Cá Trích, Em Yêu Anh
Chương 62 : Trước khi quay phim
Tạ Uyển cùng Úc Quý không cần tới thăm người thân, vì vậy những ngày tết năm mới đều ở nhà. thậtvất vả mới có những ngày rảnh rỗi, Úc Quý ngày một thậm tệ hơn, chỉ luôn quanh quẩn bên Tạ Uyển, quấn qua quấn quýt trên giường với cô. một tuổi mới trôi qua, Úc Quý mặt mày hồng hào, trong khi Tạ Uyển lúc này nhìn như là bị hồ ly tinh ép khô tinh lực, cả ngày ngoại trừ ngủ chính là ngủ, may mắn thay Tiền Tôn đã gọi điện thoại giải thoát cho Tạ Uyển.
“ ‘một đời bên em’ chuẩn bị mấy ngày nữa là bấm máy, địa điểm ở Nam Thành, cô và Úc Quý là diễn viên chính, tôi muốn hai người gia nhập đoàn làm phim sớm, buổi chiều mang hành lí đến phòng làm việc của tôi, chúng ta chuẩn bị một chút rồi cùng xuất phát.”
Nghe được tin này, Úc Quý hết sức bất mãn, hắn cùng Tạ Uyển còn chưa bên nhau đủ đâu, tại sao phải làm việc!
“đi thôi!” Tạ Uyển mặc áo khoác, thuận tay cầm áo khoác Úc Quý nhét vào trong tay hắn, nói: “Đợi đến khi quay xong bộ phim này, em sẽ nghỉ ngơi cho thật tốt, đến lúc đó bọn mình sẽ có nhiều thời gian hơn.”
“thật không?” Vừa nghe câu nói này của Tạ Uyển, Úc Quý hai mắt lập tức sáng lên, não bắt đầu mơ mộng về cuộc sống sắp tới.
Tạ Uyển gật đầu, cười nói: “thật.” cô không có lừa gạt Úc Quý, vì vốn cô đã có dự định đi du lịch rồi. Bộ phim điện ảnh này quay xong, côphải tận dụng thời gian cho thật tốt, hưởng thụ cuộc sống mới là điều quan trọng. Kiếp trước đột nhiên chết đi, đã khiến cho Tạ Uyển vô cùng luyến tiếc, cuộc đời nói không chừng sẽ có lúc xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì thế Tạ Uyển không muốn trọng sinh kiếp này lại phải bận rộn sống qua ngày nữa.
Được Tạ Uyển dỗ dành, Úc Quý vô cùng phối hợp, một đường từ nhà cho tới văn phòng của Tiền Tôn đều cười tươi rói.
“Tinh thần không tệ.” Tiền Tôn nhìn thấy Tạ Uyển cùng Úc Quý tới, liền tỉ mỉ đem hai người từ trênxuống dưới đánh giá một lần, sau đó mới hài lòng gật đầu. Ông vốn cho rằng ăn tết qua năm mới, hai người này nhất định sẽ béo phì, nhìn mấy diễn viên phụ mà xem, mặt người nào người nấy đều nở to như hoa hướng dương rồi.
Ai ngờ rằng Úc Quý cùng Tạ Uyển lại đem cho ông một ngạc nhiên vui mừng như vậy, chẳng nhữngkhông béo mà ngược lại còn trở nên đẹp hơn. Điều này có dùng bao nhiêu đồ trang điểm cũng không gỡ lại được, Tiền Tôn ông dám khẳng định, hiện tại không đề cấp đến diễn xuất, chỉ bằng giá trị nhan sắc của hai người này thôi là lập tức có thể khiến cho người ta đổ xô đến rạp xem phim rồi!
“Đạo diễn Tiền cũng không kém đâu.” Tạ Uyển cười cùng Tiền Tôn trêu ghẹo một chút, sau đó mới đề cập đến chính sự, “Đạo diễn Tiền, khi nào chúng ta xuất phát, đạo diễn Thạch vừa gọi điện cho tôi, bảo tôi tới chỗ ông ấy một chuyến, có thể là để thảo luận về việc tuyên truyền cho bộ phim <span>.”
“Thạch Vĩnh An?” Tiền Tôn nhíu mày hỏi.
“Vâng.” Tạ Uyển đáp: “Đạo diễn Thạch muốn công chiếu bộ phim “Tiên hiệp kì duyên” vào đúng buổi lễ tình nhân, có khả năng tôi sẽ xin phép ông nghỉ một thời gian để đi tuyên truyền cho bộ phim.”
Tiền Tôn nghe xong lập tức xịu mặt xuống, “Cái gì mà đi tuyên truyền, cũng không phải là không có côthì không được.” nói xong, cảm nhận được ánh mắt Úc Quý trong nháy mắt trầm xuống, Tiền Tôn mới cảm giác lời mình nói có chút sai lầm, đành miễn cưỡng sửa lại.
“Vậy cô đi nhanh về nhanh, tôi cảnh báo trước, thời gian xin nghỉ tôi chắc chắn không cho quá nhiều đâu.”
Tiền Tôn từ trước tới giờ là kiểu người quái dị, yêu cầu diễn viên của ông phải toàn tâm toàn ý đóng phim, mặc kệ có xảy ra chuyện gì cũng không cho rời khỏi đoàn làm phim. Lần này nói cho Tạ Uyển nghỉ, có lẽ cũng vì nể mặt Tần Thành cùng Úc Thịnh, nếu không, nghĩ thôi cũng không thể đâu!
“Vâng, cảm ơn đạo diễn Tiền.” Tạ Uyển nhanh chóng nói cảm ơn, sau đó lập tức kéo Úc Quý tới bãi đỗ xe.
