Boss Nữ Hoàn Mỹ
Chương 216 : cũng khá tốt
Mấy ngày vừa qua, Bạch Vi không hề tìm tôi, cũng không hề gọi điện.
Cung Thiệu Bình càng không tìm tôi, theo như những gì Natcha tìm hiểu được, Cung Thiệu Bình đã đến tìm khá nhiều người.
Trong đó có người của đồn cảnh sát bọn họ, thậm chí còn tới tìm cả lãnh đạo trực tiếp của Natcha, và cả một vài lãnh đạo cấp cao của hệ thống cảnh sát.
Natcha đã thả tin đồn ra, dùng cách lan truyền tin đồn để lờ mờ nhắc đến quan hệ đằng sau chuyện này đến tai SangSu, thế nên cho dù là người của đồn cảnh sát hay là các lãnh đạo cấp cao đều sẽ không nhận tiền của Cung Thiệu Bình, các lãnh đạo cấp cao kia thậm chí còn từ chối gặp mặt.
Thậm chí Cung Thiệu Bình còn tới tìm Natcha, nhưng Natcha không gặp ông ta.
Theo như tin tức nghe ngóng được, Cung Thiệu Bình từng đưa hai triệu nhân dân tệ cho một người bạn đồng liêu có chức vụ tương đương ông ta, nhưng người bạn đồng liêu đó đã chính nghĩa từ chối.
Giờ đã có khá nhiều người biết, không thể nhận tiền của Cung Thiệu Bình, nếu không sẽ bị điều tra ngược lại, hơn nữa sẽ là tra được người nào tóm luôn người đó.
Dù cho là lãnh đạo có quyền thế to đến mức nào thì cũng không muốn mạo hiểm, dù sao thì sau khi Natcha lan truyền tin tức về chuyện này khắp cả hệ thống cảnh sát và hệ thống tư pháp thì chuyện của Cung Chính Vinh trở nên rất nhạy cảm.
Phàm là ai muốn tìm cách rửa sạch tội danh cho Cung Chính Vinh đều có khả năng bị nghi ngờ nhận tiền.
Đến lúc đó, đối thủ bên phía Đảng khác sẽ ập tới, vùi lấp cái người không thức thời đó trong biển người.
Hơn nữa cho dù họ có nhận tiền, không sợ bị điều tra thì cũng chưa chắc đã giúp Cung Chính Vinh thoát tội được. Dù sao thì lời khai của hai người đều nhắm vào Cung Chính Vinh, khi có chứng cứ xác thực thì chuyện này đã trở nên rất khó giải quyết rồi.
Đến nước này thì e là dù tôi có đến tìm SangSu thì ông ta cũng không dám mạo hiểm, ông ta cũng có rất nhiều kẻ thù trêи quan trường này.
Ngoài ra, Đỗ Minh Cường cũng nói với tôi, Cung Thiệu Bình tìm tới Đỗ Minh Hào.
Mục đích chắc chắn là nhờ Đỗ Minh Hào giúp đỡ, để Yako và một người bị bắt khác phản cung, nói chuyện này không phải do Cung Chính Vinh sai khiến, mà là có người khác. Hoặc là nói bọn họ chỉ là nhất thời nổi máu muốn ăn cướp, không có bất kỳ ai sai khiến.
Đỗ Minh Cường không biết cuối cùng họ có thỏa thuận được không, nhưng tôi biết được từ Natcha là Đỗ Minh Cường đã bảo luật sư đến tìm đám Yako.
Tôi bảo Natcha âm thầm gửi đoạn ghi âm của Cung Chính Vinh cho Yako và luật sư nghe, để đối phương biết dù làm thế cũng vô dụng. Khi có đoạn ghi âm, việc họ phản cung chỉ làm mình bị xét xử lại, căn bản không thể cứu được Cung Chính Vinh.
Đồng thời, luật sư sẽ nói nôi dung đoạn ghi âm cho Đỗ Minh Hào, để gã biết khó mà lui, không can thiệp vào chuyện này nữa.
Sau khi Natcha làm xong chuyện này liền kể khổ với tôi làm thế rất nguy hiểm, và cả chuyện lần trước truyền tin tức ra ngoài cũng có nguy cơ cao như vậy, kể lể là ông ta đã giúp tôi một việc lớn như thế nào.
Tôi biết ông ta muốn tiền, nhưng giờ tôi không có tiền để đưa cho ông ta, chỉ hứa hẹn là sau này có cơ hội sẽ bảo SangSu giúp đỡ ông ta thăng tiến.
Thực ra tôi làm thế cũng chỉ là để tạm thời khiến ông ta yên lòng, sau này có tiền rồi tôi sẽ đưa ông ta một khoản tiền, còn giúp đỡ gì đó thì khỏi, vì tôi không muốn phải nhờ cậy SangSu.
Chuyện có thể dùng tiền giải quyết thì tốt nhất không nên nhờ cậy ai, đó là quan niệm của tôi từ xưa đến nay.
Sau cuộc gặp mặt cuối cùng của tôi và Cung Thiệu Bình vào chiều thứ sáu, trêи đường từ trường bắn quay về khu đô thị, tôi lại nhận được cuộc điện thoại của Bạch Vi.
Tôi biết mục đích của Bạch Vi, sau khi do dự chốc lát, cuối cùng tôi cũng nghe máy.
Sau khi kết nối được, câu đầu tiên của cô ấy là: “Gần đây anh có ổn không?”
