Bình An Trọng Sinh
Chương 57
Bình An đỡ Khâu Thiếu Triết, nhờ những người bên cạnh giúp một tay gọi xe cứu thương cùng báo cảnh sát.
”Anh không sao chứ?” Cô hỏi Khâu Thiếu Triết, trong đầu thật ra thì một mảnh trống không, càng không ngừng lóe ra cảnh tượng vừa rồi anh ta lôi cô vào trong ngực.
Anh ta lại là vì cứu cô...... Gã đàn ông ở tương lai sẽ hại cô thân bại danh liệt thế nhưng lại cứu cô?
”Mẹ nó, thật sự là a- xít sun-phu-rit.” Khâu Thiếu Triết đau đến xé răng nhếch miệng, anh còn tưởng rằng là dầu hoặc là những vật khác, muốn ở trước mặt cô làm anh hùng một lần, đại gia hắn không nghĩ tới sẽ là a- xít sun-phu-rit.
Bên cạnh có người cầm một chai nước suối hỏi Bình An có muốn dùng nước rửa tạm hay không Bình An lắc đầu một cái, nói cám ơn với cô ấy.
Nếu như dùng nước, đoán chừng Khâu Thiếu Triết càng chết nhanh hơn.
”Anh không sao chứ?” Bình An lo lắng hỏi Khâu Thiếu Triết.
”Không chết được, giúp tôi đem áo khoác cởi ra, đúng là xui xẻo, nhưng may là hôm nay mặc áo khoác tương đối dày, nếu không thật sự ngay cả xương cốt cũng bị ăn mòn luôn rồi.” Khâu Thiếu Triết kêu lên, nhẹ nhàng duỗi thẳng sống lưng.
Bình An giúp một tay đem áo khoác của anh ta cởi ra, bên trong là một cái áo lông cừu, bị ăn mòn thành một lỗ lớn, bên trong là áo sơ mi trắng, cũng đã rách nát, có thể nhìn thấy da thịt bỏng đỏ bên trong.
Không bao lâu, xe cứu thương cùng xe cảnh sát đã tới rồi.
Khâu Thiếu Triết cùng Bình An cùng nhau bị đưa đến bệnh viện, bị cảnh sát lập hồ sơ lấy khẩu cung tại hiện trường.
Bọn Bình An đến bệnh viện nhân dân thành phố G, Khâu Thiếu Triết ở phòng chữa trị, cô đang cùng cảnh sát lấy khẩu cung, thật ra thì cô cũng không rõ lắm, chỉ biết là đi trên đường, lúc Khâu Thiếu Triết đi tới, đột nhiên ôm cô vào lòng, tiếp đó anh ta liền bị dội a- xít sun-phu-rit.
A, đúng rồi, cô còn giống như mơ hồ nghe được có người kêu một tiếng Phương tiểu thư.
”Phương tiểu thư, xin hỏi gần đây cô có đắc tội với ai không?” Cảnh sát hỏi cô.
Bình An hồi tưởng lại, cô dường như không có thù hận với ai đến mức cần dùng a- xít sun-phu-rit. Đời này cô hận nhất chính là Lê Thiên Thần cùng Đỗ Hiểu Mị, nhưng bọn họ hoàn toàn không biết gì về ý định trong lòng cô a.
Không thể nào là Lê Thiên Thần, chẳng lẽ là Đỗ Hiểu Mị? Sẽ là cô ta sao? Rất không có khả năng, Đỗ Hiểu Mị là một người thông minh, lúc gót chân còn chưa có đứng vững, cô ta sẽ không làm bất kỳ chuyện gì để cho mình thân bại danh liệt cho dù sau này có hãm hại cô, đó cũng là ẩn nhẫn rất nhiều năm, lúc nắm chắc phần thắng mới ra tay.
”Tôi cũng không biết đắc tội với ai.” Bình An trả lời cảnh sát, ngay cả ba cũng không biết cô đến trung tâm thẩm mỹ, Đỗ Hiểu Mị làm sao có thể biết? Tạm thời nên yên lặng theo dõi biến hóa đi, nếu quả như thật là cô ta, tất sẽ tìm ra đầu mối.
Cảnh sát có hỏi cô có nhìn thấy rõ ràng bộ dạng của người dội a- xít sun-phu-rit hay không, Bình An đem ấn tượng thoáng qua ban nãy nói ra.
