Bỗng Nhiên Được Học Trưởng Để Ý
Chương 24 : Em Trai Hết Đáng Yêu Rồi
Ở trước sân trường của khu quý tộc, một nam tử mắt vàng khuôn mặt thanh tú tiến về phía trước, ở phía sau phải đến gần mười vệ sĩ xếp hàng thành hai bên đi cùng.
Nam tử vừa đi vừa cười, nhìn đám ma cà rồng xung quanh mà nói.
"Mọi người hãy cố gắng lên để sau này được giàu như anh!"
Rõ ràng đây là một tên khoa trương đến lạ kì.
Chỉ là đi đến trường học thôi mà, có cần phải mang theo vệ sĩ nhiều như vậy không ?
Nhưng mà đám học sinh nữ vừa thấy nam tử kia cũng như những học sinh bình thường, điên cuồng đứng ở trên tầng học gào thét.
"Dịch Hạo Vũ, là Dịch Hạo Vũ đó..."
"Hạo Vũ, anh ấy đến thật rồi!"
Dịch Hạo Vũ được các nữ sinh đón chào, mặt liền ngẩng lên cao. Tự hào vuốt tóc nói.
"Hừ! Ta vẫn là nhất, vẫn đẹp trai như ngày nào!"
Dịch Hạo Vũ mũi sắp dài đến hai mét đừng giữa trường tự luyến một mình.
"Trên trần gian này sẽ không có ai khiến ta rung động, cũng không có ai khiến ta điên loại đến thay đổi thái độ được? Vì sao? Vì ta chính là một con ma cà rồng cao quý"
Dịch Hạo Vũ xem ra rất tự tin với khuôn mặt của mình, nét mặt dịu dàng ôn nhu kia thật không hợp với tình cách của anh chút nào.
"Thiếu gia, tiểu thiếu gia đến rồi!"
Một vệ sĩ tiến đến, nói với con ma cà rồng nào đó đang ngẩng mặt lên trời một cách hết sức kiêu ngạo kia.
Dịch Hạo Vũ quay đầu, từ cổng trường tiến vào một nhóm học sinh, Dịch Hạo Phong đi ở giữa. Khuôn mặt không cảm xúc lạnh lùng như băng hoàn toàn trái ngược với đường nét ôn nhu nhẹ nhàng của anh trai mình.
Đám bạn Ninh Trạch nhìn cái thảm đỏ trải dài từ cổng trường cho đến chỗ của Dịch Hạo Vũ đang đứng, không những thế còn có cánh hoa hồng rải đầy mặt thảm đỏ. Khóe miệng Tử Châu giật giật nói.
"Đây là minh chứng cho câu đẹp trai mà không biết cách sử dụng đây sao?"
Alex cùng Will gật đầu cảm thán nói.
"So với Hạo Vũ thì Hạo Phong đáng yêu hơn nhiều."
Dịch Hạo Phong vừa tiến vào, sân trường càng rộn ràng hơn. Cũng may là chưa đến giờ vào lớp, nếu không thầy cô cũng không nhìn nổi cảnh này mất.
Hai nam tử đẹp trai xuất chúng cùng ở trên một mảnh đất, một ấm áp dịu hiền, một lạnh lùng tàn khốc. Thật sự quá kích thích trái tim các thiếu nữ ma cà rồng rồi.
Dịch Hạo Vũ vừa thấy Dịch Hạo Phong tiến vào liền chạy đến, miệng vui vẻ kêu lên.
"Ai da, cục cưng, em trai nhỏ bé, bảo bối của anh!"
Dịch Hạo Vũ nhào đến định vươn tay ôm cổ Dịch Hạo Phong, nhưng nào ngờ lại bị đứa em trai lạnh lùng né sang một bên. Trực tiếp ngã bổ vào lòng Ninh Trạch.
"Cũng đã lớn tuổi rồi, đừng như đứa nhóc mãi thế!"
Ninh Trạch cẩn thận lấy cánh hoa hồng trên mái tóc của anh xuống, điềm tĩnh nói.
Dịch Hạo Vũ bĩu môi đáp.
"Anh lớn hơn cậu nhiều, đừng có mà dạy đời anh"
Dịch Hạo Phong ngẩng ngơ nhìn trời, vậy mà trong mắt Dịch Hạo Vũ lại như thể em trai ngốc nghếch đang tìm mấy bay được.
"A...em trai của mình là đáng yêu nhất thế gian, phải tranh thủ chụp hình lại về treo trên tường mới được"
Dịch Hạo Vũ hai mắt tỏa ngôi sao búng tay một cái, một vệ sĩ không biết từ lúc nào đã đem một chiếc máy ảnh ra liên tục chụp khúc gỗ kia.
"Cục cưng, anh đến thăm em đây!"
Dịch Hạo Vũ như xuất hiện một cái đuôi đứng cạnh em trai nói chuyện.
Nhưng mà Dịch Hạo Phong lại không thèm để tâm vào mắt.
Dịch Hạo Vũ vẫn liên tục nói.
"Em trai, em nói thích máy bay. Vừa hay anh trai em vừa mua một chiếc, tặng món quà này có phải quá rẻ tiền không?"
Dịch Hạo Vũ lần trước nghe em trai nói qua điện thoại cái gì mà máy bay, cứ tưởng em trai mơ ước có được chiếc phi cơ riêng nên tức tốc mua mổ cái đến tặng cho em trai.
"Cục cưng, có nhớ anh hai không?"
"Không có! Mau đi về đi"
Dịch Hạo Phong mặt mũi vô cảm không lưu tình đuổi anh trai đi. Nếu giữ vị này lại, làm sao mà trưa nay có thể đi ăn cùng bé con?
Nhưng Dịch Hạo Vũ là kẻ cuồng em trai có tiếng, mặc dù bị em trai nặng lời vẫn vui vẻ hỏi.
"Có nhớ anh trai không?"
"Không ?"
"Đáng ghét, cách xa anh trai như vậy mà không nhớ lấy một chút sao?"
Hạo Vũ ấm ức hỏi, Hạo Phong rất lạnh nhạt đáp.
"Sống rất tốt, không nhớ anh trai!"
Dịch Hạo Vũ tủi thân quay mặt úp vào lồng ngực Ninh Trạch đang đứng sau lưng mình, miệng lẩm bẩm.
"Ninh Trạch, cậu phải đánh nó cho tui. Càng lớn càng không đáng yêu chút nào, nó không nhớ rằng ngày xưa nó được ai rửa mông thay tã mỗi khi đi ị xong sao? Hạo Phong hết thương tui rồi, hết yêu thích tui rồi!"
Dịch Hạo Vũ ấm ức lẩm bầm, trái tim của một con ma cà rồng làm anh hai chính thức tổn thương sâu sắc.
Tử Châu lại cùng Alex và Will thì thầm.
"Này các cậu nghĩ xem, để anh ấy biết Hạo Phong đã bị động tâm rồi sẽ thế nào?"
Alex rất thẳng thắn đáp.
"Tất nhiên là sốc đến xỉu rồi"
Sau đó hai bọn họ nhìn Will, Will xoa cằm nhăn nhó nói.
"Tớ vừa nhìn thấy tương lai của Ninh Trạch, sau này vừa là chồng vừa là osin cưng chiều anh Hạo Vũ."
"CÁI GÌ!?"
Câu hỏi này đồng loạt vang lên bởi Ninh Trạch, Hạo Vũ, Alex và Tử Châu...
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
9 chương
142 chương
28 chương
120 chương