Ở đây người nào cũng đều bị hành động Ôn Hướng Dương làm cho kinh sợ, cùng những người nhận ra ngừoi đang bị kéo đi mặt lạnh như thép, càng là phải khoá ngay mồm vào, một ngụm không dám mở mồm ra, không ít người có thể trốn thì trốn, không thể trốn thì mặt hướng về vách tường, hoặc là hai mắt nhìn trời. Nhìn đến hành động phóng đãng của Ôn Dương, nghe được những lời nói tôm hùm, Mộ Lăng Khiêm sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, ánh mắt cũng bộc phát ra một luồng khí lạnh muốn giết người. Ôn Hướng Dương say hoàn toàn, như không hề phát hiện cô đang chiếm tiện nghi của hắn, còn ý đồ đem cởi y phục phẳng phiu kia ta, thể nghiệm một phen chân thật xúc cảm. “Soái ca, anh làm gì không nói lời nào a? Nga, tôi đã biết, anh là cựu phẩm, khẳng định đều có chút ngạo khí. Không có việc gì, t ooikhông nói chuyện tiền, tôi đều có thể cho ngươi" Ôn Hướng Dương thu hồi, liêu đem ổ gà màu đỏ (tóc giả), thần chí không rõ cười hì hì nói, “Anh khẳng định chưa thấy qua người trẻ tuổi, xinh đẹp như hoa, còn không bồi tôi đi đi?” Mộ Lăng Khiêm không rên một tiếng, môi mỏng mân khẩn nói chuyện thẳng tắp, “Bảo an, đem cô ta ném ra ngoài!”(moẹ chưa ngủ đã bị ném..=)))) “Hử?” Ôn Hướng Dương khó hiểu chớp chớp mắt, lông mi quạt quạt ngây thơ, “Anh có phải hay không cảm thấy tôi không có tiền a? Chỉ cần anh đem tôi hầu hạ thoải mái, tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi anh đâu!” Ôn Hướng Dương thấy Mộ Lăng Khiêm sắc mặt càng ngày càng khó coi, vội vàng chuyển biến sách lược, từ bao bao móc ra một chồng tiền, nhét vào Mộ Lăng Khiêm trong tay, khẩn cầu nói, “Soái ca, nơi này của anh tôi không quen ai mà từ khi liếc qua anh một cái tôi liền đã thấy hợp rồi, tôi làm đêm đầu tiên" “Phá thân?” Mộ Lăng Khiêm nghe thấy hai chữ, ánh mắt chợt lạnh xuống dưới, bốn phía độ ấm ngày càng tiêu tan Ôn Hướng Dương rụt rụt, gật gật đầu, tội nghiệp nói, “ đúng, tôi đêm nay cần tìm nam nhân, anh nếu không giúp tôi, tôi đây chỉ có thể tiếp tục tìm. Nói thật ra, tôi là thực xem trọng anh.” “Phanh ——” một tiếng vang lớn, Ôn Hướng Dương tưởng rằng đã được đáp ứng nào đâu bị ném ra ngoài cửa. Ôn Hướng Dương đột nhiên đụng vào trên tường, kịch liệt ho khan hai tiếng, còn chưa đứng lên, người cũng đã bị Mộ Lăng Khiêm đè ở ven tường. “Soái ca?” Ôn Hướng Dương cảm thấy sao soái ca này lại khô khan nhue thế, w6kkQMN khả năng có lãnh bạo lực khuynh hướng, có chút khẩn trương nhìn phía hắn, tiếp theo giây, đã bị hắn bóp lấy hàm dưới Ôn Hướng Dương bị ném đi ra ngoài, cô bị kích thích cơn tức, hai bước tiến lên, liền duỗi tay ngăn ở trước mặt Mộ Lăng Khiêm, “Anh dựa vào cái gì không tiếp đơn của tôi? Anh tin hay không, tôi sẽ đi khiếu nại anh!!? “Vị tiểu thư này……” Có vị nào đó tiến lên nói cho Ôn Hướng Dương chân tướng, ngài trước mắt vị này cũng không phải là Ngưu Lang, mà là đại boss a! Ôn Hướng Dương thấy có người muốn làm người hoà giải, cô quay người lại, liền hung tợn trừng mắt hướng về phía kia kêu, “Đây là chuyển của tôi với anh ta liên quan gì đến ông hả ông già...hôm nay tôi phải làm được với anh ta ahh"