Edit: Z Beta: Sakura Bách Hợp có khi thật sự không hiểu được, kiếp trước Triệu Tinh chính mình thật sự đã làm sai, sau khi ly hôn với Vạn Chư, chỗ tốt nào cũng đều hưởng thụ đủ, hiện tại mới nói đến hối hận, ai giống ả, cá cùng chân gấu đều chiếm được cuối cùng còn muốn theo đuổi chí thiện chí mỹ(1)? Kiếp trước ả ly hôn bất kể như thế nào cho dù ả là người bị hại, cũng không đại biểu chính ả ta sẽ không sai, Vạn Chư xuất ngoại hơn hai năm không có tin tức, chính ả ta cũng đã lựa chọn cuộc sống khác, đường cũng chính ả đi, lại không ai bức ả, trong nội dung vở kịch nếu không phải Triệu Tinh dựa vào việc sống lại, ả làm sao có thể náo loạn đến mức Vạn Chư cùng Bách Hợp ly hôn?Cực lương thiện, cực xinh đẹpTruy rõ ngọn ngành, cho dù về sau Bách Hợp lại nhằm vào ả, nhưng cũng không hẳn như vậy, cô ấy đã rời khỏi cuộc sống của Vạn Chư, cũng không cam tâm lại lặp lại lần nữa, Bách Hợp có khi cảm thấy người trọng sinh tồn tại thật sự là không công bằng với người khác, sau khi Triệu Tinh sống lại cái gì cũng có, tiếc nuối cũng bù lại được, nhưng không nghĩ đến cuộc sống vốn hạnh phúc của người ta bị ả khuấy lên thành một đống hỗn loạn. Lúc này Bách Hợp không có ấn tượng tốt về Triệu Tinh, khi mẹ Vạn cùng ả nói chuyện thì Bách Hợp cũng không thèm liếc mắt nhìn Triệu Tinh một cái, khiến cho Triệu Tinh cuối cùng có chút bị tổn thương hỏi: “Bác gái, có phải là, có phải là con khiến Bách tiểu thư khó chịu không vậy?” Vốn mẹ Vạn gần đây thái độ đối với Bách Hợp có thay đổi chút, nhưng còn chưa đạt tới mức cùng cô thân mật khăng khít, so với Triệu Tinh người bà quen thuộc hơn, lúc này tự nhiên không chút do dự đứng về phía Triệu Tinh, không chút nghĩ ngợi nói: “Con kệ cô ta, cô ta đang mang thai đứa nhỏ, phỏng chừng là tâm tình không như ý thôi.” Nghe thấy Bách Hợp mang thai đứa nhỏ, ánh mắt Triệu Tinh lập tức trợn trừng lên, trong mắt hiện lên một tia không cam lòng cùng oán hận, vốn mọi thứ của Vạn Chư đều là của ả, lúc này Triệu Tinh hối hận, nếu ả sống lại ở thời điểm phía trước lúc tất cả còn chưa phát sinh, thì thật tốt biết bao, đáng tiếc lúc này đây nếu ả đã sống lại, tất cả của Vạn Chư ả tuyệt đối sẽ không buông tay! Ở kiếp trước thấy cơ thể Vạn Chư mạnh mẽ kịch liệt đòi lấy khiến cho ả lúc trước vừa mới kết hôn có hơi sợ hãi, nhưng đợi đến khi cơ thể thành thục mới hiểu được việc có một người đàn ông như vậy là hạnh phúc biết bao, huống hồ Vạn Chư kiên định như vậy, khí phách đàn ông như vậy, anh ta còn nói lời giữ lời, có trách nhiệm, không giống với đàn ông cặn bã ả gặp được về sau, mỗi người từ đầu đều chỉ vì vẻ đẹp của ả mới ở chung một chỗ với ả, căn bản không có trả giá thật lòng với ả. Càng về sau Triệu Tinh càng mệt mỏi, ả quen với cái loại cuộc sống hư không tịch mịch này, càng về sau ả mới hiểu được thực ra ả thích Vạn Chư, nhất là sau khi biết anh ta về sau lại lên làm chức cao cao tại thượng như vậy, người phụ nữ đứng bên cạnh anh ta lẽ ra phải là ả, đáng tiếc loại quanh cảnh này lại bị một người phụ nữ khác đoạt đi. Ả thật sự rất không cam tâm, sau cùng ở thời điểm nghèo túng, ả đã đi tìm Vạn Chư, Vạn Chư cũng giúp ả, nhưng lại cũng không có thân cận với ả, không có bởi vì cơ thể của ả mê người mà lộ ra bộ dạng mê gái với ả, điều này càng làm cho Triệu Tinh mê luyến không thôi, ả yêu đàn ông không phải người trọng sắc, nhân phẩm của anh ta thật sự rất tốt, bởi vậy sau khi trọng sinh trở về, Triệu Tinh trước tiên liền chuẩn bị hoàn thành tiếc nuối đời trước của chính ả, nhất định phải nhận sai với Vạn Chư, ả tuyệt đối sẽ không tái phạm loại sai lầm này, từ nay về sau ả sẽ hảo hảo chờ đợi ở bên người Vạn Chư, hầu hạ anh ta, làm cô gái nhỏ đằng sau anh ta. Bách Hợp nhìn thấy vẻ mặt Triệu Tinh không ngừng biến đổi, khóe miệng không khỏi giật giật. Sau khi trở lại Vạn gia, Triệu Tinh vào trong phòng bếp giúp mẹ Vạn nấu cơm, Bách Hợp mở TV lên, bây giờ trong nhà vẫn còn đang dùng TV đen trắng, nhưng lại không phải thứ mọi người có thể mua được, TV thuộc loại vô cùng cổ, nhưng cái loại cổ xưa này lại khiến cho Bách Hợp trong lòng