Blood X Blood
Chương 70 : Ngoại truyện Cain_Lilith_Thất: Bốn miếng băng cá nhân (1)
Cain Ruidi Crocy, Lam Huyết tộc, tốt nghiệp khóa 5944 tại học viện College đế đô.
Trước mắt đang buồn bã vì chuyện tìm việc.
Trong trường học, Cain được xem như một nam sinh tư chất bình bình, điều này khiến anh chẳng có bao nhiêu sức cạnh tranh trong cuộc chiến tìm việc làm. Nhưng ngoài dự kiến của mọi người, Cain luôn nhận được rất nhiều cơ hội phỏng vấn! Việc này nhờ phúc của hai nhân tố∶
Thứ nhất, là tên của anh. Từ khi Tân Huyết tộc xuất hiện, cuốn sách [ Lý giải mới về kinh Thánh ] của tiến sĩ Lanka làm thay đổi quan niệm về nguồn gốc ra đời của Huyết tộc, quan điểm này từ giới học giả nhanh chóng lưu truyền trong dư luận rồi phổ biến khắp toàn cầu! Rất nhiều Huyết tộc mới sinh được đặc tên là “Cain”“Adam”“Eve” để tưởng nhớ về tổ tiên của Huyết tộc. Các trưởng phòng nhân sự lội trong mớ lý lịch vô tình nhìn thấy cái tên này, thường sẽ nhầm lẫn tưởng anh ta thuộc thế hệ Tân Huyết tộc vĩ đại, sau đó ưu tiên giữ lại hồ sơ cá nhân.
Mà nhân tố có lợi thứ hai là diện mạo của anh ta. Bạn học Cain có mái tóc đen, khung xương không cao lớn cho lắm. Tuy rằng đồng tử màu xám thẫm, nhưng đứng ở những nơi
ánh sang yếu vẫn thường xuyên bị người ta nhận nhầm là Tân Huyết tộc tóc đen mắt đen, hình thể thon nhỏ. Tân Huyết tộc dung hợp ưu điểm của con người và Huyết tộc, tình cảm rất tinh tế, tư duy càng nhanh nhẹn, khả năng thích ứng và năng lực học tập mạnh mẽ, bọn họ vừa xuất hiện trong xã hội đã được các công ty lớn ưu ái, là đối tượng ưu tiên hàng đầu của các trưởng phòng nhân sự. Đồng chí Cain có ngoại hình giống Tân Huyết tộc luôn được giữ lại sau vòng chọn lọc hồ sơ, may mắn nhận được cơ hội phỏng vấn.
Nhưng mà giống thì cũng chỉ là giống thôi.
Nên sau khi phỏng vấn chính thức, bình thường bạn học Cain luôn buồn bã thất bại đi về.
Mà hôm nay, khi anh ta đang buồn bực, trên đường trở về nhà, lại bất ngờ gặp gỡ một người trong một tình huống cũng bất ngờ không kém.
Đó là cô gái nhỏ nhắn, bị một đám đàn ông Huyết tộc cao lớn cường tráng bao vây trong một con ngõ u ám bên đường, tình thế thoạt nhìn cực kỳ không
ổn.
Cain ngừng chân trước đầu ngõ, do dự trong chốc lát.
Không phải ai cũng làm được loại chuyện như anh hùng cứu người đẹp, trừ gian diệt ác, nhất là người bình thường như anh ta. Cho nên sau một hồi cân nhắc, đồng chí Cain định vờ như không thấy. Nhấc chân bỏ đi......
“Đừng mà!”
Một giọng nữ còn mang âm sắc non nớt trẻ con từ trong ngõ nhỏ truyền ra, Cain lại hạ cái chân vừa mới nâng lên xuống.
Ai, mặc kệ, chết thì chết thôi! Anh ta nghĩ.
Vì thế anh ta từ từ nhắm hai mắt lại vọt vào trong ngõ nhỏ, hất người đàn
ông cao lớn đang chắn trước người cô bé ra, duỗi hai tay bảo vệ người phía sau, cất cao giọng lớn tiếng nói ∶“Các người mau đi đi! Tôi đã báo cảnh sát rồi đó!”
Bởi vì khẩn trương, giọng nói của anh ta hơi run run, nhưng vẫn đầy khí thế.
Người đứng trước mặt và sau lưng anh ta chứng kiến hành vi anh dũng này đều đồng thời yên lặng một chút.
Sau đó người đàn ông cao lớn cầm đầu kia lộ ra biểu tình mất kiên nhẫn, vươn cánh tay cuồn cuộn cơ bắp về hướng Cain,“Khốn kiếp! Cậu làm cái gì.....”.
