Sáng sớm hôm sau Dương quang chói mắt xuyên qua bức màn chiếu vào mặt Tiêu Luân. 【••• buổi sáng ! ? 】 【 ai nha! Đi học ! 】 Tiêu Luân lập tức ngồi dậy. Thấy rõ phòng trước mắt, hắn mới đột nhiên nhớ mình đã đến Tếch-xát 【 nga ••• nguyên lai ta đã đến nước Mĩ •••】 A ••• đột nhiên cảm thấy được thân thể từ nơi riêng tư truyền ra một trận đau đớn 【 đáng giận! •••】 Tiêu Luân lúc này mới nhớ tới chuyện ngày hôm qua 【 ngày hôm qua ••• ta hình như té xỉu ở phòng tắm  •••】>\\