Lần này là do cô phỏng đoán sai rồi, bởi vì “Tiên hiệp kì duyên” mấy hôm trước mới quay xong hết, cho nên Tạ Uyển vẫn cho là Thạch Vĩnh An sẽ công chiếu bộ phim vào tầm tháng tư, ai ngờ vị đạo diễn Thạch này lại liều mạng như vậy, xem chừng những ngày trong giai đoạn hậu kì và biên tập ông ấy đềukhông ngủ không nghỉ rồi.
“Xem ra Tiền Tôn còn kém hơn Tần Thành!” Úc Quý vừa lái xe vừa khinh bỉ nói, “Keo kiệt, tính tình xấu, có cái gì để mà thần tượng chứ!”
Tạ Uyển vừa định phản bác nói Tiền Tôn là một đạo diễn tài hoa, nhưng bỗng nhìn thấy vẻ mặt Úc Quý vô cùng âm u, lập tức bừng tỉnh hiểu ra, lời này chính là dành cho cô nghe đây mà, người này khẳng định còn vì mấy hôm trước cô nói Tiền Tôn là thần tượng nên phát ghen!
Quả thực là một bình dấm chua cực lớn! Tạ Uyển ôm trán, khóe môi không nhịn được mà nhếch lên.
Thấy Tạ Uyển không đáp lại, Úc Quý thừa dịp đèn đỏ mà phanh kít một cái, dừng xe lại, quay đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm người yêu, giống như ép Tạ Uyển nói theo ý đồ của mình: “Có phảikhông? Uyển Uyển, thần tượng cũng là do tự bản thân mình tô vẽ cho người ta thật tốt đẹp thôi, chứ sựthật thì người em tưởng tượng ra không phải là con người thật của Tiền Tôn đâu!”
Tạ Uyển chỉ cười, tiếp tục không trả lời.
“Uyển Uyển!” Úc Quý nóng nảy bỏ tay lái xuống, định tiếp tục ép hỏi, Tạ Uyển nhìn thấy phía trước đèn giao thông đã chuyển sang màu vàng, vội vàng nói: “Dạ, đúng rồi.”
Úc Quý nghe xong mới hài lòng mím môi cười, tiếp tục lái xe đi.
Thạch Vĩnh An sắp xếp thời gian đặc biệt sít sao, xem chừng sau khi biên tập xong là ông lập tức tổ chức lễ công chiếu phim lần đầu luôn, tính toán thời gian thì khoảng nửa tháng sau, Tạ Uyển phải quay trở về tham dự buổi lễ công chiếu này.
“Đạo diễn Thạch.” Sắc mặt Tạ Uyển có phần bối rối, “Tôi chuẩn bị quay một bộ phim điện ảnh mới, cần tới Nam Thành quay phim, đạo diễn bên đó nói có thể sẽ không cho tôi nhiều ngày để trở về tuyên truyền cùng đoàn làm phim được.”
Ánh mắt Thạch Vĩnh An lập tức trừng lên, chuẩn bị phát tác, đột nhiên nghĩ đến thân phận của Úc Quý nên lại cố gắng đè nén cơn tức giận trong lòng xuống, hỏi: “Quay cái gì hả? Đạo diễn nào quay? Để tôinói chuyện với hắn ta!” Diễn viên trong lúc quay phim xin nghỉ đi tuyên truyền phim là chuyện hết sức bình thường, trên cơ bản thì đạo diễn nào cũng có thể thông cảm được, nhưng sao lại có tên đạo diễn nào không cho phép đây?
Thạch Vĩnh An trong lòng đầy một bụng hỏa khí, ông thật sự rất muốn xem vị đạo diễn chó má này là ai? Ngay cả Thạch Vĩnh An ông mà cũng không thèm nể mặt!
Đừng thấy Thạch Vĩnh An đầu tóc bóng lộn điệu đà mà coi thường, chỉ cần nhắc tới những đạo diễn nổi tiếng hiện giờ thôi thì khẳng định sẽ có tên ông, khó trách ông ấy lại kiêu ngạo như vậy.
"không cần đâu đạo diễn Thạch. " Tạ Uyển vội vàng xua tay nói: "Đến lúc đó tôi sẽ sắp xếp đi cùng mà..."
“Là đạo diễn nào?” Lời còn chưa nói xong thì đã bị Thạch Vĩnh An cắt ngang. Thấy khẩu khí mình quá mức cứng nhắc, lại cố gắng chen thêm một câu: “Tôi vẫn cảm thấy cô là một diễn viên có tiềm lực, nóicho tôi biết bộ phim tiếp theo của cô là gì, tôi giúp cô tham khảo một chút.”
Thạch Vĩnh An đã nói tới mức này, Tạ Uyển đành phải mở miệng nói: “Là phim mới của đạo diễn Tiền Tôn.”
“À…” Thạch Vĩnh An khinh thường đáp một tiếng, sau đó trợn tròn hai mắt lên, đẩy gọng kính, giọng nóilúc này đã cao thêm một tông, khiến cho Tạ Uyển sợ hết hồn: “cô nói cái gì? Đạo diễn Tiền Tôn? Chính là vị Tiền Tôn kia?”
Khuôn mặt Thạch Vĩnh An kích động đỏ bừng, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Tạ Uyển, có vẻ như e sợ sẽ bỏ lỡ mất từng chữ cô nói, Tạ Uyển bất đắc dĩ gật đầu, “Vâng, chính là đạo diễn Tiền Tôn.”
<img alt="" src="http://text2image.cungquanghang.com/a6d1af647c3211adad5c44d51e7ad01e.jpg" data-pagespeed-url-hash=1830307235 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/></span>
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
285 chương
15 chương
10 chương