Chap 8
Cách đó khá xa, sau trên vách núi đằng tây, quân đội Bazland đang được chờ lệnh, nhưng có lẽ nó sẽ không bao giờ xảy ra
Chát!!
_ Mộc Ly, ai cho cô cứu ả ta hả?_ Chỉ huy của bọn họ là một Hỏa Tịch, hắn ta được lệnh tiếp ứng Hỏa Hoàng, hắn ta phất tay, tát thật mạnh khiến cô gái mặc áo Blu trắng ngã nhào ra đất
_ Anh làm trái lệnh, anh không tiếp ứng họ!!!
Hắn ta tặc lưỡi_ Cô nhìn xem, ở đây ai muốn ra cái địa ngục đó ghi tên?
Cô nhìn xung quanh, quả nhiên không hề có ai cả. Cô nghiến răng, cái cảnh tượng như Tu La giới ấy, bọn họ không muốn tự biến mình thành đống hoang phế, mặt đất nơi bọn họ đang đứng cũng bị ảnh hưởng, bọn họ không muốn dù rất nhiều lần Hỏa Hoàng đã cứu bọn họ, bọn họ không muốn bán mạng mình cho một Yulity bị ruồng bỏ. Ha ha, đó là sự thật đằng sau cái danh hão bảo vệ Yulity của Bazland. Shailenne còn là Hỏa Tịch mạnh thứ hai, có điên mới tự cứu kẻ đứng trước mình, hắn ta mong Hỏa Hoàng chết còn không kịp chứ đừng nói cứu người
Mộc Ly vùng dậy đang định chạy đi thì bị Shailenne bóp cô nhấc lên khỏi mặt đất
_ Buông…Tôi…ra …
_ Tôi sẽ buông, trừ phi cô chết!!!
Hắn ta hất mạnh người cô sang một bên, đập vào tảng đá
Một người đi tới, lấy tay chạm vào động mạch cổ Mộc Ly
_ Đội trưởng, cô ta chết rồi
Hắn ta nhếch môi cười khinh bị _ Về!
Khi tất cả bọn họ đi xa, một thân ảnh màu trắng dừng lại trước mặt Mộc Ly, cúi xuống đưa tay lên trán cô rồi nói
_ đừng giả vờ chết nữa_ Thủy Phượng nói, cô lùi cách Mộc Ly ba bước chân
Quả nhiên Mộc Ly mở mắt, cô lau máu trên trán rồi nhìn cô gái trước mắt mình
_ Cô tên Thủy Phượng?
_ Cô biết tôi?_ Thủy Phượng nghi hoặc
_ Tôi tên Q, không ngờ đời tôi có thế gặp được vua Băng Liêm, Hỏa Hoàng đã nói về cô
Lúc này Thủy Phượng mới gật đầu_ Hóa ra cô là một trong tam đại Y sư? Nếu vậy thì cô hãy cứu Ala giúp tôi, có thế chị ấy đang gặp nguy hiểm còn tôi sẽ đi cứu Hỏa Hoàng
Mộc Ly biết tình hình nguy cấp, cô gật đầu
_ Yên tâm, tôi sẽ lo cho Ala
Vừa nói, cô đã phóng vút đi
Ầm Ầm Ầm!!
Thế trận giờ đã gần hoàng phế, nước và lửa giao tranh không phân thắng bại, đám Sweek dường như đã bị tiêu diệt hoàn toàn, còn Hỏa Hoàng thì cũng đã sức cùng lực kiệt. Họa Ca vung tay trên không, một luồng vòi rồng như một con rồng đang gào thét xông về phía hàng phòng thủ của Hỏa Hoàng. Một tiếng động rung trời chuyển đất vang lên, Hỏa Hoàng bị đánh bật ra sau, Jjnie đưa tay lên cao, một loạt các thanh sắt nhọn hoắt từ dưới đất trồi lên, chỉ chờ Hỏa Hoàng rơi xuống và…
Một thân ảnh lao về phía Hỏa Hoàng, bất ngờ, Logan kết ấn, mộc độn từ dưới đất lao vút lên, liên tiếp tấn công hết đợt này tới đợt khác. Thân ảnh đó di chuyển tới đâu, mộc độn sẽ tấn công tới đó, như một con rắn khổng lồ muốn ăn tươi nuốt sông mọi thứ
ÀO!!!!
