này bọn họ là tổ thi thứ 2. Sau khi trải qua vòng 1 của cuộc thi, tất cả các ma pháp sư đều bị tiêu hao một lượng pháp lực nhất định, còn Khắc Lôi Na chưa hao phí bao nhiêu pháp lực ở vòng 1 nên bây giờ nàng nhất thời trở thành chủ lực tuyệt đối của tổ bọn họ. Lúc này, Diệp Âm Trúc cũng không biểu hiện ra ma pháp nào khiến kẻ khác phải giật mình. Đương nhiên, khi đối thủ nhìn thấy pháp trượng trong tay hắn thì mỗi người đều ngay lập tức tự cấp cho mình một phòng ngự ma pháp. Trong suốt trận đấu, Diệp Âm Trúc chỉ không ngừng phóng thích Tinh Thần Xuyên Thứ gây áp lực lên đối thủ, khiến cho đối phương phải không ngừng hao phí một lượng lớn tinh thần lực để tránh gặp phải quẫn cảnh đã xảy ra như các đối thủ của Diệp Âm Trúc ở vòng 1. Dưới tình huống này, Khắc Lôi Na và 3 ma pháp sư còn lại cứ thoải mái tấn công mà không cần lo lắng gì. Cuộc chiến diễn ra rất nhanh đã xuyên thủng phòng ngự của đối phương, đội của họ lại tiếp tục vượt qua vòng 2. Từ trên đài đi xuống, Khắc Lôi Na nhịn không được, hỏi: - Ngoại trừ Tinh Thần Xuyên Thứ, chẳng lẽ ngươi không biết ma pháp nào nữa sao? - Đã quên những gì ta vừa nói với nàng sao? Ma pháp thích hợp mới là ma pháp tốt nhất. Ở trận vừa rồi thì Tinh Thần Xuyên Thứ là quá đủ. Câu trả lời đơn giản của Diệp Âm Trúc đã đẩy lùi tất cả nghi ngờ của Khắc Lôi Na. Lần rút thăm thứ 3 chỉ còn 2 người 1 tổ. Lúc này Diệp Âm Trúc và Khắc Lôi Na không cùng 1 tổ nữa nhưng 2 người cũng không phải là đối thủ của nhau. Thấy kết quả rút thăm, Diệp Âm Trúc không nhịn được âm thầm phê phán, Lan Địch Nhĩ đại ma đạo sư này thực sự là chiếu cố cho đệ tử của mình quá. Nhưng thật ra, hắn cũng không biết rằng Lan Địch Nhĩ chiếu cố cho Khắc Lôi Na không phải bởi vì nàng là đệ tử của bà. Cũng không phải bởi vì nàng xuất thân từ gia tộc Khắc Lôi Tư Ba, mà là do mệnh lệnh của cấp trên. Chính là Mã Tây Mạc đại đế đích thân ra lệnh. Tâm tưởng của đế vương thường đem lại hiệu quả tốt nhất ở những chỗ không ai ngờ đến. Lúc này, đồng bạn của Diệp Âm Trúc là một gã thổ hệ ma pháp sư. Sau khi rút thăm xong, ma pháp sư này lập tức tới bên người Diệp Âm Trúc nói: - Huynh đệ, ta đã xem các trận đấu trước của ngươi. Ngươi thực sự ấn tượng đó. Ta là thổ hệ, việc phòng ngự cứ giao cho ta. Nhưng ngươi cũng biết, thổ hệ ma pháp khi tấn công lại không được mạnh lắm. Hắc hắc… Từ góc độ quốc gia mà nói thì hắn chính là địch nhân của mình, vì vậy Diệp Âm Trúc chỉ hơi gật đầu ý nói đã biết, cũng chẳng hề nói câu nào. 25 người chỉ còn lại 13, trận đấu cũng đã tiến vào vòng thảm liệt. Trước tình huống tiêu hao nhiều ma pháp lực như vậy, thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi căn bản không thể nào khôi phục được thực lực của ma pháp sư. Cao câp ma pháp đã biến thành chiến đấu bằng ma pháp cấp thấp. Đội của Diệp Âm Trúc là trận thứ 7. Đối thủ của bọn họ rõ ràng có chút khẩn trương, không đợi Lan Địch Nhĩ tuyên