Edit: Miêu
trên mặt Đường Mặc Trầm biểu hiện lạnh lùng như trước “Lúc ấy, ta chỉ chú ý đến triển lãm vũ khí không có chú ý đến phiên dịch.”
Công là công, tư là tư.
Đường Mặc Trầm luôn là người phân rõ ràng, trên công việc anh chưa bao giờ nóinhân từ, tức là không nói nhân từ với ai cũng không xa lạ với ai.
Đối phương ngày đầu tiên đi làm đã mang bố làm bộ trưởng đi theo biểu hiện thân phận của mình rồi lại cố ý làm quen với anh, muốn cho mọi người một loại hai người tựa hồ giao tình không cạn, hai điểm này làm cho anh vô cùng phản cảm nếu khôngbận tâm bố của cô ta thì thái độ của anh càng lãnh đạm.
Diệp Thiên Thanh coi trọng để thể hiện vẻ kinh dị trên mặt tươi cười không giảm “Xem ra là tôi không biểu hiện đủ xuất sắc cần muốn làm tốt hơn để bộ trưởng ấn tượng mạnh mới được.”
Diệp Thiên Thanh vốn trên phương diện giao tiếp luôn cởi mở, một câu nói đùa vừa đúng lập tức, làm cho tất cả mọi người lộ ra tươi cười và che dấu sự xấu hổ của mình.
Diệp Thu Sinh trên mặt bất động thanh sắc, âm thầm cảm thấy không vui.
Con gái nhà mình đã chủ động nói chuyện, thế nhưng thái độ của Đường Mặc Trầm là không đem vị trí bộ trưởng của mình vào mắt!
“Bộ trưởng!” Hàn Phi đi tới ở bên tai Đường Mặc Trầm nói nhỏ “Tiểu thư nói, tìm ngài có việc đang ở bên ngoài rồi!”
Nha đầu Bùi Vân Khinh kia đến đây làm cái gì?
Đường Mặc Trầm cảm thấy nghi hoặc, đem ly rượu đưa cho Hàn Phi.
“Các vị cứ nói chuyện, ta xin lỗi không thể nói tiếp được!”
Nhìn anh cất bước đi về hướng của, Diệp Thu Sinh lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng.
“Được rồi, cha cũng không phải là không biết tính tình của anh ấy.” Diệp Thiên Thanh nghiêng mắt chăm chút nhìn vào Đường Mặc Trầm xa bóng dáng xa dần, môi đỏ mọng chậm rãi đưa ra một độ cong quyến rũ “Chờ ít ngày nữa cha ngồi lên vị trí tổng thống, nhìn anh ấy có dám làm như vậy nữa hay không! Bất quá… Tính tình của anhấy rất hợp gu của con.”
Diệp Thu Sinh khẽ cười “Nếu con có thể để cho hắn quỳ trước quần của con, tùy ý cho chúng ta sử dụng, vậy đúng là một ý tưởng hay.”
“Cha không ngại?”
“Chỉ sợ con đường này không được, trước kia cũng không phải không có người thử nhưng tên kia hoàn toàn không gần nữ sắc.”
“không gần nữ sắc?” Diệp Thiên Thanh cười duyên “Bởi vì trước kia không phải là con!”
….
….
Trong hành lang.
Đường Mặc Trầm đi ra bữa tiệc, trong hành lang lập tức truyền đến âm thanh quen thuộc.
“Chú nhỏ!”
Trong hành lang, anh nghe theo tiếng gọi liền quay sang, thấy Bùi Vân Khinh đang đihướng anh lại đây.
Tóc dài buộc nhẹ lộ ra ngũ quan tinh xảo, váy ngắn áo sơ mi trắng cổ chữ V vừa vặn lộ ra xương quai xanh nhàn nhạt và chiếc gáy với đường cong tuyệt đẹp.
Thắt lưng bên hông màu vàng lộ ra chiếc eo thon không đến một nắm tay.
Trang phục đơn giản, gương mặt trong sáng làm bừng tỉnh một góc và phù hợp với độ tuổi của cô làm cho tinh thần phấn chấn, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng tăng thêm vài phần nữ tính cùng gợi cảm.
Người con gái đang chậm rãi bước đến, toàn bộ hành lang tựa hồ vì cô mà sáng bừng lên.
Nhìn Bùi Vân Khinh mặc áo thun và quần jean quen nhưng bây giờ Đường Mặc Trầm nhìn cô cũng kìm lòng không được lâm vào chói sáng. cô ấy… thật đẹp quá!
“không quấy rầy anh chứ?” Bùi Vân Khinh cười hỏi.
Đường Mặc Trầm khẽ gật đầu một cái, “Có việc?”
Bùi Vân Khinh hướng anh giơ cái hòm thuốc nhỏ “Em đến thay thuốc cho anh!”
“Bên này còn có việc xử lý chưa có xử lý xong.” Đường Mặc Trầm nâng cổ tay nhìn thời gian một chút “anh cho Tử Khiêm đưa em vào phòng nghỉ trước và cố gắng đến đó sớm.”
Bùi Vân Khinh không muốn quấy rầy đến công việc của anh “không cần, để tự em điđến đó cũng được, anh có việc đi trước đi.”
Đường Mặc Trầm còn muốn nói chuyện, phía sau đã vang lên một giọng nữ kiều mỵ “Đường bộ trưởng lại có bạn gái xinh đẹp như vậy sao không giới thiệu cho mọi người quen biết một chút?”
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
84 chương
67 chương
490 chương
270 chương
36 chương