Bó Tay Chịu Trói
Chương 16
Edit: Sunny
Trong bóng đêm, hai người kịch liệt hôn môi, hơi thở phun trên mặt của đối phương, cả người nóng bỏng, chỉ có thể cầu đối phương vuốt ve để giải tỏa, không khí tốt lên, Kiều Tịch cũng có chút kinh ngạc.
Kỷ Thừa An ôm cô đến phòng khách, đem cô đặt trên ghế sô pha, cởi quần áo trên người cô, khổ nỗi trang phục này khoá kéo giống như bị hỏng kéo nửa ngày không xuống, Kiều Tịch chỉ cảm thấy hiện tại như bị hỏa thiêu, chỉ có thể nhờ hơi ấm trên anh mới làm cho cô có một ít mát mẻ.
Vì thế đè thấp tiếng nói khẽ thở gấp : "Đem đèn... bật lên đi, tìm đến khóa kéo có thể... Mở ra ."
Kỷ Thừa An liếm láp trên gáy cô, cô đẩy anh hai lần làm cho anh mở đèn, anh ở trên người cô cọ một hồi mới đứng lên bật đèn, sau đó quay đầu nhìn cô, ánh mắt lửa nóng nhưng lại nhanh chóng tối đi.
Yên lặng từng giây, anh bước từng đến trước mặt cô.
Bây giờ Kỷ Thừa An cũng quần áo xốc xếch, caravat bị cô triệt rớt, áo sơmi cũng là chính anh cởi bỏ, một viên nút thắt chưa cởi, lộ ra cơ bụng bên trong cùng đường eo rắn chắc, bởi vì nhiệt tình mà xuất mồ hôi hột, làn da bóng loáng, sáng ngời trong suốt làm cho cô muốn vươn tay sờ một phen.
Nhưng anh cản lại tay cô, một chân chen vào hai chân của cô, hai tay bắt lấy váy hồng, Kiều Tịch chỉ cảm thấy trên người chợt lạnh, xoạt một tiếng váy làm đôi.
Trong lòng Kiều Tịch vừa có chút sợ hãi, vừa có chút hưng phấn, tuy rằng hỏng quần áo nhưng mà Kiều Tịch không đau lòng, đêm nay nhất định là đêm khó quên.
Đã được như nguyện, đó là một đêm làm cho cô cả đời không thể quên.
Kỷ Thừa An xé quần áo của cô xong liền ném ra ngoài cửa sổ, sau đó cũng không liếc mắt xem cô nhìn bước ra phòng khách, đi đến phòng ngủ.
Xoay người, đóng cửa, chốt khóa, động tác nối tiếp thể hiện sự nổi giận.
Nhiệt tình đâu?
Âu yếm đâu?
Không có... ...
Cuối cùng cô mặc nội y, ôm chăn ngủ ngoài phòng khách một đêm! ! !
Ngày thứ hai, buổi sáng Kỷ Thừa An cũng một dạng không có chuyện gì trên cao nhìn xuống, tóc loạn tứ tung hỏi cô: "Uống sữa tươi không?"
Cô như thường vội vàng đáp: "Uống! Cho em một chút !"
Kiều Tịch rửa mặt sạch, mặc xong quần áo đi xuống lầu, phía dưới chị Trần đã chuẩn bị xong bữa sáng, có chút kỳ quái là chị Trần xem cô là lúc mới gặp lần tiên ánh mắt kinh ngạc, bởi vì tối qua trang phục bị Kỷ Thừa An xé hỏng, cô đổi lại quần áo chị Trần chuẩn bị, cô cúi đầu nhìn chính mình, lại xem chị Trần, không có gì... Kỳ quái đi.
Chị Trần ho nhẹ một tiếng, xoay người đi phòng bếp.
Kiều Tịch ngồi chỗ ăn cơm hoàn toàn không xem Kỷ Thừa An một chút.
Tối qua thật là cả đời cô đều sẽ không quên, đầu tiên là không biết vì sao cùng anh họ của mình uống rượu giao bôi, ddlqd sau đó gặp được phiền toái lớn Kiều Vọng, trốn đến Kỷ Thừa An muốn nghỉ ngơi, ngoài ý muốn cho rằng chính mình sẽ có đêm an lành, kết quả đâu!
Anh đem cô vứt một bên, còn mình bỏ đi!
Có người chơi như vậy sao!
Kỷ Thừa An nhìn Kiều Tịch điên cuồng ăn chỉ là thản nhiên liếc mắt nhìn cô không nói tiếng nào.
Một lát sau lên tiếng hỏi cô: "Cuối tuần có kế hoạch chưa?"
Kiều Tịch tức giận một hồi lâu mới nói: "Về nhà, lên mạng, ngủ!"
Kỷ Thừa An nghe vậy nhíu mi: " Cách sống thật không khỏe mạnh."
Kiều Tịch: "..."
Đúng vậy, là rất không khỏe mạnh, vậy cũng tốt hơn nhiều so với anh! Xem được mà không ăn được đến mới thật thống khổ, cô tình nguyện không xem!
Thấy Kiều Tịch không đáp, Kỷ Thừa An nói thẳng: "Vậy hôm nay theo tôi ra ngoài đi."
Gì... ?
Không chút nào khoa trương nói, nghe nói như thế Kiều Tịch miệng gì đó thiếu chút nữa rơi ra, chị Trần trực tiếp hơn, cốc sữa rớt xuống đất “toang” một tiếng.
Người không rời nhà này thế nhưng chủ động nói ra cửa.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
77 chương
213 chương
16 chương
94 chương
53 chương