Viết xong khẩu cung, cảnh sát để Bình An ngồi vào một bên đi nghỉ ngơi, còn hỏi có cần giúp cô thông báo người nhà hay không. Bình An mới nhớ tới cô còn chưa nói cho ba biết, liền gọi điện thoại cho Phương Hữu Lợi.
Không bao lâu sau, Phương Hữu Lợi cùng Lê Thiên Thần vội vã chạy đến, bọn họ vừa nghe nói Bình An thiếu chút nữa bị dội a- xít sun-phu-rit, trái tim như bị treo ngược giữa không trung, lập tức để bỏ lại khách hang quan trọng chạy tới bệnh viện.
”Ba” nhìn thấy Phương Hữu Lợi, Bình An mới mặc cho sợ hãi trong lòng lộ ra ở trên mặt, đáy mắt dâng lên nước mắt.
”Bình An, con không sao chứ? Có bị thương chỗ nào hay không?” Phương Hữu Lợi kéo cánh tay của Bình An, đem cô từ đầu quan sát một lần, thấy không có bất kỳ thương thế gì, trái tim như lơ lửng trên mũi dao mới nhẹ nhàng rơi xuống đất.
”Con không sao, “ Bình An ở trong ngực Phương Hữu Lợi khóc nói.
”Không có việc gì là tốt, không có việc gì là tốt.” Phương Hữu Lợi vỗ bả vai của cô an ủi.
Lê Thiên Thần đau lòng nhìn cô, nói với Phương Hữu Lợi, “Con đi hỏi cảnh sát bên kia có đầu mối gì không.”
Phương Hữu Lợi gật đầu, hiện tại ông chỉ lo lắng cái người dội a- xít sun-phu-rit đó nếu như là nhằm vào Bình An, vậy khẳng định còn sẽ có động tác kế tiếp, ông không thể để cho Bình An đã xảy ra chuyện gì
Tiếp theo, cha mẹ của Khâu Thiếu Triết cũng tới, cha của Khâu Thiếu
Triết Khâu Cẩm Thiêm là bộ trưởng Bộ Giáo Dục, bọn họ nghe nói con trai là vì cứu một cô gái nên mới bị tạt a- xít sun-phu-rit, còn tưởng rằng
Khâu Thiếu Triết lại cùng cô gái không đàng hoàng nào đến bar gây chuyện, sau khi đến bệnh viện, biết là cứu con gái Phương Hữu Lợi, vẻ giận dữ trên mặt lập tức biến thành hòa ái dễ gần.
Phương Hữu Lợi bày tỏ cảm tạ chân thành đối với Khâu Cẩm Thiêm, nếu như không phải là Khâu Thiếu Triết đỡ giùm Bình An, chỉ sợ Bình An cũng không phải hủy dung đơn giản như vậy, Khâu Cẩm Thiêm vui vẻ trả lời,“Đây là chuyện nên làm, người trẻ tuổi nên lấy giúp người làm niềm vui, bị hắt chút - xít sun-phu-rit coi là cái gì, không có chuyện gì, không có chuyện gì.”
Bình An nghe, thật là 囧, vị Khâu bộ trưởng này sao nói chuyện bị tạt axit giống như bị tạt nước mưa hay máu gà gì nhẹ nhõm vậy, đó là a- xít sun-phu-rit a, không cẩn thận bị hắt đến trên mặt, mù mắt thì không nói, chỉ nói đến chuyện phải chỉnh dung, cũng chỉnh đến chết người a.
Khâu phu nhân ở bên cạnh trợn hai mắt đều muốn lồi ra rồi.
Phương Hữu Lợi cười nói, “Là do con trai của Khâu bộ trưởng thấy việc nghĩa hăng hái làm, thật sự là tấm gương cho tuổi trẻ Thành phố G.”
Chưa bao giờ cảm thấy tự hào vì con trai, Khâu Cẩm Thiêm thiếu chút nữa đã ngước mặt bốn mươi lăm độ ngửa mặt lên trời yên lặng ưu thương rồi, không nghĩ tới con trai của ông trước giờ chỉ biết chọc ông phát điên, cũng có một ngày có thể làm ra chuyện xuất sắc này, bình thường chỉ biết ăn chơi đàng điếm, hôm nay hiếm khi thấy việc nghĩa hăng hái làm rồi, còn cứu chính là thiên kim của Phương Hữu Lợi, nhưng mà ông vẫn bình tĩnh khiêm tốn, “Phương tiên sinh quá khen.”