bố bắt đầu đã vội vàng giơ ma pháp trượng của mình lên, hiển nhiên là sợ ma pháp sát thủ của Diệp Âm Trúc. Lan Địch Nhĩ liếc nhìn Diệp Âm Trúc một cái, trầm giọng nói: - Bắt đầu! Không ai ngờ rằng đúng lúc đó lại xảy ra chuyện. Lúc này, hai ma pháp sư đối phương đang tự dùng ma pháp phòng ngự bản thân thì Diệp Âm Trúc lại không hề phát động Tinh Thần Xuyên Thứ. Thân hình chợt lóe, hắn đã tới phía sau lưng đồng bạn của mình, tay phải đặt lên trên vai đồng bạn. - Ngươi, ngươi làm gì vậy? Tên thổ hệ ma pháp sư kia lại càng hoảng sợ, thậm chí quên cả ngâm xướng chú ngữ. - Nghe! Làm theo lời ta nói! Diệp Âm Trúc khẽ quát một tiếng, đồng thời, ma pháp lực mênh mông như thủy triều dũng mãnh tuôn vào trong cơ thể của thổ hệ ma pháp sư kia. Thần nguyên ma pháp bào được Diệp Âm Trúc không chế, đưa vào cơ thể hắn toàn là vô thuộc tính ma pháp nguyên tố dễ hấp thụ nhất, trực tiếp hòa nhập với ma pháp lực của bản thân hắn. Có thể kiên cường vào được đến vòng này, tên thổ hệ ma pháp sư kia cũng đã đạt tới thực lực thanh cấp cao giai. Sau khi ma pháp lực được Diệp Âm Trúc truyền vào, một cảnh tượng kinh khủng nhất thời xuất hiện. Màu tím nhạt đã trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người. Thổ hệ ma pháp sư kia chỉ cảm thấy tự mình không thể điều khiển nổi ma lực, tay vẫn cầm ma pháp trượng thổ hệ màu vàng, chưa kịp ngâm xướng chú ngữ gì mà một cột đá lớn đã xuất hiện dưới chân đối thủ. May là phòng ngự ma pháp của hai gã ma pháp sư kia vừa mới ngâm xướng xong. Ma pháp hộ thể bị kích phát tạo nên một làn sóng, miễn cưỡng hóa giải ngọn thương bằng đá từ dưới đất đâm lên. Hai đối thủ của Diệp Âm Trúc là một phong hệ và một quang minh hệ ma pháp sư. Tên phong hệ ma pháp sư vội vàng ngâm xướng chú ngữ, vòng tròn phong thuộc tính mà lam nhạt rơi lên thân hai người, cả hai nhất thời nhẹ nhàng bay lên. Căn cứ theo thuộc tính ma pháp, thổ hệ ma pháp sư chỉ có thể phát huy thực lực cực mạnh khi ở trên mặt đất. Nhưng khi đối thủ rời khỏi mặt đất, hiển nhiên sẽ làm cho rất nhiều ma pháp của thổ hệ ma pháp sư không thể nào thi triển được. Nhưng tên thổ hệ ma pháp sư trước mắt bọn họ đã không còn là thực lực thanh cấp cao giai nữa. Giọng Diệp Âm Trúc lạnh như băng vang lên trong tai thổ hệ ma pháp sư: - Lạc thạch thuật, thuấn phát. - Hảo! Pháp trượng vung lên, trên bầu trời vô số quang điểm màu vàng ngưng tụ, chỉ trong nháy mắt, vô số hòn đá lớn từ trên trời rơi xuống, nhắm thẳng vào hai gã ma pháp sư vừa mới bay lên kia. - Thánh quang thủ hộ. Quang minh hệ ma pháp sư tận dụng thời gian hoàn thành ma pháp thứ hai. Thánh quang màu nhũ trắng sáng bao phủ hai người vào bên trong. Dưới sự công kích của "Lạc thạch thuật" nhất thời bộc phát liên tục những tiếng nổ vang. Lực công kích của "Lạc thạch thuật" mặc dù không phải là rất mạnh nhưng ưu điểm lớn nhất là thời gian duy trì rất lâu. Trong khi đối phương còn đang chống