Choang!!!!
Đám dây leo vỡ tan tành, bọn họ trợn trừng mắt, nhìn về phía đám khói mù mịt như che kín một nửa thế giới kia, vô số mảnh vỡ bắn tung tóe ra khắp nơi, những Sweek còn lại bị giết chết mà không hiểu tại sao. Phút chốc chỉ còn lại ba kẻ chỉ huy
_ Cái gì vậy?
_ Logan, đó là cái gì thế?_ Jjnie kinh ngạc hét lên
Nhưng chưa kịp để ai trả lời, thân ảnh ban nãy lao vút đi như một cơn gió, phút chốc nơi bọn họ vừa đặt mắt chẳng còn thấy đâu
Vù!!!!!
Một bàn tay đặt vào cổ Họa Ca khiến ả hoảng loạn vùng vẫy, hai thân ảnh bọn họ xoáy thành một vòng trong hỗn độn nước, Họa Ca chỉ kịp nghe thấy một câu “ Ngươi phải chết!”
Choang!!!!!!!!!!!
Người Họa Ca hóa thành băng, Thủy Phượng siết nhẹ tay trên cổ ả ta rồi tung lên cao, chỉ nghe thấy một tiếng rứt vỡ kinh hồn rồi không còn thấy xác của Họa Ca đâu nữa, hai con mắt của ả ta bắn về phía Jjnie làm cho ả ngã nhào ra phía sau, cả thân hình rúng động không sao thốt lên lời
_ Băng…. Băng Liêm…???
AAAAAAAAAAAAA_ Logan điên loạn trước cái chết của Họa Ca, lao về phía Thủy Phượng như một con thú dại, hai mắt đỏ ngầu, dấu ẩn Mộc Lạc trên trán hắn lóe lên khiến gân trên trán như dồn cục lại, vô cùng khủng khiếp. Hàng ngàn hàng vạn móc xích mộc độn nhào tới, nhấn chìm THủy Phượng vào trong
Đoàng!!! Đoàng!!! Đoàng!!!!!
Từ các khe hở của hàng rào mộc độn, nhưng ánh sáng xanh tỏa ra, rồi sau đó là hàng vạn mũi tên băng, bủa vây xung quanh, một tiếng nổ lớn như một quả bom phá hủy mọi lá chắn mộc độn. Bồng một dây leo như sắt thép nhằm trúng trán Thủy Phượng lao tới, cô giữ chặt, Băng từ lòng bàn tay lan ra, lan ra rất nhanh về phía kẻ cầm đầu dây bên kia. Hắn hét lên mạn rợ. Thủy Phượng giật tay ra phía sau Choang!!!
Phút chốc chỉ còn mình Jjnie. Ả ta muốn chạy nhưng chân đã bị băng tuyết giữ lại, gần như là đóng đá, không sao nhấc lên được. Ma quỷ! Ma quỷ! Thứ ả ta nhìn thấy chính là ma quỷ! Băng Liêm vốn dĩ không còn tồn tại lại xuất hiện trước mặt ả ta như chưa từng biến mất. Logan và Họa Ca chết rồi, bọn họ chết vô cùng đau đớn, rồi sau đó nữa sẽ tới lượt ả ta
Phập!!!
Một bàn tay với những chiếc móng nhọn hoắt cắm vào cổ Jjnie, máu chảy ra tong tỏng, động mạch gần như bị cắt đứt, phế quản dường như bị tắc nghẹn làm ả ngớp lên đau đớn, tay giữ chặt tay Thủy Phượng, mắt trợn ngược
“ Ai sai các ngươi tới đây?”
_ Tha… tha cho … cho tôi…
“ Aiii??”_ Thủy Phượng rít lên
_ Là… thượng tướng…Nghịch Uy…
Ả ta gào thét, bàn tay của Thủy Phượng đã ngập trong máu. Nếu nói kẻ giết người, cô mới là kẻ độc ác nhất. Vô tâm chi nhân, một kẻ không có tim nhưng lại có linh hồn, nếu làm hại tới linh hồn họ hay động lực để linh hồn họ tồn tại, kẻ đó chỉ có con đường chết không toàn thây
Rắc! Cổ Jjnie lìa khỏi thân, bàn tay Thủy Phượng nhầy nhụa máu. Cô giơ tay về phía ả ta, cái xác biến thành băng, cô nắm chặt tay vào, cái xác vỡ tung thành những mảnh vụn. Rồi nhanh chóng, băng tan ra, thứ còn lại trên đất chỉ là vũng máu khô đen xì
Thủy Phượng chạy ào về phía Hỏa Hoàng
_ Anh!