sinh ra một loại cảm giác thân thiết, khi Vạn Chư khi trở về đã thấy cô rúc ở trên ghế, toàn bộ cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn như được khảm toàn bộ vào trong cái ghế, trong phòng chỉ có một mình cô, giống như không thấy cha Vạn mẹ Vạn, Vạn Chư đặt chìa khóa trên bàn, vứt áo khoác xong liền đi về phía Bách Hợp, trước cúi người đưa môi lại gần, ôm lấy cằm cô, nâng mặt của cô lên, nụ hôn mới rơi xuống trán cô, cho đến khi theo bản năng đưa tay vào trong quần áo của cô nhanh chóng vân vê, Bách Hợp giãy dụa bất động, phía sau lại truyền đến tiếng bát đũa rơi xuống. “Thật, thật xin lỗi. . . . . .” Giọng nói của Triệu Tinh dường như vỡ vụn cô giống như bị gió thổi qua cả người yếu ớt đến độ sẽ bị thổi bay, trưng ra vẻ mặt trắng bệch, nước mắt ở trong hốc mắt chuyển động, thoạt nhìn cực kỳ đáng thương, giống như người vợ bình thường bị người phản bội nhìn thấy chồng cấu kết cùng với người phụ nữ của anh ta, ngược lại khiến cho Bách Hợp theo bản năng xấu hổ. “Sao cô lại ở đây?’ Bị người bắt được đang cùng Bách Hợp thân mật, vẻ mặt Vạn Chư cũng không thay đổi, ngược lại giúp Bách Hợp vân vê tóc, chịu đựng suy nghĩ xúc động ôm cô vào trong lòng, một mực bình ổn lại khô nóng trong lòng, kéo cái ghế ngồi xuống, che dấu biến hóa dị thường trong quần anh. Nhưng hành động này của anh ta làm sao có thể giấu được Triệu Tinh, Triệu Tinh theo bản năng liền thấy được cái lều nổi lên trong quần của anh ta, tiếp đó trong bụng liền nóng lên, ả cũng từng được gả cho Vạn Chư, biết Vạn Chư cường đại bao nhiêu, kiếp trước ả trải qua nhiều đàn ông như vậy, không có nhiều người có thể so sánh được với anh ta, lúc này thân thể ả tuy rằng còn có chút ngây ngô, nhưng dù sao tâm lý cũng đã thành thục, cũng đã từng nếm qua mùi vị tình dục, bởi vậy hạ thân nóng lên, giống như có luồng nhiệt tuôn ra. Trong mắt Vạn Chư hiện lên vẻ chán ghét, anh lúc này sao lại không đoán được Triệu Tinh đang khát vọng anh, trong đôi mắt kia hoàn toàn tràn ngập hai chữ: Yêu(2)ả!Từ Yêu ở đây mang nghĩa là Cưỡng hiếp, Đòi hỏi, Làm (tình)… tóm lại là XX ảAnh quay đầu nhìn Bách Hợp, nhưng thấy cô căn bản giống như không có chú ý tới biến hóa của thân thể anh, khuôn mặt mờ mịt, không hiểu gì cả, Vạn Chư ngược lại càng nhớ đến thân thể của cô hơn, khi nhìn thấy vẻ mặt Triệu Tinh thì càng phiền chán hơn, người ngoài thì thấy Bách Hợp dáng người không tốt được như Triệu Tinh, cô chỉ có chút thịt, còn Triệu Tinh lại vừa vặn dày dặn đúng độ, nhưng Vạn Chư thì thấy, Bách Hợp bây giờ thấy thế nào cũng đáng yêu, nhất là phản ứng của cô với chuyện tình dục lại trúc trắc, so với biểu hiện quen thuộc cùng ánh mắt ham muốn của Triệu Tinh, dưới sự đối lập nhau đó Vạn Chư không khỏi càng phiền chán Triệu Tinh hơn. “Tôi hỏi cô, sao cô lại ở chỗ này?” Vạn Chư thấy Triệu Tinh không nói lời nào, chỉ chằm chằm nhìn chính giữa chân anh, lạnh lùng liếc mắt trừng ả một cái, thấy Bách Hợp giống như không ý thức được người đàn ông của cô bị mơ ước, Vạn Chư cười lạnh, dứt khoát bế cô dậy, để cho cô vừa lúc an vị ở chính giữa chân của anh, cảm nhận đầy đủ cái mông thịt mềm mại được dịp kẹp ở trên chỗ quan trọng của anh. Bách Hợp nhìn thấy rõ ràng, trong lòng cô chửi má nó, vừa muốn giãy dụa, lại bị Vạn Chư ôm chặt hơn, cọ xát, cô có thể cảm giác rõ ràng cái loại biến hóa này, bây giờ tâm tư muốn chết cũng có. “Nếu không, nếu không tôi vào trong phòng, anh trước thăm hỏi Triệu tiểu thư đi?” Cô giãy dụa không được, cũng không dám động, loại tiêu chuẩn này hiện tại tuyệt đối vượt qua phạm vi cô có thể chấp nhận, lỗ tai Bách Hợp nóng lên, Vạn Chư nhìn thấy tâm tình ngược lại tốt hơn: “Vậy nếu không anh cùng vào phòng với em? Dù sao ăn cơm giờ này vẫn còn sớm chán.” Không biết có phải bản thân Bách Hợp tà ác hay không, dù sao cô vẫn cảm thấy trong lời này nghe giống như những ý khác, thời gian ban đêm mặc dù có người đàn ông trong không gian trợ giúp cô trốn thoát, nhưng anh ta ban ngày vẫn chưa làm như vậy, vạn nhất anh ta ban ngày không đem linh hồn của chính cô rút ra thì làm sao bây giờ?