Bỗng Dưng Thành Tra Công
Chương 6
Thật ra thì thư viện cũng chẳng có gì hay ho, tôi chỉ dẫn Cố Tư Cai đến cho biết thôi, đằng nào sau này cũng phải sử dụng.
Sau đó tôi tiện đường dẫn cậu đi dạo khu dạy học. Bởi vì hôm nay là chủ nhật, cho nên cũng không thấy giáo sư lên lớp, chỉ có vài lớp tự học, hoặc mấy thanh niên học bá đang chăm chỉ làm bài tập.
Tôi có hỏi qua môn tự chọn của bạn cùng phòng, trùng hợp thế nào đều học chung với tôi, hầu hết là liên quan đến kinh tế, có điều cậu ấy còn chọn cả tâm lý học nữa.
Ấn theo lời Cố Tư Cai là, cậu ấy chỉ học cho vui thôi, không chừng sau này sẽ dùng đến.
Còn tôi thì, từ khi thi đại học xong, vẫn luôn sống trong tình trạng buông thả, mắt thấy còn tháng nữa là thi cuối kỳ…… Nội tâm: thôi xong, sắp tiêu đời.
Tôi thuận miệng hỏi về tình trạng học tập hiện tại của cậu bạn cùng phòng này, ngoài ý muốn biết được, hoá ra ấy là học bá, trước đây học ở Đại học N!
Nói thật, tuy rằng Đại học X cũng không tệ lắm, nhưng so với Đại học N vẫn có chút thua kém, xem ra bạn cùng phòng cũng có chuyện khó nói.
Không hiểu vì sao, từ lúc ở thư viện về, Cố Tư Cai vẫn luôn thất thần, đã vậy còn đâm phải người đi đường orz
Tôi gặng hỏi vài lần cậu ấy đều một mực lắc đầu, nên cũng ngại nhiều lời, chỉ đành dắt tay cậu ấy dẫn đi.
Là một tên gay, tôi cảm thấy như mình đang nhân cơ hội chiếm tiện nghi của người ta…… Không không, tôi chỉ là đang phát huy tình bạn học thân ái mà thôi.
Ai bảo Cố Tư Cai đẹp thế làm gì?
Đáng tiếc nhất là sau lại không thấy cậu ấy đỏ mặt nữa, tôi có chút tiếc nuối, lúc mặt cậu ấy hồng hồng lên trông cực kỳ đẹp…… Có cảm giác mềm mại đáng yêu, khác hẳn với hình tượng lạnh lùng cấm dục bình thường, chẳng khác nào đang khiêu chiến ham muốn chinh phục của tôi.
May mà sân trường không có nhiều người, bằng không nhìn cái tư thế nắm tay nhau đi dạo của tôi và Cố Tư Cai, chắc chắn một giây sau sẽ trở thành chủ đề hot nhất toàn trường.
Mà tôi thì từ trước đến nay không hề thích nổi bật ←_←
Nhìn biểu tình hoảng hốt của Cố Tư Cai, hẳn là cũng chẳng có hứng thăm thú trường học nữa đâu, nên tôi liền kéo thẳng cậu ấy về ký túc xá.
Có điều, lúc về đến ký túc xá, tôi dừng lại.
Tôi dám khẳng định, bên trong có một đống người không chịu ôm chăn làm tổ trong phòng mà là chạy ngoài hành lang như chuột.
Cố Tư Cai lấy lại tinh thần, âm thầm giãy khỏi tay tôi. Tôi theo phản xạ có điều kiện liền giữ chặt tay, có lẽ dùng sức hơi lớn, nên kéo luôn cậu ấy vào trong ngực.
Không cẩn thận ôm bạn cùng phòng mới quen nhau chưa đầy một ngày, xin hỏi nên làm thế nào để trông tôi không quá lưu manh, rất gấp, online chờ.
Nhưng không đợi tôi ngẫm xem nên giải thích thế nào, sau lưng bỗng truyền đến tiếng hút khí vô cùng khoa trương.
