Ngày hôm sau, Âu Dương Tư Thần đưa Lạc Ninh Hinh trở về chung cư, cô lại phải tiếp tục đến trường. Sáu tháng trôi qua, Lạc Ninh Hinh không còn bị ai bắt nạt nữa, sau ngày đó nhóm nữ sinh kia cũng bị cho thôi học, mà không ai biết lý do. Còn Hàn Mặc Phong cứ khi nào rảnh, sẽ đến tìm Lạc Ninh Hinh trò chuyện, làm Lâm Như Tuyết lúc nào cũng trong tình trạng tức tối. Buổi tối trở về nhà, Lạc Ninh Hinh lại cùng Âu Dương Tư Thần đi siêu thị, mua thức ăn rồi về nhà lại cùng nhau nấu nướng. Mỗi ngày trôi qua, đối với Lạc Ninh Hinh đều là hạnh phúc. Âu Dương Tư Thần luôn dành mọi thứ tốt nhất cho cô, quần áo váy vóc và cả trang sức đắt tiền, mỗi tháng anh sẽ cho người mang đến chung cư cho cô đều đặn. Dù Lạc Ninh Hinh đã nhiều lần ngăn cản, nhưng Âu Dương Tư Thần vẫn muốn làm như vậy. Anh nói, bởi vì cô là bạn gái của anh. Phía Dương Trí Viễn, sau khi bắt được mỏ vàng Lạc Bội Sam thì như một con đĩa hút máu. Những hợp đồng khó nuốt của Dương thị, sẽ được Dương Trí Viễn nhờ Lạc Bội Sam nói lại với Lạc Chí Bằng để giúp đỡ, thiếu vốn Lạc Bội Sam sẽ lấy tiền túi cho hắn vay. Dương thị trong vòng sáu tháng đã khởi tử hồi sinh, công ty ma kia cũng bỗng nhiên dừng hoạt động, không còn công kích Dương thị nữa. (Do anh nhà đang bận yêu đương =)))) Lạc Bội Sam nhiều lần đề cập đến chuyện đính hôn, vì cả hai đã lăn lộn trên giường nhiều lần, cô ta cần một danh phận. Bởi vì còn đang độ tuổi đi học, nên Lạc Bội Sam muốn đính hôn trước để đánh dấu chủ quyền. Nhưng làm sao mà Dương Trí Viễn đồng ý! Hắn chỉ đang lợi dụng cô ta thôi, mỗi lần cô ta đề cập đến vấn đề này, hắn sẽ tìm cả ngàn lý do thoái thác. Mọi chuyện sẽ tiếp tục như Dương Trí Viễn đạo diễn, nếu như Lạc Bội Sam không tình cờ phát hiện hắn ta lên giường với gái, không chỉ một mà còn thác loạn với nhiều người khác. Lúc đấy Lạc Bội Sam chỉ cảm thấy kinh tởm, cô ta lao vào như một con thú, túm tóc nữ nhân lõa thể trên giường hung hăng đánh. " Con điếm, ai cho phép mày lên giường với người đàn ông của tao? Xem tao hôm nay có cào nát mặt của mày không?" Nữ nhân kia cũng không phải hạng người dễ bị bắt nạt, bị đánh đau ả cũng giơ tay nắm đầu Lạc Bội Sam, vung tay cho cô ta vài cái tát. Khung cảnh hỗn loạn, nhưng Dương Trí Viễn lại bình tĩnh mà bật lửa hút thuốc. Phả làn khói trắng nhìn ma quái vào không trung, hắn nói lớn. " Anna, cô mau ra ngoài đi!hững người khác cũng vậy!" Sau khi mọi người trong phòng đều đã đi ra ngoài, Lạc Bội Sam đầu bù tóc rối, đến trước mặt Dương Trí Viễn cho hắn một cái tát cháy mặt. Trái ngược với gương mặt đang nổi điên của Lạc Bội Sam, Dương Trí Viễn hắn bình tĩnh đến đáng sợ. "Anh đang làm chuyện đồi bại gì ở đây hả? Tên khốn, tôi trao hết mọi thứ quý giá của mình cho anh, anh lại đối xử với tôi như vậy!" Dương Trí Viễn tay xoa xoa gò má bỏng rát, nhìn Lạc Bội Sam cười quái dị. Trong lúc Lạc Bội Sam không chú ý, hắn giơ chân mạnh mẽ đạp thẳng vào bụng cô ta, không một chút nhân từ. Lạc Bội Sam bị đá đau, cô ta ngã lăn dưới đất, ôm bụng gào khóc. Từ bé đến lớn, cô ta được ba mẹ thương yêu, không dám chọc cô ta bực bội, huống hồ là đánh cô ta. Dương Trí Viễn chưa dừng lại, hắn ngồi xuống túm tóc Lạc Bội Sam kéo ngược ra sau nói. " Tiện nhân!" " Mày nghĩ mày là ai mà dám đánh tao, hôm nay tao sẽ cho mày biết tay!" Lạc Bội Sam đau đớn còn đang ngơ ngác, bàn tay của Dương Trí Viễn đã mạnh mẽ tạp trên khuôn mặt mịn màng, mà cô ta dùng mọi cách để dưỡng trắng mịn. Lạc Bội Sam trừng đôi mắt như rắn độc nhìn hắn. " Tên khốn! Tôi sẽ nói ba của tôi, ngừng hợp tác với Dương thị! Đến lúc đó anh đừng mong cầu xin tôi giúp đỡ!" Dương Trí Viễn chẳng những không sợ hãi, mà còn cười ác độc hơn, hắn nắm tóc Lạc Bội Sam kéo lê trên đất. Hắn lấy trong tủ một lọ thủy tinh, đựng chất lỏng màu trong suốt, mà Lạc Bội Sam không biết là gì. Dương Trí Viễn động tác thô bạo, bóp mạnh miệng của Lạc Bội Sam, đổ hết thứ chất lỏng kì lạ vào miệng của cô ta. Sau đó, hắn ném cô ta lên giường, Lạc Bội Sam bây giờ nhìn hắn trông như là ác quỷ. " Anh đã cho tôi uống cái gì?" Lạc Bội Sam hỏi hắn, Dương Trí Viễn chỉ nhàn nhạt nói. " Lát nữa cô sẽ được biết thôi!" Mười phút sau, một nhóm đàn ông năm người xấu xí đi vào, Dương Trí Viễn nhìn bọn họ ra hiệu. Lạc Bội Sam bây giờ cảm thấy người nóng ran, như nhận ra được điều gì khác thường, cô ta vùng chạy nhanh ra ngoài. Nhưng làm sao thoát khỏi được, Dương Trí Viễn đã túm đầu cô ta kéo ngược lại, những người đàn ông bắt đầu tiến lại gần cô ta. Lạc Bội Sam sợ hãi cực độ, cô ta đã biết Dương Trí Viễn muốn làm gì mình rồi, cô vội khóc lóc cầu xin. " Trí Viễn tha cho em đi! Em sẽ không nói với ba gì hết, làm ơn tha cho em!" " Muộn rồi!" Hắn liếc nhìn cô nói. Dương Trí Viễn không một chút động lòng, hắn mặc lại quần áo, rồi rời khỏi phòng. Mặc cho Lạc Bội Sam có gào thét, nguyền rủa hắn.