Hỏa Hoàng lúc này chỉ đang thoi thóp thở
_ Em đến muộn, em xin lỗi em xin lỗi…_ Cô khóc nức nở, đây là lần đầu tiên nước mắt cô rơi, đây là lần đầu tiên nó đau đớn hơn cả cái chết. Thứ nước mắt lạnh băng lăn xuống từ khóe mắt, rơi xuống má Hỏa Hoàng . Cậu đưa bàn tay run rẩy lên, áp vào má Thủy Phượng
_ Đừng khóc… đừng khóc… anh không muốn nhìn thấy em khóc…
Thủy Phượng tăng thân nhiệt lên rồi ôm lấy HỎa Hoàng, nước mắt vẫn còn rơi lã chã_ Em đến muộn rồi, em đã giết chết tất cả bọn chúng, sẽ giết chết tất cả những kẻ đang tâm giết hại anh, Hỏa Hoàng!! Anh sao vậy, đừng như thế!! Em xin anh !!_ Cô hét lên
Từ miệng Hỏa Hoàng máu tươi trào ra, đỏ thẫm chiếc áo choàng trắng của Thủy Phượng, cô trợn mắt
_ Anh xin lỗi… anh không thể tiếp tục bảo vệ em được nữa… chăm sóc Ala cho anh nhé…
_ Không! Anh sẽ không chết, em sẽ không để anh chết, anh không thế nói những lời vô trách nhiệm như thế, em cần anh, Ala cần anh, xin anh … đừng nói những lời như thế… _ Cô nắm tay Hỏa Hoàng, cúi đầu xuống khóc
Hỏa Hoàng nhìn Thủy Phượng, lấy tay lau nước mắt cho cô _ Em gặp mẹ đi… Thủy Phượng… mẹ rất nhớ em đấy…
Thủy Phượng lắc đầu rồi lại gật đầu. Bỗng từ người Hỏa Hoàng, một luồng khí nóng màu đỏ bốc ra, lúc đầu không cảm thấy gì nhưng rồi vì Thủy Phượng đang ở thân nhiệt mức bình thường nên mỗi giây trôi qua cô đều cảm thấy vô cùng khó chịu. Nhưng không vì thế mà cô buông tay Hỏa Hoàng, cô biết chuyện gì đang diễn ra, khi thân nhiệt lên tới 80*C, dù nhiệt độ của kết giới Hỏa Hệ còn cao hơn rất nhiều lần, nhưng thân nhiệt thì lại khác, lúc đó, Hỏa Hoàng sẽ hoàn toàn biến mất
_ Buông anh ấy ra, cô không muốn sống nữa sao???_ Mộc Ly hét lên
Bỗng thân thể Hỏa Hoàng nóng rực, cậu run rẩy không thôi, máu vẫn tiếp tục ộc ra từ khóe miệng AAAAAAAAAAAA Thủy Phượng gào thét, cô lấy tay cào cấu mặt trái và tay trái của cô, chiếc áo choàng bốc chảy ngùn ngụt, tóc của cô vốn là chất sừng nên đã một thể với Băng Liêm nên không thể bị đốt cháy. Nhưng da thịt của cô đang ở nhiệt độ bình thường, không thể không bị thiếu sống. Cô đau đớn hét lên, lửa vẫn cháy tới tê dại. Mộc Ly kết ấn, nước chảy ào ào dập tắt lửa trên người Thủy Phượng
Hỏa hoàng mắt nhắm nghiền, thân không ngừng tăng thân nhiệt
_ Thủy Phượng… đi đi…
Khi một vua ma pháp dư chuẩn bị chết, sức mạnh của người đó sẽ thoát ra khỏi cơ thể cho tới khi linh hồn cũng thoát ra khỏi cơ thể. Thủy Phường bò trên đất, cô lau máu nơi khóe miệng mình, hạ thân nhiệt xuống mức thấp nhất. Cô ôm lấy Hỏa hoàng “ Em sẽ không để anh phải chết”. Khí trắng và khí đỏ cuộn vào nhau, hai luồng khí bức người dần dần trở thành hai con chim phượng hoàng, một đỏ một trắng, bay lượn trên không trung rồi không ngừng tấn công nhau. Tiếng kêu chói tai đến mức màng nhĩ nhỏ máu. Mộc Ly khụy xuống, tiếng kêu của hai con chim phượng hoàng, giống như tên của hai anh em họ, như thế sóng siêu âm lan tràn trên diện rộng, va vào kết giới của Mộc Ly xô ngược trở lại vào những vách núi gần đó, sụp đổ hết một mảng
