“Khi nào?”Ôn Hướng Dương nghe được Nghiêm Hân nói,buồn ngủ biến mất,rất thú vị dò hỏi.
“Thật là đáng giận …”Nghiêm Hân đang lo lắng nên dùng từ nào để hình dung chính sự phẫn nộ của bản thân,liền đầu kia điện thoại truyền đến một câu như vậy.
Nàng đầu tiên thật sừng sốt,theo sau mới dò tính hỏi “Hướng Dương,cậu sẽ không thật muốn đưa hoa cho bọn họ đi?”
“Không,rốt cuộc thời gian một năm nói chuyện,vẫn là phải nên có lễ phép sao.”
Ôn Hướng Dương càng bất động thanh sắc thì Nghiêm Hân càng run sợ trong lòng,nhưng nghĩ tới hành động của tên cặn bã kia,buổi hôn lễ này các nàng không thể không đi!
“Liền cuối tuần làm.”
“Được,tớ hiểu rồi,hôm qua uống nhiều rượu quá,tớ ngủ trước đã.”Ôn Hướng Dương tỉnh ngủ,vừa thấy sắc trời tối sầm.
Cô vừa tính toán phải đi Mộ Sắc hỏi Mộ Lăng Khiêm về di động,đi tới cửa liền phát hiện thẻ ngân hàng Mộ Lăng Khiêm cấp cho mình vẫn nằm trên sàn nhà.
Tuy rằng hiện tại chính mình thực thiếu tiền,nhưng rốt cuộc ngủ cùng người khác,tiền họ cấp cho mình tuyệt đối phải trả lại.
Ôn Hướng Dương nhặt thẻ ngân hàng lên,thu thập một phen,liền đi tới Mộ Sắc.
Quán bar Mộ Sắc.
Ôn Hướng Dương đi đến quán bar,liền theo hướng lầu 3 đi lên,nhưng hôm nay không có thuận lợi như hôm qua,vừa đến cửa cầu thang liền có người chặn lại.
“
“Thực xin lỗi,vị khách nhân này trên lầu là khu khách VIP,xin khách nhân có thể trình thẻ khách VIP cho chúng tôi xem được không?”
Khu khách VIP?
Cô hôm qua uống xong liền say khướt đi lên lầu,không có ai ra ngăn đón,càng không có ai muốn hỏi thẻ khách VIP của cô.
“Tốt thôi,tôi không lên nữa.Phiền các anh có thể kêu người nam nhân có trên poster ở lầu 3 xuống dưới không?tôi có việc cùng hắn nói chuyện.”
“Thực xin lỗi,không có thẻ khách VIP,chúng tôi không …”nhân viên bảo an ngăn đón Ôn Hướng Dương chưa kịp nói xong,Ôn Hướng Dương liền nhìn thấy được Lĩnh Ban tối hôm qua.
Cô vẫy tay về phía Lĩnh Ban chào hỏi nói”Uy,anh lại đây.Hôm qua tôi là người đã tới chỗ các anh phục vụ khách nhân,tôi có việc muốn tìm người nam nhân mà hôm qua tôi phục vụ kia”.
Lĩnh Ban liếc mắt một cái liền nhận ra Ôn Hướng Dương,trang phục khuôn mặt của Ôn Hướng Dương giống hệt ngày hôm qua,chỉ có điều tóc giả trên đỉnh đầu đã thay đổi,nhìn không giống như cải trang,ở Mộ Sắc tuyệt đối là hiếm thấy,hắn chính là tưởng không quen biết đều khó.
Nghĩ tới sự tình tối hôm qua,Lĩnh Ban bước nhanh đi tới trước mặt Ôn Hướng Dương,phất tay cho hai bảo ăn lui xuống.
“Vị khách nhân này..,”
“Tôi tìm người nam nhân tối hôm qua kia.”(**jen**)
…..
Ngày hôm qua boss tới nơi này là để xử lí sự tình,chả nhẽ hôm nay đến đây là để chờ nữ nhân này?
Lĩnh Ban nghĩ tới đủ mọi khả năng,cung kính nói “Khách nhân này thỉnh chờ,tôi sẽ mang cô đi.”
Ôn Hướng Dương bị đưa tới lầu bốn,Lĩnh Ban hướng Ôn Hướng Dương giới thiệu tên hắn,sau đó mới dời xuống lầu.
Ôn Hướng Dương không hiểu hết quy tắc bên này,chỉ là xem Lĩnh Ban như vậy,hẳn là người nam nhân mà cô chọn hôm qua là Vịt Vương Mộ Sắc.
Ôn Hướng Dương liền gõ học cửa,lập tức từng cánh cửa mở ra,xuất hiện trước mắt cô nam nhân trên người chỉ khoác một cái áo tắm dài,tóc vẫn còn dính nước,bộ dáng như vừa tắm xong đi ra.
Ôn Hướng Dương nhìn đến nửa thân trên trần trụi của Mộ Lăng Khiêm nghĩ đến sự tình đêm qua,liền không khỏi nuốt nuốt nước miếng.
Mộ Lăng Khiêm thấy trước cửa là Ôn Hướng Dương nhíu nhíu mày,ngữ điệu âm lãnh đến cực điểm mang theo một mạt ý không rõ lạnh lùng trào phúng “thế nào đêm qua không đủ thỏa mãn cô?Hôm nay lại tự mình đưa tới cửa”.
“Anh nói hươu nói vượn cái gì đấy,tôi đến là để lấy lại đi động của tôi”.Nếu không phải tưởng chính mình phá thân,trả thù cho cha thì cô cũng không tới loại địa phương này.
“Còn có cái này,anh quên cầm đi”.Ôn Hướng Dương cầm thẻ ngân hàng nhét vào tay Mộ Lăng Khiêm “Nhớ kĩ,mật mặc là sáu số tám”.
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
56 chương
23 chương
111 chương
85 chương
153 chương
26 chương
100 chương