“Khá tốt”. Tôi cười nhạt, trả lời.
Cô ấy lại hỏi: “Anh có còn ở Chiêng May không?”
“Vẫn ở đây”.
“Đang tìm việc ở bên này à?”
“Đang định vậy, nhưng vẫn chưa tìm được”.
Đầu bên kia im lặng, một lúc sau mới nghe thấy Bạch Vi do dự hỏi: “Vậy…hay mà tôi giới thiệu cho anh nhé? Tôi tới đây cũng khá lâu rồi, cũng quen biết vài người trong ngành, bao gồm cả chi nhánh của Silicon Valley ở bên này”.
Tim tôi cứ như được thứ gì đó mềm mại chạm vào, tôi rất cảm động, vì cô ấy vẫn quan tâm tôi.
“Giám đốc Bạch, cảm ơn, bản thân tôi có thể giải quyết được”. Cuối cùng tôi vẫn từ chối cô ấy.
Giọng điệu của cô ấy không thay đổi lắm, chỉ ừ rồi không nói gì nữa.
Một lúc sau, khi tôi đang định nói gì đó để phá vỡ sự im lặng thì cô ấy chợt nói: “Phương Dương, tôi muốn gặp mặt nói chuyện với anh”.
Cuối cùng cũng tới rồi, đây chính là mục đích Bạch Vi gọi điện cho tôi, muốn khuyên giải.
“Chỉ có hai chúng ta thôi”. Cô ấy bổ sung.
“Cung Thiệu Bình bảo cô nói chuyện với tôi sao?”
“Cứ cho là vậy đi”.
Tôi do dự chốc lát rồi gật đầu: “Được, ở đâu?”
“Lát nữa tôi gửi địa chỉ cho anh”.
Nói xong Bạch Vi tắt máy.
Không lâu sau, cô ấy gửi cho tôi định vị địa chỉ trêи Wechat.
Tôi đưa điện thoại cho A Việt, bảo hắn lái tới phố Nimman.
Nơi Bạch Vi hẹn tôi là một nhà hàng nhỏ trêи phố Nimman, tôi từng đi đến đó với cô ấy, đó là một nơi khung cảnh xung quanh khá đẹp, cũng rất yên tĩnh.
Không lâu sau, xe dừng ngoài cửa nhà hàng. Cách cửa kính xe, tôi nhìn thấy Bạch Vi đang ngồi ở một chiếc bàn phía lối đi gần cửa.
Tôi bảo A Việt và anh Thái đến nhà hàng bên cạnh ăn cơm, còn tôi thì một mình xuống xe sau đó đi tới chỗ Bạch Vi.
“Đến rồi à”. Ở phía xa xa, cô ấy nở một nụ cười dịu dàng với tôi, sau đó vén mái tóc rũ xuống ra sau tai.
“Ừ”. Tôi cũng cười với cô ấy.
Cô ấy đưa menu cho tôi: “Anh muốn ăn gì?”
“Cô chọn đi, tôi thì cái gì cũng được”.
“Được”.
Cô ấy gọi phục vụ tới, gật đầu chọn món, dáng vẻ chuyên tâm của cô ấy thật đẹp.
Gọi món xong, phục vụ mang món ăn lên, trong lúc đó Bạch Vi không nói với tôi về chuyện của Cung Chính Vinh, mà chỉ nói về công việc.
Cô ấy nó với tôi, dự án BTT đã hoàn tất bàn giao rồi. Trừ lập trình viên ở lại làm công tác bảo vệ và tối ưu hóa và nhóm vừa mới được điều đến Chiêng La khoảng thời gian trước để phụ trách công tác chuẩn bị của công ti chi nhánh thì những người khác của nhóm dự án đã về nước hết rồi.
Thủ tục hành chính của công ti chi nhánh đã được hoàn tất gần như ổn thỏa, cũng đã thông qua xét duyệt BOI, chỉ cần nộp giấy xác nhận xét duyệt và hoàn tất các thủ tục còn lại thì có thể thuận lợi có được ưu đãi đầu tư cấp A1, hưởng quyền lợi miễn thuế trong tám năm của doanh nghiệp.
Hơn nữa công tác trình bày và thông qua địa chỉ của công ti chi nhánh cũng đã được quyết định, nếu không có gì bất ngờ thì dự tính một tháng sau công ti chi nhánh có thể chính thức bước vào vận hành.
Phần mềm Trí Văn sẽ mở một trung tâm nghiên cứu và phát triển nhắm vào thị trường Đông Nam Á ở Chiêng May. Bạch Vi không tiết lộ tổng kim ngạch đầu tư, nhưng tôi đoán con số mày không hề nhỏ.
Bạch Vi sẽ còn ở đây một khoảng thời gian, cho đến khi nhân viên trong nước được cử sang lần lượt qua đây và tuyển dụng được một số lượng nhân viên bản địa nhất định, tổ chức được một hệ thống kết cấu cơ bản hoàn thiện thì cô ấy mới về nước.
Hoặc có lẽ sẽ có người phụ trách mới thay thế vị trí của cô ấy, ví dụ như tổng giám đốc mới được quyết định của công ti chi nhánh bên Chiêng La.
Tôi không để ý những thứ này, vì dù sao chuyện cũng đã đến nước này rồi.
Tôi cũng đã có nơi khác để đi.
Truyện khác cùng thể loại
151 chương
22 chương
3030 chương
42 chương
65 chương
82 chương