_ Cô muốn làm gì???_ Mộc Ly cố hết sức chạy tới nhưng chỉ có thể cách khoảng 20m, cô phải dùng dây leo từ dưới đất cuốn chặt vào chân để không bị thối bay
_ Giúp tôi giữ chặt kết giới!!!_ Thủy Phượng vẫn ôm chặt lấy Hỏa Hoàng, hai luồng khí của hai người vẫn đang giao tranh kịch liệt. Bỗng trán Thủy Phượng lóe sang, cô đưa tay lên dấu ấn Hỏa Tịch của Hỏa Hoàng
KiUUUUUUUUUUUUUUUUU!!!
Sau tiếng kêu đinh tai nhức óc cuối cùng của hai con chim phượng hoàng vang lên. Con chim màu đỏ bị con chim màu trắng nuốt chửng, luồng khí trên người Hỏa Hoàng bị đẩy ngược vào trong, mọi thứ kinh hoàng đã hoàn toàn kết thúc
Mộc Ly lúc này mới có thể tới gần họ, đỡ Thủy Phượng dậy, dùng sức mạnh tái tạo chữa thương cho cô nhưng bị Thủy Phượng gạt ra
_ Nếu không chữa trị thì phải một thời gian dài sau mới khỏi được
_ không sao, tôi còn dùng tới nó _ Cô thở dốc rồi nhìn Hỏa Hoàng dưới đất, cậu không chết, chỉ ngủ rất lâu thôi, nhưng thực tế thì cũng không khác gì chết cả
Mộc Ly thở dài
_ Cô dùng Băng Liêm phong ấn Hỏa Tịch và linh hồn của Hỏa Hoàng. Nhưng theo thời gian, Băng Liêm cũng bị Hỏa tịch ăn mòn, đến lúc đó Hỏa Hoàng không tỉnh lại chẳng phải công cốc sao? Linh hồn là thứ bất diệt nhưng với con người linh hồn cũng là thứ khó khống chế nhất, khi chết đi thì nó cũng sẽ tan biến, sách cổ có nói lưu giữ linh hồn này nhưng chưa chắc đã thành công…
_ Anh ấy là người quan trọng!_ Thủy Phượng chặn lời Mộc Ly_ Còn quan trọng hơn cả tính mạng của tôi
Mộc ly ngạc nhiên trước câu nói ấy
_ Là người duy nhất trên đời ôm tôi vào lòng, là người duy nhất có thể chạm vào quá khứ cũng như lấp đầy chỗ trống trong tim tôi, là người tôi sẽ dùng cả tính mạng của mình để bảo vệ, dù cho có thành công hay không, dù chỉ là một chút hi vọng, tôi cũng sẽ giữ thật chặt.
Cô đã phong ấn toàn bộ sức mạnh ma pháp sư của Hỏa Hoàng_ Cô hãy đưa anh ấy tới Nam Cực, đất nữ hoàng Elizabeth, ở đó có một hầm băng, ở 71 độ vĩ Nam và 100 độ kinh đông, một ngày nào đó anh ấy sẽ tỉnh lại, nhớ đừng nói cho Ala biết về cách làm của tôi, cứ nói rằng anh ấy đã chết, tôi không muốn chị ấy chờ đợi trong vô vọng rồi lại thất vọng hoàn toàn, cứ để tổn thương một lần còn hơn là mãi mãi đau đớn
Mộc Ly gật đầu_ Cô sẽ đi đâu?
_ Đi giết những kẻ đã hại anh ấy!
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
18 chương
1 chương
82 chương
10 chương
12 chương