đỡ, thanh âm của Diệp Âm Trúc lại vang lên bên tai thổ hệ ma pháp sư: - Không đùa với bọn chúng nữa. Ngâm xướng chú ngữ, dùng "Toản thạch chi mâu - Mũi mâu kim cương" bắt chúng nhận thua đi. - Toản, toản thạch chi mâu? Thổ hệ ma pháp sư kia lại càng hoảng sợ. Đây chính là một công kích ma pháp gần như là cấm chú vậy. - Mau. Ma pháp lực khổng lồ càng thêm mạnh mẽ tăng tốc truyền vào, cắt đứt nghi hoặc của thổ hệ ma pháp sư. Hắn vội vàng giơ ma pháp trượng của mình lên, giọng trầm thấp ngâm vang những chú ngữ. Trong khi hai gã ma pháp sư đối thủ còn đang luống cuống chân tay để chống đỡ "Lạc thạch thuật", chú ngữ công kích đầu tiên còn chưa hoàn thành thì bọn họ đã hoảng sợ thấy ở giữa không trung có tổng cộng bảy ngọn trường mâu long lánh ánh ngọc bay tới. Mũi mâu đúng là đang chỉ vào vị trí của bọn họ. Thổ ngưng kết đến mức tận cùng sẽ hóa thành kim cương. Toản thạch chi mâu vốn là một ma pháp lam cấp. Lam cấp sơ giai có thể ngưng tụ được một cây mâu kim cương. Nếu có thể đạt tới cực hạn của cửu giai, vậy là đã đem ma pháp này bước vào hàng ngũ của cấm chú. Bảy mũi mâu kim cương, mặc dù vẫn chưa đạt tới mức cấm chú nhưng cũng không còn thua kém là mấy. Đối mặt với bảy đạo ánh sáng ngọc kia, hai gã phong hệ và quang minh hệ ma pháp sư thật sự không cách nào tiếp tục ngâm xướng chú ngữ được nữa. - Chúng ta nhận thua. Toàn trường ồn ào hẳn lên, tất cả mọi người đều thấy được rằng trước khi tên thổ hệ ma pháp sư kia phóng ra ma pháp lực thì một tay của DIệp Âm Trúc đã đặt lên vai hắn, khiến cho ma pháp của hắn lập tức biến thành tử cấp sơ giai. Hầu như tất cả mọi người đều bắt đầu âm thầm cầu khẩn, mong cho sau này ngàn vạn lần mình sẽ không phải là đối thủ của tên biến thái tinh thần hệ kia. Người khác có lẽ không biết Diệp Âm Trúc dùng phương pháp gì, nhưng thân là đại ma đạo sư, làm sao Lan Địch Nhĩ lại không biết, ngạc nhiên nhìn Diệp Âm Trúc: - Ma lực cộng hưởng, ngươi thực sự nắm bắt được sao? Có vẻ như bà cũng biết được rằng ma lực cộng hưởng có thể gây nguy hiểm thế nào tới ma pháp sư. Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười: - Không gì là không thể cả, không thử làm sao biết được. Nói xong, hắn đi thẳng xuống dưới đài. Xuống dưới đài, đã thấy Khắc Lôi Na đứng đó: - Ma lực cộng hưởng là ma pháp thích hợp nhất mà ngươi vừa nói tới sao? Diệp Âm Trúc gật đầu. Khắc Lôi Na có chút hưng phấn nói: - Nếu vòng sau chúng ta là đồng đội, ngươi có thể cũng… Diệp Âm Trúc nhíu nhíu mày: - Nam nữ thụ thụ bất thân. Mặc dù hắn hoàn toàn có thể không tiếp xúc thân thể vẫn có thể thi triển ma lực cộng hưởng, nhưng giờ hắn vẫn muốn ẩn dấu thực lực của mình. Khắc Lôi Na sẵng giọng: - Ta là nữ tử mà còn không sợ, ngươi còn sợ cái gì? Ta muốn, ta muốn, ta sẽ… Diệp Âm Trúc cảm thấy đau đầu, lời Khắc Lôi Na vừa nói quả thật có chút ương bướng, bất đắc dĩ phải nói: - Được rồi, nếu chúng ta có thể ở cùng một tổ. Chẳng