”Bất kể như thế nào, vẫn vô cùng cảm tạ con trai anh đã cứu con tôi,
Khâu bộ trưởng nếu có chuyện gì cần giúp một tay, cứ mở miệng, Phương mỗ giúp được nhất định sẽ không từ chối.” Phương Hữu Lợi nói.
Chờ không phải là những lời này sao? Khâu Cẩm Thiêm hạnh phúc mà cười rồi, mặc dù đau lòng con trai bị hắt a- xít sun-phu-rit, nhưng không có nguy hiểm tánh mạng, chỉ tổn thương ở sau lưng một chút, “Phương tiên sinh lại nói chuyện này......”
Vì vậy lại khách sáo, khách sáo, trong chốc lát, thì có ký giả nghe tin hỏi tới bệnh viện, bọn họ không tiện tiếp tục nhiều lời, liền khách sáo cáo từ lẫn nhau.
Khâu Thiếu Triết còn phải lưu lại bệnh viện để chữa trị, Khâu Cẩm Thiêm được bác sĩ bệnh viện mời đến phòng làm việc, tránh được ký giả phỏng vấn.
Phương Hữu Lợi là mang theo Bình An lặng lẽ rời khỏi bệnh viện, bên cục cảnh sát còn cần thủ tục gì, cũng giao cho Lê Thiên Thần.
Bình An vẫn không có cơ hội đi tìm Khâu Thiếu Triết, cũng không biết thương thế của anh như thế nào. Bất đắc dĩ hiện tại thân phận cha mẹ
Khâu Thiếu Triết đặc biệt, nếu lúc này cô đi tìm Khâu Thiếu Triết, ngày mai tin tức trang đầu khẳng định rất đặc sắc.
Chỉ có thể ngày mai tìm cơ hội tới đây thăm.
Sau khi về đến nhà, Phương Hữu Lợi bảo dì Liên nấu một chén cháo tổ yến cho Bình An.
”Bình An, gần đây con có ở bên ngoài kết bạn với ai hay không?” Khi hai cha con đến phòng khách, Phương Hữu Lợi không đành lòng lúc này để cho
Bình An hồi tưởng lại chuyện kinh hoàng mới vừa rồi, nhưng nếu như không hỏi rõ, thì làm sao tìm ra người sau lưng?
Bình An lắc đầu một cái, “Không có, con chỉ đến trung tâm thẩm mỹ làm SPA, những thời gian khác đều ở nhà.”
Giáo viên ở trung tâm cũng rất dễ thân cận, cô cũng không cãi nhau hay làm mất lòng ai, thật không nghĩ ra đến tột cùng lại có ai sẽ hận cô như vậy, đến mức phải tạt a- xít sun-phu-rit.
Phương Hữu Lợi nhẹ gật đầu, ông tin tưởng Bình An sẽ không tùy tiện đắc tội người khác, hôm nay xem ra, chỉ có thể điều tra từ phương diện kinh doanh của ông
”Ăn cháo đi, sau đó nghỉ ngơi sớm một chút, đừng nghĩ gì hết, không có việc nữa đâu, biết không?” Phương Hữu Lợi dịu dàng an ủi Bình An, không hy vọng con gái sẽ bởi vì chuyện này lưu lại ám ảnh ở trong lòng.
Bình An khéo léo gật gật đầu, ăn cháo tổ yến xong, trở về phòng.
Cô quyết định ngâm mình trong nước nóng, hảo hảo mà yên tĩnh một chút, sau đó phân tích một chút chuyện đã xảy ra.
Nước nóng bao quanh thân thể có chút lạnh như băng của cô, cô chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh vẩn đục. Người kia rốt cuộc là ai? Tại sao lại hận cô như vậy? Nhìn cái bóng dáng kia, cô hoàn toàn cảm thấy xa lạ.
Cô càng không hiểu là, tại sao Khâu Thiếu Triết phải cứu cô...... Cô cứ luôn nghĩ Khâu Thiếu Triết là cùng một phe với Đỗ Hiểu Mị.
Khi đó ở quán bar, cô nhớ là bị anh ta mang lên xe, anh ta thiếu chút nữa đã cưỡng hiếp cô, bên ngoài đều là ký giả anh ta không phải là không biết, nhưng anh ta vẫn không có ý định buông cô ra, rõ ràng chính là vì cố ý cho ký giả hội tụ vào, nếu như anh ta và Đỗ Hiểu Mị không phải một phe, tại sao lại đúng lúc như vậy, anh ta lại xuống tay với cô vào đúng dịp đó?