Bản năng của bạn học Cain lập tức nói cho anh ta biết, anh ta không phải đối thủ của đối phương. Bản năng bảo vệ mình của Huyết tộc khiến anh ta rất muốn bỏ chạy, nhưng anh ta vẫn ra sức ngăn cản cánh tay đối phương đang duỗi đến, nắm thật chặt lấy cổ tay người đàn
ông kia. Giống như những loài động vật yếu ớt khác, khi đối mặt với cường địch sẽ xù lông nhe nanh gầm gừ, biểu bộ dạng đáng sợ nhất để phô trương thanh thế ∶“Đừng đụng vào cô ấy! Đồ khốn, lập tức cút ngay!”
Cô bé sau lưng trừng lớn mắt nhìn anh ta.
Mà người đàn ông cao lớn trước mặt anh ta, hiển nhiên đã bị chọc giận.
Đồng tử vàng sẫm co lại, cơ bắp trên mặt hơi giật giật,” Cậu nói cái gì? Đồ vô lễ, đúng là muốn chết mà.....”. Bả vai khẽ nhúc nhích, người đàn
ông cao lớn vừa định vung nắm đấm lên, lại khựng lại giữa chừng!
Ông ta lướt qua bả vai Cain liếc nhìn cô bé phía sau anh ta, mày nhăn lại, tựa hồ muốn mở miệng nói gì đó, lại lộ ra biểu tình sợ hãi, do dự một chút rồi thu hồi nắm đấm, quát khẽ nhóm thuộc hạ∶“Chúng ta đi!”
Đám đàn ông rời đi, ngõ nhỏ khôi phục sự yên tĩnh thường thấy.
Cain nhìn chằm chằm đối phương đến khi bóng bọn họ biến mất nơi cuối đường, mới thở ra một hơi thật dài, quay đầu cười nói ∶“Cô không sao chứ? Hì, tôi sợ tới mức chân cũng nhũn ra .....”.
Cô gái không trả lời, vẫn mang vẻ tò mò ngửa đầu theo dõi anh ta.
Cain cũng cúi đầu nương theo ánh trăng đánh giá cô gái mới phát hiện đó là một cô bé rất xinh xắn! Mái tóc đen óng ả, mượt mà buông xõa, giống như một con búp bê tinh xảo. Đôi mắt màu đen trừng lớn sáng long lanh, đôi môi nhỏ xinh mà đầy đặn, hai má cũng ửng hồng khỏe mạnh đáng yêu......
Ưm, không ngờ cô bé còn nhỏ như vậy mà đã bắt đầu trang điểm rồi, Cain nghĩ.
Anh ta cũng không lạ gì kiểu trang điểm cho gò má ửng hồng này, anh từng thấy đồ trang điểm rong túi của vài bạn gái sành điệu chung lớp. Huyết tộc có thói quen học tập những gì xinh đẹp, Tân Huyết tộc có mái tóc đen mê người và hai gò má hồng hào, việc này khiến cho mặt hàng thuốc nhuộm tóc đen và má hồng màu ráng chiều cháy hàng! Ngay cả kính sát tròng màu đen cũng rất được hoan nghênh...... Trước đây vì mấy thứ này có liên quan đến Bán Huyết tộc nên tất cả mọi người đều khinh thường, không thèm sử dụng. Nhưng những năm gần đây, vì sự xuất hiện của vợ yêu ngài Ventrue và Tân Huyết tộc hùng mạnh, nên dần dần trở nên rất được hoan nghênh.
Tân Huyết tộc bằng xương bằng thịt anh ta vẫn chưa có cơ hội gặp tận mặt, nhưng phu nhân của ngài cầm quyền, người địa cầu ban sinh mệnh cho Huyết tộc trong truyền thuyết thì hồi còn đi học, anh ta và các bạn đã nhìn thấy một lần trên màn hình lớn truyền hình trực tiếp lễ mở cửa Thánh địa.
Bởi vì nghi thức diễn ra vào ban ngày, nên màn ảnh tràn ngập ánh nắng mặt trời chói lòa khiến mắt anh ta không được thoải mái cho lắm, chỉ mơ hồ nhớ người gây giống bé nhỏ tóc đen kia, thoạt nhìn rất giống cô gái trước mắt, trong gió sớm có vẻ càng thêm nhu nhược. Khi làn váy màu trắng tung bay, nhẹ nhàng như một đám mây, giống như cả người bay đi cùng gió, khiến trái tim người ta cũng bất an theo chỉ muốn nhanh chóng túm lấy cô, sau đó tìm một sợi dây buộc lại thật chặt.