có gì đáng nói khi rút thăm cả, còn mười ba người được lọt vào vòng thứ tư. Diệp Âm Trúc và Khắc Lôi Na quả nhiên ở cùng một tổ, đương nhiên là do có chút tác động nào đó. Một trong những đối thủ của bọn họ chính là gã thổ hệ ma pháp sư đồng đội của Diệp Âm Trúc ở vòng trước. Khi Diệp Âm Trúc đứng sau lưng Khắc Lôi Na, truyền ma lực của mình cho nàng, màu tím của ma pháp do Khắc Lôi Na phóng ra còn đậm hơn của gã thổ hệ ma pháp sư kia vài phần. 2 đối thủ của họ căn bản ngay cả ý niệm động thủ trong đầu cũng mất đi, nhận thua ngay. Một tử cấp có thể đối phó với bảy, tám lam cấp cũng không thành vấn đề. Bọn họ đương nhiên không muốn bị cấm chú biến thành tro bụi. Đang khi hưởng thụ ma pháp lực khổng lồ thì thấy đối phương nhận thua, Khắc Lôi Na không khỏi bất mãn nói: - Ta còn chưa dùng ma pháp cơ mà. Sao bọn họ lại nhận thua nhanh thế. thật chẳng ra sao cả. Mục tiêu lớn nhất của ma pháp sư là gì? Chính là trở thành cường giả tử cấp, có thể thi triển cấm chú hủy thiên diệt địa. Khắc Lôi Na vốn muốn thử xem khi mình được Diệp Âm Trúc cộng hưởng ma lực thì sẽ thi triển ra ma pháp đến mức nào, có thể thành cấm chú hay không. Sau vòng thứ tư, tổng cộng một trăm người chỉ còn lại bảy người, lập tức tiến vào vòng loại trực tiếp cuối cùng để quyết định chọn ra 5 người tham gia thi đấu chung kết. Vòng cuối không rút thăm mà chia ra thành 3 tổ và có lẻ 1 người. Trong đó 2 tổ đối kháng nhau, và một tổ khác 2 người đấu với một người, cứ như vậy để quyết định chọn lấy 5 người. Hơn nữa, vòng này cũng không dựa theo kết quả thắng bại để lựa chọn. Trừ người chiến thắng còn chọn thêm người có biểu hiện xuất sắc trong những kẻ thua để được vào vòng trong. Diệp Âm Trúc cũng không biết ở cùng một tổ với Khắc Lôi Na thì mình hay nàng ta là người được lợi. Ở vòng cuối, đối thủ của bọn họ chính là tên ma pháp sư lẻ loi không vào đội. Nói cách khác, bọn họ chính là 2 đánh 1. Mặc dù đây là vòng cuối nhưng đối thủ của bọn họ cũng không dám có lựa chọn khác mà nhận thua ngay. Ai dám đánh lại 2 đối thủ có thể cộng hưởng ma pháp để thành tử cấp lực lượng cơ chứ? Toàn bộ trận đấu chấm dứt. Đại ma đạo sư Lan Địch Nhĩ và vài vị ma pháp sư thương lượng một chút rồi tuyên bố, tổ 2 người chiến thắng của trận đấu khác được vào chung kết. Khắc Lôi Na cũng được vào chung kết. Bà tiếp tục đưa mắt nhìn Diệp Âm Trúc nói: - Sau khi chúng ta thảo luận, vị tinh thần hệ ma pháp sư này mặc dù đã chiến thắng nhưng vào được đến vòng cuối cùng này là do phần lớn các trận đấu trước đã mượn thực lực của đồng đội, bị nghi ngờ là có gian lận. Bởi vậy, chúng ta đã quyết định thi đấu tiếp để xác định 2 người cuối cùng được lọt vào vòng trong. Rút thăm trong 3 người còn lại để tiến hành chiến đấu, người chiến thắng sẽ được vào tiếp vòng trong. Nhìn ánh mắt khiêu khích của Lan Địch Nhĩ, Diệp Âm Trúc không khỏi nín giận. Đương nhiên hắn biết rằng việc này không