Tôi vừa quay đầu lại, mẹ nó một nhóm nam sinh vừa đi xuống từ cầu thang, hình như đang chuẩn bị ra ngoài, tình cảnh hiện tại là cả đám mặt đần thối.
Fuck!
Cố Tư Cai lùi lại một bước, vẻ mặt lại từ từ rạn nứt.
“Người anh em, chúc mừng nha, về sau sinh hoạt lành mạnh, đừng tùy tiện…… Khụ khụ.” Tên lông vàng thoạt nhìn vô cùng quen mắt phản ứng nhanh nhất, nói một câu mà tôi chẳng hiểu mô tê gì cả.
Sinh hoạt lành mạnh?
WTF?!
Lông vàng, cậu mau nói rõ ra cho tôi xem!
Cố Tư Cai cũng ngây ngẩn cả người: “Cậu nói gì?”
Sắc mặt lông vàng chợt biến đổi, xong đời, lại lỡ miệng: “A, ý tôi là, chúc mừng chúc mừng……”
Cố Tư Cai trầm mặc một lát, khó hiểu: “Chúc mừng?”
Lông vàng vội kéo hội bạn của mình, mấy người xô xô đẩy đẩy đi mất hút: “Không có gì không có gì, đi thôi!”
Để lại tôi và Cố Tư Cai mắt to trừng mắt nhỏ.
Đột nhiên tôi lại thấy xấu hổ.
Không hiểu sao Cố Tư Cai lại chẳng có phản ứng gì với tình huống bất ngờ ban nãy. Tôi thở phào nhẹ nhõm, cứ để từ từ…… Hiện giờ càng giải thích thì chỉ có càng loạn hơn mà thôi.
Nhìn kiểu gì cũng thấy giống như tôi có ý đồ với cậu ấy.
Trở về ký túc xá, Cố Tư Cai liền nằm ườn trên giường.
Ký túc xá trường X thiết kế theo tiêu chuẩn bốn người một phòng, hai giường tầng, bốn cái bàn học. Lúc Cố Tư Cai chuyển vào thì chọn giường bên kia —— đương nhiên là vậy rồi, chẳng ai dở hơi có giường trống không ngủ lại chạy tới chen chúc với người khác cả.
Trong lúc xấu hổ thế này, tôi thấy tốt nhất là nên ngậm miệng, sau đó tôi liền xách ấm đi đun nước.
 ̄⊿ ̄ Cơ mà tôi định ngày mai tìm lông vàng giao lưu một xíu, sau đó…… hỏi xem cái câu mà cậu ta chưa nói xong là đừng tuỳ tiện làm cái gì!
Lúc trở về, Cố Tư Cai vừa vặn đang từ trên giường ngồi dậy, sau đó lạnh lùng nhìn tôi.
Tôi cảm thấy không thể trốn thoát, lập tức bật cười mở miệng chiếm trước tiên cơ: “Tôi đun nước nóng, cậu cứ lấy mà dùng.”
Cậu ấy khẽ gật đầu: “Cảm ơn.”
“Đừng khách sáo.” Tôi đã chuẩn bị tốt tâm lý cho sự cố ban nãy, liền chủ động giải thích: “Chuyện vừa rồi ở cửa thật sự xin lỗi, tôi không cố ý……”
Ngoài dự đoán, Cố Tư Cai hoàn toàn không để trong lòng, còn chưa nói xong đã ngắt lời tôi: “Không sao cả.” Sau đó dừng một chút, hỏi một vấn đề hết sức quái lạ: “Tôi có câu này muốn hỏi, cậu bạn mà cậu quen khi đến đại học X báo danh…… giờ có khỏe không?”
Cậu bạn mà tôi quen khi đến báo danh á?
Tôi nghĩ một lúc, nghi hoặc: “Cậu quen Triệu Kha?”
“Chỉ là hỏi chút thôi.” Cố Tư Cai rũ mắt, dường như rất ngượng ngùng.
Tôi tự hỏi hồi lâu, cuối cùng mờ mịt: “Không biết nữa. Có lẽ…… vẫn ổn, tôi có thể hỏi thăm giúp cậu.”
