Ca ca~ cầu được ôm đùi
Chương 23
Lãnh Phi Liên cả người từ trên xuống dưới vô cùng khó chịu, cả bọn Chu Tư Duật đi ở phía sau cũng không dám hó hé gì.
"Hạ Hào!".
Bỗng nhiên bị Lãnh Phi Liên gọi Hạ Hào một thân sởn tóc gáy đi lên."công tử có gì sao?"
"Họ là ai vậy?". Lãnh Phi Liên hỏi
Hạ Hào theo ánh nhìn của y nhìn lên thấy một đám người vận y phục vừa đỏ vừa vàng, nhìn qua thật giống như người giàu mới nổi. Một bộ dạng ngông nghênh đi ngoài đường.
Hạ Hào nhìn một hồi mới lên tiếng:"có lẽ là người của Hỏa Lưu Ly quốc".
"Ohh là vậy sao?". Lãnh Phi Liên hai mắt nheo lại nhìn vào xe ngựa ở phía trung tâm.
Ngồi trong xe Hỏa Huyền Như như cảm giác được gì đó nhíu nhíu mày. Tay ả khẽ nâng lên trong chốc lát một bóng đen xuất hiên trong xe ngựa.
"Có tin tức gì chưa?". Hỏa Huyền Như hỏi
Người áo đen quỳ một chân xuống kính cẩn thưa:"Thuộc hạ vô năng, chỉ biết được nàng ta đổi tên đổi họ lẫn trốn trong phủ hầu gia của Hoàng Thanh Ngũ Tâm quốc sau đó liền bị mất dấu".
Hỏa Huyền Như nghiến răng:" Lại để ả tiện nhân kia sống! Mau tra cho ta nội trong ba ngày nếu không có tin tức đem đầu đến đây chịu tội!"
"Vâng". Nói xong bóng đen nhanh chóng biến mất như chưa từng xuất hiện.
\*
Vũ Nguyệt Hằng hiên tại nên gọi là Kim Thuyên Song cả người bạch y quý khí mười phần ngồi ở nhã gian Huyết Ảnh Cung ngắm hoa đột nhiên hắt xì một phát.
Nàng cho miếng điểm tâm vào miệng, khóe môi khẽ nhếch lên
"A..hình như có kẻ đang nhớ mình thì phải, có nên đi góp vui không nhỉ?".
Sau khi có lại kí ức của mình Kim Thuyên Song xoay ngoắc 180° không còn nhã nhặn thùy mị, yếu đuối, nhu nhược như trước nữa mà ngược lại quý khí, thanh nhã, đôi mắt toát lên sự sắc bén tinh tường. Bây giờ nhìn nàng ai mà ngờ được một nữ nhân nhìn như 25 này đã có một đứa con 15 tuổi chứ.¯\\_\(ツ\)\_/¯
Dù sao thì người sinh ra một đứa con có nhan sắc yêu nghiệt như vậy thì nhan sắc làm sao mà không đẹp cho được, chỉ là lúc trước bị phong bế kí ức chính bản thân nàng cũng trở nên nhu nhược nên không chú ý chăm chút cho bản thân, hiện tại có lại kí ức, con mình lại là đại boss muốn không chăm chút một tí cũng không được nha ¯\\_\(ツ\)\_/¯
Kim Thuyên Song vươn vai một cái ngoắc ngoắc a hoàn bên cạnh.
"Tiểu Trúc, Chuẩn bị xe ngựa đi ta cũng muốn đến góp vui với con trai ta!".
"Oke...à vâng nô tỳ đi ngay!".
Thế là cô bé tên Tiểu Trúc tung tăng chạy đi.
Kim Thuyên Song bất đắc dĩ cười cười, nàng rất thích cô bé này mặc dù nhiều lúc cô bé này nói toàn những thứ khó hiểu như: ô cê hay quát thờ phắc... Còn có chấp niệm cực mạnh với rau, ngày nào nàng cũng nghe cô bé kia la: Đậu xanh rau má ¯\\_\(ツ\)\_/¯ thật tình.
\(Nhưng kì lạ thì kì lạ chứ người ta rất đáng tin nha. Tiểu Trúc dõng dạc nói.\)
\*\*\*
Lãnh Phi Liên chắc chắn hôm nay là ngày xui nhất trên đời của y, đi khách điếm nào cũng hết chổ thành ra một đám đệ nhất Huyết Ảnh Cung giữa trưa nắng phải lang thang ngoài đường.
Lãnh Phi Liên tức giận trừng mắt Chu Tư Duật một cái
Sao Huyết Ảnh Cung không đầu tư một cái khách sạn, như vậy thì chỉ cần y muốn thì liền có thể vào ăn, ở miễn phí rồi.
Chu Tư Duật vô tội bị trừng một phát :"..." Oa huhu Cung chủ thật quá đáng A Minh ta cần an ủi a...
Cuối cùng sau khi đi gần hết Hoàng Thành cả đám lang thang tìm được một tử lâu rất lớn và đều đặc biệt là còn rất. nhiều. phòng\(≧▽≦\)
"Chúng ta 14 gian hạng nhất!". Hạ Hào nói.
Đúng vậy là 14 gian không làm đâu, mỗi người 1 gian hạng nhất đó, Lãnh Phi Liên hãnh diện nghĩ.
Với đầu óc của người hiện đại việc kiếm tiền ở cái thế giới này đối với y không phải khó, vả lại việc y cần làm chỉ là ngồi chỉ đạo còn việc thực hiện không cần y phải bận tâm. Hiện tại khối tài sản của y khụ...của mẫu thân y mới đúng có thể đè chết được một quốc gia đó nha \(đương nhiên chỉ áp dụng với quốc gia nhỏ nhưng như vậy cũng ngầu lắm à
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
26 chương
8 chương