phải là do Lan Địch Nhĩ nghi ngờ thực lực của mình mà là muốn xem thực lực của mình rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào rồi mà thôi. Được, ngươi đã muốn xem thì ta sẽ cho ngươi xem. Không để ý đến ánh mắt hối lỗi của Khắc Lôi Na, Diệp Âm Trúc đi thẳng lên đài. Đối thủ của hắn chính là tên ma pháp sư vừa chủ động đầu hàng hắn và Khắc Lôi Na. Đó cũng chính là kẻ còn giữ được nhiều ma lực nhất trong 3 gã ma pháp sư. Đối thủ của Diệp Âm Trúc rõ ràng có chút khẩn trương, tay nắm chặt ma pháp trượng. Đây là một gã không gian hệ ma pháp sư, có thể kiên trì vào được đến đây, thực lực đương nhiên là không tồi. Liếc mắt nhìn Lan Địch Nhĩ một cái, Diệp Âm Trúc chủ động mở miệng nói: - Có thể bắt đầu được chưa? Lan Địch Nhĩ nhìn DIệp Âm Trúc một cái thật sâu, tựa hồ muốn nói: lần này không có đồng đội, để xem ngươi sẽ dùng tiểu xảo thể nào. Sau khi hỏi tên ma pháp sư không gian hệ kia, liền tuyên bố bắt đầu trận đấu. Diệp Âm Trúc vẫn như trước, không hề ngâm xướng ma pháp mà chỉ bước từng bước tới trước mặt đối thủ. Đối thủ hơi sửng sốt, hỏi: - Ngươi, ngươi định làm gì? Diệp Âm Trúc lạnh lẽo nói: - Ngươi cảm thấy sợ rồi à? Không gian ma pháp sư sửng sốt một chút: - Tại sao? - Bởi vì ta nói. Ngữ khí của Diệp Âm Trúc rất tự nhiên, giống như là "Thần nói tất nhiên phải có ánh sáng" Sau một khắc, không gian ma pháp sư nọ rõ ràng cảm thấy sâu trong linh hồn mình phảng phất như bị một vật gì đó đâm vào. Ngay sau đó, một nỗi sợ hãi vô cùng mãnh liệt từ sâu trong nội tâm hắn chợt bộc phát. Thân thể hắn chợt run rẩy hẳn lên. Theo từng bước chân của Diệp Âm Trúc hướng tới hắn, nỗi sợ hãi càng trở nên to lớn. Linh hồn hắn phảng phất như bị một vật gì đó giằng xé. Nỗi sợ hãi kịch liệt làm thân thể hắn run rẩy không thôi, ma pháp trượng trên tay cũng rơi xuống đất lúc nào không biết. - Không, không, đừng lại đây. Ngươi đừng lại đây. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. Thanh âm thê lương kinh khủng phát ra, lúc này, trong mắt gã không gian ma pháp sư chỉ có ánh mắt kỳ lạ của Diệp Âm Trúc. Diệp Âm Trúc lại mở miệng: - Chết cũng là một loại giải thoát. Một chùm ma pháp quang mang màu tím nhạt chợt phóng ra từ người hắn. Trong mắt người khác, đó đơn giản chỉ là một chùm sáng màu tím. Nhưng trong mắt không gian ma pháp sư kia, quang mang màu tím kia lại biến thành một quái thú vô cùng kinh khủng đánh thẳng vào hắn. Hắn thét lên đau đớn, quỳ phịch xuống đất, thất khiếu tuôn trào máu tươi trông rất quỷ dị. Hiển nhiên là hắn đã chết nhưng trên khuôn mặt lại lộ ra vẻ mặt tươi cười, nụ cười được giải thoát. Lan Địch Nhĩ thanh âm run rẩy. Bà ta thậm chí quên cả ngăn cản, thanh âm cũng run rẩy: - Linh hồn uy áp, đại dự ngôn thuật. Lúc này, bà ta mới biết được nam nhân trước mặt kinh khủng cỡ nào, tử cấp. Hắn không ngờ lại là tử cấp. Đừng nói là gã không gian ma pháp sư kia đã bị tiêu hao nhiều ma lực, cho