“Cậu không thân với cậu ta à? Thôi quên đi……” Cố Tư Cai có chút thất vọng.
Tôi lắc đầu: “Cũng tạm, là bạn cùng lớp, trước đây có chơi game với nhau, cậu ta rất giỏi.”
Tôi cam đoan vừa thấy Cố Tư Cai cứng lại một chút.
Nhưng không biết vì sao.
“Game dưỡng thành à?”
“…… A, cậu cũng có sở thích đó hả?”
Thật thần kỳ, sao cậu ấy lại biết…… Chẳng lẽ Triệu Kha lỡ miệng tiết lộ?
Cố Tư Cai ngẩn cả ra, hồi lâu mới chậm chạp lắc đầu: “Không…… Nhưng, trong game dưỡng thành cậu hay chơi, có nuôi shota phải không?”
Ồ…… Thì ra cậu ấy thích game dưỡng thành BL.
Nghĩ đến đây, tôi đã chắc chắn tám chín phần mười Cố Tư Cai là gay.
“Có, nhưng đó là thiết lập của game mà, cậu muốn xem thử không?”
Cố Tư Cai do dự, tôi đoán là do cậu ấy ngượng ngùng, dù sao thì trước đó cậu vẫn luôn thẹn thùng kiểu này. Thế nên tôi vô cùng thức thời đưa điện thoại qua: “Xem thử đi, chơi vui lắm.”
Cậu ấy không hề do dự cầm lấy, lướt lướt hai cái bỗng ngẩng đầu trả lại cho tôi: “Password.”
Tôi nhìn nhìn điện thoại, cảm thấy chơi trò này rất tốn thời gian, vì thế lưu luôn vân tay của cậu vào.
Cố Tư Cai ngỡ ngàng: “Sao cậu lại……”
“Dù sao bên trong cũng không có gì quan trọng, nơi riêng tư thì cần phải mở khoá cấp 2.” Tôi giải thích.
Dười ánh đèn, tôi lại thấy bạn cùng phòng của mình đỏ mặt.
Thật mê người.
Nhất thời có chút miệng khô lưỡi khô. Nói thật, lâu lắm rồi tôi không bị ai quyến rũ đến trình độ này, cho nên mới sững sờ ngay tại trận, bỏ qua thời cơ tốt nhất để ăn miếng trả miếng.
Cố Tư Cai ngoài miệng thì có vẻ rụt rè, thực tế lại ôm lấy di động của tôi không buông tay. Quả nhiên cậu ấy thích cái game này, tôi cảm thấy sau này mình và bạn cùng phòng sẽ có thêm nhiều đề tài chung.
Nhưng mà…… đến khi nào mới định trả điện thoại cho tôi đây?
Có thể trông tôi quá nhàn rỗi, hoặc là Cố Tư Cai đã kịp nhận ra, cậu ấy bỗng ngẩng đầu hỏi: “Đánh vương giả không?”
“Đánh.”
Vì thế bạn cùng phòng cũng ném điện thoại sang cho tôi.
Tôi trầm mặc, tại sao không thể dùng chính điện thoại của mình để chơi nhỉ?
Nhớ lại ban nãy, hình như là tôi chủ động đưa qua thì phải…… ok là tôi sai.
Thấy trên điện thoại hiện mã khoá, tôi hỏi theo bản năng: “Mật mã là?”
“Sáu số 9.”
Nhưng sau khi nhập mật mã, hiện ra trước mắt tôi lại là…… giao diện diễn đàn Đại học X?
Mà tôi vừa liếc mắt một cái liền phát hiện ra tên mình.
EXM?
Vốn không nên xem lịch sử của người khác, nhưng nếu tôi là đương sự thì……
Tôi liền nhớ kỹ cái bài đăng này.
[818] Trường chúng ta có một gã tra công?
Tôi có dự cảm, gã tra công này nhất định là ám chỉ tôi.
Tác giả có lời muốn nói: Tới rồi! Diễn đàn sắp bại lộ!
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
70 chương
87 chương
22 chương
88 chương
79 chương
95 chương