Không nghĩ ra, cũng nghĩ không thông. Cô cảm thấy rất phiền não, kể từ bây giờ, cô ngược lại thiếu Khâu Thiếu Triết một món nợ ân tình, còn là
ân tình rất lớn
Cô không dám tưởng tượng hậu quả nếu dòng axit kia hắt đến trên mặt mình......
Cô không thể quên được đau đớn cùng tủi nhục ở kiếp trước, đối với bất kỳ người nào sẽ có khả năng phản bội cô, cô luôn tràn đầy cảnh giác cùng phòng bị, Khâu Thiếu Triết đã làm cho cô ứng phó không kịp, bắt đầu hoài nghi có phải có một số việc cũng không phải giống như vẻ bề ngoài hay không?
Bất kể lần này Khâu Thiếu Triết cứu cô là vì cái gì cũng được, có thể không chút nghĩ ngợi giúp cô cản a- xít sun-phu-rit, có thể thấy được lòng của người đàn ông cũng không có xấu xa như cô tưởng tượng trước đây.
Có lẽ anh ta và Đỗ Hiểu Mị cũng không phải một phe, anh ta hiện tại khẳng định còn không biết Đỗ Hiểu Mị.
Cô có phải là không nên dùng trí nhớ trước kia để tuyên bố anh ta là người xấu? Nói không chừng anh ta cũng là có nổi khổ tâm nên mới bị lợi dụng?
Thôi, còn chưa phải lúc nên nghĩ quá nhiều, đợi ngày mai đi gặp Khâu Thiếu Triết một lần nữa rồi hãy nói.
Cô đứng lên, cầm lấy khăn lông lau khô thân thể, mặc vào áo choàng tắm màu hồng mềm mại, đem đầu tóc thổi khô, sau đó đem mình bao vào trong chăn.
Phương Hữu Lợi còn ở thư phòng chờ Lê Thiên Thần, khoảng gần mười một giờ, Lê Thiên Thần mới trở về.
”Chú Phương, Bình An sao rồi?” Lê Thiên Thần vừa vào cửa liền quan tâm Bình An.
”Vừa ngủ yên rồi, bên phía cảnh sát nói thế nào?” Phương Hữu Lợi trầm giọng hỏi.
”Là nhằm vào Bình An, con mới vừa đi gặp qua vị Khâu Thiếu Triết đó, anh ta cũng nói người kia là tới từ sau lưng Bình An.” Lê Thiên Thần nói.
”Bình An vẫn chỉ là cô gái nhỏ, không thể nào đắc tội với ai, nói không chừng là trên phương diện làm ăn, có người muốn trả thù chú.” Phương Hữu Lợi nói có chút ảo não.
”Chú Phương kinh doanh luôn luôn quang minh chính đại, cũng không đắc tội với người nào.” Lê Thiên Thần nói, mặc dù anh ta cũng hoài nghi tới, nhưng thật sự tìm không ra đối tượng khả nghi.
”Biết người biết mặt nhưng không biết lòng, ai là tiểu nhân chúng ta làm sao biết, con hãy cho người ta âm thầm điều tra xem, ai dám tổn thương con gái của chú, bất kể người đó bỏ ra bao nhiêu tiền, cũng phải bỏ ra gấp đôi giá cao trả đũa lại người kia “ Con mắt sắc bén của Phương Hữu
Lợi thoáng qua một tia tàn nhẫn, khác hẳn với hình tượng ôn nhu nho nhã trước mặt con gái mình, lần đầu tiên ở nhà ông lộ ra ánh mắt bén nhọn như vậy.
Chinh chiến thương trường nhiều năm, Phương Hữu Lợi làm sao có thể lịch sự nho nhã như bề ngoài thường ngày?
”Chú Phương, con nhất định sẽ điều tra rõ ràng.” Lê Thiên Thần trả lời, dừng một chút, thanh âm của anh nhẹ xuống, “Chú Phương, con muốn đi xem
Bình An một chút, sẽ không đánh thức cô ấy.”
Phương Hữu Lợi do dự một chút, vẫn gật đầu.
Đại thúc
á, mình k biết các bạn nghĩ sao, chứ đại thúc lại gần Bình An mình đều thấy BA ko bao giờ bình tĩnh nổi, hí hí ^^ trích một đoạn nè
”Anh còn tưởng rằng nhóc quái thú như em, cái gì cũng không sợ chứ.” Nghiêm Túc nhỏ giọng cười nói.
Anh mới là quái thú, cả nhà anh đều là quái thú Bình An tức giận
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
10 chương
59 chương
11 chương
131 chương
173 chương