dù là chính mình cũng chưa chắc có thể may mắn thoát khỏi nổi tinh thần hệ cấm chú "Đại dự ngôn thuật" này. Tinh thần ma pháp chỉ có luyện đến linh hồn mới có thể thi triển cấm chú kinh khủng như vậy, đó không chỉ đơn giản là là tử cấp. Bà ta cũng không biết rằng vì Diệp Âm Trúc cũng đồng thời tu luyện vong linh ma pháp mới có thể thi triển ma pháp tinh thần hệ kinh khủng này. Đối diện với linh hồn uy áp này, ngay cả linh hồn cũng bị vỡ nát, vĩnh viễn không thể siêu sinh. Mặc dù không hề hoa mỹ nhưng đó là ma pháp cấm chú bá đạo nhất trong tất cả các ma pháp. Đúng là kinh khủng nhất. Diệp Âm Trúc quay người đi xuống dưới đài, đến bên người Lan Địch Nhĩ thì bước chân có chậm lại đôi chút. - Có một số việc vốn có thể tránh được. Bây giờ ngươi đã có đáp án rồi chứ? Dân chúng Lan Địch Á Tư đương nhiên không biết đã xảy ra cái gì, nhưng tất cả các ma pháp sư trong trường đấu đều hiểu được rằng phóng ra tử quang trong nháy mắt như vậy có ý nghĩa gì. Chỉ có Lan Địch Nhĩ là biết rõ hơn cả về sự kinh khủng của Đại dự ngôn thuật. Diệp Âm Trúc vẫn đi tới bàn để ma pháp bài, tay cầm lấy khối lệnh bài, lúc này mới đi xuống phía dưới đài. Không ai ngăn cản hắn, cũng không cần ma pháp sư tiến hành kiểm tra. Thử hỏi, ai có thể giả mạo ma pháp sư thi triển Linh hồn uy áp Đại dự ngôn thuật? Trong lòng mọi người, cũng chỉ có hắn mới xứng đáng nhận tấm lệnh bài đó. Khi mọi người vẫn còn đang sững người ở dưới đài, thân hình Diệp Âm Trúc đã loé lên vài cái rồi biến mất. Trận đấu ma pháp kết thúc, đem đến một kết quả không ai ngờ tới. Nhưng chỉ cần tham gia cuộc thi này, không ai có thể quên được mấy câu nói cuối cùng của Diệp Âm Trúc trong cuộc thi. Đêm đó, tại Nghị chánh điện, hoàng cung của đế quốc Lam Địch Á Tư. Mã Tây Mạc. Mạc Lạp Đế ngồi trên ngai, nghe một vài vị đại thần báo cáo. Phía dưới phân biệt là đế quốc quân vụ đại thần Khắc Lôi Tư Ba, đế quốc nguyên soái Khắc Lỗ Tư và phó hội trưởng ma pháp sư công hội, thuỷ hệ đại ma đạo sư Lan Địch Nhĩ. - Các vị, vòng 2 của cuộc thi đã kết thúc, ngày mốt sẽ là chung kết. Đây cũng sẽ là thời khắc huy hoàng nhất của cuộc thi văn vũ đại bỉ. Trong cuộc thi có tình huống gì khác thưòng hay không? - Bệ hạ, có thể cho thần xin bẩm báo trước được không? Thần có việc phải bẩm báo. Lan Địch Nhĩ là người đầu tiên đứng dậy. Mã Tây Mạc hơi do dự một chút. Ma pháp sư công hội cũng không thuộc phạm vi quản lý của đế quốc. Chỉ có Pháp Lam mới có thể ra lệnh cho bọn họ. Đối với vị đại ma đạo sư này, hắn cũng phải khách khí vài phần. - Đương nhiên có thể. Lan Địch Nhĩ đại sư, chẳng lẽ trong trận đấu ma pháp đã xảy ra chuyện gì sao? Lan Địch Nhĩ gật đầu: - Hơn thế còn là chuyện lớn. Thần cũng không biết chuyện này là hoạ hay phúc đối với đế quốc. Ánh mắt Mã Tây Mạc nhất thời trở nên ngưng trọng: - Đại sư, xin mời nói. Lan Địch Nhĩ nói: - Hôm nay, trong cuộc thi ma pháp đã chết sáu gã ma pháp sư.