Cain nhìn cô gái trước mặt, đại khái vì thân hình nhỏ nhắn tóc đen mắt đen nên thoạt nhìn cô khá giống người phụ nữ đó.
Dĩ nhiên, cô bé này xinh đẹp hơn.
Dung mạo vị phu nhân kia thật sự không xinh đẹp cho lắm, nhưng những đường nét trên gương mặt đều rất nhẹ nhàng, hoàn toàn khác với ngũ quan sắc nét, rõ ràng của Huyết tộc. Khi cô cúi đầu hôn cô chồng, sự dịu dàng lúc đó khiến người ta khó thể hình dung...... Cain rất thích cảm giác đó, nó khiến anh ta cảm thấy vừa ấm áp vừa bình thản.
Ngạc nhiên nhất là, hóa ra không chỉ có mình anh ta có cảm giác này.
Lúc ấy giáo sư đã phân tích loại tâm lý kỳ lạ kia, nói rằng nó rất bình thường. Bởi vì giống cái có năng lực sinh sản, vào thời kỳ mang thai và cho con bú càng tiết ra nhiều kích thích tố. Nghĩa là lúc này giống cái sẽ tiết ra một loại mùi hấp dẫn người khác phái, thậm chí cà biểu tình, động tác, ánh mắt cũng đầy quyến rũ. Nói tóm lại đó chính là cảm giác
“Mẫu tính”, rất dễ khiến giống đực rung động. Mà loại cảm giác này thì phụ nữ Huyết tộc không có khả năng sinh đẻ không thể có được .
Bạn học Cain gật đầu tán đồng rất khoa học, rất có lý, sau đó xoay người mua một đĩa CD kỷ niệm nghi thức mở cửa đem về nhà cất .....
Nãy giờ cô bé không nói gì, Cain hơn xấu hổ, gãi gãi đầu nói ∶“Ờ, cô đã không sao rồi, tôi xin phép đi trước”.
Xoay người, mới bước đi nửa bước đã bị túm góc áo.
“Tôi rất sợ.....”.
Cô yếu ớt nói, trên hàng mi còn vương giọt lệ chọc người trìu mến......
“Đừng bỏ tôi lại một mình”. Cô nói, sau đó ôm chặt lấy anh như trẻ con ôm chặt gấu nhồi bông.....
A, thì ra là đang sợ hãi sao? Khó trách cô không nói câu nào cũng chẳng có biểu lộ gì, anh còn nghĩ sao cô trấn định như vậy, thì ra là bị dọa ngây người sao? Cũng phải một cô gái bé nhỏ gặp nguyên một đám trứng thối như thế, khẳng định đã sợ tới mức quên cả khóc.
Vì thế Cain vươn tay trấn an sờ đầu cô,“Đừng sợ, không sao đâu, cô ở đâu? Tôi đưa cô về”.
Cô gái ôm thắt lưng anh ta, lắc lắc đầu.
“Hả? Vậy cô có quen ai không? Để tôi gọi họ đến đón cô?”
Cô bé tiếp tục lắc đầu, gần như dúi đầu vào lòng anh.
“Nếu không tôi đưa cô tới sở cảnh sát? Nơi đó rất an toàn, sẽ có người chăm sóc cho cô”.
Cô gái bỗng nhiên ngẩng đầu, kiễng chân duỗi tay kéo cổ Cain xuống, dùng sức hôn anh, sau đó giống động vật nhỏ ôm cổ chui vào lòng anh, cất giọng nũng nịu∶“Tôi muốn ở bên anh.....”.
Cain, nam, Lam Huyết tộc, sinh viên mới ra trường, thất nghiệp.
Lúc này trên cổ treo một cô gái xinh đẹp, dại ra đứng trong ngõ nhỏ âm u.
Phiền não trước mắt là có nên mang đối phương về nhà không......
Nếu anh ta may mắn gặp Cao Đại Bàn, cô nhất định sẽ tận tình khuyên anh∶ đồ rơi trên đường, đừng nhặt bậy. Nhất là cái “loại” thoạt nhìn rất đáng thương vô hại này, ví dụ như con chó bự bị thiêu ngã trước cửa, hoặc là con cún nhỏ bị người xấu đùa giỡn......
Đáng tiếc, Cain không gặp được tiền bối Cao Đại Bàn.
Cho nên, anh ta ngốc nghếch mang cô bé về nhà.
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
173 chương
81 chương
36 chương
91 chương
38 chương
161 chương